Ta Vô Địch Từ Phá Của Bắt Đầu

Chương 107: Đây là Thiên cấp lô đỉnh, mẹ nó, ngươi đang bán buôn à?

Chương 107: Đây là Thiên cấp lô đỉnh, mẹ nó, ngươi đang bán buôn à?


Nói xong, Lạc Thiên Tuyết cười bay lên tận trời, để lại một mình Hạ Thiên Vũ với vẻ mặt chết lặng trong gió, một mình ngổn ngang!
"Thiên đạo luân hồi, trời cao không bỏ qua cho ai cả!"
"Mẹ nó, báo ứng đến nhanh quá, nhanh đến mức khiến ta không kịp trở tay!"
Liếc qua Thiên cấp lô đỉnh bên trong hố đất, Hạ Thiên Vũ cảm thấy tim mình đang rỉ máu. Nếu cho hắn cái này thì hắn sẽ cúng bái như cúng tổ tông, vậy mà bây giờ lại bị Diệp Phong dùng để làm thùng chứa!
"Phung phí của trời, phung phí của trời quá!"
Hạ Thiên Vũ bất lực thở dài, tuy rằng trong lòng cực kỳ không muốn nhưng đồ là cùa Diệp Phong, hắn thật sự không còn cách nào.
Lúc này Diệp Phong đã đi đến sân nhỏ tại chỗ ở của Hạ Thiên Vũ.
Ầm!
Sau khi đặt một cái Thiên cấp lô đỉnh ở sân, Diệp Phong thì thào lẩm bẩm: "Sư tôn, ngươi cũng biết đệ tử đã trả giá bao nhiêu để giúp ngươi phát triển tông môn, cho Hạ trưởng lão Thiên cấp lô đỉnh thì không tránh được việc ta sẽ bị trừ một số điểm phá của nhất định. Nhưng có lô đỉnh này, Đan đạo của Hạ trưởng lão chức chắn có thể tiến thêm một bước, cũng coi như nâng cao một loại thực lực của tông môn."
Sau đó Diệp Phong quay người đi thẳng, một cái cũng là trừ, hai cái cũng là trừ nên hắn định đưa cho Lãnh Vô Phong một cái, dù sao cũng có mười cái, chắc là hắn có thể chịu được số điểm lụi bại bị trừ cho hai cái đem đi tặng.
Mười phút sau.
Hạ Thiên Vũ nhìn thấy Lãnh Vô Phong ở cách đó không xa đang sải bước kiêu ngạo đi đến đây, lại lắc đầu cười gượng: "Tiểu tử ngốc này, e là không biết lúc nữa phải làm gì!"
"Hạ trưởng lão, ngươi cũng đến đây giúp Diệp Phong đại sư huynh dựng nhà tranh sao?"
Sau khi Lãnh Vô Phong đi vào sân, nhìn thấy Hạ Thiên Vũ thì tò mò hỏi.
"Không phải, ta đến đây đào nhà xí!"
"Đi thôi, nhưng mà ngươi phải chuẩn bị tốt tâm lý, nhà tranh này của đại sư huynh nhà ngươi không hề đơn giản."
Hạ Thiên Vũ nhìn Lãnh Vô Phong đần độn thì thở dài, vẫn nhắc nhở đối phương.
"Đúng vậy, dùng Thiên cấp lô đỉnh làm thùng chứa trong nhà xí, đại sư huynh đúng là phá của đến tận trần nhà!"
Nói xong, Lãnh Vô Phong chuẩn bị qua đó nhà tranh vậy xung quanh nhà xí.
"Chờ một chút, ngươi, ngươi biết Thiên cấp lô đỉnh kia?"
Lúc này Hạ Thiên Vũ cản Lãnh Vô Phong lại.
Không hợp lý, chuyện này không hợp lý!
Lãnh Vô Phong biết chuyện dùng Thiên cấp lô đỉnh làm thùng chứa nhưng không có một chút phản ứng nào, chuyện này rất bất thường!
"Biết mà!"
"Đại sư huynh vừa rồi còn tặng ta một cái thứ chết tiệt này, thẳng tay để ta vứt vào làm vại nước ở trong viện."
Tuy rằng nhận thấy biểu cảm của Hạ Thiên Vũ có chút bất thường nhưng Lãnh Vô Phong vẫn giải thích, thậm chí khi nói đến việc dùng Thiên cấp lô đỉnh làm vại nước, trên mặt càng toát lên vẻ đắc ý.
Hiểu rồi!
Thông suốt rồi!
Lãnh Vô Phong trải qua đả kích nặng nề nên bây giờ hoàn toàn thông suốt rồi, bất kể là vật gì thì hắn phá của theo đại sư huynh là xong!
"Hạ trưởng lão!"
"Hạ trưởng lão, ngươi làm sao thế!"
Nhìn thấy Hạ Thiên Vũ ngã gục xuống đất thở hổn hển sau khi nghe thấy những lời mình nói, Lãnh Vô Phong vội vàng tiến lên, không ngừng quan tâm hỏi han.
"Rồng sinh rồng, phượng sinh phượng, chuột con sẽ đào hang!"
"Đi theo bên cạnh đại sư huynh nhà ngươi, ngươi cũng học thói xấu, phá của, phá của mà!"
"Đi đi, tránh ra khỏi tầm mắt của ta, không thì ta thật sự không khống chế được dùng một tay đập chết phần tử tham gia phá của như ngươi!"
Hạ Thiên Vũ chỉ vào Lãnh Vô Phong mà mắng to.
y!
Lúc Lãnh Vô Phong đi qua dựng nhà tranh, Hạ Thiên Vũ cũng mất một lúc lâu mới thở ra hơi, vừa rồi hắn suýt thì tức đến ngất đi.
Tông môn có hai Luyện Đan Sư, cho Lãnh Vô Phong mà không cho hắn, mẹ nó đây chẳng phải là trắng trợn tạo ra khoảng cách giàu nghèo hay sao!
"Đi thôi, mắt không thấy thì tâm không phiền, ta nên nghe lời khuyên bảo của tông chủ, hôm nay không nên ở lại trong tông môn!"
Sau khi đứng dậy khỏi mặt đất, Hạ Thiên Vũ mang vẻ mặt cô đơn, trực tiếp rời khỏi sân, hắn cần quay lại chỗ ở để yên tĩnh một mình!
y!
Một lát sau, Hạ Thiên Vũ phát hiện Sở Hồng Sơn đang ở tỏng sân nhỏ củ hắn khiến hắn thấy hơi khó hiểu.
"Hạ trưởng lão, cái này, đây là Thiên cấp lô đỉnh đấy!"
"Ngươi, ngươi tùy ý vứt trong sân như vậy sao?"
Nhìn thấy từ sau khi trở về, Hạ Thiên Vũ vẫn luôn quan sát Thiên cấp lô đỉnh, Sở Hồng Sơn cũng hỏi với vẻ mặt hết hồn.
???
Thiên cấp lô đỉnh, Thiên cấp lô đỉnh cái gì?
Nghe thấy lời nói của Sở Hồng Sơn, Hạ Thiên Vũ cũng tỏ vẻ sững sờ nhưng sau khi hắn nhìn thấy Thiên cấp lô đỉnh ở trong sân thì một tia xúc động dấy lên trong lòng, trong lòng kích động nói: "Tên tiểu tử thối này, mẹ nó, đúng là chịu chơi!"
"Hạ trưởng lão, chúng ta bàn bạc chuyện này được không?"
"Ta vẫn luôn muốn tự tay chế tạo ra một cái Thiên cấp lô đỉnh nhưng ngặt nỗi mấy Thiên cấp lô đỉnh trên đại lục đều được sản xuất từ Thiên Đạo chiến trường, hơn nữa đều là vật đã có chủ, cho dù ta muốn nghiên cứu cũng không thể nghiên cứu được."
"Nhưng bây giờ có lô đỉnh này của ngươi, chỉ cần cho ta ít thời gian, ta chắc chắn có thể tìm tòi ra sự ảo diệu trong đó!"
Nói xong lời cuối cùng, Sở Hồng Sơn đã mang vẻ khẩn cầu, dù sao hắn cũng là cường giả đỉnh phong Độ Kiếp cảnh tầng chín, vượt qua được năm đạo Thiên Đạo lôi kiếp. Nếu như không vì Thiên cấp lô đỉnh thì hắn chắc chắn không hạ thấp thể diện mà đến khẩn cầu Hạ Thiên Vũ chỉ mới đến Độ Kiếp cảnh tầng ba.
Mọi người đều là trưởng lão tông môn, hiển nhiên Hạ Thiên Vũ sẽ không từ chối!
Nhưng hắn biết Sở Hồng Sơn là dạng tồn tại như thế nào, nói một cách không hề cường điệu thì nếu không tập hợp Tinh Hồn Tông, đây chắc chắn là nhân vật cấp đại lão mà bản thân hắn ngưỡng vọng. Nhân vật như thế mà bây giờ lại hạ người xuống, bày ra dáng vẻ này, nói thật, hắn thấy có chút bay bổng!
Mà đúng lúc này, Hạ Thiên Vũ bỗng nhiên nghĩ đến một câu mà Lãnh Vô Phong từng nói trước đó.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất