Chương 132: Diệp thiếu gia, ta biết nhiều quá phải không
Lúc này, trong một gian nhà duy nhất may mắn còn sót lại của toàn bộ Hắc Ma giáo, Dạ Lăng Tuyết nhìn Chu Thông đã hôn mê ngã trên đất, trong lòng thấy hơi hốt hoảng.
Mới vừa rồi, một đại hán lực lưỡng mặc chiến giáp màu vàng kim đi vào gian nhà, không nói lời nào đã đánh một cái khiến Chu Thông hôn mê bất tỉnh, sau đó quay ngoắt người rời đi. Một loạt hành động như nước chảy mây trôi này khiến Diệp Lăng Tuyết nhìn đến mức chết lặng.
Kít..t..t!
Ngay tại lúc Dạ Lăng Tuyết hơi thấp thỏm lo âu thì tiếng cửa phòng bị mở ra lại vang lên, một nam tử thần bí mặc áo giáp vàng kim dẫn theo một lão giả từ bên ngoài bước vào.
"Lăng Tuyết, có nhớ vi sư không?"
Tháo mặt nạ xuống, Diệp Phong nhìn Dạ Lăng Tuyết có chút thấp thỏm lo âu, không nhịn được mà bật cười.
"Sư tôn!"
Sau khi thấy người thần bí tháo mặt nạ xuống hóa ra lại là Diệp Phong, Dạ Lăng Tuyết kích động trực tiếp lao về phía Diệp Phong.
Nhìn Dạ Lăng Tuyết nhào thẳng vào lòng Diệp Phong, lại nhìn Chu Thông hôn mê bất tỉnh ngã trên đất, Sở Hồng Sơn hoàn toàn choáng váng bởi vì hắn biết Chu Thông, tuy là quan hệ chung chung nhưng cũng coi như quen biết.
Thánh nữ của Thiên Cơ các lại thật sự là đệ tử của Diệp Phong, trước đó hắn còn tưởng Diệp Phong đang nói đùa!
Mà Diệp Phong lại là Đại đệ tử thân truyền của Lạc Thiên Tuyết!
Nghĩ đến một vạn tên kim giáp hộ vệ kinh khủng bên người Diệp Phong!
Lúc này nội tâm Sở Hồng Sơn hoảng loạn thành một đống, hắn ý thức được bản thân mình đã biết quá nhiều chuyện.
"Được rồi, bí bảo này là mục đích ngươi đến Hắc Ma giáo chuyến này nhỉ!"
"Lấy về đi."
Sau khi hưởng thụ loại cảm giác ma sát mềm mại khi Dạ Lăng Tuyết dựa vào ngực mình một lúc, lúc này Diệp Phòn mới lấy ra bí bảo tương tự cái lư hương đưa cho Dạ Lăng Tuyết.
"Đây là..."
Nhìn bí bảo trong tay, giây phút này Dạ Lăng Tuyết lập tức hiểu ra hoàn toàn.
Thì ra người đến tiêu diệt Hắc Ma giáo lần này lại là sư tôn của mình!
"Sư tôn, lần này người đến đây tiêu diệt Hắc Ma giáo, phải chẳng là có mục đích nào đó?"
Hả?
Nghe thấy lời này của Dạ Thiên Tuyết, Diệp Phong sững sờ, hắn thì có mục đích gì, hắn còn chẳng biết Thiếu chủ của Kính Nguyệt sơn trang kia chết như thế nào nhưng chắc chắn có động sát ý với hắn. Sau đó tiêu diệt người của Kính Nguyệt sơn trang đến tìm đất chôn, Thạch Thần Phong này cũng muốn tìm đất chôn nên hắn cũng đến đây giải quyết phiền phức!
Về phần nhiệm vụ của hệ thống và một vạn tên kim giáp hộ vệ đi ra hứng gió cũng là chuyện tiện thể.
"Hắc Ma giáo này đúng là mạo hiểm làm liều, còn muốn phá học ván cờ mà sư tôn đã bày ra ở toàn bộ Huyền Thiên đại lục này, đáng bị tiêu diệt!"
"Sư tôn yên tâm, chỉ dựa vào Nhân quả đạo văn mà người đưa cho ta, ta có thể tùy ý sử dụng ba bí bảo đứng đầu của Thiên Cơ các. Đệ tử nhất định sẽ nắm Thiên Cơ các trong tay khoảng thời gian ngắn nhất, lúc nào cũng nghe theo sự điều khiển của sư tôn!"
"Đệ tử tuyệt đối sẽ không tụt lại phía sau so với Đại sư tỷ!"
Nhìn thấy Diệp Phong không trả lời, Dạ Lăng Tuyết lại bắt đầu tự mơ tưởng!
Bộp!
Nghe thấy thế, Diệp Phong cũng sụp đổ, lấy tay phải đỡ trán. Một thời gian không gặp khiến hắn quên mất Nhị đệ tử này có thói quen mơ tưởng.
"Sở trưởng lão, ngươi đang làm gì đấy?"
Nhìn Sở Hồng Sơn bỗng nhiên rút tay cánh tay phải ra khỏi ống tay áo, sau đó trực tiếp hất tung ống tay áo trống rỗng, Diệp Phong nhìn thấy thì chết lặng.
"Diệp thiếu gia, ta biết quá nhiều!"
"Nhưng ngươi yên tâm, ta tuyệt đối sẽ không nói ra bất kỳ một chuyện gì mình đã nghe thấy hoặc nhìn thấy, nếu ta nói ra bất kỳ một điều gì thì ngươi cứ triệu hồi hắn ra rồi cắt ta thành thịt!"
Nội tâm Sở Hồng Sơn sợ hãi vội vàng giải thích, thậm chí cách xưng hô với Diệp Phong cũng đổi sang Diệp thiếu gia.
Dùng Huyền Thiên đại lục làm bàn cờ, cho dù là Thiên Cơ các cùng lắm cũng chỉ là một quân cờ, thậm chí còn có một Đại đệ tử thần bí không ai biết, Sở Hồng Sơn không dám tưởng tượng rốt cuộc Diệp Phong muốn làm gì.
Điên rồi!
Nghe những lời này của Sở Hồng Sơn, kết hợp với những lời mà Dạ Lăng Tuyết vừa nói, Diệp Phong cảm thấy cả người mình sắp điên rồi, nàng tự mơ tưởng ra mẹ nó, chẳng lẽ ngươi cũng mơ tưởng theo?
Lệch rồi!
Mẹ nó, lệch lạc hết rồi!
"Được ròi, các ngươi đã nguyện ý hoang tưởng như thế thì chúng ta chơi cùng nhau đi!"
Nghĩ đến đây, vẻ mặt Diệp Phong thâm độc nói thẳng với Sở Hồng Sơn: "Được lắm, hi vọng ngươi có thể nhớ kỹ những lời mình vừa nói, nếu không thì hậu quả ngươi tự biết."
Hít!
Lần đầu tiên nhìn thấy vẻ mặt thâm độc của Diệp Phong, Sở Hồng Sơn chẳng những không thấy sợ hãi mà còn thở phào nhẹ nhõm một hơi
"May mà lão phu phản ứng nhanh, nếu không thì hôm nay thật sự nguy to!"
"Sau này kẻ nào nói với ta Diệt Phong chỉ là một tên phá của đơn thuần, chắc chắn lão phu sẽ liều mạng với hắn!"
Lúc này Sở Hồng Sơn âm thầm vui mừng.
"Lăng Tuyết, lát nữa ngươi nên giải thích thế nào với Chu Thông?"
Nhìn thấy Sở Hồng Sơn hoàn toàn nhập vào vai diễn, Diệp Phong cũng mặc kệ, trực tiếp dò hỏi Dạ Lăng Tuyết.
"Sư tôn yên tâm, lát nữa đệ tử sẽ có cách giải thích với hắn."
Ừ!
Nghe nói như thế, Diệp Phong cũng không nói gì thêm nữa, trực tiếp dẫn theo Sở Hồng Sơn rời khỏi gian phòng.
Truyền âm tông môn!
Truyền tống tông môn!
Lần này Diệp Phong không quên nhưng cuối cùng hắn cũng từ bỏ, nếu giao hai chức năng hệ thống này cho Dạ Lăng Tuyết, hắn cảm thấy chắc chắn bản thân sẽ bị đối phương tra tấn đến chết!
"Đinh! Chúc mừng kí chủ hoàn thành nhiệm vụ, khen thưởng ba mươi vạn điểm phá của, khen thưởng Vạn Hồn Thị Huyết Phiên!"
Vạn Hồn Thị Huyết Phiên: Linh khí đặc biệt, bên trong phong ấn một vạn ác linh, thả toàn bộ ra chúng có thể tiến hành những đòn công kích cực kỳ khủng bố lên linh hồn của kẻ thù, liên tục dùng máu của bản thân nuôi dưỡng có thể khiến vạn ác linh trở nên cường đại hơn. Máu dùng để nuôi dưỡng chúng ẩn chứa càng nhiều sức mạnh, tốc độ phát triển của vạn ác linh sẽ càng nhanh, phát triển thành linh khí đặc biệt!"