Chương 118: Nếu không vi sư xoa lưng cho ngươi?
Gần tối, theo ánh mặt trời dần lặn ở phía tây, Sở Hồng Sơn và Diệp Phong trực tiếp dừng lại ở một tòa thị trấn, nếu tiếp tục lên đường, chỉ sợ tối nay họ sẽ dã ngoại qua đêm.
Đối với Diệp Phong, tuy rằng hắn mới gia nhập môn phái không lâu, nhưng hắn cũng đã tìm hiểu và biết Diệp Phong là một người rất thích ngủ.
“Theo như lời các vị trưởng lão khác, Diệp Phong mỗi sáng đều sẽ lấy ra một ít đồ vật phá của, cũng không biết ngày mai có lấy ra thứ gì đó tới phá của hay không, thật đúng là có chút chờ mong.”
Nằm ở trên giường gỗ trong phòng khách, Sở Hồng Sơn cũng lộ ra vẻ chờ mong.
Trong một căn phòng cho khách khác.
“Tẩy Tủy Đan này hẳn là nên đưa cho đồ đệ lớn nhất của ta một ít, bằng không, sư phụ như ta chẳng phải là quá không xứng chức.”
Nghĩ vậy, Diệp Phong trực tiếp ở trong lòng mặc niệm nói: “Mở ra truyền tống môn phái, mục tiêu Hoa Ngữ Mộng!”
Theo không gian xung quanh biến dạng, Diệp Phong trong nháy mắt đã biến mất ở trong phòng cho khách.
“A!”
Khi một tiếng thét chói tai vang lên, Diệp Phong lúc này mới phát hiện Hoa Ngữ Mộng đang tắm gội trong chiếc thau tắm lớn, còn chính mình hoá ra lại truyền tống tới giữa thau tắm.
“Đại đồ đệ, nếu không ngươi xoay người lại, vi sư xoa lưng cho ngươi?”
Diệp Phong vẻ mặt mộng bức nhìn Hoa Ngữ Mộng đang ôm hai tay trước ngực, vô cùng tức giận.
“Tìm chết đi!”
Hoa Ngữ Mộng nổi giận trực tiếp đạp một chân, chuẩn bị đá Diệp Phong đá khỏi thau tắm.
Oanh!
Đúng lúc này, một hơi thở cường đại trấn áp không gian ầm ầm buông xuống!
“Ta muốn xem ai dám làm tổn thương chủ tử của ta!”
Khi một giọng nói thô bạo vang lên, người đàn ông vạm vỡ hói đầu xé rách khe hở từ giữa không gian đi ra.
“Lăn!”
“Tốt!”
Người đàn ông đầu trọc vừa mới bước ra một chân đã lập tức thu lại.
Khi khe hở không gian dần dần biến mất, người đàn ông đầu trọc bên kia khóc chết tâm đều có, hắn là thành viên chính thức của hộ vệ quân a, khó khăn lắm lần này mới rút trúng, ai ngờ vừa mới bước ra một chân đã bị mắng trở lại!
Phần phật!
Diệp Phong lúc này cũng trực tiếp bước ra khỏi thau tắm.
Một lúc sau.
“Sư phụ, lần sau khi lại qua đây có thể báo trước cho đệ tử một tiếng được không?”
Hoa Ngữ Mộng đã ăn mặc chỉnh tề, sắc mặt đỏ bừng nhìn Diệp Phong tức giận nói.
“Được, lần này tuyệt đối là ngoài ý muốn.”
Diệp Phong cũng là vẻ mặt xấu hổ đáp lại, hắn cũng không nghĩ tới vất vả lại đây xem đại đệ tử, lại xảy ra chuyện xấu hổ như vậy.
“Sư phụ, ngươi lại đây tìm ta có chuyện gì sao?”
Hoa Ngữ Mộng dù sao cũng là cốc chủ của Vạn Hoa Cốc, cảm xúc và tâm thái rất nhanh đã điều chỉnh trở lại.
“Trong nhẫn không gian này có hai mươi vạn viên Tẩy Tủy Đan, ngươi mười vạn viên, tiểu sư cô của ta mười vạn viên, chỉ cần dùng hết toàn bộ mười vạn viên Tẩy Tủy Đan thì có thể có được một linh thể không có tạp chất.”
“Mặc dù sau khi nuốt xuống Tẩy Tủy Đan sẽ vô cùng tanh tưởi, nhưng các ngươi cũng cần thiết chịu được áp lực và ăn hết nó, phải ăn hết toàn bộ mười vạn viên mới có thể chân chính có được linh thể không có tạp chất, thiếu một viên cũng không được!”
“Đừng nghĩ rằng linh thể không có tạp chất chỉ có tác dụng cho việc tu luyện nhanh hơn, khi đạt đến cảnh giới, sự lợi hại của linh thể không có tạp chất mới có thể chân chính hiển lộ ra.”
Nghe xong, Hoa Ngữ Mộng nghiêm túc gật đầu nói: “Sư phụ yên tâm, đệ tử tuyệt đối sẽ dùng hết toàn bộ mười vạn viên Tẩy Tủy Đan.”
Diệp Phong quá phá của!
Nhưng Hoa Ngữ Mộng cũng biết Diệp Phong lấy ra đan dược cường đại như vậy tuyệt đối là thật!
Hơi thở khủng bố cuồng bạo vừa rồi, gần như chỉ trong thời gian ngắn đều có thể khiến nàng cảm giác được sợ hãi đến hít thở không thông!
Vốn dĩ nàng chỉ cho rằng Diệp Phong chỉ là một kẻ có tiền bại gia tử, nhưng hiện tại lại phát hiện không ngừng đơn giản như vậy, đối phương nói ra tình huống của thượng giới cũng tuyệt đối là sự thật.
Thần bí!
Có tiền!
Còn có cường giả khủng bố bảo hộ tại bên người!
Hoa Ngữ Mộng thậm chí còn cảm thấy may mắn khi chính mình có thể gia nhập môn phái của Diệp Phong.
Mà vừa rồi nàng cũng không hỏi tình huống của cường giả, nếu Diệp Phong muốn nói, nàng không cần hỏi, nếu không muốn nói, nàng hỏi chính là lắm miệng.
“Đúng rồi, ngươi biết Hắc Ma Giáo không?”
“Mấy ngày gần đây không cần giao tiếp với Hắc Ma Giáo, ta hiện tại đang chuẩn bị đi diệt Hắc Ma Giáo.”
“Được rồi, không có chuyện gì khác, chỉ là muốn cho ngươi một ít đan dược.”
Nói xong, không gian xung quanh dần dần vặn vẹo, bóng dáng của Diệp Phong nhanh chóng biến mất ở trước mắt Hoa Ngữ Mộng.
“Sư phụ muốn tiêu diệt Hắc Ma Giáo?”
Nghĩ vậy, một tia sát ý lóe lên trong mắt Hoa Ngữ Mộng, trực tiếp đứng dậy rời khỏi phòng.
“Người tới, lập tức kéo những người của Hắc Ma Giáo lần này đến mua sắm độc đan, độc trùng, cỏ độc ra ngoài chém!”
Rất nhanh, ngoài phòng liền vang lên mệnh lệnh đầy sát ý của Hoa Ngữ Mộng!
(Đệ tử Hắc Ma Giáo: Chúng ta không nên là đệ tử may mắn còn sống của Hắc Ma Giáo, tại sao giờ lại chết sớm hơn cả người ở Hắc Ma Giáo!)
Trong khuê phòng.
"Sư tôn, rốt cuộc đệ tử có chỗ nào mạo phạm đến ngươi, ngươi có thể nói ra với đệ tử mà, cầm đan dược tanh tưởi khiến đệ tử buồn nôn thế này có phải quá đáng rồi không?
Vẻ mặt Lạc Dao Dao u oán nhìn Hoa Ngữ Mộng, trong mắt tràn ngập vẻ uất ức.
Ba viên!
Chỉ mới ăn ba viên mà đã khiến Dao Dao thành thế này, suy cho cùng đan dược này khủng bố đến mức nào?
Hoa Ngữ Mộng nhìn thấy Lạc Dao Dao uất ức không thôi thì trong lòng cũng kinh sợ viên Tẩy Tủy Đan mà Diệp Phong cho nàng.
Đúng vậy, Hoa Ngữ Mộng không dùng nó ngay mà tìm Lạc Dao Dao đến thử trước.
Ta cũng thử xem sao?
Nghĩ đến việc Diệp Phong dặn đi dặn lại nhất định phải ăn đủ mười vạn viên, cho dù nhìn thấy Lạc Dao Dao như vậy nhưng Hoa Ngữ Mộng biết sớm muộn gì mình cũng phải ăn nên hắn dứt khoát thẳng tay cho một viên vào trong miệng.
Ọe!