Chương 382: Thang lên núi, chỉ vì có thêm một loại lựa chọn
"Đó là, âm Dương Huyễn Đồng Thảo! ! !"
Sau khi ba người nhìn thấy Diệp Phong lấy ra một đống âm Dương Huyễn Đồng Thảo thì tất cả đều hai mắt trợn tròn kinh hô lên!
Đây chính là âm Dương Huyễn Đồng Thảo mà Thánh Chủ Vẫn luôn muốn lấy được!
Nhìn thấy Diệp Phong tiện tay lấy một đống âm Dương Huyễn Đồng Thảo dài gần một mét, toàn thân trắng đen xen kẽ ném xuống đất, lòng của bọn họ đều run lên một cái, bọn họ rất muốn nói với Diệp Phong một câu, ngươi không thể đối xử với chúng nó như thế, chúng nó đều là bảo bối!
Mà ba người cũng đang nghĩ, nếu như đưa tám cây âm Dương Huyễn Đồng Thảo này cho Thánh Chủ, vậy thì chắc chắn thần thông âm Dương Huyễn Đồng Nhãn của Thánh chủ có thể tăng lên không ít uy lực!
"Còn nữa!"
Nhưng mà khi ba người nhìn thấy Diệp Phong liên tục lấy ra âm Dương Huyễn Đồng Thảo, sau đó tiện tay ném những âm Dương Huyễn Đồng Thảo xuống đất thì biểu cảm trên mặt của bọn họ như không dám tin vào hai mắt của mình!
Không biết tại sao, nhìn đống âm Dương Huyễn Đồng Thảo chồng chất dưới đất, càng ngày càng nhiều, ba người lại có cảm giác là những âm Dương Huyễn Đồng Thảo đó hoàn toàn không phải là bảo bối gì mà là cỏ dại có thể nhìn thấy được ở khắp nơi bên ngoài!
"Diệp thiếu, những âm Dương Huyễn Đồng Thảo này dùng để làm cái gì?"
Mang theo hiếu kì, Lục Trường Thanh quay qua nhìn Diệp Phong hỏi thăm.
"Làm một cái bậc thang bằng cỏ!"
"Trong tay của ta có một trăm vạn gốc âm Dương Huyễn Đồng Thảo, đủ để làm ra một cái bậc thang leo lên núi!"
"Như vậy, sau này khi chúng ta leo lên đỉnh núi thì muốn đi đường núi thì đi đường núi, muốn leo bậc thang thì cứ leo bậc thang!"
Nghe được Lục Trường Thanh hỏi thăm, Diệp Phong vẻ mặt đắc ý nói ra ý nghĩ của mình!
? ? ?
Làm bậc thang bằng cỏ?
Dùng âm Dương Huyễn Đồng Thảo trân quý như thế để làm bậc thang bằng cỏ?
Hơn nữa còn phải dùng một trăm vạn gốc?
Chỉ vì có thêm một lựa chọn nữa khi leo lên đỉnh núi?
Mẹ nó, nếu như bị Thánh Chủ nhìn thấy cảnh này thì sẽ không bị đánh chết chứ?
Ba người nghe được ý nghĩ này của Diệp Phong, tất cả đều ngẩn ra tại chỗ!
Bọn họ chấn kinh với chuyện Diệp Phong lại có một trăm vạn gốc âm Dương Huyễn Đồng Thảo!
nhưng chuyện khiến cho bọn họ cảm thấy càng khiếp sợ hơn là phương thức phá của đến phát rồ của Diệp Phong, mẹ nó, chuyện này là chuyện mà người bình thường có thể nghĩ ra được hay sao?
Không nói khoa trương một chút nào, nếu cho bọn họ một trăm vạn gốc âm Dương Huyễn Đồng Thảo, sau đó kêu bọn họ phá, nói thật, bọn họ cũng không biết nên phá như thế nào!
"Chớ ngẩn ra đó!"
"Tranh thủ động thủ đi, nhiệm vụ này vẫn rất gian khổ, thời gian của chúng ta có hạn cho nên nhất định phải hoàn thành trước khi trời tối!"
Nhìn ba người sững sờ tại chỗ, Diệp Phong cũng trực tiếp thúc giục.
...
Chạng vạng tối!
Khi Diệp Phong nhìn thấy bậc thang trèo lên núi kéo dài từ trên đỉnh núi xuống thì trên môi nở một nụ cười.
Nhưng mà, Diệp Phong đang cười, còn tam đại chuẩn Thánh tử nhìn bậc thang trèo lên núi kéo dài vào trong mây trước mặt thì lại là đang khóc!
Thân là tu sĩ Huyền Tiên Cảnh Cửu Trọng đỉnh phong mạnh mẽ, bện một trăm vạn cây Tiên Thảo không tính là việc gì khó!
Nhưng thứ mà bọn họ bện lại là âm Dương Huyễn Đồng Thảo, có trời mới biết bọn họ làm như thế nào mới có thể vượt qua được một buổi chiều này, bọn họ rất muốn nói với Diệp Phong một câu, cho dù muốn cho bọn họ phá của thì điểm xuất phát này cũng quá cao rồi!
Bọn họ vốn không phải là bại gia tử!
Ai mà ngờ được là sau khi gặp được Diệp Phong, vừa mới khởi điểm thì là vương giả, ai mà chịu cho nổi!
"Tốt!"
"Các ngươi đi lên đỉnh núi nghỉ ngơi đi, leo bậc thang lên!"
"Ta đi tìm Thánh Chủ, dù sao thu tam đại chuẩn Thánh tử các ngươi dưới trướng thì ít nhiều gì cũng phải nói với Thánh Chủ một tiếng, thuận tiện để Thánh Chủ tới xem xem bậc thang lên núi này của ta như thế nào."
Nhìn tam đại chuẩn Thánh tử vui đến phát khóc, Diệp Phong cực kỳ hài lòng với biểu hiện của ba người!
"Cái gì!"
"Ngươi sợ Thánh Chủ không nhìn thấy, lại còn muốn gọi Thánh Chủ tự mình đến xem?"
"Đây quả là giết người tru tâm!"
Nghe được câu nói sau cùng của Diệp Phong, tam đại chuẩn Thánh tử bị kinh hãi thật sự!
Đây là chuyện mà ngươi có thể làm được sao?
Chó cũng không thể làm ra được chuyện như vậy!
Bọn họ hoàn toàn không dám tưởng tượng, khi Thánh Chủ nhìn thấy cái bậc thang do một trăm vạn gốc âm Dương Huyễn Đồng Thảo bện thành này thì sẽ có phản ứng như thế nào!
...
Vô Cực Phong, Thánh Điện!
"Tinh Hồn trưởng lão!"
Khi Hồ Lỵ nhìn thấy Diệp Phong đi vào Thánh Điện thì trên mặt cũng xuất hiện vẻ lo lắng, nàng sợ không có người gia nhập Tinh Hồn Phong, từ đó sẽ khiến cho Diệp Phong không vui!
"Thánh Chủ!"
"Hôm nay Tinh Hồn Phong ta thu ba tên đệ tử Thánh Địa, cho nên ta quyết định đến đây nói cho ngươi biết một tiếng."
Nhìn Hồ Lỵ đứng đối diện, Diệp Phong cũng cười nói ra mục đích lần này hắn đến Thánh Điện.
Hô!
Nghe nói như thế, Hồ Lỵ cũng thở phào nhẹ nhõm, có thể có ba tên đệ tử Thánh Địa gia nhập Tinh Hồn Phong, chuyện này đã vượt qua khỏi dự tính của nàng.
"Thánh Chủ!"
"Nếu ba người Lục Trường Thanh, Mục Lâm và Thạch Thiên Lôi đã gia nhập Tinh Hồn Phong ta, ta cảm thấy Thánh Địa có thể hủy bỏ thân phận chuẩn Thánh tử của bọn họ."
Lúc này, Diệp Phong tiếp tục lên tiếng nói.
? ? ?
Nghe đến đây, trong lúc nhất thời Hồ Lỵ thậm chí chưa kịp phản ứng!
"Tinh Hồn trưởng lão, ngươi vừa mới nói Tinh Hồn Phong ngươi thu hết tam đại chuẩn Thánh tử của Thánh Địa?"
Sau khi tỉnh táo lại, Hồ Lỵ cũng toát ra vẻ khó có thể tin nhìn về phía Diệp Phong xác nhận.
"Không sai!"
"Tam đại chuẩn Thánh tử đều đã gia nhập Tinh Hồn Phong!"
Diệp Phong khẽ gật đầu, nhìn Hồ Lỵ, trực tiếp đưa ra câu trả lời khẳng định.
"Ừm?"
"Tinh Hồn trưởng lão, nếu ngươi đã trở thành Thánh tử, vậy thì thân phận chuẩn Thánh tử của bọn họ đã không còn tác dụng gì nữa!"