Chương 108: Sở trưởng lão, bàn về phá của thì phải nói đến ngươi
"Sở trưởng lão, ngươi muốn nghiên cứu cái thứ chết tiệt này thì thì cứ thẳng tay lấy đi!"
"Không thì ta cũng định đặt trong sân làm vại nước để dùng."
Thoải mái!
Nhìn thấy hai mắt của Sở Hồng Sơn trợn lên như chuông đồng, tỏng lòng Hạ Thiên Vũ kêu một tiếng thoải mái, chỉ là một cái Thiên cấp lô đỉnh, có nhằm nhò gì!
Tại thời khắc này, Hạ Thiên Vũ cũng hiểu rồi!
Hắn cảm nhận được sự hưởng thụ tinh tần do phá của mang lại, nực cười là trước đây hắn còn nghĩ nếu bản thân có một cái thì sẽ cúng bái nó như tổ tông.
Choáng váng!
Sở Hồng Sơn nghe nói như thế thì trực tiếp chết lặng ngay tại chỗ!
Lúc đầu hắn cho rằng Hạ Thiên Vũ sẽ từ chối bởi vì hắn biết đối với một Luyện Đan Sư thì Thiên Cấp lô đỉnh quan trọng đến mức nào.
Nhưng người kia vừa mới nói gì cơ, thứ chết tiệt, định làm vại nước?
"Không phải người một nhà, không vào cùng một tông môn!"
"Hạ trưởng lão, cảm ơn!"
Nói xong Sở Hồng Sơn nâng Thiên cấp lô đỉnh lên rời khỏi sân nhỏ trong chỗ ở của Hạ Thiên Vũ.
"Không được, ta phải quay lại mau, sao có thể để thanh niên tài giỏi như Lãnh Vô Phong làm công dựng nhà tranh tốn sức này được!"
Lúc này Hạ Thiên Vũ đột nhiên nghĩ đến điều gì, quay người chạy đến chỗ sân nhỏ của Diệp Phong!
...
"Gọi Tiêu Tiêu đến đây cùng nghiên cứu, bây giờ nhìn lại mới thấy đến tông môn này quả nhiên không sai."
Nhìn Thiên cấp lô đỉnh được khiêng trên vai, Sở Hồng Sơn cũng kích động không thôi, hắn cảm thấy chỉ cần nghiên cứu toàn bộ cái Thiên cấp lô đỉnh này thì Luyện Khí chi đạo của hắn chắc chắc có thể tiến bộ một bậc!
Hả?
Sau khi đi ngang qua sân nhỏ chỗ Lãnh Vô Phong, Sở Hồng Sơn lùi lại.
"Mẹ kiếp, người trong cái tông môn này rốt cuộc đã giàu có đến mức độ nào rồi. Mẹ nó, một Luyện Đan Sư tam phẩm mà cũng dùng Thiên Cấp lô đỉnh làm vại nước!"
Bước vào nhìn Thiên cấp lô đỉnh chứa đầy nước trong sân, lại nhìn Thiên cấp lô đỉnh trên vai mình, bỗng nhiên Sở Hồng Sơn lập tức cảm thấy Thiên cấp lô đỉnh này không còn ngon ngọt nữa!
Cho dù bản thân mình nghiên cứu ra thì sao, cho dù tạo ra thành công thì thế nào, để người khác lấy đi làm vại nước hay sao?
Sở Hồng Sơn không còn nghĩ đến vì sao trong tông môn lại có hai cái Thiên Cấp lô đỉnh nữa, hắn chỉ cảm thấy trong nháy mắt thứ mình theo đuổi cả đời đã trở nên rẻ rúng vô cùng!
Không đi tìm Sở Tiêu Tiêu nữa, Sở Hồng Sơn vác Thiên cấp lô đỉnh đi thẳng đến khu cư trú nội môn, hắn cảm thấy tốt nhất là tự mình nghiên cứu trước, nghiên cứu Thiên cấp lô đỉnh hình như cũng là một chuyện vòng vo như vậy.
"Ơ, đây là..."
Nhưng mà giữa đường Sở Hồng Sơn lại nhìn thấy Diệp Phong đang ngồi dưới đất trầm tư, khi nhìn thấy bảy cái Thiên cấp lô đỉnh được bày thành một hàng trước người Diệp Phong, hắn thật sự sắp điên rồi!
Mẹ nó, đây là Thiên cấp lô đỉnh, không phải rau cỏ, cải trắng để ngươi bán buôn ở đây đâu!
Đồng thời Sở Hồng Sơn cũng hiểu ra, cho dù là Thiên cấp lô đỉnh của Hạ Thiên Vũ hay ở trong sân của Lãnh Vô Phong thì e là đều lấy được từ chỗ Diệp Phong.
Ầm!
Sau khi Sở Hồng Sơn đi qua, thả Thiên cấp lô đỉnh đang vác trên vai xuống mặt đất, lúc này hắn mới nhìn Diệp Phong đang mang vẻ mặt buồn thiu, hỏi: "Diệp Phong, ngươi ở đây làm gì?"
''Sở trưởng lão?''
Nhìn Sở Hồng Sơn, hai mắt Diệp Phong đột nhiên sáng lên, Thiên cấp lô đỉnh cũng được coi là sản phẩm của luyện khí mà Luyện Khí Sư đỉnh cấp như Sở Hồng Sơn rất có thể đưa ra cho hắn một vài ý tưởng có giá trị.
"Sở trưởng lão, ngươi nói nên sử dụng mấy cái Thiên cấp lô đỉnh này như thế nào mới được coi là phá của?"
Diệp Phong nhìn Sở Hồng Sơn, hỏi thẳng.
Sử dụng như thế nào mới là phá của?
Vừa rồi một mình ngươi đang mày ủ mặt ê là vì đang suy nghĩ chuyện này sao?
Sở Hồng Sơn tối mặt, nói thẳng với Diệp Phong: "Nếu nói về cách phá của thì e là ta chịu bó tay, dù sao ta cũng là Luyện Khí Sư, chỉ biết chế tạo ra vũ khí, đồng phòng ngự mà thôi."
Nghe thấy vậy, trong mắt Diệp Phong lóe lên một tia sáng, cười to nhìn Sở Hồng Sơn: "Sở trưởng lão, ngươi khiêm tốn quá, bàn về phá của thì phải nói đến ngươi, sao ta lại không nghĩ đến nhỉ!"
???
Ta đã nói gì?
Mẹ nó, ngươi lại nghĩ ra cái gì?
Ngươi có chắc chúng ta là chúng ta có chung tần số không?
"Chọn một cái đi!"
Diệp Phong chỉ vào một loạt Thiên cấp lô đỉnh trước mặt, nói thẳng.
Chọn cái gì?
Ngươi cũng muốn cho ta một cái sao?
Mẹ nó nhưng ta là một Luyện Khí Sư, lấy cái lô đỉnh luyện đan này làm gì, chẳng lẽ muốn ta nâng lô đỉnh đi chiến đấu?
Khoan đã!
Nghĩ đến đây, Sở Hồng Sơn lại nhớ đến lời bản thân mình vừa nói. Hắn nhìn Diệp Phong đang mang vẻ mặt kích động thì như thấy quái vật, mẹ nó, đây là là tư duy của người bình thường sao?
"Diệp Phong, lời vừa rồi ta nói không phải có ý này, ta chỉ đang trình bài năng lực nghề nghiệp của ta thôi."
Lúc này Sở Hồng Sơn nhìn Diệp Phong, vội vàng giải thích.
"Thiên cấp lô đỉnh này có nặng không?"
"Nặng!"
"Sức phòng ngự của Thiên cấp lô đỉnh này có mạnh không!"
"Mạnh!"
"Tiến có thể công, lui có thể thủ, đây chẳng phải là một vũ khí đỉnh cấp công được thủ được hay sao?"
Nghe đến đây, khắp người Sở Hồng Sơn sắp điên rồi, mẹ nó đây cũng là một chuyện sao!
Hô!
Thở ra một hơi dài, Sở Hồng Sơn cố gắng trấn định tinh thần, nhìn Diệp Phong rồi giải thích một lần nữa: "Cho dù ngươi nói đúng nhưng Thiên cấp lô đỉnh nặng như thế, cũng chỉ có người thể tu như ta sử dụng được giống như một cây thiết chùy lớn. Nếu những người khác vận dụng linh lực để khống chế thì sẽ mất nhiều hơn được!"
"Sở trưởng lão, nếu ngươi dùng hết toàn lực thì mất bao lâu để đập nát được cái Thiên cấp lô đỉnh này?"
Không trả lời vấn đề của Sở Hồng Sơn, trái lại Diệp Phong lại hỏi một vấn đề khác.
"Đánh bao lâu cũng không vỡ được!"