Ta Từ Trong Gương Xoát Cấp

Chương 94: Nguyên lực mạch khoáng, thỏa thích hấp thu!

Chương 94: Nguyên lực mạch khoáng, thỏa thích hấp thu!
"Meo meo meo. . ."
Một góc trong sơn cốc bỗng xuất hiện một thiếu niên mười bốn mười lăm tuổi, ngũ quan tuấn mỹ, thân thể thon dài.
Trên bờ vai của hắn có một chú mèo con màu trắng dễ thương đang không ngừng kêu meo meo. Nếu như còn ở thời hiện đại hòa bình, nó tuyệt đối sẽ trở thành sủng vật siêu hot khắp cộng đồng mạng.
"Ngươi nói mạch khoáng nguyên lực ở ngay trong sơn cốc này?"
Phong Vân nghi hoặc nhìn về phía con bạch hổ nho nhỏ trên vai.
Bạch hổ meo meo hai tiếng, mạnh mẽ gật gật cái đầu nhỏ.
Phong Vân lập tức dời ánh mắt. Hắn tỉ mỉ cảm ứng chấn động của nguyên lực trong sơn cốc này. Một lát sau, quả nhiên phát hiện có sự khác biệt.
Nơi này, chấn động của nguyên lực từng giây từng phút đều biến hóa, lúc đậm đặc lúc lại thưa thớt, giống như đang chuyển động vậy.
Nhưng ở nơi này nồng độ nguyên lực nhất mỏng manh nhất cũng nhiều hơn bên ngoài gấp bội.
Nghĩ tới đây, Phong Vân lập tức nắm lấy một nắm đất đen trên mặt đất, quả nhiên cảm nhận được nguyên lực ở bên trong, tuy rằng rất ít, nhưng lại tinh thuần không gì sánh được.
Độ tinh khiết này tuyệt đối vượt xa nguyên lực trong tự nhiên.
"Xem ra là thật sự có. . ."
Phong Vân hít sâu một hơi, khí huyết toàn thân lập tức sôi trào. Thần Bá Thể Công và Kim Cương Bất Diệt Công viên mãn đồng thời vận chuyển, khí tức khủng bố không gì sánh được bắt đầu ngưng tụ.
Một giây sau, tay phải hắn nắm thành quyền hung hăng đập xuống mặt đất dưới chân.
Ầm ầm! !
Tiếng chấn động kịch liệt vang lên, cuồng bạo khói bụi cuốn lên, dũng mãnh lao ra bốn phương tám hướng, khiến cây cối bốn phía đều điên cuồng rung lắc.
"Meo meo meo. . ."
Hai cái móng vuốt nho nhỏ của Bạch Hổ con gắt gao bám lên y phục trên bờ vai Phong Vân. Lông thú màu trắng toàn thân bị gió thổi bạt hết về sau.
Rắc rắc rắc. . .
Một loạt tiếng vỡ vụn truyền ra. Lấy vùng đất mà nắm tay Phong Vân rơi xuống làm trung tâm, từng khe nứt to lớn nhanh chóng mở rộng ra ngoài.
Sau một khắc, mặt đất khắp sơn cốc trực tiếp nứt vỡ.
Bị Phong Vân dùng một quyền đánh tan vỡ biến mất!
Khi khói bụi đầy trời bị thổi tan, hắn nhẹ nhàng nhảy xuống. Dưới lớp bùn đất của hố sâu to lớn kia có hào quang nhàn nhạt như ẩn như hiện.
Ánh mắt Phong Vân sáng ngời. Hắn vung tay lên, trực tiếp lật tung tầng bùn đất ở mặt ngoài kia.
Bùn đất bị hất đi, một tầng hào quang óng ánh nhất thời đập vào mi mắt. Đó là một tầng nham thạch tỏa ra sắc trắng nhàn nhạt, óng ánh trong suốt. Khi ánh mắt hắn quét vào chỗ sâu bên trong tầng nham thạch kia, nhìn thấy lên từng khối tinh thạch màu trắng đang được khảm nạm lên đó.
Giống như từng khối bảo thạch xếp chồng lên nhau, chiếu sáng lấp lánh.
Đá nguyên lực!
Phong Vân thấy một màn như vậy, hô hấp hơi ngừng lại, rốt cuộc cũng đã tìm được mạch khoáng đá nguyên lực này!
"Ha ha, nhóc con, cảm ơn ngươi."
Phong Vân rất vui vẻ, nhịn không được xoa xoa cái đầu nhỏ của Bạch Hổ con trên bờ vai. Xem chừng hổ con không vừa lòng, khẽ meo hai tiếng rồi duỗi móng vuốt nho nhỏ ra kháng nghị.
"Sờ cái đầu mà thôi, nhỏ mọn như vậy làm gì hả. Này, đây là phần thưởng cho ngươi đấy."
Phong Vân lại lấy từ trong nhẫn không gian ra rất nhiều cơm hộp, đều đưa cho Bạch Hổ con.
Hổ con kêu lên tiếng kêu vui sướng, nhanh như chớp ôm lấy những hộp cơm này chạy sang bên cạnh, bắt đầu vui thích hưởng thụ.
Phong Vân cũng không thèm để ý tới nó, trực tiếp ngồi lên trên lớp quặng nguyên lực này, song chưởng duỗi ra, đặt lên phía trên, đồng thời vận chuyển công pháp của sáu loại hệ bên trong cơ thể.
Hắn có thêm một cái không gian thiên phú, thế nhưng không đánh rơi ra được công pháp thuộc tính Không Gian. Bởi vậy hiện tại bên trong cơ thể hắn cũng vẫn chỉ có sáu lốc xoáy nguyên lực. Nguyên lực không gian trong cơ thể hắn vẫn còn rơi vào trạng thái tán loạn.
Ong!
Lần này, Phong Vân không hề cố kỵ mà tăng tốc một cách triệt để, toàn diện, ngồi trong hố sâu điên cuồng hấp thụ nguyên lực của mạch khoáng này.
Có thể rõ ràng trông thấy nguyên lực ở xung quanh hắn cũng dần dần hội tụ lại, chậm rãi hình thành một cái kén bằng tia sáng to lớn, hoàn toàn bao phủ lấy cả người hắn.
Nguyên lực trong đá nguyên lực không phân biệt thuộc tính, cũng chính là, có thể được bất kỳ thuộc tính nào hấp thu chuyển hóa. Bởi vậy cho nên sáu cái lốc xoáy có thể đồng thời hấp thu.
Hơn nữa nguyên lực này còn cực kì tinh thuần, căn bản cũng không cần phải tinh lọc thêm nữa, có thể so với một cái Tụ Nguyên Trận cỡ lớn.
Phong Vân lần đầu tiên cảm thấy hấp thu nguyên lực hóa ra lại có thể phê như vậy, loại cảm giác không cần cố kỵ chút gì này thật sự là quá thoải mái.
Thánh Nguyên Tháp trong cứ địa căn bản không thể so sánh với nơi này, không cách nào thỏa mãn "khẩu vị" của hắn.
Phong Vân điên cuồng hấp thu như vậy, sáu lốc xoáy nguyên lực cực lớn trong cơ thể hắn lấy tốc độ mắt thường cũng có thể trông thấy mà không ngừng tăng trưởng.
Hắn cảm thấy, một tháng thời gian đã đủ để nguyên lực của hắn đạt tới cực hạn.
Đến lúc đó, Phong Vân cảm thấy chiến lực của hắn lại có thể tăng lên rất nhiều.
Một tháng thời gian trôi qua rất nhanh.
Một ngày.
Xa xa truyền đến hai tiếng xé gió, tốc độ vô cùng nhanh, chỉ trong nháy mắt đã đi tới khoảng không trên đỉnh sơn cốc.
Đó là hai bóng người một lớn một nhỏ.
Nhìn kỹ, bóng dáng đứng phía trước là một vị nữ tử thân mặc chiến giáp màu xanh, tư thế hiên ngang, dáng người cao gầy. Chỉ có điều lúc này trên mặt nàng tràn ngập vẻ kinh hoảng.
Đơn giản là bởi vì phía sau nàng có một hung thú cực kì to lớn đang đuổi theo.
Đây là một hung thú tương tự như sư tử nhưng lại mọc cánh. Chính là hung thú cấp tám, Dực Sư Thú!
"Gào. . ."
Dực Sư Thú đi đến khoảng không trên đỉnh sơn cốc, hai cánh to lớn liên tục vỗ, hung uy kinh khổng đổ ập xuống, chèn ép tới mức nữ võ giả đang chạy trốn kia run rẩy cả người.
Sau đó, trên đỉnh đầu nàng liền xuất hiện một cái móng vuốt vô cùng to lớn, hung hăng vồ xuống người nàng, bao trùm trọn cả sơn cốc.
Thân thể nữ võ giả dưới sức ép cường đại của gió lốc, không thể khống chế mà ngã xuống dưới sơn cốc.
Trên mặt nàng nhất thời lộ ra vẻ tuyệt vọng.
Nhưng đúng lúc đó, bỗng nhiên có tiếng rít hùng hậu vang lên.
Sau một khắc, một vệt kiếm quang óng ánh đến cực hạn phóng thẳng lên trời, cùng với một luồng kiếm chi ý cảnh mênh mông, lướt qua bên người nữ võ giả, trực tiếp chém về phía Dực Sư Thú ở trên cao.
Kiếm ý!
Nữ võ giả trợn to hai mắt, từ vệt kiếm quang kia nàng phảng phất cảm nhận được ý cảnh trảm thiên diệt địa. Vào thời khắc này, nàng cảm thấy chính mình nhỏ bé không gì sánh được.
"Gào———! !"
Lại một tiếng hung thú gào rống kịch liệt truyền ra. Chỉ có điều tiếng gào thét lần này lại tràn ngập sợ hãi cùng thê lương.
Một giây sau, hết thảy lặng yên dừng lại.
Bởi vì kiếm quang kia bay tới trực tiếp chém Dực Sư Thú từ móng vuốt đến đầu óc thành hai nửa.
Phụt!
Phảng phất như cả thiên địa đều nối liền thành một đường, kiếm quang lóe lên Dực Sư Thú liền đầu một nơi thân một nơi, kiếm khí sắc bén khủng bố thậm chí còn chém tan lớp sương trắng tràn ngập trên đỉnh khu rừng!
Từ xa nhìn lại, cực kỳ tráng lệ.
Một màn này khiến mấy võ giả từ xa đang chạy tới thấy được, không khỏi sửng sốt cả người.
"Kiếm ý thật mạnh!"
"Xem ra có người ra tay rồi. Đi, đi qua nhìn xem Tiểu Mộng có sao không."
"Đi! Tăng tốc độ!"
Mấy người lập tức tăng tốc, lao về phía sơn cốc.
. . .
Trong sơn cốc.
Nữ võ giả trợn mắt há mồm nhìn thiếu niên tuấn mỹ đang từ trong hố sâu đi ra, biểu tình trên mặt tràn đầy kinh ngạc.
Truyện Cùng Thể Loại
Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức

Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất