Chương 120: Tốc chiến tốc thắc, Thiện Ác Phật Đà
"Nếu ngươi không vứt bỏ niềm tin theo đuổi Luyện Khí chi đạo tối cao, ta đã không cho ngươi rồi!"
???
Nghe thấy lời này của Diệp Phong, Sở Hồng Sơn chết lặng.
"Cho ta thì đúng là lãng phí, không phải ngươi đang phá của..."
Nói được nửa câu, Sở Hồng Sơn chợt tỉnh ngộ, thì ra ngươi đang lãng phí lên người ta?
"Chỉ có một cái thôi, tên phá của này cũng coi như nghèo một lần."
Nghĩ vậy, đang lúc Sở Hồng Sơn định đồng ý thì thấy Diệp Phong bắt đầu lấy ra từng Mảnh cảm ngộ Luyện Khí chi đạo đặt lên bàn.
"Đây là một vạn Mảnh cảm ngộ Luyện Khí chi đạo, chỉ cần hấp thu toàn bộ thì Luyện Khí chi đạo của ngươi sẽ đạt đến đỉnh cao, đến lúc đó thậm chí ngươi có thể luyện chế được khí linh linh khí hạ cấp."
"Sau này bát, chậu, gáo, dao phay, cái cuốc, đồ này nọ mà tông môn chúng ta sử dụng coi như là giao hết cho Sở trưởng lão rồi, nhất định phải đảm bảo tất cả mọi thứ đều có khí linh mới được đấy."
Nghe Diệp Phong nói vậy, Sở Hồng Sơn điên mất!
Khí linh!
Nhìn khắp toàn bộ Huyền Thiên đại lục này cũng không có một cái linh khí nào có khí linh cả, chế tạo ra được một linh khí có khí linh thì chắc chắn sẽ được ghi vào biên niên sử ngàn năm của Huyền Thiên đại lục!
Thế mà ngươi lại muốn ta chế tạo mấy cái nồi, bát, gáo, chậu, thậm chí còn có cả dao phay với cuốc?
"Không thể nào!"
"Chuyện này tuyệt đối không thể!"
"Nếu thế thì ta thà rằng không trở thành Luyện Khí Sư đệ nhất Huyền Thiên đại lục!"
Sở Hồng Sơn nhìn Diệp Phong với vẻ mặt cực kỳ kiên định, nói lời từ chối.
Làm gì thế?
Ngươi rút cánh tay phải ra khỏi ống tay áo rồi vung vẩy cái ống tay áo trống rỗng kia làm gì?
Mẹ kiếp!
Trong giây lát, trong đầu Sở Hồng Sơn bỗng nhiên hiện ra bóng dáng của tên điên cụt một tay.
"Thôi được rồi!"
Thấy Sở Hồng Sơn miễn cưỡng dung hợp từng Mảnh cảm ngộ Luyện Khí chi đạo, Diệp Phong cũng nở nụ cười.
Một giờ sau.
"Diệp Phong, muốn rèn đúc ra linh khí chứa khí linh không phải là một chuyện đơn giản, tuy rằng trình độ cả ta đã đạt đến cảnh giới kinh khủng thế này nhưng diễn sinh khí linh trên linh khí sẽ dẫn xuất ra khí kiếp, cho dù dùng linh khoáng quý báu nhất ở Huyền Thiên đại lục cũng không thể ngăn cản nổi khí kiếp!"
"Khí linh cũng không nên tồn tại ở Huyền Thiên đại lục."
Lúc này Sở Hồng Sơn dùng sức nâng khí lên, mở miệng khuyên Diệp Phong đang ngồi ở đối diện mình trên linh khí phi hành.
"Khí kiếp?"
"Yên tâm, đến lúc đó ta sẽ cản ở dưới khí kiếp."
Nghĩ đến lần đầu tráng hán mặc kim giáp xuất hiện mà đã thẳng tay trảm đứt kiếp vân, Diệp Phong thật sự không lo lắng về vấn đề này.
Khoan đã!
Lần trước lúc tên điên cụt một tay kia xuất hiện tại sao lại không dẫn đến kiếp vân, chẳng lẽ thành viên của đội bại gia hộ vệ chính thức đã cường đại đến mức lôi kiếp cũng không dám đánh xuống sao?
Hít!
Nghĩ đến đây, Diệp Phong cũng không nhịn được hít một hơi khí lạnh, nếu đúng như những gì hắn suy đoán thì sự cường đại của thành viên chính thức đội bại gia hộ vệ đã vượt xa tưởng tượng của hắn.
"Không thể nào!"
"Diễn sinh khí linh trên linh khí có phẩm cấp khác nhau thì uy lực của khí kiếp được dẫn đến cũng khác nhau. Nhưng chỉ cần có người dám ngăn cản khí kiếp thay khí linh thì sẽ dẫn đến lôi kiếp chân chính, đến ta cũng không thể cản nổi loại lôi kiếp chân chính này!"
Nghe thấy lời này của Diệp Phong, Sở Hồng Sơn cũng giật nảy mình, cho dù hắn đã đạt đến một loại trình độ khủng bố ở Luyện Khí chi đạo nhưng có rất nhiều thông tin mà hắn không nắm rõ được.
"Yên tâm, dù là lôi kiếp hay khí kiếp cấp bậc gì cũng đừng lo lắng, chỉ cần tên điên cụt một tay kia bước ra thì cho dù chém kiếp vân của khí kiếp hay kiếp vân của lôi kiếp Thiên Đạo cũng không dám đánh nửa quả rắm!"
Diệp Phong nhìn thấy vẻ mặt lo lắng của Sở Hồng Sơn thì mở miệng nói lời bảo đảm.
Thật không thế?
Sở Hồng Sơn nghe thấy thế, tinh thần cũng đột nhiên run lên. Tuy rằng Diệp Phong có hơi phá của nhưng thật sự chưa bao giờ khoác loác điều gì.
Nhưng nếu đúng như thế thật thì mẹ nó rốt cuộc ngươi là ai vậy, còn có loại tồn tại khủng bố thế này canh giữ ở bên người!
Khoan đã!
Mẹ nó, có phải ta suy xét sai vấn đề rồi không!
Sau khi khiếp sợ xong, Sở Hồng Sơn bỗng nhiên ý thức được nếu như những thứ này đều không thành vấn đề thì chẳng phải hắn thật sự phải chế tạo ra những cái nồi, bát, gáo, chậu ẩn chứa khí linh hay sao?
Sáu ngày!
Ta chỉ cần ở cạnh hắn sáu ngày mà mới ngày đầu tiên đã hành ta như vậy, chắc là mấy ngày tiếp theo sẽ không hành ta tiếp đâu nhỉ!
Lúc này Sở Hồng Sơn đã nảy sinh lo âu cho những ngày tiếp theo.
Mấy tiếng trôi qua.
"Dừng!"
Khi giọng nói của Diệp Phong vang lên, Sở Hồng Sơn cũng vội vàng ngừng lại, ánh mắt rơi thẳng vào ba thanh niên và năm con Yêu thú ở bên dưới.
"Hắc Huyền Ma Công!"
"Ba người kia là giáo đồ của Hắc Ma giáo, nhìn võ kỹ mà bọn hắn thi triển thì có lẽ vẫn còn là đệ tử nội môn."
Lúc này Sở Hồng Sơn cũng hơi bất ngờ, hắn không ngờ rằng sẽ gặp phải người của Hắc Ma giáo ở chỗ này.
Nhưng Diệp Phong dừng lại để làm gì?
Nếu không có gì bất ngờ thì chẳng mấy chốc ba người này sẽ bị Yêu thú giết chết.
"Sở trưởng lão, bọn họ có thực lực gì?"
Bởi vì không có linh căn, không có thể chất đặc biệt nên dù ở thực lực Trúc Cơ cảnh tầng chín đỉnh phong, linh liên được tạo ra trong cơ thể cũng không so sánh được với tu sĩ bình thường nhưng Diệp Phong thật sự không phát hiện ra thực lực của người khác hay của Yêu thú.
"Tất cả đều là Trúc Cơ cảnh tầng chín đỉnh phong!"
Sở Hồng Sơn nghe thế cũng nói thẳng ra thực lực của ba người và năm con Yêu thú.
"Nhân tiện thử uy lực của thần thông Thiện Ác Phật Đà lúc trước lấy được xem sao."
Nói xong, Diệp Phong hưng phấn nhảy thẳng từ trên linh khí phi hành xuống.
"Tên phá của này muốn ra tay sao?"