Chương 173: Các ngươi xúc động cái gì, ai quan tâm đến sự an toàn của các ngươi
Nhìn thấy Tất Cương mặc đạo bào rách rưới của Tiêu Trần rời đi với vẻ hưng phấn, Kim Luân Đạ Đế thật sự bị hoang mang, điều này khác hoàn toàn so với những gì hắn biết về Huyền Thiên đại lục!
Mà Tiêu Trần đứng bên cạnh cũng có vẻ mặt chết lặng, hắn hoàn toàn không hiểu được tại sao Tất Cương lại muốn đạo bào cũ nát mà mình đã mặc hai trăm năm kia, không lẽ là thích mùi đó sao?
"Được rồi, đi với ta đến đại điện của tông môn!"
Không suy nghĩ thêm về hành vi khó hiểu của Tất Cương vừa nãy nữa, Tiêu Trần lên tiếng nói với Kim Luân Đại Đế ở bên cạnh.
Một lát sau.
"Đây là... Vô Cực Huyền Linh Trận!"
Khi Kim Luân Đại Đế đi đến trước đại điện của tông môn, cảm nhận được khí tức trận pháp bao trùm lấy toàn bộ đại điện tông môn khiến hắn ngu cả người!
Đây không phải Tụ Linh trận pháp chỉ Vô Cực Thánh Địa mới có hay sao?
Tại sao lại xuất hiện ở dưới Hạ giới này?
Chẳng lẽ trong tông môn này có truyền nhân của Vô Cực Thánh Địa?
Mang theo nghi hoắc, Kim Luân Đại Đế đi theo Tiêu Trần vào trong đại điện tông môn.
"Vô Cực Huyền Thanh Công!"
Bước vào đại điện, sau khi Lim Luân Đại Đế phát giác được luồng khí tức quen thuộc từ trên người Lạc Thiên Tuyết đang tu luyện, sắc mặt đột nhiên thay đổi, trong mắt tràn ngập vẻ khó tin.
Vô Cực Huyền Thanh Công!
Đây chính là công pháp đỉnh cao của Vô Cực Thánh Địa, chỉ có các đời chủ của Thánh Địa, Thánh tử hoặc Thánh nữ mới có tư cách tu lyện, mà Thánh tử và Thánh nữ căn bản không thể nào được chọn từ Hạ giới.
Nghĩ đến đây, trong lòng Kim Luân Đại Đế bỗng nhiên có một phỏng đoán cực kỳ to gan!
Thánh nữ chuyển thế trùng sinh!
Trừ điều đó ra thì hắn hoàn toàn không nghĩ ra được khả năng nào khác!
"Tiêu trưởng lão, sắp xếp Kim Luân thế nào là tùy ngươi!"
Nhận thấy hai người đã đến, Lạc Thiên Tuyết đang ngồi xếp bằng mở hai mắt ra, nói xong thì nhắm hai mắt lại bắt đầu tu luyện.
"Đi thôi!"
"Không nên quấy rầy việc tu luyện của tông chủ."
Mặc dù đến tông môn chưa bao lâu nhưng Tiêu Trần cũng biết Lạc Thiên Tuyết là một người cuồng tu luyện.
"Nguy hiểm thật!"
"Diệp Phong nói không được để lộ thân phận của ta, nếu sau này có kẻ địch đến gây chuyện thì chắc chắn ta không thể sử dụng Kim Luân!"
"Nếu hôm nay không phát hiện ra bí mật của tông chủ, không khéo thân phận của ta đã bị bại lộ rồi thế thì ta chết chắc."
Lúc này Kim Luân Đại Đế đã rời khỏi đại điện tông môn, hắn cảm thấy may mắn vô cùng, hắn không cho rằng Diệp Phong sẽ nghe hắn giải thích.
Một bên khác.
"Đại sư huynh, ta đang tìm ngươi đấy."
Giữa đường gặp phải Lãnh Vô Phong, Diệp Phong nghe thấy thế cũng sững sờ, ta đang định đi tìm ngươi, ngươi cũng đang đi tìm ta, sư huynh tỏ vẻ bất ngờ trước loại thần giao cách cảm này!
"Đại sư huynh, đêm qua gia gia của ta liên lạc với ta qua ngọc bội truyền âm, hắn nói muốn ta mau chóng đi đến Thiên Đan Thành nhưng không nói với ta cụ thể là chuyện gì, ngươi đi cùng ta một chuyến được không?"
Lãnh Vô Phong nói thẳng ra suy nghĩ trong lòng với Diệp Phong.
"Gia gia?"
"Ngươi có gia gia sao?"
Nghe thấy thế, Diệp Phong tiếp tục sững sờ, hắn thật sự không biết Lãnh Vô Phong vẫn còn một người gia gia.
"Có chứ!"
"Gia gia của ta cũng là một Luyện Đan Sư, trước đây ta cảm thấy tông môn của chúng ta không đáng tin lắm, cuối cùng là do gia gia của ta truyền âm bảo ta ở lại đây."
"May mà ta đã ở lại, nếu không chắc chắn ta sẽ hối hận đến chết."
Lãnh Vô Phong cười, giải thích với Diệp Phong.
"Vậy gia gia của ngươi biết chuyện ngươi đổi nghề làm đầu bếp chưa?"
Lúc này Diệp Phong bỗng nhiên nghĩ đến chuyện gì đó, hỏi thẳng Lãnh Vô Phong.
"Đại sư huynh, ngươi nói xem vì sao ta lại muốn ngươi đi cùng ta?"
Nghe thấy lời này của Diệp Phong, Lãnh Vô Phong hỏi ngược lại một câu với vẻ lúng túng.
Mẹ kiếp!
Trông thì như là bảo ta đi cùng ngươi!
Thật ra là bảo ta đi gánh trách nhiệm thay!
Nghe thấy thế, Diệp Phong sợ đến ngây người!
"Đại sư huynh, ta cũng hết cách rồi, nếu gia gia ta mà biết ta đổi nghề sang làm đầu bếp, chắc chắn sẽ đánh chết ta."
"Ta suy nghĩ một đêm, cảm thấy toàn bộ tông môn chỉ có ngươi mới cản được gia gia ta!"
Nhìn thấy Diệp Phong giữ im lặng, Lãnh Vô Phong vội vàng giải thích.
"Đinh! Thông báo nhiệm vụ, mời kí chủ đến Thiên Đan Thành để tham gia thi đấu luyện đan, không yêu cầu xếp hạng, chỉ cần sử dụng linh thảo mà hệ thống cung cấp để luyện chế đan dược là được. Cho dù không thể ngưng kết thành đan dược cũng không sao, thậm chí nổ lô cũng không thành vấn đề, nhiệm vụ thành công sẽ được ban thưởng một trăm vạn điểm phá của, nhiệm vụ thất bại, không có trừng phạt, có thể từ chối!"
Nghe thấy Lãnh Vô Phong nói như vậy, nghĩ đến việc đổi nghề của đối phương có liên quan rất nhiều đến mình, ngay tại lúc Diệp Phong đang định đồng ý thì âm thanh của hệ thống bỗng nhiên vang lên.
Có kiểu nhiệm vụ này sao?
Không có yêu cầu gì cả, chỉ cần tham gia thi đấu luyện đan, sau đó dùng mấy linh thảo mà hệ thống cung cấp để luyện này nọ là nhận được một trăm vạn điểm phá của?
Nhận!
Nếu từ chối loại nhiệm vụ này thì chắc chắn đầu bị lừa đá rồi!
"Vô Phong sư đệ, việc ngươi đổi nghề làm đầu bếp, ta không thoát khỏi liên quan nên hiển nhiên ta muốn chịu trách nhiệm về chuyện này đến cùng!"
"Đi, bây giờ chúng ta đi nói với sư tôn một tiếng rồi lập tức lên đường."
Nói xong, Diệp Phong lập tức dẫn theo Lãnh Vô Phong đi về phía đại điện.
Chuyện gì thế này?
Sao Đại sư huynh lại đột nhiên hăng hái vậy?
Sao bỗng dưng ta lại thấy hơi hoảng sợ!
Nhìn thấy Diệp Phong hăng hái lên trong nháy mắt, Lãnh Vô Phong thấy bất an một cách khó hiểu.
Trong đại điện tông môn.
"Cái gì?"
"Ngươi lại muốn ra ngoài!"
Khi Lạc Thiên Tuyết nghe được Diệp Phong định rời khỏi tông môn ra ngoài rèn luyện lần nữa thì sắp điên lên rồi!
Chưa xong sao?
Mẹ nó, đêm qua vừa dẫn về một người mà vẫn còn định ra ngoài cuỗm người khác?
Ha!