Ta Từ Trong Gương Xoát Cấp

Chương 98: Để ta tới đi!

Chương 98: Để ta tới đi!
Lúc Phong Vân trởi lại nơ trú quân đã là quá nửa đêm.
Nơi này một mảng tĩnh lặng, hiển nhiên lúc trước hắn dung hợp kiếm ý tạo thành động tĩnh cũng không có ảnh hưởng đến nơi này.
Hắn không tiếng động trở lại trong lều, nhắm mắt tu hành, giống như không có chuyện gì xảy ra.
Mộ đêm vô sự, rất nhanh, ngày thứ hai đến.
Lúc đám người Lý Tuân bọn họ từ trong lều vải đi ra, phát hiện Phong Vân đang đứng đón ánh sáng mặt trời, hít thở không khí, cả người từ trên xuống dưới tản ra một loại khí tức dày đặc, trên da có nhàn nhạt huyết sắc và kim sắc đan chéo, thật giống như một người cổ phật, trang trọng nghiêm túc.
"Không nghĩ tới Phong tiểu huynh đệ cũng tu công pháp luyện thể, nhìn khí tức này, dường như là công pháp luyện thể cấp ba Thần Bá Thể Công, không biết đạt tới cấp độ nào?"
"Hẳn là đạt tới tiểu thành."
Lúc này Đới Thiên Ân ở một bên nhìn chằm chằm Phong Vân, lắc đầu ngưng trọng nói: "Không phải tiểu thành, là tầng thứ viên mãn."
Tầng thứ viên mãn.
Đám người Lý Tuân vẻ mặt chấn động mạnh, suýt nữa cho là mình nghe lầm, công pháp luyện thể cấp ba đạt tới tiểu thành bọn họ còn có thể chấp nhận được, nhưng mà muốn đạt tới tầng thứ viên mãn, vậy cũng quá dọa người rồi!
Đây chính là một vị thiếu niên mà không phải là một đại hán ba bốn mươi tuổi!
"Xem ra vị Phong tiểu huynh đệ này chắc hẳn đã nắm giữ thể chất thiên phú rất cao, sợ là có cao cấp!" Lý Tuân thở dài nói.
Những võ giả khác không lên tiếng, nhưng ánh mắt đã nói lên tất cả, trong lòng bọn họ cũng cho là như thế.
Lúc này, Phong Vân xoay đầu lại, nhìn bọn hắn nói: "Tất cả mọi người tỉnh rồi, lúc này xuất phát?"
Đám người Đới Thiên Ân gật gật đầu, "Được việc này không nên chậm trễ, lúc này xuất phát!"
...
Linh Chi bình thường sinh trưởng ở trong hoàn cảnh vô cùng râm mát, cứ cách mười năm sẽ mọc ra một lá, mà Cửu Diệp Linh Chi chính là đại biểu cho sinh trưởng trọn vẹn chín mươi năm.
Đây cũng không phải là biến cố lớn trước đó của địa cầu, hôm nay trong hoàn cảnh tràn đầy nguyên lực, Linh Chi sinh trưởng dưới dạng hoàn cảnh này lại còn là chín mươi năm, có thể nói là tinh phẩm linh dược.
Mà chính bởi vì âm cực sinh dương, chín mươi năm dưới hoàn cảnh râm mát tạo ra Cửu Diệp Linh Chi, gốc rễ dĩ nhiên tụ tập sức mạnh Thuần Dương khổng lồ.
Võ giả bình thường nếu như không có được tố chất thân thể cực mạnh thì cũng không dám dùng loại linh chi căn này.
Hơn nữa, cho dù là tố chất thân thể có vượt qua kiểm tra thì cũng ít dùng được, bởi vì loại sức mạnh Thuần Dương này tuy rằng có thể gia tăng khí huyết nhưng có rất nhiều tạp chất.
Huyết dịch vốn là khó có thể rèn luyện nếu như còn dung nhập vào những tạp chất này, vậy thì càng khó loại bỏ.
Cho nên, thứ này đối với nhóm võ giả mà nói cũng tương đương với gân gà, ăn vào vô vị, bỏ thì lại tiếc.
Nhưng đối với Phong Vân mà nói lại chính là thứ tốt trời ban.
Hắn có thiên phú Khống Huyết, loại trừ tạp chất đúng là sở trường của hắn, hoàn toàn không cần phải lo lắng, hơn nữa hắn còn vượt qua thử thách tố chất thân thể, hoàn toàn không có nỗi lo về sau.
Bên này, Phong Vân và đám người Đới Thiên Ân một nhóm người xuyên qua hơn phân nửa vạn thú sơn mạch, đi sâu vào bên trong.
"Trên bản đồ cho thấy ở ngay phía trước, nhưng mà nơi đó có hung thú Kim Bối Đường Lang cấp chín, mọi chuyện đều phải cẩn thận." Lý Tuân vẻ mặt nghiêm nghị nói.
Đám người Phong Vân gật gật đầu.
Sau đó, bọn họ lại tiến thêm ngàn mét nữa, lúc này có một luồng khí tức âm hàn đập vào mặt, phía trước bỗng nhiên rộng rãi ra, chính là một vùng đất ẩm thấp quanh năm không có mặt trời chiếu tới, mọc lên rất nhiều rêu xanh.
Ở giữa những chùm rêu xanh, một gốc Cửu Diệp Linh Chi đung đưa mà đứng, tản ra lục quang yếu ớt, óng ánh trong suốt, rực rỡ chói mắt.
"Cửu Diệp Linh Chi!"
Đám người Lý Tuân trốn ở trên cây nhìn thấy cái gốc linh dược này, trên mặt lập tức tràn đầy vui mừng.
Nhưng mà cách chỗ Cửu Diệp Linh Chi không xa có một con đường lang to lớn, cao chừng mười mấy mét, trên người chính là kim sắc và lục sắc đan chéo nhau, hai cái lưỡi hái lóe lên hàn quang đáng sợ.
"Xuất thủ!"
Đới Thiên Ân mắt thấy Cửu Diệp Linh Chi đang ở trước mắt, nơi nào còn nhẫn nại được, lại nói chỉ có một con hung thú cấp chín, bọn họ ở đây có tổng cộng năm võ giả Tiên Thiên, tất nhiên không sợ.
Cho nên trong lúc nhất thời lập tức động thủ.
Ầm!
Bọn người Đới Thiên Ân và Lý Tuân trong nháy mắt lao ra, chia thành mấy phương hướng, bao vây Kim Bối Đường Lang vào giữa.
"Giết!"
Trong miệng bọn họ phát ra tiếng giết, nhao nhao dùng hết sát chiêu, tấn công về phía Kim Bối Đường Lang.
Kim Bối Đường Lang thoáng cái nổi lên phẫn nộ, khí tức hung ác ầm ầm bay lên, hàn quang trên hai cái lưỡi hái to lớn trương lên, mang theo một loại cảm giác chém giết vạn vật bổ về phái đám người Đới Thiên Ân.
Cứ như vậy bùng nổ đại chiến!
Một phe là hung thú cấp chín, một phe là năm võ giả Tiên Thiên, ngay từ đầu đã tiến vào giai đoạn nóng nhất.
Phong Vân cũng không vội gia nhập vào cuộc chiến, hắn ở một bên âm thầm hình chiếu hung thú cấp chín Kim Bối Đường Lang này.
[ Hình chiếu hung thú ] : Kim Bối Đường Lang
[ Phẩm cấp ] : Hung thú cấp chín
[ Rơi xuống ] : Xác Kim Bối Đường Lang, huyết nhục Kim Bối Đường Lang, chân trước Kim Bối Đường Lang, thiên phú Hệ Kim cao cấp
Có thiên phú Hệ Kim cao cấp gia tăng, lực công kích của Kim Bối Đường Lang sẽ tăng vọt lên rất nhiều.
Nhưng mà đám người Đới Thiên Ân cũng không phải đèn cạn dầu, phối hợp với nhau vô cùng khăng khít, mười phần ăn ý, lúc thì hợp công, lúc lại tạm lui, lúc lại tản ra...
Mặc dù Kim Bối Đường Lang có lực công kích rất cao nhưng mà đám người Đới Thiên Ân không muốn cứng đối với nó, mà là mài từng chút một.
Loại phương pháp này mặc dù chậm nhưng là ổn thỏa nhất.
Qủa nhiên, hai giờ sau, trên người Kim Bối Đường Lang treo đầy các loại vết thương, huyết dịch xanh biếc không ngừng chảy ra.
Thấy vậy, trên mặt đám người Đới Thiên Ân lộ ra nụ cười, cảm thấy ổn rồi.
Nhưng mà đúng lúc này.
Bỗng nhiên Kim Bối Đường Lang phát ra âm thanh bén nhọn, toàn thân khí thế phóng đại, tựa như không muốn sống liều mạng xông về phía Cửu Diệp Linh Chi ở xa xa, vậy mà muốn hủy diệt nó!
"Không ổn, Kim Bối Đường Lang muốn cá chết lưới rách!"
Lý Tuân thấy một màn này, sắc mặt đại biến nói.
Đới Thiên Ân muốn ngăn cản nhưng mà tốc độ cách quá xa theo không kịp.
Những người khác cũng vậy.
"Để ta đến đi."
Phong Vân bỗng nhiên xuất hiện, tốc độ nhanh không tưởng, nhẹ nhàng lóe lên lập tức đuổi kịp Kim Bối Đường Lang.
Lý Tuân thấy vậy, lớn tiếng nói: "Phong tiểu huynh đệ, ngươi cẩn thận, không nên cứng đối cứng với nó, chờ chúng ta qua..."
Lời nói tới đây hơi ngừng lại, bởi vì vào giờ khắc này, hắn cảm nhận được một loại phong mang cực hạn không thể tưởng tượng nổi từ phía trước ùn ùn kéo đến làm cho da của hắn khó chịu giống như kim châm.
Nhưng Lý Tuân lại không cảm nhận được chút nào mà con mắt vẫn gắt gao nhìn chằm chằm phía trước, tròng mắt giống như sắp bùng nổ.
"Sáu... Sáu thành kiếm ý!?"
Cmn! !
Lúc này, không riêng gì hắn, ngay cả đám người Đới Thiên Ân trong lòng cũng bị hai chữ này chiếm cứ.
Nhất là Đới Thiên Ân, khuôn mặt tràn đầy chấn động, cảm giác mình đang nằm mơ, mười bốn tuổi lĩnh ngộ kiếm ý đến sáu thành, cái này mẹ nó nhất định là giả!


Truyện Cùng Thể Loại
Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức

Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất