Ta Từ Trong Gương Xoát Cấp

Chương 68: Đây là thủ tịch của chúng ta!

Chương 68: Đây là thủ tịch của chúng ta!
Đối mặt với ánh mắt tràn đầy sùng bái của chị gái bán hàng, Phong Vân đành phải kiên trì thừa nhận thân phận của mình, đổi lấy, dĩ nhiên chính là một hồi kinh hô.
Hai chữ Phong Vân này, tại thời gian gần đây, tựa như là đại hỏa.
Lên tới căn cứ tổng cục cấp cao, cho tới bình dân nhà nghèo, đều biết bên trong trường cao đẳng có một vị thiên tài về Kiếm Đạo Phong Vân.
Cuối cùng, tại lúc chị gái bán hàng đỏ bừng mặt, cùng với thần sắc bất đắc dĩ của Phong Vân, hắn ký tên mình vào bản ký tên.
Nhìn đối phương hoạt bát rời đi, Phong Vân cười khổ một tiếng, không nghĩ tới bản thân cũng có một ngày trở thành “ Minh tinh”, có người muốn xin chữ ký của hắn.
Sau đó, trãi qua lần bàn giao thủ tục cuối cùng, số dư trong tài khoản thẻ của Phong Vân thiếu đi một tỷ, mà tài sản cố định thì nhiều thêm một tòa biệt thự xa hoa.
“ Chính là thời điểm đón Tiểu Lan tỷ cùng viện trưởng các nàng tới”.
Phong Vân rốt cuộc đã hoàn thành mục tiêu có được nơi sống yên ổn ở nội thành của mình, hắn không thể chờ đợi thêm nữa ngồi lên xe nguyên lực mà đi đến ngoại thành.
Mất khoảng một giờ, hắn đã đứng trước cửa Thự Quang Phúc Lợi Viện.
Phúc lợi viện hiện giờ so với trước đây đã hoàn toàn khác nhau, có thể nói rực rỡ hẳn lên.
Trừ Phong Vân mỗi tháng cũng sẽ giữ lại tiền bên ngoài thẻ hổ trợ cho viện tử, hắn cũng làm cho Phong Vu Tu chiếu cố phúc lợi viện, mới có được quang cảnh như bây giờ.
Viện trưởng đang cùng một nhóm tiểu hài tử kia đang chơi trò chơi, nhìn thấy Phong Vân đến, bọn họ xông lại vây quanh Phong Vân.
“Phong Vân ca ca, ngươi đã về rồi!”
“ Phong Vân ca ca, ngươi cao lớn lên rồi”
“Oa, Phong Vân ca ca, làn da ngươi thật trắng thật mềm”
Dăm ba tiểu loli * tiểu nam hài vây quanh Phong Vân, líu ríu, vui vẻ giống như một đám chim tước nhỏ.
*Loli: chỉ những bé gái dễ thương, đáng yêu.
Viện trưởng thì ở bên ngoài vẻ mặt vui mừng nhìn xem.
Lúc trước tin tức truyền đến, nói Phong Vân trúng tuyển trường Cao đẳng Tinh Diệu trong nội thành, viện trưởng mới đầu còn không thể tin được, đến khi Phong Vân tự mình gọi điện thoại tới đây, bà mới tiếp nhận được tin tức làm bà vô cùng kinh ngạc này.
Sau khi đem quà vặt phân phát cho bọn trẻ, Phong Vân tươi cười đi đến trước mặt viện trưởng.
“ Viện trưởng”
“ Ừ, trở về rồi!”. Nhẹ nhàng một câu, nhưng đã nói hết suy nghĩ.
Phong Vân nhẹ nhàng gật đầu, sau đó khẽ nói: “ Ta lần này trở về, chính là muốn đón mọi người đi đến nội thành cư trú.”
“Nội thành?” Viện trưởng sững sờ.
“ Đúng vậy, ta đã mua phòng ốc ở nơi đó rồi chờ mọi người qua thôi”.
Phong Vân cười nói.
“ Đúng rồi, Tiểu Lan tỷ đâu?”
“Hôm nay nàng tụ hội tốt nghiệp, chắc một lát nữa mới trở về”.
Viện trưởng ngẫm lại, nói.
“Thật sao, vậy ta đi đón nàng”.
Khách sạn ánh mặt trời, tên gọi đầy đủ là khách sạn ánh sáng mặt trời.
Sắc đèn nê-ông (Neon) màu lam nhạt trên vách tường khách sạn lập lòe, bên trong truyền ra tiếng nhạc du dương.
Trong đại sảnh, có bốn năm cái bàn, lúc này đã vây đầy người.
Ước chừng có bốn mươi năm mươi người, phần lớn đều là người trẻ tuổi, còn có mấy vị trung niên.
Phong Tiểu Lan rõ ràng cũng ở trong đó.
Không cần phải nói, đây chính là chỗ họp lớp của bọn họ.
Lúc này bọn họ đều rất tận hứng, cười cười nói nói có cả khóc.
Sau khi tốt nghiệp, bọn họ đường ai nấy đi, không còn có thời học sinh không buồn không lo, trên vai đều là trách nhiệm, trong một đêm đã trưởng thành hơn rất nhiều.
Đây là cuộc sống của người bình thường, với tương lai tràn ngập mê mang. Vừa lúc đó, cửa khách sạn xông vào một đám người.
Cầm đầu chính là người đàn ông trung niên với bộ dáng cường tráng, cùng với một vị thanh niên lãnh khốc, mà ở phía sau bọn họ, còn có một đám người.
Người đàn ông trung niên kia vừa vào đã hô to: “ Nơi này ta đặt bao hết, hôm nay ta muốn mở tiệc chiêu đãi biểu đệ, chúc mừng hắn thành công đạt tới Võ Giả, những nhân viên không liên quan có thể rời đi”.
Võ Giả!
Hai chữ này vừa thốt ra, toàn bộ đại sảnh đều yên tĩnh lại, bao gồm cả lớp học cơ bản là đang huyên náo của Phong Tiểu Lan.
Bên ngoài cái thành này đại đa số đều là người bình thường, Võ Giả đối với bọn họ mà nói chính là cao cao tại thượng.
Chỉ tồn tại trong lời đồn đại, căn bản là chưa có cơ hội nhìn thấy, cao không với tới.
“Như thế nào, không cho biểu đệ ta mặt mũi sao?” Người đàn ông trung niên nhìn quét qua một vòng, mở miệng nói. Lời này vừa thốt ra, những người khách kia sắc mặt liền lập tức thay đổi, đắc tội một vị Võ Giả, cho bọn họ một trăm cái lá gan cũng không dám.
Bên này bạn học còn có các lão sư của Phong Tiểu Lan đều biến sắc.
Ngay khi bọn họ chuẩn bị đứng dậy rời đi, bỗng nhiên một giọng nói truyền tới, trong đại sảnh yên tĩnh nghe rất rõ ràng.
“ Nhường một chút, các ngươi cản trở ta”.
Người đàn ông trung niên quay đầu lại, liền thấy một vị thiếu niên tuấn mỹ đứng ở cửa khách sạn, chính là Phong Vân không thể nghi ngờ.
Hả ?
Lông mày hắn nhíu chặt, trực tiếp khua tay nói: “ Tiểu tử miệng còn hôi sữa nơi nào đến, tránh qua một bên”.
Nhưng mà lúc này.
Cái tên thanh niên lãnh khốc kia nhìn thấy Phong Vân ở cửa, giống như là Fans hâm mộ nhìn thấy thần tượng kiếp trước, khuôn mặt lãnh khốc căn bản trở nên kích động.
Hắn bước nhanh đến trước mặt Phong Vân, vô cùng thấp thỏm nói: “ Phong, Phong thủ tịch, là huynh sao?”
Tình huống gì đây?
Người đàn ông trung niên một mặt bực tức, căn bản muốn đem Phong Vân đuổi đi, vô ý thức nói: “ Biểu đệ, tiểu tử này…”
“Câm miệng, đây là học viên thủ tịch của trường chúng ta, ngươi dám vô lễ”.
Cái gì?!
Người đàn ông trung niên kinh ngạc đến ngây người, tròng mắt muốn rớt ra ngoài, học viên thủ tịch, đây không phải là người mạnh nhất bảng trong truyền thuyết sao!
Loại đó hẳn là một nhân vật cao cao tại thượng, vậy mà lại là một vị thiếu niên vân đạm phong khinh trước mắt?!
Phong Vân nhìn thoáng qua thanh niên lãnh khốc kia: “Ngươi cũng là học viên?”
Người sau không có ý tứ cười cười: “ Phong thủ tịch, ta vừa vặn mới nhập học, lúc ấy ngay tại cửa trường cao đẳng xa xa nhìn huynh tư thế oai hùng, đến nay không có cách nào quên……”
Căn bản đối với người nào muốn sống chớ động vào thanh niên lãnh khốc kia, lúc này đối mặt Phong Vân, liền biến thành một con chó liếm.
Những chuyện phát sinh bên này tự nhiên đã bị bốn người nhìn vào trong mắt.
Bọn họ nhao nhao mang theo ánh mắt hiếu kì nhìn Phong Vân, vị thiếu niên tuấn mỹ này vừa xuất hiện, người đàn ông trung niên cùng đồng bọn lúc trước còn vô cùng phách lối, lập tức liền trở nên khúm núm ‘đứng lên’.
“Oa, thiếu niên này thật lợi hại, chỉ đứng chỗ đó, chuyện gì cũng không làm, người đàn ông trung niên kia cùng Võ Giã đều yên lặng giống như một con cừu non’.
“Không biêt lai lịch hắn ra sao, chẳng lẽ là một đại nhân vật đời sau sao?”
“Ta cũng rất muốn biết”.
Lúc này, Phong Tiểu Lan không có tham gia thảo luận với các bạn học, nàng ngơ ngác nhìn về đạo thân ảnh phía trước, không có cách nào giữ vững bình tĩnh.
Tiểu, Tiểu Vân?!
PS: Phía trước là ta viết sai, phải là hình chiếu tam phẩm luyện đan sư, ta viết sai, đã thay đổi, thật có lỗi thật có lỗi(lời tác giả).


Truyện Cùng Thể Loại
Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức

Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất