Chương 166: Mắt trận kia thật sự là do ta phá hủy, ta chứng minh điều đó thì sao?
Đây chính là khoảng cách về sức mạnh thần hồn của hai người!
Muốn liều mạng tiêu hao với ta?
Mẹ kiếp, ngươi có biết tông môn mà ta gia nhập là tông môn phá của cỡ nào không?
Nhìn thấy Hồn Linh Cầu mà Đinh Nghị lấy ra, Tiêu Trần cười, chỉ cần đối phương không gọi người giúp thì cho dù sức mạnh thần hồn của đối phương ở trên mình, dựa vào một trăm Linh Hồn Cầu to bằng quả bóng rổ mà Diệp Phong cho mình trước đây, hắn còn phải sợ gì!
Chất lượng không đủ thì góp số lượng!
"Hồn Linh Cầu to có tí thế mà ngươi còn không biết xấu hổ lấy ra khoe khoang?"
Tiêu Trần nhìn Hồn Linh Cầu to bằng quả bóng chuyền trong tay Đinh Nghị, mặc dù trong lòng hơi kinh ngạc nhưng nghĩ đến một trăm Hồn Linh Cầu kia của mình, hắn hên tiếng trào phúng Đinh Nghị.
Ha ha ha!
Nghe thấy vậy Đinh Nghị cũng không nhịn được cất tiếng cười to, khinh thường nói với Tiêu Trần: "Ngoài miệng thì nói thế, e rằng ở trong lòng, ngươi đã bị Hồn Linh Cầu cấp bậc cự vô bá này của ta làm cho kinh hãi..."
Không để Đinh Nghị nói xong, sau khi hắn nhìn thấy Tiêu Trần lấy ra hai Hồn Linh Cầu to bằng quả bóng rổ thì hai mắt trợn tròn kinh hãi, trong mắt tràn đầy vẻ khó tin.
"Không thể nào!"
"Điều này tuyệt đối không thể!"
"Dựa vào thần hồn của ngươi, không thể nào rèn luyện Hồn Linh Cầu đến trình độ kinh khủng thế này, ta không tin!"
Phải nói tâm tính của Đinh Nghị kém cỡ nào nhưng hắn theo học từ Thượng giới, thứ hắn tu luyện là công pháp hồn tu đỉnh cao, cộng thêm trong hai trăm năm này có sự trợ giúp của Kim Hồn Thánh Linh Thụ. Hắn không tin ở Hạ giới nhỏ nhoi này có thần hồn của hồn tu nào có sức chống đỡ vượt qua hắn!
"Không có gì là không thể cả!"
"Hai trăm năm trước ta có thể dựa vào thực lực của bản thân mà treo ngươi lên đánh!"
"hai trăm năm sau ta cũng có thể dựa vào ngoại lực tiếp tục treo ngươi lên đánh!"
"Cũng không ngại nói với ngươi, bây giờ ông đây giàu chảy mỡ, hôm nay ta sẽ nói cho ngươi một sự thật!"
Nghe thấy vậy, Đinh Nghị cũng dần ổn định lại tâm tính của mình, nhìn chằm chằm vào Tiêu Trần đang hào khí ngút trời, lạnh lùng hỏi: "Chuyện gì?"
"Việc ngươi sử dụng Hồn Linh Cầu trong chiến đấu được gọi là tiếp tế, còn việc ông đây sử dụng Hồn Linh Cầu trong tiếp tế được gọi là phá của!"
Ầm!
Nói xong, Tiêu Trần bắt đầu điên cuồng thu lấy sức mạnh linh hồn ở bên trong một quả Hồn Linh Cầu, một luồng sức mạnh thần hồn cuồng bạo tựa như sóng lớn nổ bắn về phía Đinh Nghị.
Nhìn thấy Tiêu Trần xuất thủ lần nữa, Đinh Nghị cũng bắt đầu thu lấy sức mạnh linh hồn từ Hồn Linh Cầu trong tay và bắt đầu một trận chiến tiêu hao mới!
Việc điên cuồng phóng thích sức mạnh thần hồn không hề kiêng kỵ khiến hai người đề tiêu hao hết sức mạnh của một Hồn Linh Cầu trong thời gian một phút ngắn ngủi.
"Phải nói kẻ này thật sự mạnh hơn rất nhiều so với hai trăm năm trước, sức chống đỡ của sức mạnh thần hồn hơn xa ta, ta tiêu tốn một Hồn Linh Cầu to bằng quả bóng rổ mà đối phương mới chỉ tiêu tốn một Hồn Linh Cầu bằng quả bóng chuyền mà thôi."
Lúc bắt đầu hút lấy sức mạnh linh hồn bên trong Hồn Linh Cầu thứ hai, Tiêu Trần cũng bắt đầu âm thầm kinh hãi!
Cách đó không xa!
"Đây chính là các chiến đấu của hồn tu sao?"
"Mẹ nó, đúng là kinh thiên địa, khiếp quỷ thần mà, nếu thời gian kéo dài lâu thêm chút nữa thì ông đây thật sự sẽ ngủ thiếp đi!"
Nhìn hai người trợn mắt nhìn nhau trên không trung, Diệp Phong tê dại!
Nếu không phải Phệ Huyết Đường Lang nói hai người bọn họ vẫn đang chiến đấu, cộng thêm trong phạm vi năm trăm mét quanh hai người tràn ngập thần hồn dao động cực kỳ khủng bố thì hắn thật sự cho rằng hai người đang đọ mắt xem ai kiên trì được lâu hơn!
"Chủ nhân, theo ta thấy thì chỉ cần Tiêu trưởng lão có đủ Hồn Linh Cầu thì sẽ bất khả chiến bại."
Phệ Huyết Đường Lang nhìn thấy Diệp Phong phờ phạc, cũng cố gắng tìm chủ đề nói chuyện, nếu không hắn bỏ lại nó nhìn chằm chằm ở nơi này, nó thật sự không chịu đựng được, trận chiến của hồn tu chẳng đáng xem chút nào!
"Không đâu, tên kia chắc chắn còn át chủ bài nào đó nên cho dù Tiêu trưởng lão có đủ nhiều Hồn Linh Cầu, vẫn không phải đối thủ của hắn."
Nghe thấy thế, Diệp Phong lại đưa ra ý kiến khác biệt. Mặc dù hắn không hiểu nhưng hắn tin tưởng vào kết quả mà hệ thống cho ra.
Mười phút sau.
Sau khi Đinh Nghị tiêu tốn hết mười cái Hồn Linh cầu thì sắp điên toàn tập rồi, mỗi lần hắn dùng hết một Hồn Linh Cầu là một lần thấy đau lòng vô cùng. Trái lại, Tiêu Trần càng dùng càng hưng phấn, đúng là khiến hắn phát điên!
"Đủ rồi!"
"Đùa với ngươi lâu như vậy cũng đến lúc kết thúc rồi!"
Rầm!
Cùng với tiếng nói của Đinh Nghị, một Kim Luân hình tròn chói mắt như mặt trời bỗng nhiên hiện lên từ sau lưng Đinh Nghị, có vô số sợi tơ màu vàng kim có thể nhìn thấy bằng mắt thường nổ bắn ra từ trong Kim Luân!
"Không hay rồi!"
Tiêu Trần cảm nhận được được bên trong mỗi một sợi tơ màu vàng kim kia ẩn chứa từng đòn công kích thần hồn cực kỳ khủng bố, điều này khiến sắc mặt hắn đại biến, vội vàng phóng xuất ra toàn bộ sức mạnh thần hồn chuẩn bị ngăn cản đòn công kích của đối phương!
Phụt!
Sau khi vô số sợi tơ vàng kim ẩn chứa các đòn công kích thần hồn dễ dàng xuyên thủng tuyến phòng ngự của Tiêu Trần thì xuyên qua toàn bộ đầu của hắn, cũng khiến hắn điên cuồng nôn ra máu tươi, trong nháy mắt sắc mặt đã tái nhợt vô cùng.
"Không chịu nổi một kích!"
Nhìn thấy Tiêu Trần ở đối diện lập tức mất đi sức chiến đấu, Đinh Nghị tỏ vẻ khinh thường giễu cợt nhưng nội tâm lại kích động không thôi, phải biết hắn cũng mới chỉ tu luyện Kim Luân Đế Hồn Công đến tầng thứ nhất thôi nhưng cho dù là thế thì ở giới này, chẳng ai là đối thủ của hắn!
"Sợi tơ vàng kia chỉ làm tổn hại đến thần hồn, đúng là có chút không đơn giản!"