Ta Từ Trong Gương Xoát Cấp

Chương 316: Thế nào là một người bạn tốt

Chương 316: Thế nào là một người bạn tốt
“Xin hỏi ngươi là?”
Khi Phong Vân tới trước cửa Tuyết phủ, tên Võ Giả thủ vệ liền dò hỏi.
Thái độ không cao ngạo, cũng không vì Phong Vân trẻ tuổi mà khinh thường, thái độ vô cùng đúng mực.
“Ta tìm Tuyết Diệc Hi.”
Nói xong, hắn đưa giấy thông hành mà Tuyết Diệc Hi cho mình.
Võ Giả thủ vệ thấy giấy thông hành, trên mặt lập tức trở nên cung kính, “Thì ra là khách quý của Thiếu chủ, mời bên này.”
Thấy biểu hiện của Võ Giả, Phong Vân liền biết giấy thông hành này chỉ có Tuyết Diệc Hi mới có.
Lập tức.
Hắn đi theo Võ Giả này vào Tuyết phủ, được đưa vào bên trong một cung điện.
“Mời nghỉ ngơi một chút, ta lập tức đi thông báo cho thiếu chủ.”
Thủ vệ nói với Phong Vân một câu xong liền vội vã rời đi.
Cung điện này rất rộng, đầy đủ phương tiện lại xa hoa, rầm rộ, so với khách sạn năm sao còn cao cấp hơn.
Phong Vân tìm một chỗ ngồi xuống, lập tức có người mang trà bánh lên, phục vụ vô cùng chu đáo.
Đối với thực lực hiện giờ của hắn, có thể hưởng thụ những điều này rất đơn giản, nhưng đối với hắn những điều này có cũng được, không có cũng không sao, không cần quá để ý như vậy.
Không bao lâu, bên truyền truyền tới tiếng bước chân.
“Phong huynh, ngươi cuối cùng cũng đến thăm ta.”
Một bóng trắng uyển chuyển kèm theo thanh âm thanh thúy xuất hiện, chính là Tuyết Diệc Hi.
Phong Vân nhìn lại, mấy tháng không gặp, cảnh giới của Tuyết Diệc Hi đã đạt tới Đại tông Sư Đại viên mãn, thậm chí chỉ còn cách Bán Vương cấp một bước ngắn.
Luận tư chất, Tuyết Diệc Hi còn cao hơn Ngụy Nguyên Võ, Ngụy Nguyên Võ chỉ là thiên phú hệ Kim cấp Thự Quang, nhưng Tuyết Diệc Hi chính là Hệ Băng cấp Thự Quang.
Hệ Băng là thiên phú đặc thù, tất nhiên sẽ áp đảo thiên phú thuộc tính Kim.
Chỉ là Tuyết Diệc Hi năm nay mới 18 tuổi, tuổi nhỏ cho nên mới yếu hơn so với Ngụy Nguyên Võ. “Có chút việc quấn thân, chậm trễ.” Phong Vân đứng dậy, nói khẽ.
“Không có việc gì, ngươi có thể tới ta đã rất vui, đúng rồi, Phong huynh, ngươi có thể không biết, trên bảng xếp hạng chuẩn Vương cấp, cái vị trí thứ nhất lại có tên giống y như ngươi.”
Tuyết Diệc Hi giống như phát hiện được một chuyện vô cùng thú vị.
Phong Vân nghe vậy, có chút giật mình, lúc này hắn mới nhớ tới vì bảo vệ tính riêng tư, tin tức và hình ảnh của hắn cũng không truyền ra ngoài, cho nên bên ngoài chỉ biết tới hai chữ “Phong Vân”, những thông tin khác liền không biết gì.
Không khác gì lúc trước hắn tìm lấy tin tức về “Hồn Đế”.
Tuyết Diệc Hi cho dù nhận biết Phong Vân, nhưng trước đó thực lực Phong Vân biểu hiện ra bên ngoài chỉ là Đại tông Sư, nàng cũng không thể biết được chỉ vài tháng ngắn ngủi đối phương có thể có được thực lực khủng bố như vậy.
Cho nên, với đủ loại nguyên nhân, nàng không thể đem Phong Vân trước mắt này với “Phong Vân” trên bảng xếp hạng liên hệ vào một chỗ.
Trên thực tế, Tuyết Diệc Hi đối với (treo vách tường) hoàn toàn không biết gì cả.
“Vậy sao ?”
Phong Vân cũng lười nói ra, nếu không giải thích cũng rất phiền toái, nghĩ lại liền bỏ qua,”Lần này ngươi tới, cũng không nên vội đi nhé, ta muốn chiêu đãi ngươi thật tốt.”
Lúc này Tuyết Diệc Hi lệnh cho các đầu bếp trong tộc chuẩn bị một yến hội phong phú, chuyên dùng để chiêu đãi Phong Vân.
Thịnh tình như vậy, Phong Vân tất nhiên khó có thể cự tuyệt, ý định ban đầu của hắn cũng là muốn hỏi Tuyết Diệc Hi về việc liên quan đến Hồn Đế, cho nên liền lưu lại.
“Phong huynh, bên này, mời.”
Tuyết Diệc Hi tự mình dẫn đường, đưa Phong Vân đi sâu vào bên trong.
Lúc này, thần sắc pc khẽ thay đổi, hắn cảm nhận được phía trước có một cỗ khí tức, tuy rằng đã thu liễm rất kỹ nhưng vẫn hùng hồn vô cùng, dĩ nhiên là sắp tiếp cận đến Vương giả Đại viên mãn.
Quả nhiên, vài giây sau, phía trước một lão nhân thân hình gầy yếu đang đi tới,bình bình đạm đạm, giống như một người già bình thường, nhưng đôi mắt rất có Thần hơn rất nhiều so với những người trẻ tuổi.
Thấy được người này, Tuyết Diệc Hi lập tức đứng lại, có chút cung kính: “Lý thúc!”
Sau đó giống như nhớ tớ cái gì, chỉ Phong Vân bên cạnh: “Lý thúc, vị này là Phong Vân.”
Lão nhân nghe vậy không khỏi nhìn qua, vừa vặn đối diện với ánh mắt của Phong Vân, nhất thời hắn phang phất như nhìn thấy hai cái lỗ đen vũ trụ, muốn hút tâm thần của mình vào trong đó.
Cảm giác này cũng chỉ duy trì trong chốc lát, sau một giay liền biến mất, giống như chưa từng xuất hiện.
Nhưng lão nhân lại nhớ rõ ràng cảm giác đó, thần sắc hắn không khỏi chấn động, nhìn thiếu niên tuấn mỹ trước mặt, trực giác nói cho hắn biết đối phương rất không tầm thường.
“Lý thúc, chúng ta còn có việc, đi trước.”
Tuyết Diệc Hi nói xong, kéo tay Phong Vân nhanh chóng rời đi.
Đưa mắt nhìn Phong Vân và Tuyết Diệc Hi rời khỏi, lão nhân hít sâu một hơi, trong lòng lẩm bẩm: “Không biết thiếu chủ từ đâu quen biết được nhân vật như vậy, khiến ta cảm giác thật đặc thù…”
Nghĩ tới đây, lão nhân nhanh chóng đi về phía chủ điện, muốn đi bẩm báo với lão chủ nhân.
“Phong Vân, vị Lý thúc kia, đừng nhìn hắn không có gì đặc biệt, thế nhưng hắn đã là Vương giả đó.”
Dọc trên đường, Tuyết Diệc Hi nói với Phong Vân.
Phong Vân nhẹ nhàng cười
“Nhìn không ra, quả thật không tầm thường.”
Vừa nói, hắn vừa nhìn vào không gian bên trong tấm gương, xem xét hình chiếu của vị kia.
【 hình chiếu người 】: Lý Thiên
【 tuổi tác 】: 68 tuổi,
【 cảnh giới 】: Vương cấp cao giai
【 rơi xuống 】:. . . Nhân giai võ kỹ 《 Hám Thiên Bá Quyền 》. . . võ kỹ cấp 8《 Thần Hinh Cửu Thức 》. . . võ kỹ cấp 8《 Đạp Tuyết Vô Ngân 》. . . Công pháp hệ Thủy cấp 8 《 Nộ Đào Thiên Trọng Động 》. . . thiên phú hệ Thủy cấp Thuế phàm . . Thủy chi áo nghĩa (65%). . .
Thần tốc quét một vòng, không ngoài dự liệu của Phong Vân, vị Lý thúc này thiên phú thường thường, chỉ có một thiên phú hệ Thủy cấp Thuế phàm.
Có thể trở thành Vương giả cao giai, đoán chừng là nhờ đạt được một chút cơ duyên, thêm vào thời gian cố gắng mới có được thành tựu.
“Thế nhưng lại có được 65% thủy chi áo nghĩa, coi như không tệ.”
Hình chiếu của lão nhân Lý Thiên này có thể miễn cường xếp vào loại chất lượng tốt.
Sau đó.
Tuyết Diệc Hi đưa Phong Vân đến một chỗ trong đại điện, bên trong trưng bày đủ loại Quỳnh Tương Ngọc Dịch, linh hoa linh quả…cần gì có đó.
Có thể nói hết sức xa hoa.
“Tới, Phong huynh, tối này chúng ta không say không về.”
Tuyết Diệc Hi dáng vẻ hào khí, phối hợp với nét khí khái hào hùn giữa hai đầu lông mày, thật sự có khí phách của nữ hiệp.
Trong lòng Phong Vân không khỏi hiện ra một câu: Luận có một cái hào khí bằng hữu chính là như thế nào thể nghiệm.
Cùng lúc đó.
Bên kia.
Lão nhân Lý Thiên đang cùng gia chủ Tuyết phủ nói rõ một năm một mười cảm giác của hắn khi gặp phải Phong Vân ở đại sảnh.
Người sau thần sắc do dự, “Có thể khiến lão Lý ngươi có cảm giác như vậy, xem ra thiếu niên này thật sự có chút năng lực, không biết là tuấn kiệt là siêu đẳng cứ địa nào, Hi nhi có thể giao hảo coi như là có thêm một bằng hữu.”


Truyện Cùng Thể Loại
Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức

Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất