Ta Vô Địch Từ Phá Của Bắt Đầu

Chương 383: Thang lên núi, chỉ vì có thêm một loại lựa chọn (2)

Chương 383: Thang lên núi, chỉ vì có thêm một loại lựa chọn (2)


"Nhưng mà ta có thể biết ngươi đã bỏ ra bao nhiêu Tử Minh Huyền Tinh để mua bọn họ không?"
Đạt được Diệp Phong trả lời khẳng định, Hồ Lỵ nghĩ nghĩ, sau đó nhìn về phía Diệp Phong, tràn đầy hiếu kì hỏi thăm.
Dù sao dưới cái nhìn của nàng, hoàn toàn không có khả năng sẽ có người gia nhập Tinh Hồn Phong, chớ nói chi là tam đại chuẩn Thánh tử, mà xuất hiện loại tình huống này, khả năng duy nhất chính là Diệp Phong vận dụng năng lực đặc thù mà chỉ hắn mới có!
? ? ?
Mua?
Mẹ nó ai mua, là chính bọn họ chạy đến á!
Mặc dù ở hạ giới ta thích ngoặt người nhưng đến thượng giới ta còn chưa bắt đầu đâu!
Nghe được Hồ Lỵ nói như vậy, Diệp Phong cũng nở một nụ cười khổ, hắn mới đến một ngày, sư tổ còn chưa nhận của mình đã hiểu được tính mình?
"Thánh Chủ!"
"Ta muốn nói là chính bọn họ chạy tới, không có liên quan gì đến ta hết thì ngươi tin hay không?"
Nhìn Hồ Lỵ đối diện, Diệp Phong cũng vẻ mặt thành thật giải thích.
"Tin!"
"Tinh Hồn trưởng lão nói cái gì ta cũng tin!"
"Nhưng mà ba tên đó đúng là đủ may mắn, không chỉ có gia nhập Tinh Hồn Phong mà còn chiếm được chỗ tốt không thể tưởng tượng, ta có chút hâm mộ ba người bọn họ!"
Nghe được Diệp Phong nói như vậy, Hồ Lỵ cũng toát ra thần sắc hâm mộ lên tiếng nói.
"Sư tổ! ! !"
"Đồ tôn và sư tổ có thể tin tưởng lẫn nhau một chút hay không!"
"Bọn họ thật sự không phải ta mua!"
Nghe được câu sau của Hồ Lỵ, Diệp Phong muốn điên, bây giờ mới có một ngày thôi mà hình tượng của mình đã được định hình trong lòng sư tổ rồi sao?
"Thánh Chủ, ta làm một món đồ chơi ở Tinh Hồn Phong, ngươi có muốn đi xem một chút hay không?"
Diệp Phong không muốn tiếp tục đề tài này nữa, quay qua nhìn Hồ Lỵ vội vàng dời chủ đề.
"Đồ chơi?"
Nghe được Diệp Phong nói như vậy, Hồ Lỵ cũng có chút tò mò, một món đồ chơi khiến cho bại gia tử cũng cảm thấy là đồ chơi tốt, vậy nó tốt bao nhiêu?
...
"Tinh Hồn trưởng lão, đồ chơi mà ngươi nói rốt cuộc là cái gì, có thể cho ta biết trước hay không?"
Trên đường đến Tinh Hồn Phong, Hồ Lỵ cũng không nhịn được lên tiếng hỏi thăm.
"Thánh Chủ, nói ra thì không có ý nghĩa!"
"Chờ ngươi tận mắt thấy, ta cam đoan, thứ đó tuyệt đối sẽ mang tới cho ngươi rung động thật lớn!"
Diệp Phong ra vẻ thần bí nhìn Hồ Lỵ vừa cười vừa nói.
"Vừa chơi vui!"
"Vừa có thể mang đến cho ta rung động thật lớn!"
"Rốt cuộc thì bại gia tử này đã làm cái gì?"
Nghe được Diệp Phong nói như vậy, Hồ Lỵ chỉ hận không thể lập tức chạy tới Tinh Hồn Phong tìm tòi hư thực!
Một lát sau!
"m Dương Huyễn Đồng Thảo! ! !"
"Bậc thang cỏ nhìn không thấy phần cuối này rốt cuộc đã dùng bao nhiêu gốc âm Dương Huyễn Đồng Thảo!"
Khi Hồ Lỵ đi theo Diệp Phong đi vào Tinh Hồn Phong, đi tới vách núi, nhìn thấy bậc thang lên núi do âm Dương Huyễn Đồng Thảo bện thành, nàng hoàn toàn không dám tin vào hai mắt của mình!
"Thánh Chủ!"
"Ta nói không sai chứ, ta biết ngươi thấy bậc thang cỏ này thì tuyệt đối sẽ bị chấn động mà, dù sao bậc thang cỏ này ta dùng một trăm vạn gốc âm Dương Huyễn Đồng Thảo, nó có thể xem như một món tác phẩm nghệ thuật phá của tương đối không tệ!"
Nhìn vẻ mặt khiếp sợ của Hồ Lỵ, Diệp Phong cũng đắc ý nói tình huống của bậc thang cỏ này!
"Cái gì!"
"Dùng một trăm vạn gốc?"
Biết được bậc thang cỏ này dùng một trăm vạn gốc âm Dương Huyễn Đồng Thảo, Hồ Lỵ muốn điên rồi!
Một trăm vạn gốc âm Dương Huyễn Đồng Thảo, nàng nằm mơ cũng không dám mơ tới nhiều như vậy!
Ai mà ngờ được Diệp Phong không chỉ có, còn lấy toàn bộ ra làm thành bậc thang cỏ, mẹ nó, đây là chuyện mà người có thể làm ra được?
Hô!
Thở dài một hơi, Hồ Lỵ cũng chăm chú nhìn Diệp Phong hỏi: "Tinh Hồn trưởng lão, ta có thể biết tại sao ngươi lại dùng nhiều âm Dương Huyễn Đồng Thảo như vậy để bện bậc thang cỏ không?"
"Để có thêm một lựa chọn!"
"Ta muốn sau này người của Tinh Hồn Phong đi lên đỉnh núi thì có thể có thêm một lựa chọn!"
Nghe được Hồ Lỵ tra hỏi, Diệp Phong cũng cười giải thích.
? ? ?
Thêm một lựa chọn?
Ngươi vì để cho người của Tinh Hồn Phong có thể có thêm một phương thức đi lên đỉnh núi mà trực tiếp lãng phí một trăm vạn gốc âm Dương Huyễn Đồng Thảo?
Nghe được Diệp Phong giải thích như vậy, Hồ Lỵ rất muốn khóc, phải biết, mấy ngàn năm nàng thông qua các loại phương thức lấy được âm Dương Huyễn Đồng Thảo cũng không đủ một vạn gốc!
"Đúng rồi!"
"Thánh Chủ, Vô Cực Thánh Địa chúng ta có tu sĩ tu luyện thần thông loại âm dương không?"
"m Dương Huyễn Đồng Thảo này là bảo bối hiếm có trong mắt những tu sĩ đó, nếu như có thì đừng có để cho bọn họ nhìn thấy bậc thang lên núi này, nếu không thì ta sợ bọn họ sẽ điên mất!"
Đúng lúc này, Diệp Phong bỗng nhiên nghĩ tới điều gì, quay qua nhìn Hồ Lỵ đang đứng bên cạnh mình vội vàng lên tiếng nhắc nhở!
"Ừm?"
"Tình huống như thế nào, sao Thánh Chủ bỗng nhiên đi rồi?"
Nhìn thấy Hồ Lỵ bỗng nhiên quay người rời đi, Diệp Phong cũng tỏ vẻ khó hiểu, hắn còn muốn mời Thánh Chủ cùng nhau cảm nhận bậc thang lên núi đắt đỏ này nữa!
...
"Người không biết không có tội!"
"Mặc dù toàn bộ Thánh Địa đều biết ta tu luyện thần thông loại âm dương nhưng hôm nay Diệp Phong vừa mới gia nhập Thánh Địa, không biết cũng là chuyện bình thường!"
"Nhưng ta rất khó chịu!"
"Không được, không thể một mình khó chịu, ta phải tìm người tới khó chịu chung với ta mới được!"
Nghĩ đến đây, Hồ Lỵ bỗng nhiên thay đổi phương hướng, đi thẳng đến Tử Trúc Phong, dù sao, toàn bộ Vô Cực Thánh Địa chỉ có nàng và Tử Trúc trưởng lão tu luyện thần thông loại âm dương, loại chuyện tốt này nàng phải chia sẻ với đối phương!
Tử Trúc Phong!
"Thánh Chủ, sao hôm nay lại có thời gian chạy tới chỗ lão phu?"
Nhìn thấy Hồ Lỵ bỗng nhiên đến đây, Tử Trúc trưởng lão cũng có chút khó hiểu hỏi.
"Tử Trúc trưởng lão, ta phát hiện một món đồ chơi cực kỳ tốt, cho nên muốn dẫn ngươi đi xem."
Nghe được Tử Trúc trưởng lão hỏi thăm như vậy, Hồ Lỵ cũng nói thẳng ra mục đích đến đây lần này!
"Đồ chơi tốt?"


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất