Ta Từ Trong Gương Xoát Cấp

Chương 95: Võ giả Tiên Thiên!

Chương 95: Võ giả Tiên Thiên!
"Ngươi. . ."
Nữ võ giả nhìn thiếu niên tuấn mỹ tay cầm chiến kiếm từ trong hố sâu đi ra, trên khuôn mặt nhỏ nhắn tràn đầy vẻ khiếp sợ.
Nàng không dám tin, võ giả cường đại vừa rồi dùng một kiếm đã chém giết hung thú cấp tám Dực Sư Thú, lại chỉ là một thiếu niên nhìn qua trẻ tuổi đến như vậy!
"Chỉ là võ giả cực hạn?"
Phong Vân nhìn qua, khi hắn phát hiện nữ võ giả trước mắt mới là võ giả cực hạn liền cảm thấy hơi bất ngờ.
Thông thường, chỉ có võ giả Tiên Thiên mới dám xâm nhập vào sâu trong vạn thú sơn mạch như thế này.
Lẽ nào cũng có năng lực đặc thù giống như hắn?
Nghĩ vậy, Phong Vân lập tức tập trung ánh mắt, nhìn về phía nữ võ giả kia.
Tinh!
【 Hình chiếu người 】: Đới Thanh Mộng
【 Tuổi tác 】: 20 tuổi
【 Cảnh giới 】: võ giả cực hạn
【 Rơi xuống 】: võ kỹ Tam giai《 Điệp Ảnh Bộ 》, võ kỹ Tam giai《 Phong Ba Quyền 》, công pháp Tam giai《 Phong Linh Quyển 》, Phong Hệ thiên phú cao cấp, một bộ chiến giáp hạ phẩm Thanh Linh giáp. . .
Đưa mắt nhìn qua, Phong Vân liền phát hiện cô gái tên Đới Thanh Mộng này mặc dù không có thiên phú đặc thù gì, nhưng lại có được một cái Phong Hệ thiên phú cao cấp.
Khó trách mới hai mươi tuổi đã tấn thăng đến võ giả cực hạn.
"Không nghĩ tới thoáng cái đã lấy được hình chiếu của hai người có Phong Hệ thiên phú cao cấp, cùng một người có Kim Hệ thiên phú cao cấp."
Phong Vân nhìn hình chiếu trong gương khoảng thời gian gần đây, nội tâm âm thầm vui vẻ.
Nếu như còn tiếp tục ngây ngốc trong cứ địa Tinh Diệu, làm sao có thể lấy được hình chiếu của mấy người có thiên phú cao cấp này chứ.
"Hy vọng có thể mau chóng đánh ra Phong Hệ thiên phú cao cấp. Nếu như vậy ta cũng có thể phi hành rồi."
Đạp không phi hành, đây chính là mộng tưởng của mỗi một nhân loại, cho dù là ở kiếp trước hay hiện tại.
Mà khi hắn còn đang âm thầm suy nghĩ, nữ võ giả đối diện Đới Thanh Mộng cũng đang tỉ mỉ đánh giá Phong Vân, lại phát hiện căn bản không nhìn ra cảnh giới của đối phương.
Rõ ràng đứng ngay trước mắt nhưng lại giống như ngắm hoa trong sương mù, mịt mù khó nhìn.
"Xin chào, ta là Đới Thanh Mộng. Vừa rồi cảm ơn ngươi, nếu không ta chết chắc rồi."
Tuy rằng trong lòng cảm thấy kinh ngạc, nhưng Đới Thanh Mộng vẫn rất sảng khoái nói lời cảm ơn, có chút hoảng hốt khi nghĩ lại nên hơi le lưỡi.
"Khách sáo rồi. Ta chỉ không muốn để móng vuốt của nó đụng phải ta mà thôi."
Phong Vân trả lời.
"Không biết ngươi tên là gì?" Đới Thanh Mộng dò hỏi.
"Phong Vân."
"Phong Vân, ngươi mạnh thật đó. Một kiếm chém chết hung thú cấp tám, quá lợi hại!"
Đới Thanh Mộng cho tới bây giờ vẫn còn thán phục không dứt.
Phong Vân cười cười, không nói gì.
Hắn hút khô mạch khoáng nguyên lực bên dưới, rốt cuộc cũng thành công tăng cường nguyên lực trong sáu lốc xoáy nguyên lực trong cơ thể lên tới cực hạn, chiến lực cũng được đề thăng mạnh hơn gấp mấy lần.
Còn có ba thành kiếm ý kia của hắn nữa, thế nên mới có thể dùng một kiếm chém chết hung thú cấp tám Dực Sư Thú.
Hiện tại Phong Vân đối mặt với võ giả thuộc tính cực hạn, đã có thể dễ dàng đánh bại.
Sau đó, hắn đi về phía thi thể Dực Sư Thú ở bên cạnh, cũng lấy hình chiếu.
【 Hình chiếu hung thú 】: Dực Sư Thú
【 Phẩm giai 】: hung thú cấp tám
【 Rơi xuống 】: Máu thịt Dực Sư Thú, xương cốt Dực Sư Thú, hai cánh Dực Sư Thú, Phong Hệ thiên phú trung cấp, Kim Hệ thiên phú trung cấp.
Dực Sư Thú này thế mà cũng có được song hệ thiên phú, mặc dù chỉ là trung cấp, nhưng kết hợp lại cũng có uy lực cực kỳ đáng sợ.
Hơn nữa, về cơ bản nó đã có thực lực mạnh mẽ hơn võ giả nhân loại đồng cấp, cho nên Đới Thanh Mộng mới không thể địch lại Dực Sư Thú này.
Đương nhiên, cũng có một phần do Đới Thanh Mộng không quá am hiểu chiến đấu.
Lúc này, Phong Vân hơi đổi sắc mặt, nhìn về phía bên ngoài sơn cốc. Ở chỗ đó, bốn bóng dáng đang nhanh chóng lướt tới, tốc độ cực nhanh.
Chỉ chốc lát sau đã đi tới phụ cận.
Đó là bốn nam tử, tuổi từ ba mươi đến bốn mươi tuổi, nhưng bọn hắn đều có một đặc điểm chúng, đó chính là đều là võ giả Tiên Thiên.
"Tiểu Mộng, ngươi không sao chứ?"
Bốn người vừa đến sơn cốc, nhìn thấy nữ võ giả Đới Thanh Mộng liền lập tức chạy qua, mặt mũi tràn đầy lo lắng.
"Ngươi nói ngươi bay qua bay lại trong vạn thú sâm lâm làm cái gì hả? Nếu như ngươi xảy ra chuyện gì, chúng ta biết ăn nói thế nào với cha ngươi chứ! Ngươi còn là thiên tài đệ nhất của gia tộc các ngươi đấy."
"Ai da, Lý thúc, ta biết sai rồi mà. Có người ngoài ở đây, cho ta chừa chút mặt mũi đi mà."
Đới Thanh Mộng bị răn dạy rất ngại ngùng, vội vàng chỉ chỉ Phong Vân đứng bên cạnh, giới thiệu: "Giới thiệu với các ngươi, vừa rồi chính là Phong Vân, vị này đã cứu ta, một kiếm chém chết Dực Sư Thú."
Nghe được lời này của Đới Thanh Mộng, trong mắt bốn người hiện lên một vệt kinh ngạc. Chỉ nhìn một cách đơn thuần khuôn mặt Phong Vân, giống như là cậu trai nhà bên vậy.
Có điều sau khi tỉ mỉ quan sát bọn họ liền phát hiện điểm đặc biệt. Thiếu niên trước mắt này, bọn họ lại không phát hiện được mảy may khí tức nào.
Điều này chứng tỏ đối phương hoặc là tu hành công pháp liễm tức cực kỳ cao cấp, hoặc là có được bảo vật che đậy khí tức, lại hoặc là có được tư chất thiên phú Hắc Ám.
Cho dù là loại nào, cũng đủ để bọn họ phải chú ý.
Mà lúc này, Phong Vân từ lâu đã âm thầm lấy hình chiếu của ba người.
【 Hình chiếu người 】: Lý Tuân
【 Tuổi tác 】: 38 tuổi
【 Cảnh giới 】: võ giả Tiên Thiên
【 Rơi xuống 】: võ kỹ Tam giai《 Liệt Không Cửu Kích 》, võ kỹ Tam giai《 Suất Bi Thủ 》, công pháp Tam giai《 Bạch Hạc Phù Ảnh Công 》, một thanh tinh đao cấp bậc bảo khí trung phẩm, Đao Đạo thiên phú cấp thấp, Hỏa Hệ thiên phú trung cấp.
【 Hình chiếu người 】: Vạn Quốc Định
【 Tuổi tác 】: 36 tuổi
【 Cảnh giới 】: võ giả Tiên Thiên
【 Rơi xuống 】: võ kỹ Tam giai《 Chỉ Kiếm Pháp 》, võ kỹ Tam giai《 Thất Tinh Bộ 》, công pháp Tam giai《 Đại Phù Đồ Phổ 》, một thanh Vô Tận Đao bảo khí trung phẩm. . .
. . .
Phong Vân nhìn dãy vật phẩm rơi xuống của bốn vị võ giả Tiên Thiên này, không khỏi âm thầm lắc đầu, quá bình thuòng, cũng không gây hứng thú cho hắn khiêu chiến.
Từ điểm này có thể thấy được, bốn vị võ giả Tiên Thiên này nhất định là đến từ cứ địa cấp ba, bởi vì trên người bọn họ không hề nhìn thấy công pháp tứ giai hoặc công pháp gì lớn hơn.
Lúc này, Lý Tuần, có vẻ như là thủ lĩnh trong bốn người đi tới, chắp tay với Phong Vân, biểu thị cảm ơn.
Phong Vân lắc đầu, "Ta chỉ là tự bảo vệ mình mà thôi, không tính là ân cứu mạng."
"Tiểu huynh đệ khách khí rồi. Nếu không phải ngươi, chúng ta sẽ phải áy náy chết mất. . ."
Mấy người rất dễ gần, thuộc loại như đã quen từ trước vậy.
Mấy câu nói liền quen thuộc lẫn nhau.
Thông qua trò chuyện, Phong Vân biết mấy người kia đều là đến từ một nơi tên là cứ địa Nam Giang.
Cứ địa này hắn biết. Cũng là cứ địa cấp ba, thuộc quản lý của cứ địa Giang Hải, cách cứ địa Tinh Diệu ít nhất cũng có mười mấy vạn dặm.
Mấy người kia vậy mà một đường đi qua mười mấy vạn dặm đến chỗ này, khiến hắn rất là hiếu kỳ.
"Chúng ta tới nơi này là vì muốn tìm một gốc Cửu Diệp Linh Chi về cứu chữa cho một vị bằng hữu, cũng chính là phụ thân của nha đầu này."
Lý Tuân không e dè, nói thẳng.


Truyện Cùng Thể Loại
Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức

Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất