Chương 298: Lắc chúng ta, sau đó không mua?
"Lần này ta không hầm nó, ta chỉ cảm thấy là mình có duyên với nó cho nên muốn nuôi nó bên cạnh mình."
Diệp Phong vẻ mặt thành thật nhìn Uông Lâm, lên tiếng nói.
? ? ?
Ngươi biết cái gì rồi?
Ngươi còn chưa ra giá mà thêm tiền cái gì?
Hơn nữa đây chính là sư tôn của ta, không phải là xà yêu không có một chút linh trí nào, ngươi còn muốn nuôi như sủng vật?
Giờ phút này, Uông Lâm muốn hỏng mất.
"Đây là mười viên Đốn Ngộ Đan, nuốt nuốt một viên thì có thể lập tức bước vào đốn ngộ chi cảnh, có thể kéo dài hai mười phút!"
"Đây là một thùng Tịnh Hồn Thủy, công hiệu nó cũng không cần ta nói chứ!"
"Đây là một trăm quả Tam Diệp Vô Hoa Quả, một trong số thập đại đỉnh cấp linh quả trong Thiên Đạo Chiến Trường, Tam Diệp Vô Hoa Quả cực kỳ ngon!"
...
"Nghiệt đồ, nhanh buông vi sư ra, trên người tiểu tử này có nhiều đồ tốt như vậy, chúng ta không trêu chọc nổi, hơn nữa mới nãy ngươi còn đắc tội hắn, vì ngươi, sư tôn cam nguyện hãm sâu bể khổ!"
Nhìn Uông Lâm đang nắm chặt lấy đuôi rắn của mình, cường giả Hoa Ban Xà chỉ sợ đối phương không nỡ mình, lập tức lên tiếng khuyên bảo.
"Sư tôn, chờ một chút!"
"Trước khi đi, để đệ tử lấy thêm nhiều lợi ích nữa đã!"
Lúc này, Uông Lâm cũng dùng thần thức để nói chuyện với cường giả Hoa Ban Xà.
Nếu như Diệp Phong biết tình huống của hai người lúc này thì tuyệt đối sẽ chấn kinh với tình cảm sư đồ mỏng manh như là đồ sứ của hai người!
"Đinh! Nhắc nhở túc chủ, Hoa Ban Xà đối diện cũng không phải là đại yêu mà là nhục thân tạm thời bị linh hồn của một tu sĩ nhân loại chiếm giữ."
Ngay lúc Diệp Phong chuẩn bị lấy thêm đồ tốt ra thì nghe được tiếng nhắc nhở của hệ thống bỗng nhiên vang lên trong đầu, toàn thân hắn đều choáng váng!
Không phải đại yêu đặc thù?
Chỉ là nhục thân tạm thời do một tu sĩ nhân tộc chiếm giữ?
Vậy còn mua làm con mẹ gì nữa!
Nghĩ đến đây, Diệp Phong trực tiếp cất hết tất cả những thứ mà mình đã lấy ra, sau đó nhìn Uông Lâm đang nắm chặt lấy đuôi rắn của Hoa Ban Xà, vẻ mặt chân thành nói: "Uông Lâm huynh, quân tử không đoạt thứ mà người khác thích, ta thấy ngươi không nỡ bỏ sủng vật rắn độc này như thế cho nên ta quyết định không mua."
? ? ?
Nghe được Diệp Phong nói như vậy, Uông Lâm và cường giả Hoa Ban Xà ngẩn ra tại chỗ.
Lấy nhiều đồ tốt như vậy ra để lung lay chúng ta, thậm chí khiến cho thầy trò chúng ta còn chuẩn bị tinh thần sẽ sinh ly tử biệt, sau đó ngươi nói không mua?
Ngươi xác định là ngươi muốn mua thật mà không phải là ngươi đang cố ý khoe khoang đó chứ?
"Sư tôn, ngươi nói rốt cuộc hắn là ai, tại sao trong tay lại có nhiều thứ tốt như vậy?"
Tỉnh táo lại, Uông Lâm hỏi thăm cường giả Hoa Ban Xà.
"Ngươi hỏi ta, ta đi hỏi ai đây?"
"Dù sao lần đầu tiên khi nhìn thấy đối phương thì ta lập tức nhắc nhở ngươi, ta cảm nhận được cảm giác nguy hiểm mãnh liệt từ trên người hắn, không cần biết tu vi cảnh giới của hắn là gì nhưng tuyệt đối hắn có lá bài tẩy có thể đánh giết được ta, giao hảo với hắn chỉ có tốt chứ không có xấu, ngươi tuyệt đối đừng có bị những thứ tốt đó làm mờ mắt hắn."
Nghe được Uông Lâm hỏi thăm, cường giả Hoa Ban Xà cũng dùng giọng điệu ngưng trọng nhắc nhở Uông Lâm.
Chỉ vì một câu không mua của Diệp Phong mà quan hệ sư đồ của hai người nhanh chóng khôi phục lại như lúc ban đầu, giống như trước đó chưa từng xảy ra gì cả, nếu như Diệp Phong biết được tất cả những chuyện này thì tuyệt đối sẽ chấn kinh với hình thức chung sống kì dị của hai sư đồ này.
"Ừm?"
"Chuyện này, nhiều đê phẩm Linh Tinh như vậy!"
Nhìn thấy trong không gian giới chỉ mà Diệp Phong bỗng nhiên đưa tới chứa một lượng lớn đê phẩm Linh Tinh, Uông Lâm ngẩn ra, hắn không rõ tại sao vô duyên vô cớ Diệp Phong lại cho hắn nhiều đê phẩm Linh Tinh như vậy!
"Uông Lâm huynh, ta có một chuyện muốn nhờ ngươi giúp đỡ một chút, nhưng mà ta cũng sẽ không để cho ngươi giúp không, mười vạn miếng đê phẩm Linh Tinh này chính là công tác phí, nếu như ít quá thì ta có thể cho thêm!"
Nghe được Diệp Phong nói như vậy, Uông Lâm vội vàng từ chối: "Diệp Phong huynh, ngươi quá khách khí, có chuyện gì thì cứ nói, ta đâu thể đòi tiền ngươi được chứ!"
Nói xong, Uông Lâm cực kỳ tự nhiên nhét không gian giới chỉ vào trong ngực của mình.
Nhìn thấy thao tác không biết xấu hổ của Uông Lâm, Diệp Phong cũng nhịn không được bật cười, thậm chí hắn đang nghĩ có nên thu đối phương vào Bại Gia Môn hay không, nhưng mà không phải đệ tử thân truyền mà là bại gia môn đồ, bởi vì đại đệ tử của hắn Hoa Ngữ Mộng vốn là độc tu, cho nên hắn không muốn thu thêm một độc tu làm đệ tử thân truyền nữa!
"Ngươi hãy giúp ta đốt sạch hết một vạn gốc Ngân Hoàn Ma Thảo này đi!"
“Nhưng mà ngươi cần phải chú ý một điều, đó là ngươi phải đốt từng gốc từng gốc một mới được."
Nhìn thấy Uông Lâm đã nhận công tác phí mà mình đã đưa cho hắn, Diệp Phong cũng lập tức nói thẳng ra mục đích của mình.
"Cái gì?"
"Diệp Phong huynh, mới nãy ta nói như vậy chỉ là nói đùa mà thôi, không phải là ngươi muốn làm thật đó cứ?"
"Ngươi có biết một vạn gốc Ngân Hoàn Ma Thảo này đại biểu cho cái gì không?"
"Nếu như gộp hết toàn bộ chúng nó lại rồi nấu thành một nồi canh độc thì nó chính là một nồi canh độc có thể hạ độc chết mười tên cường giả Phi Thăng Cảnh đó, cho dù là Xích Dương Vương Quốc thì cũng mới chỉ có năm tên hộ quốc chiến thần cảnh giới Phi Thăng Cảnh thôi!"
Nghe được Diệp Phong lại muốn đốt bỏ một vạn gốc Ngân Hoàn Ma Thảo này thật, Uông Lâm biểu thị mình bị hắn dọa sợ thật rồi, sau đó hắn quay qua nhìn Diệp Phong, vội vàng mở miệng khuyên bảo.
"Đốt đi!"
"Để cho hỏa diễm thiêu đốt mãnh liệt hơn một chút đi, một vạn gốc Ngân Hoàn Ma Thảo này ta còn không có để vào mắt."
Hả?
Nhìn thấy Uông Lâm bỗng nhiên đưa không gian giới chỉ chứa mười vạn miếng đê phẩm Linh Tinh trong đó lại cho mình, Diệp Phong nghi ngờ nói: "Uông Lâm huynh, ngươi làm như vậy là có ý gì?"