Ta Từ Trong Gương Xoát Cấp

Chương 229: Hắc Ám thiên phú biến đổi!

Chương 229: Hắc Ám thiên phú biến đổi!
Trong khách sạn.
Phong Vân không do dự quá lâu, cầm lên ba trái cây màu vàng liền nuốt vào, đồng thời thúc dục Hắc Ám thiên phú trong cơ thể.
Giây tiếp theo, ba dòng nước ấm màu vàng kim bao bọc cả người hắn, dưới sự cảm ứng của tinh thần lực dần dần dung hợp cùng Hắc Ám thuộc tính thiên phú.
Ngắn ngủi dừng lại một chốc, Phong Vân cũng cảm giác được Hắc Ám thiên phú của chính mình đã được đề thăng.
Một đường từ cấp thấp nhanh chóng phá tan trói buộc, đạt tới trung cấp. Nhưng cũng chưa dừng lại. Dòng năng lượng này vẫn như trước vô cùng dồi dào, tiếp tục tăng lên.
Thẳng đến ——
Một tiếng vang nhẹ nhàng phảng phất như không tồn tại vang lên. Tầng màng chắn kiên cố kia ầm ầm bị phá nát.
Phong Vân thoáng cái giống như đi vào một thế giới hắc ám, cả thiên địa dường như mất đi ánh sáng, rơi vào bóng đêm tăm tối. Nhưng hắn lại không hề cảm thấy không được tự nhiên.
Ngược lại, hắn còn cảm thấy rất thoải mái, phảng phất như trở về trong bụng mẹ.
Sau một hồi.
Phong Vân mở hai mắt ra. Hắn kinh ngạc phát hiện, bên trong gian phòng của mình dĩ nhiên đã bị một màn sương đen bao phủ. Hắn ngồi ngay ngắn trong sương mù, giống như hóa thân của Hắc Ám Chi Thần, vô thanh vô tức, nhưng lại chân thật tồn tại.
"Hắc Ám thiên phú cao cấp. . ."
Giống như hắn sở liệu, năng lượng của ba trái cây màu vàng kia đủ để tăng Hắc Ám thiên phú của hắn lên tới cao cấp. Mà hắn cũng đúng như mong muốn đạt được hai loại năng lực hắc ám.
Thứ nhất chính là Hắc Ám Chi Mộ này. Một khi phát động nó, phạm vi xung quanh sẽ đều rơi vào trong sương mù tăm tối.
Hơn nữa, màn sương đen này còn có chứa tính ăn mòn cùng với thẩm thấu nhất định, có thể gặm nhấm, ăn mòn thân thể cùng nguyên lực.
Thứ hai chính là có thể phân ra một hóa thân Hắc Ám, có được một nửa thực lực của bản thể. Tuy nhiên do nó được duy trì bởi Hắc Ám nguyên lực trong cơ thể hắn, cho nên không thể nào một mực tồn tại.
"Hắc Ám Hóa Thân."
Nó thức tỉnh khi Hắc Ám thiên phú đạt tới cao cấp, cũng là một loại năng lực mà Phong Vân cảm thấy rất hứng thú, bởi vì nghe tên có vẻ rất ngầu.
Nghĩ tới đây, hắn lặng lẽ phát động năng lực này.
Vút vút! !
Một giây sau, Hắc Ám nguyên lực trong cơ thể hắn thần tốc phun ra ngoài cơ thể hắn, dần dần ngưng tụ thành một bóng đen hình người.
Toàn thân bóng đen đó đen xì như mực, rất giống cái bóng của con người, nhưng càng thêm rõ ràng hơn một chút, toàn thân tràn ngập Hắc Ám nguyên lực.
Phong Vân phát hiện mình hoàn toàn có thể dùng ý thức điều khiển Hắc Ám Hóa Thân này. Hắn còn có thể cùng nó thực hiện thị giác cộng hưởng, cũng có thể ra lệnh cho nó một vài mệnh lệnh đơn giản, ví dụ như tiến công, lui lại...
Mà Hắc Ám Hóa Thân này, chỉ cần hắn muốn thậm chí có thể truyền cả các loại lực lượng như kiếm hồn, đao phách, cùng với ngụy áo nghĩa gì đó sang. Nhưng tiếc là chỉ có thể truyền đi một nửa.
"Quả là một năng lực cường đại mà quỷ dị."
Hắn không thể không cảm thán. Chỗ đáng sợ của loại thiên phú hi hữu này, dù là không gian, hay là hắc ám, mỗi lần đề thăng thiên phú đều có thể đạt được một loại năng lực mới. Khó trách có thể vượt xa võ giả cùng cấp bậc.
"Nhưng bây giờ, tất cả đều thuộc về ta rồi."
Phong Vân đã lập chí phải đạt được tất cả các loại thiên phú. Hắc ám cũng tốt, không gian cũng được, cũng chỉ là một loại trong số đó mà thôi.
Đối với người khác mà nói là có thể mong nhưng không thể có, nhưng đối với hắn mà nói, chỉ là chuyện một cái hình chiếu mà thôi.
Sau đó.
Phong Vân thu lại Hắc Ám Chi Mộ cùng Hắc Ám Hóa Thân. Trong phòng lập tức trở về trạng thái bình thường, thoạt nhìn không khác gì lúc trước.
"Cần rời đi rồi."
Hắn tới nơi này đã làm xong việc, hơn nữa còn là vượt mức hoàn thành, chính là thời điểm nên trở về rồi.
Có điều Phong Vân không có ý định lập tức quay về cứ địa Thanh Huyền, mà là chuẩn bị đi tới cứ địa Tinh Diệu một chuyến trước, thăm hỏi mấy người Tiểu Lan tỷ cùng viện trưởng.
Tuy rằng hắn hiện tại dù là ở cứ địa Giang Hải, hay là ở cứ địa Thanh Huyền đều có thanh danh cực lớn, nhưng trong lòng hắn, ngôi biệt thự trong cứ địa Tinh Diệu nơi có Tiểu Lan tỷ cùng viện trưởng các nàng kia mới thật sự là nhà của hắn.
Rời nhà lâu như vậy, tự nhiên vô cùng nhung nhớ.
Vì vậy hắn trực tiếp lấy ra truyền tống trận bàn, kích hoạt ngay tại chỗ, cũng định vị cứ địa Tinh Diệu. Sau ánh ngân quang lóe lên liề bước vào bên trong, nhanh chóng biến mất.
Không lâu sau, phảng phất chỉ là một lần chớp mắt.
Khi Phong Vân một lần nữa mở mắt ra, trước mắt lại là địa phương quen thuộc kia.
Nhìn quen cứ địa cấp một như cứ địa Thanh Huyền, cứ địa Ma Huyễn như vậy, lại nhìn cứ địa Tinh Diệu hiện giờ, liền giống như là từ một tòa biệt thự lớn, bỗng nhiên biến thành nhà một tầng vậy.
Nhưng so với trước đây, hiện giờ cứ địa Tinh Diệu đã phát triển hơn rất nhiều.
Điều này hết thảy đều phải quy công cho Phong Vân.
Bởi vì biểu hiện kinh diễm của hắn, khiến cứ địa Giang Hải cùng cứ địa Thanh Huyền chuyển ánh mắt tới nơi này. Bởi vậy nơi này liền được chiếu cố trọng điểm.
Không nói cái khác, chính là sinh ra một yêu nghiệt như Phong Vân vậy, cứ địa này cũng không giống bình thường rồi. . .
Cho nên, hiện giờ cứ địa Tinh Diệu coi như là tiến vào một giai đoạn phát triển cực kì nhanh chóng.
Có thể nói là mỗi ngày đều thay đổi mới.
Phong Vân tự nhiên cũng biết đến hết thảy những chuyện này, hắn cũng rất đồng ý. Dù sao nơi này cũng là quê hương của hắn, Tiểu Lan tỷ cùng viện trưởng còn ở chỗ này, đương nhiên hắn hi vọng nó càng ngày càng lớn mạnh.
Đi đến biệt thự trên không.
Phong Vân liếc mắt liền thấy Phong Tiểu Lan đang ngồi trong sân tu hành, mà khiến hắn cảm thấy ngoài ý muốn chính là, nhóc Bạch Hổ kia vậy mà cũng ở đây.
Gần nửa năm không gặp, nhóc con này trước sau như một dễ thương như cũ, đang lười biếng nằm sấp bên người Phong Tiểu Lan, dáng vẻ tắm nắng đầy hưởng thụ.
Tuy rằng ngoại hình của nhóc Bạch Hổ vẫn dễ thương như trước, nhưng Phong Vân vẫn thông qua tinh thần lực cảm ứng được nó đã biến hóa. Khí thế hùng hậu vô cùng được nội liễm lại kia, dĩ nhiên đã đạt tới cấp bậc tông sư, cũng chính là cấp Lĩnh Chủ.
Mấy tháng không gặp, thực lực của nhóc Bạch Hổ đã phát sinh biến hóa nghiêng trời lệch đất.
Nhưng hắn cũng chỉ hơi kinh ngạc một chút, cũng chẳng suy nghĩ gì têm.
Nói như thế nào nó cũng là hung thú siêu cấp, trong số các loại hung thú thuộc nhóm có được tư chất mạnh nhất, thực lực đề thăng khẳng định cũng rất nhanh.
Trong lúc tò mò, Phong Vân dùng tấm gương lấy hình chiếu của nhóc Bạch Hổ, quả nhiên phát hiện thuộc tính thiên phú của nó đã biến đổi, từ đỉnh cấp biến thành cấp bậc siêu phàm. Tiếc là huyết mạch thiên phú chỉ biểu hiện ở trạng thái nửa thức tỉnh.
"Chậc chậc, trạng thái nửa thức tỉnh đã giúp thuộc tính thiên phú đề thăng một cấp bậc. Đây quả thực là tự bản thân kèm theo trái cây cường hóa thiên phú mà."
Phong Vân không khỏi tặc lưỡi. Không hổ là hung thú siêu cấp! Huyết mạch như này, gien như này, khó trách Bạch Hổ tộc có thể trở thành lão đại trong số các hung thú. Đúng là chuyện gì cũng phải có lý do của nó mà!
Nhưng chuyện này với hắn mà nói cũng là chuyện tốt, đến lúc đó chỉ cần đợi huyết mạch của Bạch Hổ hoàn toàn thức tỉnh là hắn có thể thu hoạch được thiên phú cao cấp hơn rồi.
Sau đó hắn từ không trung rơi xuống, đi vào trong sân.
Phong Tiểu Lan đang ngồi tu luyện bỗng nhiên cảm nhận được cái gì, lập tức mở to mắt, sau đó trong nháy mắt liền kích động đứng dậy, nhào tới ôm chặt Phong Vân.
Phong Vân trở tay ôm lấy Phong Tiểu Lan, hai người một câu cũng không nói, nhưng hết thảy đều đã được bày tỏ trong thầm lặng.
Thời gian, phảng phất đã dừng lại tại thời khắc này.


Truyện Cùng Thể Loại
Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức

Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất