Ta Vô Địch Từ Phá Của Bắt Đầu

Chương 143: Chương 143: Dã man dỡ bỏ quá mẹ nó tàn bạo (2)

Chương 143: Chương 143: Dã man dỡ bỏ quá mẹ nó tàn bạo (2)


“Đinh! Hệ thống cũng cung cấp vô hạn tài nguyên tu luyện, nhưng chỉ có thể dùng trong tình huống quà gặp mặt, phí vất vả.”
Thật sự được sao!
Nghe được câu trả lời của hệ thống, Diệp Phong cũng lộ ra vẻ vui mừng khôn xiết, nếu như được, vậy thì hắn sẽ có thể kích hoạt hành vi phá của lớn hơn nữa.
“Vất vả cho hai vị trưởng lão rồi, chờ khi dựng sân xong, các ngươi có thể tùy ý chọn một loại máu đại yêu tinh, mỗi người mười giọt.”
Nhìn hai người đã bắt đầu tháo dỡ hàng rào sân, Diệp Phong cũng cười nói về phí vất vả sau khi hoàn thành.
Tuỳ ý chọn máu của đại yêu tinh?
Mỗi người mười giọt?
Nghe được Diệp Phong nói, hai người đang từ từ kéo hàng rào gỗ lần lượt ra khỏi mặt đất lập tức đỏ mắt!
“Sở trưởng lão tránh ra!”
“Ta muốn tăng tốc!”
Khi La Khải vừa hét lớn một tiếng, hai chân đột nhiên dùng sức, cả người giống như máy ủi đất trực tiếp phá bỏ tất cả hàng rào gỗ bao quanh sân, vô cùng dã man!
Sở Hồng Sơn thấy cảnh này cũng nóng nảy, một cái sân ngoại trừ rào chắn thì chỉ còn lại căn phòng, nếu như việc này cũng bị La Khải đoạt, hắn làm sao không biết xấu hổ tìm Diệp Phong muốn máu đại yêu tinh.
“La trưởng lão, dư lại giao cho lão phu!”
Sở Hồng Sơn vừa nói xong liền vọt thẳng vào bên trong phòng ốc.
Bành! Bành!
Nhìn Sở Hồng Sơn từ phía trước phòng ốc đâm ra một cái lỗ thủng lớn lao ra khỏi bức tường sau nhà, sau đó cứ liên tiếp bắt đầu hình như dỡ bỏ như vậy, Diệp Phong cũng không kìm được kinh hô một tiếng: “Mẹ nó, quá tàn bạo!”
“Sở trưởng lão, cũng để ta xuyên qua vài lần đi!”
Nghĩ đến chính mình chỉ hủy đi rào chắn, La Khải cũng vội vàng vọt vào trong căn phòng gần như đã vỡ nát, lung lay sắp đổ.
“Hiệu suất là gì?”
“Mẹ nó, đây mới gọi là hiệu suất!”
Nhìn căn phòng đã hoàn toàn sụp đổ, hai người bắt đầu rửa sạch đá vụn vương vãi và vụn gỗ, Diệp Phong cũng trực tiếp lấy ra 100 cây Kim Hồn Thánh Linh từ trong không gian hệ thống.
Chỉ trong năm phút ngắn ngủn, toàn bộ sân đã được dọn dẹp sạch sẽ.
“Diệp Phong, loại cây vàng rực rỡ đó là cây gì?”
“Muốn xây cho Tiêu trưởng lão một cái sân toàn bộ bằng gỗ sao?”
Sau khi Sở Hồng Sơn và La Khải đi tới nhìn thấy trước mắt chồng chất trăm cây Kin Hồn Thánh Linh dài hơn trăm mét, cũng tràn ngập tò mò hỏi thăm.
Nói thật, bọn họ thực sự chưa từng nghe nói qua loại cây toàn thân màu vàng, hơn nữa bọn họ dám cam đoan, loại cây này không phải loại cây bình thường, đơn giản vì đây là do Diệp Phong lấy ra.
“Cây này tên là Kim Hồn Thánh Linh, toàn bộ chúng nó đều đã 9000 năm, rất tốt với hồn tu.”
“Bắt đầu làm việc đi, nhất định phải dùng hết toàn bộ số cây Kim Hồn Thánh Linh này, phải dựng cho Tiêu trưởng lão một cái sân xa hoa nhất.”
Diệp Phong nhìn hai người nói ra yêu cầu của mình.
“Hiểu rõ!”
“Cứ giao cho hai chúng ta đi, trước buổi tối nhất định sẽ làm xong!"
Sở Hồng Sơn vỗ ngực bảo đảm nói.
“Sở trưởng lão, e rằng một cái sân không thể dùng hết nhiều cây Kim Hồn Thánh Linh như vậy.”
Sau khi Diệp Phong rời đi, La Khải lộ vẻ mặt khó xử nhìn trăm cây Kim Hồn Thánh Linh dài hơn trăm mét trước mắt.
“Ngươi vừa rồi không để ý giọng điệu của Diệp Phong nặng nề hơn khi nói đến bốn chữ dùng hết toàn bộ sao?”
“Ngươi nghĩ dễ dàng lấy được mười giọt máu đại yêu tinh sao?”
“E rằng đây cũng là khảo nghiệm mà Diệp Phong đặt cho chúng ta, chỉ cần làm tốt chuyện này, về sau sẽ còn thiếu máu đại yêu tinh?”
Nói đến đây, Sở Hồng Sơn liếc mắt nhìn về hai bên khoảng sân trống không
“Sở trưởng lão, ta đã hiểu được là phải làm sao!”
Nhìn thấy ánh mắt của Sở Hồng Sơn nhìn đến hai bên khoảng sân trống rỗng, La Khải lập tức hiểu ra.
Dùng không hết, vậy có nghĩa là dựng sân còn chưa đủ lớn!
“Sở trưởng lão, ta đột nhiên có ý kiến ​​khác!”
“Ngươi nói xem, nếu như tăng thêm chiều cao của ngôi nhà và thêm các tầng bên trong thì có thể tăng diện tích sử dụng của cây Kim Hồn Thánh Linh không.”
Hả!
Nghe được đề nghị này, hai mắt Sở Hồng Sơn đột nhiên sáng ngời, cười to nói: “Tốt, như vậy quá tốt, La Khải, không nghĩ tới tiểu tử như ngươi lại có đầu óc tốt như vậy.”
Diệp Phong chưa bao giờ tưởng tượng được rằng chỉ vì mình đưa ra một yêu cầu phá của, biệt thự xa hoa đầu tiên của Huyền Thiên đại lục sắp ra đời ở Tinh Hồn Tông!
Bên kia, Tiêu Trần cái gì cũng không biết đang đi dạo khắp nơi trong môn phái với Hạ Thiên Vũ.
“Tinh Cực Tông?”
“Ngươi nói tông chủ là nữ nhi của tông chủ Tinh Cực Tông?”
Sau khi Tiêu Trần nghe được tin tức này, hắn cảm giác toàn thân đều tê dại, chính mình hoàn toàn bị Diệp Phong lừa gạt, môn phái nhỏ này không chỉ kiêu ngạo, mà còn có môn phái đứng đầu làm chỗ dựa?
“Hạ trưởng lão, ta thấy cả một đường đi ngươi vẫn luôn ăn loại đan dược đen thui này, hơn nữa còn lộ vẻ mặt đau khổ, thỉnh thoảng còn nôn khan, nếu đã khó ăn như vậy thì tại sao vẫn còn muốn ăn?”
Nếu đã quyết định ở lại thử vài ngày, chẳng sợ cho dù đã biết được tin tức này thì Tiêu Trần vẫn phải nhịn, nhưng hắn rất tò mò về viên đan dược Hạ Thiên Vũ ăn trong suốt một đường.
Hắn không rõ, nếu đã biết rõ khó ăn như vậy, vậy thì sao vẫn luôn cưỡng bách chính mình tiếp tục ăn.
“Tiêu trưởng lão, ngươi có biết linh thể vô tạp chất không?”
Nghe được câu hỏi của Tiêu Trần, Hạ Thiên Vũ chỉ cười hỏi lại một câu.
“Linh thể vô tạp chất?”
“Ta cũng đã từng nghe qua, nó giống như một loại thể chất kỳ lạ, hoặc là trời sinh, hoặc là do đạt được cơ duyên ở Thiên Đạo chiến trường, nhưng mặc kệ là loại nào thì xác suất vẫn rất thấp.”
“Dù sao thì ta cũng là hồn tu, cho nên cũng không quá để ý tới loại thể chất đạo tu coi trọng.”
Tiêu Trần nói thẳng ra ý nghĩ của chính mình.
“Tiêu trưởng lão, vậy ngươi có muốn trở thành một linh thể vô tạp chất không?”


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất