Ta Từ Trong Gương Xoát Cấp

Chương 67: Mẹ ơi, ở đây có quái vật!

Chương 67: Mẹ ơi, ở đây có quái vật!
Sức mạnh ý cảnh!
Bốn chữ này vừa xuất hiện trong đầu Đổng Chí Thiên, để cho toàn thân hắn run lên, giống như có một tiếng sét đang nổ trong đầu hắn, làm cho hắn không thể tin được.
Hắn đã nhiều lần tự nói với chính mình là không thể nào, lúc trước thiếu niên kia chính là thiên tài về Kiếm Đạo, không thể nào lĩnh ngộ ra Đao Đạo ý cảnh.
Thế nhưng cảm giác đó hắn lại không có cách nào quên được, bởi vì hắn đã từng nhìn thấy một vị đao khách nắm giữ Đao Đạo ý cảnh, đã từng một đao chém đứt con sông lớn, cảm giác ý cảnh này rất giống với cảm nhận trong lòng hắn.
Chỉ có điều rất yếu ớt, hơn nữa lóe lên rồi biến mất, những võ giả bình thường căn bản không thể nào nào nắm bắt được, chỉ có hắn chính là đao khách nắm giữ thiên phú Đao Đạo mới có thể cảm ứng mơ hồ được.
Cho nên, hắn mới kinh ngạc không dám tin như vậy.
Một thiếu niên 14 tuổi, lĩnh ngộ kiếm ý đã rất đáng sợ, nếu như còn lĩnh ngộ đao ý, vậy đơn giản thiên phú yêu nghiệt.
Nghĩ đến đây, ánh mắt và vẻ mặt của Đổng Chí Thiên khi nhìn về phía Phong Vân, đã lộ ra vẻ không dám tin và không còn cảm xúc phản đối nào nữa.
Vị này chính là học viên thủ tịch của trường cao đẳng Tinh Diệu, so với lời đồn đãi càng thêm vẻ kinh khủng và yêu nghiệt.
"Không tệ, đều là những thanh đao tốt."
Sau khi Phong Vân thử đao xong, quay trở về, trên mặt còn mang vẻ thoả mãn.
Mặc dù hắn chưa hề học bất kỳ võ kỹ nào có liên quan về đến đao, thế nhưng hắn có bán đao ý, đối với việc lĩnh ngộ đao cũng có thể so với ‘mọi người’, có một nhịp điệu kỳ diệu dung hợp ở bên trong.
Cho nên Đổng Thiên Hoa mới có thể nhìn ra Phong Vân chính là người dùng đao tốt, chỉ có điều thiên phú của hắn quá thấp, không nhìn ra trong đao của Phong Vân có ẩn chứa một sức mạnh ý cảnh.
"Phong, Phong Vân huynh đệ, không nghĩ tới, ngươi dùng đao cũng… tốt như vậy!"
Đổng Thiên Hoa miễn cưỡng bình phục tâm trạng đang kích động, nhanh chóng đứng dậy nói.
"Cũng tạm được, những lúc rảnh rỗi có luyện tập một chút."
Phong Vân thuận miệng nói một câu, nhưng lại dọa hai người Đổng Thiên Hoa và Đổng Chí Thiên không hề nhẹ.
Luyện tập những lúc rảnh rỗi đã có đao kỹ đáng sợ như vậy, nếu như nghiêm túc vậy thì đến mức độ nào chứ.
Mẹ ơi mau tới đây, ở đây có quái vật!
Phong Vân đương nhiên không biết, chính mình tùy tiện nói một câu đã làm cho Đổng Thiên Hoa và Đổng Chí chấn động mạnh đến như vậy, lúc này hắn đang mua một thanh Bạo nha chiến đao ở trong số đó.
Lúc đầu Đổng Thiên Hoa muốn trực tiếp đưa cho hắn, nhưng hắn từ chối.
Nếu như đổi lại là trước đây, có lẽ Phong Vân sẽ tiếp nhận, thế nhưng bây giờ hắn tam phẩm luyện đan sư, không thiếu mấy trăm vạn đó có được hay không, vội vàng mua lại.
"Ông chủ Đổng, xin dừng bước."
Trước cửa công ty, sau khi Phong Vân chào hỏi với Đổng Thiên Hoa lập tức xoay người rời đi.
Nhìn thấy Phong Vân biến mất trong biển người, Đổng Thiên Hoa và Đổng Chí Thiên một lúc lâu sau vẫn chưa hoàn hồn lại, bọn họ lại nghĩ tới hai ánh đao vô cùng kinh diễm lúc nãy.
Trở lại ký túc xá trường cao đẳng, lúc Phong Vân đang định tiếp tục khiêu chiến với hình chiếu trong gương, lại được thông báo rằng thầy chủ nhiệm Lý Phong đang tìm hắn.
Vì vậy, hắn chỉ có thể đặt việc này xuống, một lần nữa đi đến văn phòng của Lý Phong.
"Chủ nhiệm Lý, tìm ta có việc sao?"
Trong văn phòng, Phong Vân đi tới hiếu kỳ nói: "Chẳng lẽ là phụ trách Nghiêm đã trở về trước kỳ hạn?"
Lý Phong lắc đầu, "Cũng không phải, mà là có một chuyện khác."
"Trường cao đẳng Tử Dương mời trường cao đẳng Tinh Diệu chúng ta đi tới tham gia lễ mừng 50 năm của trường bọn họ, đến lúc đó ta định dẫn ngươi, Chu Thắng, còn có Lục Hiên, Chiến Tâm bốn người cùng đi, nhớ rõ đừng quên đó."
"Chủ nhiệm Lý, tham gia một lễ mừng 50 năm mà thôi, ngươi muốn dẫn chúng ta đi tới để làm gì?" Phong Vân nghi ngờ nói.
Lý Phong mỉm cười, "Đương nhiên không phải là một lễ mừng đơn giản, với sự hiểu biết của ta về trường cao đẳng Tử Dương, đến lúc đó chắc chắn sẽ muốn gây chuyện, dẫn các ngươi đi tới đó cũng là phòng ngừa vạn nhất."
"Nghe nói trường cao đẳng Tử Dương cũng cho ra một thiên tài Kiếm Đạo?" Phong Vân dò hỏi, những tin tức này chính là những người Bạch Thiên Trần nói cho hắn biết.
Những người này khác không có năng lực, nhưng năng lực thu thập các tin tức bát quái lại cực kỳ cao.
"Xem ra ngươi cũng biết."
Lý Phong gật đầu, "Hình như đúng là như vậy, chỉ có điều trường cao đẳng Tử Dương phong tỏa tin tức rất lợi hại, chỉ biết chính là thiên tài Kiếm Đạo, nhưng lại không biết chính là cấp bậc gì."
Phong Vân biểu thị như vậy, thật ra trong lòng hắn rất hy vọng thiên tài Kiếm Đạo trong trường cao đẳng Tử Dương sẽ nắm giữ thiên phú Kiếm Đạo cực kỳ cao, cộng với việc thức tỉnh kiếm ý, nói như vậy hắn có thể hình chiếu đối phương rồi.
Đến lúc đó lúc bạo ra ngoài, cộng thêm thân thể của hắn, thiên phú Kiếm Đạo và kiếm ý của hắn, chắc chắn sẽ cao hơn một tầng.
Chỉ có điều bây giờ mọi thứ đều là chưa được biết trước, phải đợi đến lúc đó mới có thể nói được.
Lúc này, Lý Phong nhìn thấy chiến đao ở phía sau Phong Vân, lông mày hơi nhíu lại, "Ngươi đang luyện đao?"
Phong Vân gật đầu, "Tùy tiện luyện một chút."
"Ngươi chính là thiên tài Kiếm Đạo trăm năm khó gặp, lo mà luyện kiếm của ngươi cho tốt đi, muốn chạy tới luyện đao để làm gì chứ."
Lý Phong bất đắc dĩ nói.
Phong Vân mỉm cười, không nói gì thêm, cũng không thể nói cho đối phương biết hắn đã có được bán đao ý. Nhìn thấy được Phong Vân không nói gì, Lý Phong còn tưởng rằng đối phương đã nghe lọt những lời hắn nói, vì vậy cũng không tiếp tục xoắn xuýt vào vấn đề này nữa.
Đi ra khỏi văn phòng, Phong Vân trở về ký túc xá, bắt đầu khiêu chiến với hình chiếu ở trong gương.
Đặc biệt khiêu chiến với những hình chiếu học viên giàu đến nứt vách trong trường cao đẳng, hắn luyện đan dược cũng là bạo từ trên những người ở nơi này.
Người khác luyện đan còn cần thành phẩm, nhưng đối với Phong Vân mà nói, hoàn toàn không hề tốn phí nhập vào, hơn nữa hắn còn trực tiếp nhập môn trở thành vì tam phẩm luyện đan sư, căn bản là không cần trình độ.
Lúc đầu hắn đã kiếm được rất nhiều tiền, còn kinh khủng hơn việc dựng nghiệp bằng hai bàn tay trắng.
Cứ như vậy, khoảng thời gian tiếp theo, mỗi ngày Phong Vân đều hình chiếu cấp tốc, tu hành, thuận tiện luyện đan.
Rất nhanh, mười ngày trôi qua. Sau khi hắn bán một đống nhị phẩm đan dược mới nhất cho hội thương Hắc Mân Côi, cuối cùng số dư trong tài khoản của Phong Vân đã đột phá lên ngưỡng cửa một tỷ.
"1,1 tỷ 5364 vạn!"
Nhìn thấy tài sản trong tài khoản của mình, Phong Vân nhếch môi, cuối cùng mấy ngày nay cũng kiếm lời đủ để mua một căn nhà rồi.
Không do dự, hắn lập tức đi đến nơi bán nhà đất.
Mấy ngày trước, vị tiểu thư bán nhà đất đã nói cho Phong Vân biết, bây giờ đang có một căn biệt thự trống, phù hợp với toàn bộ tiêu chuẩn của Phong Vân.
Vì vậy, Phong Vân quyết định đi xem căn nhà vào ngày hôm nay.
Không bao lâu, hắn đã đi đến nơi ban nhà đất, sau khi nhìn thấy chị gái bán hàng, sau đó người đó dẫn hắn đi tới xem căn nhà.
Đó là một căn biệt thự có diện tích ít nhất 500 mét vuông, có bể bơi, có thảm thực vật, có thang máy, có đủ các loại dụng cụ dùng để tu luyện, còn có thêm diễn võ trường.
Tổng cộng có năm tầng, một tầng là tầng hầm ngầm, một tầng là phòng khách, một tầng là phòng ở, một tầng là phòng dụng cụ, còn một tầng là diễn võ trường.
Đây quả thực là căn biệt thự xa hoa trong xa hoa, cũng khó trách giá thành lại lên đến cả tỷ đồng.
Phong Vân nhìn thấy vô cùng động lòng, không hề do dự trực tiếp mua lại.
Khi nhìn thấy Phong Vân đồng ý ký tên trên bản hợp đồng, chị gái bán hàng đã chấn động toàn thân, bật thốt:
"Phong Vân? Học viên thủ tịch của trường cao đẳng, là thiên tài đệ nhất Kiếm Đạo!?"


Truyện Cùng Thể Loại
Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức

Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất