Ta Từ Trong Gương Xoát Cấp

Chương 59: Kiếm ý, ra!

Chương 59: Kiếm ý, ra!
"Cuối cùng sau một năm, Kim Cương Bất Diệt Công của ta rốt cuộc cũng đạt tới tầng viên mãn, Chu Thắng, đây chính là kinh hỉ ta để lại cho ngươi."
Chiến Tâm giống như một tòa núi nhỏ đứng ở trên bình đài, từ trên cao nhìn xuống Chu Thắng "Vị trí thủ tịch đệ tử, ta muốn!"
Trong nháy mắt nét mặt của hắn trở nên hung hãn, giống như một người Kim Cương trợn mắt, khí thế thô bạo cuồng bạo phát ra bừng bừng.
Mà lúc này đây, Phong Vân đi tới chỗ bình đài 100m, đồng thời ánh mắt khóa chặt vào Chiến Tâm và Chu Thắng.
[ Hình chiếu người ] : Chiến Tâm
[ Tuổi tác ] : 20 tuổi
[ Cảnh giới ] : Võ giả cao cấp
[ Rơi xuống ] : Võ kỹ cấp hai 《 Xuy Hỏa Chưởng 》,võ kỹ cấp ba 《 Kim Cương Quyền 》, Võ kỹ cấp ba 《 Thiết Sa Chưởng 》,võ kỹ cấp ba 《 Hổ Bào Quyền 》, công pháp luyện thể cấp ba 《 Kim Cương Bất Diệt Thể 》, thể chất thiên phú trung đẳng, bảo khí hạ phẩm bao tay Huyền Nguyệt một bộ.
...
[ Hình chiếu người ] : Chu Thắng
[ Tuổi tác ] : 19 tuổi
[ Cảnh giới ] : Võ giả cao cấp
[ Rơi xuống ] : Võ kỹ cấp ba 《 Bạo Bộ 》,võ kỹ cấp ba 《 Cuồng Đao Quyết 》,võ kỹ cấp ba 《 Huyết Đao Cửu Thức 》, thiên phú Đao Đạo trung cấp, thiên phú Hệ Kim trung cấp, bán đao ý, bảo khí hạ phẩm Huyết Đao một thanh...
Trong nháy mắt, hai người trên bình đài đều bị Phong Vân hình chiếu xuống.
Mà bọn họ rơi xuống một cột vật phẩm quả nhiên không làm Phong Vân thất vọng, có nhiều thứ tốt hơn các học viên khác rất nhiều.
Ví dụ như Chiến Tâm có 《 Kim Cương Bất Diệt Thể 》, và thể chất thiên phú trung đẳng, còn Chu Thắng có thiên phú Đao Đạo trung cấp, bán đao ý,...
Những vậy phẩm này làm Phong Vân nở nụ cười không ngừng, thậm chí ở tại chỗ bắt đầu khiêu chiến.
Nhưng mà vận khí của hắn chính là trước sau như một vẫn kém, đầu sát rơi xuống vật phẩm đều là cặn bã, không có một thứ nào có thể lọt vào mắt, mà mấy lần tiếp theo thì ngay cả một sợi tóc cũng không rơi xuống.
...
Trên bình đài, Chiến Tâm đẩy khí thế của bản thân lên tới đỉnh phong, khí huyết bên trong cơ thể truyền ra âm thanh ầm ầm, giống như là trường hà đang lao nhanh.
Ầm!
Hắn vừa ra tay đã là toàn lực, tay trái Kim Cang Quyền cấp đại thành, tay phải Hổ Bào Quyền cấp viên mãn, hội tụ khí lực toàn thân đánh về phía Chu Thắng.
Hai quả đấm như Song Long Xuất Hải, không khí bị đánh nổ tung, truyền ra tiếng rít gào, làm cho người ta cảm thấy kinh ngạc.
Nhưng mà đối mặt với công kích cuồng bạo như vậy, Chu Thắng lại chỉ ra một đao.
Tất cả học viên chỉ thấy một đạo ánh đao huyết kim sắc đan chéo xoẹt qua trong không khí, một giây kế tiếp, Chiến Tâm cũng bị chém bay, trên thân thể to lớn lưu lại một vết đao khắc sâu.
Các học viên vẻ mặt kinh sợ, người có Kim Cương Bất Diệt Công đạt tới cấp viên mã như Chiến Tâm lại không thể chặn được một đao của Chu Thắng, vẫn giống như một năm trước.
"Khụ khụ..."
Bên dưới bình đài, Chiến Tâm kim thân bị phá, trên mặt tràn đầy không cam lòng, hắn không nghĩ tới, chính mình cố gắng một năm, kết quả vẫn như vậy.
Chu Thắng đứng ở trên bình đài, quan sát Chiến Tâm, thản nhiên nói: "Kỳ thật không phải ngươi trở nên yếu đi, chẳng qua là ta quá mạnh mẽ mà thôi."
Giờ khắc này Chu Thắng giống như trở thành một vương giả, lực áp toàn trường, làm cho tất cả mọi người đều á khẩu không trả lời được.
"Xem ra lần này thủ tịch đệ tử lại là Chu Thắng rồi."
Trên khán đài, các thầy giáo trường cao đẳng mở miệng nói.
"Hắn quá mạnh mẽ đã vượt xa tất cả học viên ở đây, hoàn toàn là không cùng một đẳng cấp."
Lý Phong cảm khái nói, tuy rằng đều là võ giả cao cấp nhưng mà luận về chiến lực thuần túy, Chu Thắng cũng đủ nghiền ép tất cả mọi người ở đây rồi.
Chỗ ngồi của khách quý, những đại nhân vật kia cũng đều phải thán phục, ở tuổi này mà có được chiến lực cỡ này sợ là còn nắm giữ nhiều thiên phú hơn nữa.
Về phần là thiên phú gì, đây cũng không phải là điều bọn họ có thể tìm tòi nghiên cứu được, dù sao liên quan đến riêng tư cá nhân, trừ khi chủ động bộc lộ ra.
...
Trên bình đài, Chu Thắng cất bước đi, khi hắn chuẩn bị đi xuống đài bỗng nhiên có một giọng nói truyền tới:
"Khoan đã, Chu Thắng học trưởng đừng đi xuống vội, đấu cùng ta một trận đi."
Hả?
Bỗng nhiên nghe thấy âm thanh, Chu Thắng quay đầu nhìn lại, khi hắn nhìn thấy đứng đối diện là một thiếu niên đẹp trai, chân mày không khỏi cau lại.
"Ngươi cũng muốn khiêu chiến với ta? Thực lực của ngươi không tệ, thiên phú kiếm đạo cũng mạnh hơn Song Tử Tinh, phương diện luyện thể cũng rất tốt, nhưng mà đáng tiếc, cuối cùng vẫn là uổng phí thời gian thôi, kết quả vẫn không có bất kỳ thay đổi gì."
Chu Thắng đứng ở nơi đó, tỏa ra một cỗ khí thế vô hình, hướng thẳng về phía Phong Vân.
Dưới cỗ khí thế này Phong Vân đồng phục học sinh bay lượn, hai tròng mắt đen như mực bình thản không gợn sóng, thuần túy mà tự nhiên, giống như một vị tuyệt thế kiếm khách đứng ngạo nghễ ở Cô Phong, không vì ngại vật mà vui, không vì bản thân mà buồn.
Hắn bình tĩnh mở miệng: "Kết quả cuối cùng cũng không phải ngươi nói là được."
Ánh mắt mắt Chu Thắng lóe lên ánh sáng lạnh, Huyết Đao nhẹ nhàng chấn động, sau một khắc, khí thế khủng bố không gì sánh được phóng lên trời, bao phủ khắp nơi, không khí xung quanh trực tiếp bị nứt vỡ, bộc lộ ra một loại sắc bén trầm trọng.
Thời khắc này, ở trong mắt mọi người, giống như thấy được trên đỉnh đầu Chu Thắng xuất hiện một thanh chiến đao vô hình, đâm ánh mắt bọn họ đau nhức.
"Đây là... Bán đao ý? Làm sao có thể?"
Chỗ ngồi của khách quý, những đại nhân vật kia đồng loạt kêu lên, trên mặt tràn đầy khiếp sợ.
Lực lượng của bất kỳ ý cảnh nào, muốn lĩnh ngộ được đều rất khó, trong căn cứ Tinh Diệu người có được lực lượng ý cảnh, ít lại càng ít.
Ít nhất ở đây bọn họ không có một ai lĩnh ngộ được lực lượng ý cảnh.
Bán đao ý vừa ra, tất cả mọi người đều bừng tỉnh, khó trách Chiến Tâm không ngăn được một đao, sức mạnh ý cảnh, công pháp luyện thể cấp ba cũng không thể nào đỡ nổi, cấp viên mãn cũng không thể.
Thời khắc này, Chu Thắng không thể nghi ngời đã trở thành người được toàn trường chú ý nhất.
Có thể tưởng tượng, sau ngày hôm nay, tên của hắn sẽ được lưu truyền không chỉ ở trường cao đẳng Tinh Diệu mà còn truyền ra đến nội thành, thậm chí là ngoại thành, nhận được vô số ủng hộ, nhất là của thế hệ trẻ.
"Bây giờ ngươi còn cho là mình có hy vọng sao." Chu Thắng cả người tràn ngập bán đao ý, khí thế liên tục tăng lên, giống như vĩnh viên không có điểm dừng vậy.
Vào lúc này bóng dáng của hắn giống như được nâng cao vô hạn, làm chúng học viên phải ngửa mặt lên nhìn.
Phong Vân đầu khẽ nâng lên, trong đôi mắt sinh ra sự sắc bén kinh người, thản nhiên nói: "Ta nói rồi, kết quả không phải ngươi nói là được."
Theo một chữ cuối cùng rơi xuống, sau một khắc, ở xung quanh hắn, một cỗ phong mang cực kỳ đáng sợ phá thể mà ra, xuyên thủng cả mây trắng trên bầu trời, toàn bộ bình đài đều đang tuôn rơi run rẩy.
Ở đây, phàm là kiểm khách dùng kiếm, lúc này, chiến kiếm của bọn họ đều đang đồng loạt trấn động, không chịu sự khống chế của mình, muốn rời khỏi tay.
"Không thể nào!"
Khoái Kiếm Lý Khoan nhìn thấy bóng người ở trên bình đài kia giống như một chuôi kiểm tuyệt thế Thần Kiếm, trên mặt tràn đầy chấn động, bật thốt lên.
Kiếm ý, đã thành!


Truyện Cùng Thể Loại
Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức

Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất