Chương 272: Ngươi có thể nói ta là ngu ngốc, nhưng không thể nói ta xấu (2)
"Đúng rồi, không phải vừa nãy hắn muốn giết ngươi hay sao, vậy thì giao hắn cho ngươi."
"Được rồi, nếu không có chuyện gì thì ta đi trước đây, vốn tưởng rằng có thể gặp được một thiên tài không tệ trên Tiềm Long Bảng, ai mà ngờ được lại gặp được một tên xấu như thế, làm ảnh hưởng đến tâm tình của ta!"
Nói xong, Diệp Phong trực tiếp rời khỏi phòng khách.
"Có phải là ta quên chuyện gì hay không?"
Rời khỏi quán rượu, Diệp Phong nhíu mày, luôn cảm thấy hình như mình đã quên cái gì đó.
"Ngọa tào!"
Bỗng nhiên, rốt cục Diệp Phong cũng nghĩ ra được là mình đã quên chuyện gì, hắn quên chuyện cho quân hộ vệ bại gia ra hóng gió, vừa nãy khi đối mặt với Tống lão gì đó, hắn không nên vận dụng Hủy Diệt Thần Mâu!
"Được rồi, quên thì quên đi, nhưng mà bây giờ quá rảnh rỗi, không bằng đi Thiên Đạo Chiến Trường dạo chơi, vừa có thể tìm cơ hội phá của, còn có thể tìm kiếm đệ tử thân truyền thích hợp."
Nghĩ đến đây, Diệp Phong cảm thấy nhiệt huyết dâng trào một lần nữa.
"Đinh! Tuyên bố nhiệm vụ, đánh giết yêu thú bản thổ trong Thiên Đạo Chiến Trường Đệ Lục Trọng, mỗi khi đánh giết một con yêu thú cùng cảnh giới thì có thể nhận được mười vạn điểm phá sản, đánh giết ba trăm con yêu thú cùng cảnh giới, nhiệm vụ kết thúc, nhiệm vụ này có thể cự tuyệt!"
Nghe hệ thống đột nhiên ban bố nhiệm vụ phúc lợi, Diệp Phong nở một nụ cười, bây giờ hắn có hơn bốn ngàn vạn điểm phá sản, nhiệm vụ phúc lợi này có thể nhận được ba ngàn vạn nữa, Bạch Lỗi hoàn thành ba bức họa tác có thể đạt được ba ngàn vạn, đến lúc đó điểm phá sản của hắn sẽ đạt tới một trăm triệu, vậy hắn có thể trực tiếp đột phá đến Nguyên Thần Cảnh Cửu Trọng đỉnh phong!
"Không chỉ là điểm phá sản, sau khi Bạch Lỗi hoàn thành ba bức họa tác, ta còn có thể nhận được ba trăm viên Thần cấp đan dược gia tăng tu vi, cũng không biết Thần cấp đan dược này có hiệu quả như thế nào, cho sư tôn và cẩu tử dùng trước đi!"
Nghĩ đến đây, Diệp Phong trực tiếp kích hoạt Không Gian Truyền Tống Môn!
Khi Diệp Phong xuất hiện ở gần truyền tống tháp Thiên Đạo Chiến Trường, hưng phấn nhanh chóng đi đến truyền tống tháp cách đó không xa.
...
Thiên Đạo Chiến Trường Đệ Lục Trọng!
"Hệ thống, nếu như ta dùng linh thạch để thuê người khác giúp ta đánh giết ba trăm con yêu thú cùng cảnh giới thì có được tính là hoàn thành nhiệm vụ hay không?"
Đi vào Thiên Đạo Chiến Trường, Diệp Phong bỗng nhiên nghĩ tới điều gì, sau đó lập tức hỏi thăm hệ thống.
"Đinh! Chỉ cần cuối cùng yêu thú chết trong tay túc chủ thì có thể nhận được phần thưởng điểm phá sản, số lượng đạt tới ba trăm thì có thể hoàn thành nhiệm vụ!"
Nghe hệ thống trả lời như vậy, Diệp Phong định thuê một người làm thuê trước!
Mặc dù hắn đánh giết yêu thú cùng cảnh giới cũng cực kỳ đơn giản nhưng hắn là ai, hắn là thần hào phá của, để cho hắn bổ sung một đao cuối cùng đã là tôn trọng yêu thú rất nhiều rồi!
Một lát sau.
Khi Diệp Phong phát hiện cách chỗ mình không xa vang lên từng tiếng vang khác thường, hắn hiếu kỳ lập tức chạy tới phía đó!
Oanh! Oanh! Oanh!
Khi Diệp Phong chạy tới, nhìn thấy cách đó không xa là một con Đại Lực Ma Viên đang đuổi theo một tiểu la lỵ mặt váy áo màu trắng, khi hắn nhìn thấy cảnh nó liên tục ra quyền nhưng không có một quyền nào đánh trúng tiểu la lỵ thì phì cười.
"Khỉ lớn ngốc, mau đuổi theo ta!"
Phát hiện Đại Lực Ma Viên thở hồng hộc ngừng lại, tiểu la lỵ làm mặt quỷ rất đáng yêu, giễu cợt Đại Lực Ma Viên.
"Ngươi mới là khỉ lớn ngốc!"
"Cả nhà ngươi đều là khỉ lớn ngốc!"
"Ta không rượt kịp ngươi ta còn không đi được hay sao?"
Nghĩ đến đây, Đại Lực Ma Viên quay người đi về nơi xa, khiến cho tiểu la lỵ và Diệp Phong choáng!
"Ngươi cũng không muốn chơi với ta sao?"
Kịp phản ứng lại, tiểu la lỵ có chút mất mát, nhưng lại nhanh chóng nở một nụ cười ngọt ngào, giơ quả đấm nhỏ của mình lên âm thầm động viên mình: "Không sao, nếu như nó không chơi với ta thì ta đi tìm một con yêu thú khác chơi!"
"Ha ha ha!"
"Nhân loại đáng chết, rốt cục cũng bị ta túm được cơ hội rồi!"
"Đùa nghịch ta lâu như vậy, ta muốn một quyền đánh nổ đầu của ngươi!"
Ngay lúc tiểu la lỵ phân thần, Đại Lực Ma Viên bỗng nhiên ra một chiêu hồi mã thương, cánh tay phải nổi đầy gân xanh giơ lên cao, chuẩn bị một quyền đánh nổ đầu tiểu la lỵ!
"A...!"
"Không muốn!"
Nhìn Đại Lực Ma Viên vọt tới trước mắt, tiểu la lỵ sợ đến mức nhắm chặt hai mắt lại hét lên!
Hả?
Khi tiểu la lỵ khó hiểu không biết tại sao mình lại chưa bị đánh, mở hai mắt ra thì phát hiện trước người xuất hiện một bóng lưng cao lớn.
"Tử Vong Chi Kiếm!"
Theo giọng nói của Diệp Phong vừa dứt, một thanh cự kiếm dài hai mươi mét do linh lực ngưng tụ mà thành xuất hiện ở trên không của hai người một yêu, mà bên trên cự kiếm tràn ngập ý cảnh tử vong khiến cho người ta sợ hãi!
Oanh!
Theo cự kiếm dài hai mươi mét ầm vang rơi xuống, trong nháy mắt đã chém Đại Lực Ma Viên thành thịt nát!
Mặc dù Diệp Phong chưa từng tu luyện võ kỹ loại kiếm nhưng nếu chỉ dùng linh lực để ngưng tụ ra một thanh cự kiếm cực kỳ to lớn thì vẫn không có vấn đề gì.
"Oa!"
Mà tiểu la lỵ thấy cảnh này thì hai mắt trợn tròn phát ra một tiếng thốt lên kinh ngạc, giống như phát hiện đại lục mới, dáng vẻ cực kỳ đáng yêu!
"Đại ca ca, ngươi thật lợi hại!"
Nhìn Đại Lực Ma Viên bị chém thành thịt nát, tiểu la lỵ đi đến bên cạnh Diệp Phong tán dương.
Nghe nói như thế, nhìn vẻ mặt sùng bái của tiểu la lỵ, Diệp Phong không khỏi tỏ vẻ đắc ý.
Mấy phút sau.
Thông qua trò chuyện, Diệp Phong mới biết tiểu la lỵ tên là Tiểu Tiểu, lén lút chạy từ trong tông môn đến đây.
Mặc dù có thực lực Tử Phủ Cảnh Cửu Trọng đỉnh phong mạnh mẽ nhưng chưa từng giết yêu thú chứ nói chi là giết người.
Từ nhỏ đến lớn đều được tông môn che chở, không biết lòng người bên ngoài hiểm ác, tâm tính cực kỳ đơn thuần, không nói khoa trương chút nào, nếu như người nàng gặp được không phải là Diệp Phong thầy nói không chừng nàng bị bán mà còn đếm tiền giúp cho người ta!