Ta Từ Trong Gương Xoát Cấp

Chương 288: Huyền đẳng Vương cấp thần binh!

Chương 288: Huyền đẳng Vương cấp thần binh!
Bốn phía bên trong di tích, băng tuyết rơi đầy trời, nhiệt độ trong không khí kịch liệt hạ xuống.
Chỉ trong nháy mắt, tất cả mọi thứ ở nơi này đều biến thành thế giới băng tuyết, những cây cổ thụ, dây leo, đất, núi…đều bị đóng băng, trở thành những tác phẩm điêu khắc sừng sững.
Ngàn dặm băng phong, vạn dặm tuyết thổi!
Đám Võ Giả đang ở cửa lúc này đều run lẩy bẩy, đều cảm nhận được một loại rét buốt sâu đến tận xương tủy.
Xa xa.
Xích Viêm Vương và Thần Thương Vương đang gắt gao nhìn chằm chằm Phong Vân giữa không trung, bọn họ không thể tin những gì mà mình tận mắt nhìn thấy.
Phong Vân,vậy mà nắm giữ được lực lượng lĩnh vực!?
Lĩnh vực, chỉ có Vương giả mới có thể lĩnh ngộ, từ xưa đến nay đều như vậy, chưa từng có ai đánh vỡ được quy định này.
Nhưng mà hiện tại, bọn họ lại thấy được một cảnh tượng đánh vỡ hết thảy mọi cấm kỵ, chỉ một tên Đại tông Sư lại có thể nắm giữ được lĩnh vực, lại là Băng chi Lĩnh vực , một loại lĩnh vực hiếm thấy.
Việc này nếu nói ra sẽ tạo ra một ảnh hưởng nghiêng trời lệch đất, ngay cả tồn tại Đế phong Hoàng cấp cũng khó thể bình tĩnh được.
“Việc này…hắn…Làm sao có thể?” Xích Viêm Vương gần như thất thần, ngay cả nói cũng không thuận.
“Ngươi hỏi ta, ta đi hỏi ai đây ?” Thường Thương Vương cười khổ một tiếng, thiếu niên này quả thật không phải người.
Ong!!!
Băng chi Lĩnh vực xuất hiện lập tức khiến cho nguyên lực quanh thân của dị thú to lớn màu xanh kia bị áp chế, uy áp ngập trời nhanh chóng hạ xuống.
Trên thực tế không phải chỉ riêng sinh vật này, tất cả những Võ Giả ở đây, ngay cả Xích Viêm Vương và Thần Thương Vương đều cảm thấy nguyên lực bên trong cơ thể mình đang bị hung hắng áp chế, muốn lưu chuyển cũng hết sức khó khăn.
Đây là chỗ đáng sợ của lực lượng lĩnh vực, bên trong Băng chi Lĩnh vực, tất cả đều chịu sự khống chế của bàn tay Phong Vân.
“Thật sự là lực lượng lĩnh vực!”
Xích Viêm Vương và Thần Thương Vương đều cảm nhận được sự áp chế tuyệt đối, nội tâm đã không còn hoài nghi gì nữa.
“Grào….”
Dị thú to lớn phát ra tiếng gào thét, tia sáng xanh trong mắt đã hoàn toàn bị thay thế bởi một mảng đỏ tươi.
Thấy vậy, bạch quang trong hai mắt Phong Vân đại thịnh.
Oa oa oa oa…
Vô số băng nguyên chi khí phóng ra, hóa thành từng chuỗi chuỗi Băng Lăng, giống như hàng trăm ngôi sao băng, đồng thời phóng về phía dị thú.
Thế nhưng, cho dù Băng Lăng vô cùng lợi hại, vẫn không thể xuyên qua được cơ thể to lớn của dị thú, sức phòng ngự của nó quả thật rất cường hãn.
“Đông ! Đông! Đông!”
Tuy rắc nguyên lực của con khôi lỗi này bị áp chế, nhưng thể chất của nó lại mạnh mẽ vô cùng, không xem công kích ra gì, ngay bên trong Băng chi Lĩnh vực lại có thể chạy như điên phóng về hướng của Phong Vân.
“Không được rồi, sự cường đại chân chính của con cự thú này chính là sức mạnh về thân thể, Băng chi Lĩnh vực cũng khó có thể áp chế được nó.”
Thần Thương Vương trầm giọng nói.
Loại tồn tại dựa vào thể chất thân thể, có thể nói là chịu ảnh hưởng của lĩnh vực thấp nhất, bởi vì loại này không có nhu cầu quá lớn về nguyên lực, cho dù đang ở bên trong lĩnh vực cũng có thể bộc phát ra sức mạnh khủng bố.
“Chết tiệt!” Sắc mặt Xích Viêm Vương tái nhợt, lực lượng lĩnh vực cũng không thể áp chế còn quái vật này sao!
Con Khôi lỗi màu xanh chạy như điên bên trong Băng chi Lĩnh vực, vô số băng tuyết bị nó nghiền nát, dường như không thể nào ngăn cản.”
“Thể chất quá biến thái, đáng tiếc chỉ là một khôi lỗi, nếu không tuyệt đối là một hình chiếu tốt.”
Nguy hiểm gần trong gang tấc, nhưng Phong Vân vẫn có tâm tư cảm khái, câu này nếu để cho Xích Viêm Vương cùng Thần Thương Vương nghe thấy được, sợ rằng sẽ nổi điên một trận.
Nhìn con khôi lỗi đang chạy như điên đến đây, sắc mặt Phong Vân thong dong, chỉ nghe hắn nhẹ thì thầm, “Đến đây đi!”
Những lời này vượt qua không gian.

Cùng lúc đó.
Bên trong Thử bộ của Chân Lý hội, Bộ trưởng Thử bộ đang cùng Đoan Mộc Húc ở đại sảnh thương lượng công việc, bỗng nhiên một loạt chấn động truyền đến, khắp phòng đều rung chuyển.
“Chuyện gì xảy ra ?”
Chuyện bất ngờ xảy ra, Bộ trưởng Thử bộ suýt nữa té ngã.
“Bộ trưởng, không tốt!”
Một nhân viên chạy vào, nửa đường bởi vì chấn động cả người cũng lung lay.
“Kiếm tháp ở khu vực trung tâm, nó , nó đang rời khỏi bay lên…”
Cái gì !!!
Bộ trưởng cùng Đoan Mộc Húc nhanh chóng lao tới, sau đó liền nhìn thấy ở khu vực trung tâm, một tòa kiếm tháp to lớn đang mãnh liệt tỏa sáng.
Sự sắc bén và ánh sáng của nó khiến bọn hắn theo phản xạ nhắm mắt lại. Đợi đến lúc thích ứng được thì một đạo ánh sáng từ dưới mặt đất đột ngột phóng lên, mang theo sự sắc bén đáng sợ, xông vào không gian, sau đó mất dạng.
“Bộ trưởng, việc này…” Đoan Mộc tỷ nhìn thấy ở khu vực trung tâm không còn vật gì, giọng có chút lắp bắp.
“Hẳn là Phong Vân.”
Bộ trưởng Thử bộ nhớ tới Phong Vân đã từng nói qua, kiếm tháp này đã nhận hắn làm chủ, bởi vậy, người có thể thúc dục kiếm tháp , ngoại trừ Phong Vân thì trên đời này không còn người thứ hai.
“Phong Vân.”
Đoan Mộc tỷ nghe vậy liền bình tĩnh.
Mà còn có rất nhiều Võ Giả ở khu vực trung tâm, lúc trước đều đang ở bên trong tháp vượt ải, lúc này đều bị truyền tống ra ngoài, nhiều khuôn mặt ngơ ngác, hoàn toàn không biết đã có chuyện gì xảy ra.
Bên trong di tích.
Phong Vân cảm nhận được khí tức ba động, khóe miệng giương lên, chỉ thấy hắn khẽ đưa tay phải ra, giống như nắm lấy thứ gì đó.
Hành động này bị Xích Viêm Vương cùng Thần Thương Vương nhìn thấy được, bọn họ hai mặt nhìn nhau, không biết Phong Vân đang làm gì, nguy cơ đang ở trước mặt, hắn lại mà bất động không làm gì, không có chút phản ứng nào.
Ngay lúc Xích Viêm Vương chuẩn bị lên tiếng.
Bỗng nhiên một cỗ khí tức sắc bén bao phủ toàn bộ không gian, không báo trước mà xuất hiện.
Ngay sau đó, một vệt hào quang vàng óng từ hư không lao xuống, bị Phong Vân nắm giữ trong tay.
Chỉ thấy được đó là một chuôi Thần kiếm với dáng vẻ cổ xưa, phảng phất như toàn bộ khí tức sắc bén của thiên hạ đều tập trung lên nó, cho dù là ai, chỉ cần nhìn một cái đã cảm thấy khiếp sợ, không dám nhìn thẳng.
“Đây là Thần binh Vương cấp ?!”
Đồng tử Xích Viêm Vương co rút, không nhịn được mà kinh hô thành tiếng.
“Còn không giống Thần binh Vương cấp bình thường, nhìn động tĩnh này, ít nhất cũng là Huyền đẳng Thần binh Vương cấp.”
Vẻ mặt Thần Thương Vương đầy hâm mộ.
Thần binh Vương cấp dựa trên Thiên, Địa, Huyền, Hoàng mà phân chia thành bốn đẳng cấp, trong đó kém nhất là Hoàng đẳng, mà mạnh nhất tất nhiên là Thiên đẳng.
Trên không trung.
Tay Phong Vân cầm kiếm tháp đã biến thành thần binh, trên mi tâm hiện ra một chuỗi ấn kí kim sắc, đưa tới một loại cảm giác tâm tâm dung hòa.
Tâm niệm hắn vừa động, nhất thời Băng nguyên chi lực bên trong Băng chi lĩnh vực liền tuôn trào, xuyên vào bên trong Thần Kiếm.
Oanh!
Một loai uy năng như sức mạnh của thiên địa,hoành hành dữ dội, vạn vật giống như đều ngừng lại, ngay cả con dị thú màu xanh kia cũng giống như đứng lại,
Trong mắt mọi người, chỉ còn duy nhất một bóng dáng thon dài cao ngất.
Tay cầm Thần Kiếm, nhẹ chém một cái, uy áp thương sinh.
A!
Một tiếng kiếm minh động cửu tiêu, trong nháy mắt vang vọng khắp không gian.


Truyện Cùng Thể Loại
Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức

Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất