Ta Từ Trong Gương Xoát Cấp

Chương 216: Bản chất của nhân loại chính là...

Chương 216: Bản chất của nhân loại chính là...
Sau khi Phong Vân ra khỏi truyền tống trận, lập tức quay về đằng vân các.
Tại khu vực trung tâm vẫn luôn lĩnh hội tu hành, trầm mê ở nơi này, làm cho hắn gần như quên mất việc xoát hình chiếu, bây giờ trở về đương nhiên muốn trở về bình thường.
Chỉ có điều khi hắn chuẩn bị xoát hình chiếu, chợt nghe thấy trên máy tính bên cạnh truyền đến từng dòng tin tức nhắc nhở.
Hả?
Vẻ mặt của Phong Vân hơi bất ngờ, hắn vô ý thức đảo qua, ngay lập tức ánh mắt khẽ động.
Hóa ra là các võ giả đang liên cuồng lên tiếng trên diễn đàn Võ vực, mà nội dung ở bên trong đại khái đều giống nhau.
Đó chính là, vực chủ Võ vực đã trở về rồi!!
"Đệch! Vực chủ trở về trước mấy tháng! Vì sao vậy!"
"Còn có thể vì sao, Võ vực chúng ta nhiều năm như vậy, cuối cùng cũng ra một vị đệ tử hạch tâm, hơn nữa còn lập nên kỷ lục mạnh nhất, ngươi cảm thấy vực chủ có thể ngồi không được không?"
"Phong Vân học trưởng lợi hại nhất!"
"Phong Vân học trưởng lợi hại nhất!"
Sau đó trên đó bỗng nhiên bắt đầu nghiêng lệch, sau đó tất cả mọi người đều thống nhất hồi âm là "Phong Vân học trưởng'.
Nhìn thấy dòng chữ như vậy, khóe miệng Phong Vân hơi cong lên, quả nhiên, bản chất nhân loại chính là một cái máy học lại.
"Vực chủ đã trở về rồi sao?"
Phong Vân nghe thấy tin tức như vậy, đương nhiên rất vui vẻ, bởi vì điều này có nghĩa là hắn có thể hình chiếu một người có chất lượng siêu tốt.
"Vực chủ võ vực, khẳng định cũng là cảnh giới Đại Tông Sư, hình chiếu đại tông sư, đây vẫn là lần đầu tiên."
Hắn không khỏi có chút kích động nhỏ.
Không biết vực chủ Võ vực là nhân vật như thế nào.
Mang theo cảm giác chờ mong này, Phong Vân đi ra khỏi Đằng Vân Các, đi về phía chủ điện.
Bên trong chủ điện.
Một người đàn ông trung niên anh tuấn đang ngồi ngay ngắn ở trên địa vị cao, khí chất liên tục thay đổi, lúc thì bá đạo, lúc thì nội liễm, lúc thì sắc bén.
Chính là vực chủ của Võ vực, Hạ Càn Đạo.
Mà ở hai bên phía dưới hắn, lần lượt là ba vị phó vực chủ Dương Tượng Chân, Quan Thanh và Đằng Văn Hải.
"Ba người các ngươi rất có tính nhẫn nại, qua lâu như vậy mới nói cho ta biết trong Võ vực có một yêu nghiệt tới, rất tốt, chỉ một mình ta là mơ màng không hay biết gì."
Ánh mắt của Hạ Càn Đạo lạnh nhạt quét qua ba người phía dưới.
Ba người lập tức cười khan.
Dương Tượng Chân kiên trì giải thích: "Vực chủ, chúng ta cũng là vì cẩn thận một chút, chỉ sợ chúng ta sẽ nhìn lầm, lần này thì không, Phong Vân đã vượt qua cuộc khảo hạch đệ tử hạch tâm, chúng ta lập tức thông báo cho ngài."
"Vâng, vực chủ, chúng ta chính là bảo đảm tuyệt đối không sai, lại nói vực chủ ngươi một ngày kiếm tỷ bạc, chúng ta nào dám quấy rối." Quan Thanh và Đằng Văn Hải lập tức điên cuồng gật đầu.
Hạ Càn Đạo hừ lạnh, không nói gì nữa.
Mà sau đó, hắn nhớ tới điều gì đó, dò hỏi: "Phong Vân này, thật sự trong một phút đồng hồ đã vượt qua cửa lục trọng đại trận?"
"Vâng, vực chủ, lúc đó chúng ta có hình chiếu, mời ngài xem qua."
Dương Tượng Chân gật đầu nói.
Ngay lập tức hắn nhẹ nhàng vung tay lên, trong nháy mắt trong đại điện xuất hiện một màn hình chiếu, bên trong hiện lên đủ loại hình ảnh, rõ ràng là quay lại cảnh tượng lúc đó không hề sai lệch.
Trong hình chiếu, có thể nhìn thấy roc, một vị thiếu niên tuấn mỹ, lấy tư chất tùy ý thong dong, liên tiếp thông qua lục trọng đại trận, mỗi một trọng đều chỉ mất mười giây, không nhiều không ít, giống như đã tính toán rất tốt.
Mà những đại trận được xưng là "Ác mộng' kia, ở trước mặt hắn giống như thùng rỗng kêu to, nhàn nhã đi dạo.
Sau khi xem xong, mặc dù mạnh mẽ giống như vực chủ Võ vực cũng trầm mặc, trong mắt không thể kiềm nén dâng lên một tia chấn động.
Năm đó hắn tự mình vượt qua lục trọng đại trận, chính bởi vì như vậy, hắn mới biết được muốn thông qua lục trọng đại trận này khó khăn như thế nào.
Ngay cả là vực chủ võ vực tài hoa cũng phải mất mười ngày mười đêm, mới khổ sở thông qua.
Mà bây giờ Phong Vân lại chỉ tốn một phút đồng hồ đã thông qua, hơn nữa nhìn thái độ sắc mặt của hắn, căn bản không giống như người tới khảo hạch, mà giống như đang tản bộ du ngoạn.
So sánh quá rõ ràng!
"Hô..."
Vực chủ Võ vực hít sâu một hơi, hắn cảm khái nói: "Không thể nào tưởng tượng được, đây là một thiếu niên mười lăm tuổi."
Nếu ở độ tuổi tương đồng, Phong Vân không biết đã miểu sát hắn bao nhiêu lần rồi.
Mà lúc này đây, bên ngoài truyền đến tiếng đệ tử, nói là Phong Vân tới.
Ánh mắt của Hạ Càn Đạo sáng ngời, lần này thật đúng là vừa nhắc Tào Tháo, Tào Tháo đã tới.
Ban nãy bọn họ vẫn đang bàn luận về Phong Vân, không nghĩ tới người sau đã tới rồi.
"Vào đi." Nội tâm của Hạ Càn Đạo tràn đầy hiếu kỳ với thiên tài mạnh nhất trong lịch sử Võ vực, lúc này mở miệng nói.
Một lát sau, có tiếng bước chân vang lên.
Phong Vân tự đại từ bên ngoài điện bước vào, đi đến chính giữa điện, chắp tay về phía mấy người Hạ Càn Đạo và Dương Tượng Chân.
Sau khi trở thành đệ tử hạch tâm, hắn cũng tự động trở thành cao tầng của Võ vực, mặc dù nhìn thấy vực chủ cũng không cần hành lễ.
Vực chủ võ vực Hạ Càn Đạo đi xuống khỏi chỗ ngồi, đi đến trước mặt Phong Vân, nghĩ muốn tỉ mỉ dò xét đối phương, thế nhưng lại phát hiện đối phương khí tức quanh người đối phương không hiện lên, bình bình đạm đạm đứng ở đó, không hề có chút cảm giác nổi bật.
"Có chút thần bí đó."
Mạnh như hắn cũng không nhìn thấu, điều này đủ để giải thích rõ vị Phong Vân ở trước mắt, rất không tầm thường.
Chỉ có điều Võ vực bao hàm toàn diện, cũng không phải không có những điều này, có ai mà không có một chút bí mật chứ!
"Phong Vân, vị này chính là vực chủ của Võ vực chúng ta, Hạ Càn Đạo."
Lúc này, Dương Tượng Chân đứng lên, giới thiệu với Phong Vân.
Người sau gật gật đầu, trong lúc lơ đãng đi lên phía trước một đoạn, đồng thời ánh mắt quét tới, biểu hiện ra là đang đến gần hảo chào hỏi, nhưng thật ra là muốn hình chiếu.
Đinh!
Một tiếng nhắc nhở vang lên, đại biểu hình chiếu đã hoàn thành.
【Người hình chiếu】: Hạ Càn Đạo
【Độ tuổi】: 44
【Cảnh giới 】: Đại tông sư cấp cao
【Rơi xuống 】:... Võ kỹ cấp tám《 Bách Biến Thăng Long Quyền 》... võ kỹ cấp tám《 Kim Diệu Quán Sát Thủ 》... võ kỹ cấp tám《 Thiểm Xích Thiên Nhai 》... Kim Hệ công pháp cấp tám《 Canh Kim Vạn Hóa Pháp 》... Quyền Pháp thiên phú cấp Thuế Phàm... Kim Hệ thiên phú cấp Thuế Phàm... Quyền hồn cấp tám... Kim chi áo nghĩa ba thành...
Lúc Phong Vân nhìn thấy giao diện rơi xuống của Hạ Càn Đạo, không khỏi tắc luỡi, không hổ là đại tông sư, võ kỹ và công pháp đều ở cấp tám.
Hơn nữa còn nắm giữ hai loại thiên phú cấp Thuế Phàm, chẳng trách lúc trước được vinh dự là thiên tài đứng đầu Võ vực, so với Kiếm Vô Trần bây giờ thì không hề thua kém nhau.
"Hơn nữa còn lĩnh hội đến Kim chi áo nghĩa..."
Phong Vân hơi kinh ngạc, chỉ có điều mặc dù hơi bất ngờ, thế nhưng cũng hợp tình hợp lý.
Hạ Càn Đạo nắm giữ thiên phú cấp Thuế Phàm, thiên phú vốn cũng không chênh lệch, thậm chí là rất tốt, còn có những năm này khắc khổ tu hành, đạt tới Kim chi áo nghĩa cũng có thể lý giải.
Nếu mấy người Kiếm Vô Trần đến cái tuổi này, có lẽ cũng sẽ đạt tới cấp độ này.
"Kim Hệ thiên phú cấp Thuế Phàm, Kim chi áo nghĩa v..v, những thứ này đều là thứ ta muốn, không nghĩ tới một con mồi béo bở."


Truyện Cùng Thể Loại
Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức

Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất