Ta Từ Trong Gương Xoát Cấp

Chương 79: Lấy được bảo khí trung phẩm!

Chương 79: Lấy được bảo khí trung phẩm!
Nơi này, Phong Vân cũng không biết việc hắn đột phá đã hút khô toàn bộ nguyên lực của tầng thứ chín.
Hiện tại, hắn đang đi theo một vị học viên đi đến phòng dụng cụ của trường.
Phòng dụng cụ to lớn chỉ có một mình Nghiêm Xuân Thu đang đứng bên trong. Trong tay hắn cầm một thanh trường kiếm, được vỏ kiếm màu đen bao bọc, chỉ để lộ ra chuôi kiếm màu vàng kim.
Dù cho chỉ nhìn qua chuôi kiếm một cái, Phong Vân cũng có thể phán đoán được khí tức mà trường kiếm kia tản ra chính là vũ khí cấp bậc bảo khí trung phẩm.
Nghe thấy tiếng động, Nghiêm Xuân Thu xoay người lại. Vừa nhìn thấy Phong Vân, Nghiêm Xuân Thu liền nhẹ nhàng ném trường kiếm trong tay qua cho hắn, "Đây là trường kiếm cấp bậc bảo khí trung phẩm mà ta phải thức cả đêm để chế tạo ra cho ngươi. Thử xem thế nào!"
Phong Vân đón lấy thanh trường kiếm, tay phải cầm chặt chuôi kiếm, nhẹ nhàng rút ra.
Xoẹt!
Đột ngột, một tiếng kiếm ngân vang lên, hào quang vàng rực chói mắt tràn ra, chói lòa ánh mắt của vị học viên đứng phía sau. Đồng thời, uy áp cường đại gấp mấy lần so với trường kiếm cấp bậc bảo khí hạ phẩm cũng lập tức tán ra.
"Kiếm áp thật mạnh!"
Học viên đứng phía sau cực kì kinh ngạc, trên mặt không khỏi lộ ra vẻ kinh sợ, ước ao.
Đối với mỗi một võ giả, một thanh vũ khí cực kỳ lợi hại là cực kỳ quan trọng, thậm chí có thể tăng cường chiến lực.
Phong Vân quét mắt nhìn, toàn thân bảo kiếm tỏa ra hào quang kim sắc nhàn nhạt, trên thân kiếm có khắc một vài đường vân không biết tên. Về chỉnh thể, dù là bề ngoài hay khí thế đều chứng tỏ là một thanh kiếm cực tốt.
Thậm chí, mặc dù hiện tại hắn không hề thúc dục bất cứ sức mạnh nào nhưng xung quanh bảo kiếm này đã có một luồng kiếm khí nhàn nhạt quanh quẩn.
"Ồ?”
Bỗng nhiên Phong Vân khẽ giật mình. Trên thanh bảo kiếm này, hắn cảm ứng được một sự chấn động nguyên lực quen thuộc. Đó là khí tức của nguyên lực thuộc tính Kim.
Nghiêm Xuân Thu đứng bên cạnh thấy được vẻ mặt Phong Vân liền mở miệng giải thích: "Thanh kiếm này dùng khoáng thạch thuộc tính Kim để chế tạo ra. Ta thấy bên trong kiếm khí của ngươi xen lẫn nguyên lực thuộc tính Kim, nghĩ tới ngươi hẳn là có được Kim hệ thiên phú thậm chí còn không thấp. Bởi vậy cho nên ta đặc biệt làm riêng cho ngươi một thanh kiếm này đó."
Khoáng thạch ẩn chứa nguyên lực thuộc tính Kim rất khó tìm, so với đá nguyên lực còn khó tìm hơn.
Phong Vân không nghĩ tới Nghiêm Xuân Thu sẽ chế tạo cho hắn một thanh bảo kiếm như vậy. Hắn còn tưởng rằng đây chỉ một bảo khí trung phẩm bình thường.
Bảo khí trung phẩm ẩn chứa thuộc tính so sánh với bảo khí trung phẩm bình thường còn trân quý hơn. Quan trọng nhất chính là, võ giả thuộc tính cầm trong tay vũ khí thuộc tính tương đương với mình, lực công kích cũng sẽ tăng lên.
"Bảo kiếm này còn chưa có tên đâu đấy. Ngươi mau đặt một cái tên đi." Nghiêm Xuân Thu cười nói.
Phong Vân ngẫm lại, nói: "Gọi là Kim Ngân Kiếm đi."
"Kim Ngân Kiếm? Trình độ đặt tên này của ngươi thật không dám khen.Nhưng mà nếu đã là kiếm của ngươi, ngươi thích gọi thế nào cũng được."
Nghiêm Xuân Thu lắc đầu, bó tay với trình độ đặt tên của Phong Vân.
Lúc này, Phong Vân cầm chặt Kim Ngân Kiếm, nguyên lực trên người bắt đầu chuyển động. Nghiêm Xuân Thu thấy thế lập tức nhảy dựng, vội vã ngăn cản: "Đừng đừng! Ra sân luyện võ bên ngoài mà thử kiếm đi! Ngươi định phá tan chỗ này của ta đấy à!"
Phong Vân gật gật đầu, nhẹ nhàng lắc mình, chỉ để lại một vệt tàn ảnh, một giây sau đã đi tới sân luyện võ.
"Chém!"
Thúc dục nguyên lực thuộc tính Kim bên trong cơ thể, rót vào Kim Ngân Kiếm, sau đó khẽ chém một cái.
Kiếm khí vàng kim chói mắt lao ra, bao trùm toàn bộ khoảng trống phía trước mặt, trong chớp mắt chém khoảng không đó thành vô vàn mảnh vỡ.
Đây chỉ vẻn vẹn mới thúc dục nguyên lực hóa thành kiếm khí mà thôi.
Phong Vân lại thử đem kiếm ý dung nhập vào bên trong. Khi hắn chém ra một kiếm, không khí lập tức bạo loạn. Một vệt kim quang lớn chừng nửa mét, dài đến mấy chục thước điên cuồng bắn ra.
Uy áp phong mang sắc bén kia khủng bố tới cực hạn, làm cho người khác cảm giác chính mình trở nên nhỏ bé, không thể ngăn cản.
Trong sân luyện võ còn có nhiều học viên khác. Hiện tại, đối mặt với vệt kiếm quang vàng kim đã cô đọng thành thực chất này, bọn họ chỉ cảm thấy kinh hãi, bị trấn áp đứng yên tại chỗ, không thể động đậy.
May mắn là vệt kiếm quang này không hề rơi xuống, đến cuối cùng chỉ chậm rãi tản đi.
Những học viên kia lập tức há miệng thở mạnh, phảng phất như vừa từ chỗ thiếu ôxi thoát ra ngoài.
Xa xa, Phong Vân cũng hơi giật mình. Hắn không nghĩ tới Kim Ngân Kiếm được tăng thêm một chút kiếm ý, trong chớp mắt uy lực lại có thể trở nên mạnh mẽ như vậy.
Hắn cảm giác được lực công kích ít nhất cũng tăng lên gấp ba lần.
"Kiếm tốt."
Phong Vân càng nhìn càng thoả mãn, mà Nghiêm Xuân Thu đứng ở một góc càng nhìn lại càng giật giật mí mắt.
Tên nhóc này, lại mạnh hơn rồi!
Một kiếm này chém xuống, võ giả đỉnh phong cũng có thể bị trực tiếp chém chết. Thậm chí, ngay cả võ giả cực hạn như hắn cũng cảm thấy nguy hiểm.
"Tổ sư! Đúng là cái thằng quái vật con!"
Nghiêm Xuân Thu không muốn đứng ở đây thêm nữa. Hắn sợ chính mình sẽ bị Phong Vân đả kích đến mức thương tích đầy mình. Hắn lập tức nhấc chân đi, thần tốc biến mất.
Bên này, Phong Vân định hỏi Nghiêm Xuân Thu chút chuyện liên quan đến bảo khí trung phẩm này, lại phát hiện người kia đã vội vàng rời đi chỉ để lại bóng lưng, không khỏi tỏ ra nghi hoặc.
"Bị ai dọa sợ rồi hay gì?"
Các học viên đứng gần đó không ngừng khinh bỉ trong âm thầm, “Còn không phải bị ngươi cái tên yêu nghiệt này dọa chạy đấy à?”
Sau khi Phong Vân trở lại biệt thự, lại đi đến sân luyện võ tầng thứ năm.
Hắn nhìn Kim Ngân Kiếm trong tay, càng cảm nhận được tầm quan trọng của luyện khí sư.
Ngày trước hắn chẳng qua chỉ cảm thấy luyện đan sư và luyện khí sư là công cụ để kiếm tiền. Hiện giờ suy nghĩ cẩn thận lại mới phát hiện ra rằng đây cũng là nghề nghiệp có thể tăng cường thực lực của hắn.
Đan dược, trừ những loại dùng khi tu hành bình thường, còn có các loại đan dược đặc thù khác. Ví dụ như đan dược dùng để tăng cường khí lực, tăng cường tốc độ,…
Mà luyện khí lại càng không cần phải nói, nhìn Kim Ngân Kiếm trong tay hắn là đủ biết.
"Ta có nhiều thuộc tính thiên phú như vậy, một thanh Kim Ngân Kiếm làm sao đủ được. . ."
Phong Vân hiện giờ đã có sáu loại thuộc tính thiên phú, hơn nữa có thể đoán trước được về sau sẽ còn có thêm càng nhiều hơn nữa. Một thanh bảo khí thuộc tính Kim không thể đủ cho hắn dùng.
"Cũng may ta có nhẫn không gian, nếu không thì cứ luôn phải đeo nhiều vũ khí thuộc tính như vậy cũng đủ chết."
Tưởng tượng sau lưng mình đeo mười thanh bảo kiếm với đủ loại thuộc tính, hình ảnh kia, chậc chậc, đúng là không đành lòng nhìn thẳng.
Hơn nữa hắn còn có cả đao nữa, vậy phải là hai mươi thanh. Nghĩ thôi cũng thấy buồn cười rồi.
Sau đó.
Phong Vân tiếp tục chiến đấu với hình chiếu. Hắn hy vọng có thể đánh rơi ra túi kinh nghiệm luyện khí sư của Nghiêm Xuân Thu, như vậy là hắn có thể tự mình luyện khí rồi.
Vì vậy, hắn bừng bừng khí thế liên tục khiêu chiến hình chiếu người.
Cùng lúc đó, ở bên kia.
Mấy người của liên minh Huyết Thứ đã thành công trà trộn vào cứ địa Tinh Diệu.
Bên ngoài thành, trong một phòng khách sạn, bọn họ tụ tập lại.
"Như thế nào? Có thu hoạch gì không?" Một người dò hỏi.
"Tra được rồi. Tên học viên kia của cao đẳng Tinh Diệu tên là Phong Vân, chính là học viên đứng đầu kì này. Năm nay hắn 14 tuổi, nghe nói đã thức tỉnh cả kiếm ý và đao ý.”
"Hả? Còn trẻ như vậy đã có được cả hai loại ý cảnh rồi ư? Thiên tư thông minh như vậy càng không thể giữ lại, nếu không trong tương lai sẽ trở thành mối uy hiếp lớn của liên minh Huyết Thứ chúng ta."


Truyện Cùng Thể Loại
Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức

Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất