Ta Từ Trong Gương Xoát Cấp

Chương 96: Nhất định hình chiếu một lượt!

Chương 96: Nhất định hình chiếu một lượt!
Cửu Diệp Linh Chi chính là linh dược biến dị sau khi thiên địa đại biến, nghe nói công hiệu của nó có thể "Cải tử hồi sinh".
Đương nhiên, vừa nghe thấy đã biết là giả, chỉ có điều nó đúng là thánh phẩm chữa thương nhất đẳng.
Chỉ có điều thứ làm cho Phong Vân cảm thấy hứng thú, thực sự không phải là Cửu Diệp Linh Chi này, mà là gốc rễ của nó, bên trong ẩn chứa Chí Dương chi khí, nếu có thể luyện hóa có thể gia tăng khí huyết cho võ giả.
Bây giờ nguyên lực của hắn đã đạt tới cực hạn, nếu như có thể sẽ trực tiếp đột phá, đạt tới tầng võ giả Cực Hạn.
Chẳng qua Phong Vân cũng không cam lòng cho lắm, hắn muốn chuẩn bị rèn luyện khí huyết, gân cốt và lục phủ ngũ tạng đến trạng thái cực hạn, sau đó sẽ tiến hành đột phá.
Cho nên gốc rễ của Cửu Diệp Linh Chi này, hắn vẫn cảm thấy rất có hứng thú.
Sau đó, ở trong sớn cốc, nhóm người của bọn họ bắt đầu nướng thịt của Dực Sư Thú lên mỹ thực.
"Meo meo meo..."
Tiểu Bạch Hổ từ một bên vọt ra ngoài, không ngừng đảo quanh Dực Sư Thú, liên tục nuốt nước miếng, dáng vẻ đó thật sự rất đáng yêu.
"Ây ya, mèo con đáng yêu quá."
Đới Thanh Mộng nhìn thấy một con vật đáng yêu như vậy, tim đã sắp tan chảy, nhanh chóng xông qua đó, đang muốn vươn tay ôm Tiểu Bạch Hổ vào trong lòng của mình.
Thế nhưng kết quả lại là ánh sáng trắng lóe lên, nàng đã ôm hụt.
Hả?
Cảnh tượng này đã được mấy người Lý Tuần nhìn thấy, vẻ mặt bọn họ không khỏi chấn động, "Huynh đệ Tiểu Phong, sủng vật mèo này của ngươi không phải là một con mèo bình thường."
Dù gì Đới Thanh Mộng cũng là võ giả Cực Hạn, hơn nữa còn có sở trường về tốc độ, vậy mà cũng không bằng con mèo trắng này, điều này đã làm cho bọn họ cảm thấy rất ngạc nhiên.
"Cũng được, ta cũng là vô tình nhặt được nó."
Phong Vân không nói gì thêm, thân phận của Tiểu Bạch Hổ không hề tầm thường, vẫn nên không nói ra thì tốt hơn, đỡ phải gây ra chuyện.
"Ha ha, huynh đệ Tiểu Phong có thiên tư xuất sắc, 14 tuổi đã đạt đến cảnh giới này, còn có sức chiến đấu cao đến như vậy, đủ để xếp thứ hai trong thế hệ trẻ tuổi trong cứ địa chúng ta."
Vạn Quốc Định nhìn Phong Vân thán phục.
"Chỉ có thể xếp thứ hai thôi sao." Nghe thấy như thế, Phong Vân cũng có chút bất ngờ.
"Đúng vậy, mặc dù huynh đệ Tiểu Phong rất mạnh, thế nhưng trong cứ địa chúng ta vẫn còn một quái vật, mới 17 tuổi đã đạt đến võ giả Tiên Thiên, nghe nói còn nắm giữ thiên phú hệ Hỏa và Kiếm Đạo đều là cấp cao, chỉ sợ bốn người chúng ta cũng không tiếp được một chiêu của hắn...
Lý Tuần cười khổ nói.
Đối mặt thiên tài cấp quái vật này, thật sự rất đả kích đối với người khác.
17 tuổi đã là võ giả Tiên Thiên, còn nằm giữ hai hệ thiên phú bậc cao, tư chất này quả thật vô cùng mạnh mẽ.
Chỉ sợ là trước 30 tuổi đã có thể đạt tới tông sư.
"Đáng tiếc không thể gặp mặt một lần."
Phong Vân thầm nghĩ trong lòng, thật sự rất muốn hình chiếu đối phương một lượt, sau đó điên cuồng quét cả ngày lẫn đêm!
"Huynh đệ Tiểu Phong đến từ cứ địa Tinh Diệu, ta thấy ngươi cũng là Thiên kiêu số một ở trong cứ địa của ngươi, năm tới người và quái vật trong cứ địa chúng ta, có lẽ sẽ gặp mặt nhau trong điện Võ Đạo ở cứ địa Giang Hải."
"Đúng vậy, vẫn chưa hết đâu, dưới trướng cứ địa Giang Hải còn có mười mấy cứ địa bậc ba, những nơi đó đều có sự xuất hiện của Thiên kiêu số một ở trong cứ đại của mình, nghĩ đến cảnh tượng lúc đó quả thật tràn đầy cảm giác mong chờ.”
Phong Vân nghe thấy những lời bọn họ nói, trong nội tâm cũng rất mong chờ, nếu như có thể hình chiếu những thiên kiêu số một này, vậy không phải mình sẽ bộc phát sao.
Những người này đều là những thế hệ trẻ tuổi mạnh mẽ nhất trong căn cứ, mỗi một người ít nhiều cũng sẽ có một số thiên phú đặc thù, nếu như có thể quét những thứ này thuộc về bản thân mình, cảnh tượng đó, thật sự chỉ tưởng tượng thôi đã cảm thấy vô cùng hưng phấn rồi.
Sau đó mấy người Lý Tuần muốn mời Phong Vân đi đến cứ điểm của bọn họ để làm khách, nói là đội trưởng của bọn họ sắp tới rồi.
"Đội trưởng của chúng ta sắp tới cứ điểm để tái hợp với chúng ta, hắn mạnh hơn chúng ta rất nhiều, nếu như không có đội trưởng, chỉ dựa vào mấy người chúng ta sẽ không dám đi tới một nơi xa cứ địa như vậy...
"Đúng, nhân tiện nói một chút, đội trưởng của chúng ta cũng giống như tiểu huynh đệ ngươi đều là người sử dụng kiếm, nhưng hắn đã đạt tới đến ba phần kiếm ý rồi!
Lý Tuần nói với Phong Vân.
Ba phần kiếm ý?
Điều này đã khơi gợi sự hiếu kỳ mãnh liệt của Phong Vân, nếu quả thật vị đội trưởng này mạnh như lời họ nói, vậy thì ta nhất định phải hình chiếu một lượt.
Vì vậy, Phong Vân cùng mấy người Lý Tuần rời khỏi sơn cốc, đi về phía bắc.
Trên đường đi, Đới Thanh Mộng bĩu môi không vui, tức giận nhìn chằm chằm Tiểu Bạch Hổ đang ở trên vai Phong Vân.
Còn nó thì đang liếm móng vuốt của mình, dùng dáng vẻ cực kỳ cao ngạo để nhìn Đới Thanh Mộng, bộ dạng của nó giống như đang nói: Nhân loại ngu xuẩn, không có tư cách đụng vào bổn mèo cao quý.
Phong Vân nhìn thấy cảnh tượng này, vẻ mặt rất bất đắc dĩ, cái con hổ này, à không, cái con mèo này đúng là xấu xa mà.
Tốc độ của đoàn người rất nhanh, không lâu sau đã tiến vào ngàn dặm, đi tới một vùng đất trũng.
Ở chỗ đó, có mấy đỉnh lều vải mọc lên từ mặt đất, tập trung đan xen nhau, khá là che khuất.
Chỉ có điều, ánh mắt của Phong Vân lại tập trung trên một bóng dáng thon gầy ở bên ngoài lều.
Đây là một người đàn ông khoảng 30 tuổi, toàn thân tỏa ra một hơi thở sắc bén, khiến người khác cảm thấy ánh mắt đau nhức như bị đâm nếu nhìn hắn nhiều.
Dường như cảm nhận được ánh mắt của Phong Vân, người đàn ông kia lập tức nhìn lại.
Cùng lúc đó, một kiếm xông thẳng lên trời, đè ép lên người Phong Vân.
Mấy người Lý Tuân nhìn thấy cảnh tượng như vậy, vẻ mặt kinh hãi, nhanh chóng nói: "Đội trưởng, tiểu huynh đệ là người một nhà!"
Hắn vẫn chưa nói xong, phun ra một cỗ kiếm ý, chém tất cả mọi thứ, sắc bén không thể ngăn cản được.
Mấy người Lý Tuân nhìn thấy cảnh tượng như vậy, tròng mắt cũng sắp rớt ra ngoài rồi.
Vị huynh đệ Tiểu Phong ở trước mắt này, vậy mà cũng nắm giữ ba phần kiếm ý!?
Bọn họ vẫn cho là đối phương chỉ lĩnh ngộ kiếm ý mà thôi, dù sao ở độ tuổi này, lĩnh ngộ kiếm ý đã rất lợi hại rồi.
Thế nhưng không nghĩ tới, vậy mà cũng đạt tới ba phần!
"Ầm——!!"
Hai cỗ kiếm ý ở trong không khí va vào nhau, ai cũng không làm gì được nhau, cuối cùng sau khi triệt tiêu lẫn nhau, từng người tản đi, biến mất không còn bóng dáng.
"Đại ca, vị huynh đệ Tiểu Phong này đã cứu Tiểu Mộng..."
Mấy người Lý Tuân tiến lên phía trước, giải thích với người đàn ông kia.
Mà lúc này, Phong Vân sớm đã lén lút đến gần trong phạm vi trăm mét, hình chiếu người đàn ông này vào trong gương.
【Người hình chiếu】: Đới Thiên Ân
【Độ tuổi 】: 35
【Cảnh giới 】: Võ giả Tiên Thiên
【 Rơi xuống 】: Võ kỹ cấp ba《 Phù Quang Lược Ảnh Kiếm 》, võ kỹ cấp ba《 Trát Nhãn Kiếm Pháp 》, võ kỹ cấp bốn《 Hành Không Thủ Kiếm Thuật 》, công pháp cấp ba《 Xích Hỏa Công 》, thiên phú Kiếm Đạo cấp cao, thiên phú hệ Hỏa cấp thấp, ba phần kiếm ý, một thanh trung phẩm bảo khí Thiên Hỏa Kiếm…
Quyết định!
Phong Vân thấy được một cột rơi xuống kia, ánh mắt lập tức phát sáng, không nghĩ tới đối phương không chỉ có ba phần kiếm ý, còn có thiên phú Kiếm Đạo cấp cao, mà quan trọng là hắn còn chứng kiến một môn kiếm kỹ cấp bốn!


Truyện Cùng Thể Loại
Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức

Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất