Chương 220: Chương 220: Phệ Huyết Đường Lang đề nghị phá của
Mà Thiên Đạo kiếp vân đang dần ngưng tụ trên không trung lúc này cũng lập tức biến mất vô tung vô ảnh, giống như chưa từng xuất hiện.
“Nhiều lần như vậy rồi, thật vất vả đánh trúng ta, kết quả vừa bước một chân ra đi liền phải rụt trở về, ngô chủ, không thể chơi ta như vậy a, chẳng sợ cho cả người ta đi ra ngoài hô hấp một ngụm không khí mới mẻ ở dị giới cũng đúng!”
Mang theo vô tận không cam lòng cùng ủy khuất, đại hán đầu trọc vẫn là yên lặng rút chân phải đã bước ta trở lại.
Trong giới nào đó!
"A?"
"Đầu trọc, không phải ngươi nói ngươi đi bảo vệ chủ ta sao?"
Một tiểu nữ hài đang ăn kẹo que nhìn thấy gã đại hán đầu trọc đang vẻ mặt tràn ngập nước mắt thì rất là nghi ngờ hỏi thăm.
"Ta cũng muốn đi bảo vệ chủ ta!"
"Nhưng nguy cơ lần này chủ ta tự mình giải quyết!"
"Lần trước bước chân trái ra, lần này bước chân phải ra, tại sao cái tên điên đó luôn có thể đi ra để giúp chủ ta, đến lượt ta thì chỉ có thể để lộ cái chân ra!"
Nghe gã đại hán đầu trọc khóc lóc kể lể, tiểu nữ hài cúi đầu nhìn hai cái chân to của gã đại hán đầu trọc một chút, bỗng nhiên nói: "Nếu không lần sau ngươi mang giày thử một chút?"
Ọe!
Khi tiểu nữ hài nhìn thấy gã đại hán đầu trọc nghe đề nghị của mình thì bỗng ngồi xuống đất ngửi chân to của mình, chuyện này khiến cho nàng mắc ói, bây giờ nàng cảm thấy kẹo que trong miệng cũng không còn ngon nữa.
"Không thối!"
"Chẳng lẽ nguyên nhân là tại vì ta không mang giày thật?"
Gã đại hán đầu trọc sờ cái đầu bóng loáng của mình, âm thầm quyết định, nếu lần sau mình bị chọn trúng thì mang giày thử!
...
"Chủ nhân, vừa nãy ta nhìn thấy một cái vết nứt không gian, bỗng nhiên có một cái chân to không có mang giày từ bên trong đó vươn ra, có phải là cường giả đi theo bảo vệ bên cạnh ngươi hay không?"
Theo Thiên Đạo kiếp vân biến mất, Phệ Huyết Đường Lang cũng nhìn về phía Diệp Phong, hiếu kì hỏi thăm.
"Quen lắm!"
"Cái chân to không có mang giày đó mang tới cho ta một cảm giác như đã từng quen biết, hẳn là một trong số những người bảo vệ ta."
"Mặc kệ, ta đi ngủ trước, ngươi giúp Bạch lão làm quen với Tinh Thần Diệt Hồn Cung, đúng, đến buổi tối thì cái cung này mới có thể phát huy ra lực lượng chân chính của nó!"
Nói xong, Diệp Phong đi tới một góc nằm xuống nghỉ ngơi.
Quả nhiên!
Chủ nhân đang khảo nghiệm ta, nếu không thì cũng sẽ không lặp đi lặp lại nhiều lần nhắc nhở ta phải chỉ điểm Bạch lão!
Nghe Diệp Phong nói như thế, Phệ Huyết Đường Lang càng tin chắc phỏng đoán trước đó của mình.
"Quá ngưu bức!"
"Không ngờ được là trong lúc sinh thời Bạch Thiên Hồng ta còn có thể có được Linh khí mạnh mẽ như thế!"
"Chẳng trách lần này Diệp Phong lại dẫn ta theo, sợ là hắn đã chuẩn bị sẳn cho ta hết rồi!"
"Đánh lén vô sỉ thì đã sao!"
"Chẳng lẽ quang minh lỗi lạc còn có làm cơm ăn?"
Ngay lúc Bạch Thiên Hồng nghĩ ngợi lung tung thì Phệ Huyết Đường Lang bỗng nhiên đi tới, vẻ mặt nghiêm túc hỏi: "Bạch lão, đối với cái Tinh Thần Diệt Hồn Cung này, ngươi định sẽ sử dụng nó như thế nào?”
"Sử dụng như thế nào?"
"Bây giờ nó chính là mạng của ta, trừ phi đã gặp được đối thủ xứng tầm được ta công nhận, nếu không thì không ai có thể khiến cho ta vận dụng nó được!"
Mặc dù không biết tại sao Phệ Huyết Đường Lang lại hỏi vấn đề này nhưng Bạch Thiên Hồng vẫn đưa ra câu trả lời của mình.
"Vậy khi không sử dụng thì sao?"
Phệ Huyết Đường Lang nghe xong thì tiếp tục gặn hỏi ừ.
"Đương nhiên là cúng bái!"
"Mỗi ngày phải lau mấy chục lần mới được!"
Bạch Thiên Hồng tràn đầy ôn nhu nhìn Tinh Thần Diệt Hồn Cung trong tay, cười đáp.
Nghe đến đây, Phệ Huyết Đường Lang tỏ vẻ thất vọng nói: "Ngươi làm như vậy xứng đáng với chủ nhân không?"
"Chủ nhân là ai, hắn là bại gia tử mạnh nhất!"
"Không nói trước đó ta cầm Cửu Long Phần Thiên Đỉnh đi nện người, chỉ nói Lãnh Vô Phong đi theo chủ nhân ra ngoài một chuyến, khi trở lại tông môn thì muốn dùng bảy chuôi đao đó đốn củi, còn ngươi, ngươi lại muốn cúng bái cây cung nát này?"
"Ngươi có quá ít cơ hội để đi theo bên cạnh chủ nhân, về phương diện phá ừ của thì ngươi cần phải học hỏi nhiều, sau này ta sẽ nhắc nhở ngươi nhiều hơn."
? ? ?
Nghe Phệ Huyết Đường Lang nói như vậy, toàn thân Bạch Thiên Hồng tê dại!
Hắn hoàn toàn không ngờ được là Phệ Huyết Đường Lang giống như Lãnh Vô Phong, đã đạt đến trình độ phá của đến phát rồ.
Mặc dù chấn kinh nhưng hắn cũng hiểu được một chuyện, Phệ Huyết Đường Lang nhắc nhở đúng!
"Soái Bức Huyết, vậy ngươi cảm thấy ta nên sử dụng cái Tinh Thần Diệt Hồn Cung này như thế nào?"
Lúc này, Bạch Thiên Hồng dùng tư thái thỉnh giáo hỏi Phệ Huyết Đường Lang.
"Ta đã nghĩ ra cách cho ngươi."
"Bây giờ ngươi là song kiếm tiễn tu sĩ, nói không chừng sau này chủ nhân cũng sẽ đưa cho người một thanh đại bảo kiếm ẩn chứa linh khí mạnh mẽ, cho nên ta đã nghĩ ra một cách giúp cho ngươi có thể một lần vất vả nhàn nhã cả đời!"
"Chờ sau này khi ngươi trở lại tông môn, trường kiếm thì cắm vào vách tường chỉ để lại chuôi kiếm, sau đó treo Tinh Thần Diệt Hồn Cung lên trên chuôi kiếm, khi không dùng thì có thể làm như vậy để phơi đồ lót!"
Nói ra ý nghĩ của mình, Phệ Huyết Đường Lang không khỏi tỏ vẻ đắc ý.
Trừng!
Nhưng mà sau khi Bạch Thiên Hồng nghe xong thì trợn tròn hai mắt, trong mắt tràn đầy vẻ khó tin.
"Soái Bức Huyết, dùng Tinh Thần Diệt Hồn Cung phơi quần lót, làm như vậy có phải là có chút không tôn trọng nó hay không!"
"Hơn nữa, thân là tu sĩ, loại quần áo đó cũng không cần giặt, cho dù có giặt thì cũng có thể vận dụng linh lực để cho nó khô trong nháy mắt!"
Điên rồi!
Bạch Thiên Hồng muốn điên rồi, dùng Tinh Thần Diệt Hồn Cung mạnh mẽ như thế để phơi khô quần lót, nếu như bị những cường giả tiễn đạo khác nhìn thấy thì bọn họ còn không bị tức chết mới là lạ!
"Vậy ngươi tiếp tục cúng bái đi!"
"Ngươi phải hiểu được một chuyện, giống như Cửu Long Phần Thiên Đỉnh của ta, công dụng chủ yếu là nện người, luyện đan chỉ là kiêm chức!"