Ta Vô Địch Từ Phá Của Bắt Đầu

Chương 131: Ngươi làm ta giao cái gì ngươi nói với ta đi (2)

Chương 131: Ngươi làm ta giao cái gì ngươi nói với ta đi (2)


Mà khi Chu Sùng Sơn nghe được ba chữ Dạ Lăng Tuyết ba chữ, nghĩ lại toàn bộ những chuyện mình vừa mới gặp phải, hắn khó thở công tâm phun ra một ngụm máu tươi!
Đệ tử của ngươi đã đến Hắc Ma Giáo ba ngày trước, cũng không nói tới làm gì, mỗi ngày chỉ ở Hắc Ma Giáo chúng ta ăn ngon uống tốt.
Có vẻ như mục đích hiện tại là vì ta mượn bí bảo ở Thiên Cơ Các vào một năm trước, nhưng khó khăn lắm ta mới mượn được bí bảo kia, hơn nữa mượn trong vòng ba năm, hiện tại còn có tận hai năm thời gian, như thế mà ngươi gọi là đoạt?
Sau đó ngươi quy tội cho ta là đoạt đồ vật của đệ tử ngươi, trực tiếp để vạn người vây quanh đánh ta, mẹ nó, hai thầy trò nhà các ngươi còn có phải người hay không!
Bang!
Nghĩ vậy, Chu Sùng Sơn trực tiếp lấy bí bảo của Thiên Cơ Các từ trong nhẫn không gian đặt trên mặt đất, giờ phút này, hắn mới nhẹ nhàng thở ra.
“Diệp Phong, chúng ta hình như là đang trách lầm hắn.”
“Ta biết bí bảo này, là một năm trước hắn ở Thiên Cơ Các dùng giá cao mới mượn được.”
Lúc này, Sở Hồng Sơn nhìn bí bảo giống như lư hương ở mặt đất, cũng nói ra một chút tin tức mình biết đến.
Khóc!
Chu Sùng Sơn cảm động suýt muốn khóc khi nghe được những lời của Sở Hồng Sơn!
“Sở trưởng lão, ngươi có ngốc không?”
“Ta không cần biết có hiểu lầm hay không, nhưng khi hai lần trước ta hỏi hắn, căn bản không cho hắn cơ hội nói chuyện, chính là ta đang chơi hắn, ngươi không nhìn ra sao?”
“Đại quân hộ vệ giáp vàng của ta vất vả lắm mới được ra ngoài hóng gió một lần, nếu như giết xong Chu Sùng Sơn, bọn họ cũng nên trở về, ta chẳng qua chỉ là mượn cơ hội này làm các hộ vệ của ra chơi vui vẻ một chút mà thôi.”
Diệp Phong dùng ánh mắt như đang xem kẻ ngốc nhìn Sở Hồng Sơn rồi nói.
“Chủ nhân, ta thề sống chết ở bên cạnh bảo vệ ngài!”
Mười vạn hộ vệ giáp vàng nghe vậy, tất cả đều quỳ một gối về phía Diệp Phong, chiến đao vàng kim trong tay đặt nghiêng ở trước người, trong mắt hiện lên vẻ kiên định vô tận!
Ha ha ha!
Mà Chu Sùng Sơn thấy một màn này lại ngửa mặt lên trời cười to, hắn nghĩ mình đường đường là cường giả chịu qua tám đạo Thiên Đạo lôi kiếp độ kiếp cảnh Cửu Trọng Đỉnh, là ma đầu mọi người sợ hãi trong phạm vi mười vạn dặm, giờ phút này hắn lại lưu lạc thành công cụ thu mua lòng người của người khác, này quả thực là giết người tru tâm, vô cùng tàn nhẫn đến!
“Chết đi!”
“Lão phu chịu đủ rồi!”
Nói xong, trên người Chu Sùng Sơn bộc phát ra một cổ dao động linh lực cực kỳ hỗn loạn, trên mặt cũng hiện lên vẻ mặt được giải thoát.
“Không tốt, hắn chuẩn bị……”
Sở Hồng Sơn còn chưa kịp nói xong, cường giả giáp vàng ở một bên đã tát Chu Sùng Sơn ngã lăn trên mặt đất, vẻ mặt lạnh lùng nói: “Chủ tử làm ngươi chết liền chết, chủ tử không cho ngươi chết, tốt nhất ngươi nên thành thật một chút!”
Choáng váng!
Chu Sùng Sơn bị tát ngã nằm trên mặt đất cả người đều choáng váng, hắn vừa nãy là đang chuẩn bị tự bạo, hơn nữa sắp thành công, dưới tình huống như vậy, căn bản không có ai có thể ngăn cản, kết quả là bị người khác tát một cái trấn áp linh lực bạo động trong cơ thể?
Hảo gia hỏa!
Người khác nhìn thấy có người tự bạo đều trốn rất xa, còn mẹ nó ngươi lại đi lên tát một cái!
Chu Hồng Sơn cũng hoảng sợ trước hành động đi lên tát Chu Sùng Sơn của cường giả giáp vàng kia, càng là không khỏi cảm thán đối phương không hổ là người có thể đem Thiên Đạo lôi kiếp khủng bố xem như món đồ chơi.
Thay đổi!
Sở Hồng Sơn cảm thấy thế giới này không còn là thế giới mà hắn biết, những chấn động liên tục về mặt nhận thức đã khiến hắn cảm thấy hoàn toàn lạc lõng giữa thế giới này!
“Ngươi có tên không?”
Diệp Phong lúc này nhìn về phía cường giả giáp vàng đi lên tát Chu Sùng Sơn, lên tiếng hỏi, đối với cường giả giáp vàng đã tiếp xúc vài lần này, hơn nữa đối phương cũng đưa ra tao thao tác trước đó, hắn cảm thấy chính mình hẳn là nên biết tên của đối phương.
“Chủ tử, thuộc hạ không có tên!”
“Hơn nữa, chỉ có khi trở thành quân hộ vệ chính thức mới có tư cách được ngài ban tên.”
Cường giả giáp vàng nghe Diệp Phong hỏi chuyện vội vàng trả lời.
“Quy củ là chết, người là sống.”
“Ngươi không tồi, về sau ngươi gọi là Diệp Nhất, ngoại hiệu tao nam!”
“Đúng rồi, ngươi chính là hộ vệ đầu tiên ta ban tên cho, ngay cả 10 hộ vệ chính thức cũng chưa có tên đâu, ngươi đừng làm ta thất vọng!”
Bành!
Nghe được lời này, cường giả giáp vàng lại lần nữa quỳ gối xuống đất, giọng nói tràn ngập kích động: “Chủ tử, Diệp Nhất tuyệt sẽ không làm ngài thất vọng!”
Mà những hộ vệ giáp vàng xung quanh lúc này lại dùng ánh mắt toả sáng hâm mộ, còn chưa trở thành quân hộ vệ chính thức mà đã được chủ tử ban danh, đây chính là vinh dự cao quý nhất mà bọn họ mơ ước!
“Mẹ nó, nên nói không nói, thủ đoạn thu mua lòng người của tên này đúng là rất tuyệt!”
Chu Sùng Sơn ở một bên nhìn đến loạt thao tác của Diệp Phong, trong lòng cũng là cảm thấy sâu sắc bội phục.
“Được rồi, giết hắn đi!”
“Cũng là lúc các ngươi cũng nên trở về.”
Nói xong, Diệp Phong liền gọi Diệp Nhất đến, ghé vào bên tai đối phương nói một số việc.
???
Ta vừa muốn tự bạo là ngươi không cho!
Trong thâm tâm ta vừa mới khen ngươi, ngươi lại trở tay giết ta?
Ở nói như thế nào, ta cũng là ma đầu trên tay dính đầy máu tươi của mấy chục vạn sinh linh, ngươi có thể tôn trọng ta một chút được không?
Nhìn thấy Chu Sùng Sơn ngã trên mặt đất không còn hơi thở, tâm trạng của Sở Hồng Sơn lúc này cũng ngũ vị tạp trần.
Trước kia, đối phương là đại ma đầu mà hắn e ngại nhưng bây giờ cứ thế chết đi ở trước mặt mình, thậm chí còn do người khác tiện tay đập một phát chết, lần chấn động này có ảnh hưởng quá lớn đối với Sở Hồng Sơn.
"Đi thôi, nên đưa bí bảo này qua cho đệ tử ta rồi."
Sau khi nhìn thấy vạn tên kim giáp hộ vệ nện những bước chân chỉnh tề bước vào vết nứt không gian, lúc này Diệp Phong mới nhặt bí bảo giống như chiếc lư hương kia từ dưới mặt đất lên, nói với Sở Hồng Sơn đứng bên cạnh.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất