Ta Vô Địch Từ Phá Của Bắt Đầu

Chương 402: Đồ Mãng bối rối, sao lại khiến cho Diệp thiếu tức giận?

Chương 402: Đồ Mãng bối rối, sao lại khiến cho Diệp thiếu tức giận?


"Đinh! Hệ thống đã nói với túc chủ rồi, bởi vì bây giờ túc chủ đã trở thành một thần hào phá của đủ tiêu chuẩn, cho nên sẽ không thiết lập trừng phạt túc chủ nữa!"
"Đinh! Nhắc nhở túc chủ, sau này ban bố nhiệm vụ hoặc nhiệm vụ phá của ngẫu nhiên thì sẽ không được phép cự tuyệt nữa, tất cả đều là nhiệm vụ bắt buộc phải nhận, nhưng có muốn hoàn thành nhiệm vụ hay không thì đều phải xem tâm tình của túc chủ!"
? ? ?
Không thể cự tuyệt nhiệm vụ nữa?
Kể từ bây giờ trở đi, nhiệm vụ thành công cũng được thưởng mà nhiệm vụ thất bại thì mẹ nó cũng thưởng, ngươi muốn thưởng cho ta thì ngươi cứ nói thẳng đi!
Sau khi nghe hệ thống giải thích xong thì Diệp Phong cũng bất đắc dĩ thở dài, hắn cũng muốn cảm nhận được sự thúc giục đến từ hệ thống nhưng mà hệ thống thương yêu hắn như vậy hắn cũng bó tay hết cách!
"Mục Lâm, nếu như ngươi muốn học tập phá của chi đạo, vậy ta sẽ dẫn ngươi rời khỏi Thánh Địa đi ra ngoài du lịch hai ngày, có thể học được bao nhiêu thì phải dựa vào ngộ tính của ngươi rồi."
Mặc dù hệ thống không có thiết lập bất kỳ trừng phạt nào nhưng Diệp Phong vẫn quyết định hắn sẽ hoàn thành nhiệm vụ này.
"Thật!"
Nghe được Diệp Phong nói như vậy, Mục Lâm cũng cảm thấy giật mình, hắn hoàn toàn không ngờ được là Diệp Phong không chỉ tự mình chỉ đạo hắn phá của chi đạo mà còn chuẩn bị dẫn hắn ra ngoài du lịch hai ngày!
"Tinh Hồn Phong này chờ sau khi ta trở về rồi mới bắt đầu xây dựng, nhưng mà hệ thống bắt đầu thăng cấp, đến lúc đó có thể sẽ không thể nào dùng cực phẩm Linh Tinh ở hạ giới trải mặt đất, vậy đến lúc đó dùng cực phẩm Tiên Linh Tinh đi!"
Nhìn Tinh Hồn Phong một chút, Diệp Phong tính toán một chút sau đó trực tiếp dẫn Mục Lâm lên đường.
"Lục Trường Thanh, Thạch Thiên Lôi, Đồ Mãng!"
"Ba người các ngươi trông coi Tinh Hồn Phong cho tốt, ta dẫn Mục Lâm ra ngoài hai ngày, bởi vì Mục Lâm không hiểu được phá của chi đạo cho nên lần này ra ngoài ta phải chỉ đạo hắn một phen."
Trên đường, Diệp Phong nhìn thấy ba người thì lên tiếng dặn dò ba người.
"Phế vật không biết phá sản thì có thể đi theo Diệp thiếu ra ngoài lịch luyện, thiên tài biết phá sản thì phải ở lại trông coi Tinh Hồn Phong?"
Nhìn Mục Lâm đang tỏ vẻ đắc ý đứng bên cạnh Diệp Phong, hai người Lục Trường Thanh và Thạch Thiên Lôi rất muốn khóc, trong lòng sụp đổ nghĩ: "Mẹ nó, là do chúng ta biểu hiện quá sớm!"
"Diệp thiếu!"
"Ta, ta cũng không biết phá của!"
"Nếu không ngươi cũng dẫn ta ra ngoài luôn đi, ta cũng cần Diệp thiếu chỉ đạo!"
Mà bên cạnh, Đồ Mãng lại nhìn thẳng vào Diệp Phong hô to lên.
"Cái gì!"
"Đồ Mãng, ngươi nói ngươi không biết phá của?"
"Người bình thường thì có ai sẽ nộp một trăm vạn miếng cực phẩm Tiên Linh Tinh chỉ để bái vào Thánh Địa, hành vi đó của ngươi nếu không được tính là bại gia tử vậy thì ta là cái gì!"
Nghe được Đồ Mãng nói như vậy, trong nháy mắt, trên mặt Diệp Phong tràn đầy hắc tuyến, sau đó trực tiếp khiển trách đối phương.
"Đúng là khôi hài!"
"Ngươi còn không biết phá của, lúc trước ta cũng gia nhập vào Tinh Hồn Tông như thế, hơn nữa hành vi phá của như vậy cũng có thể nói là chuyện đầu tiên mà ta làm kể từ khi đi vào dị giới này, đáng để được ghi vào trong lý lịch cá nhân của ta, ngươi làm như vậy không phải là đang vả thẳng vào trong mắt của ta hay sao!"
Sau khi rời đi, Diệp Phong chửi thầm Đồ Mãng.
"Tình huống như thế nào?"
"Ta chỉ muốn đi theo chơi, thuận tiện tăng cảm giác tồn tại lên, sao Diệp thiếu lại tức giận chứ?"
Nhìn Diệp Phong trực tiếp rời đi, Đồ Mãng bối rối không biết làm sao, không chỉ mình không thể đi theo ra mà còn vô duyên vô cớ đắc tội Diệp Phong, thao tác này hắn lỗ chết rồi!
...
Cửa vào Thánh Địa!
"Ngọa tào!"
"Đây là dùng Ma Linh Huyễn Cảnh Thạch xây mê cung?"
Khi Mục Lâm nhìn thấy mê cung trước mắt thì hắn bị dọa sợ đến bối rối, hắn chưa bao giờ nhìn thấy Ma Linh Huyễn Cảnh Thạch lớn như thế, hơn nữa nhìn cái mê cung to lớn ở trước mắt này, hắn không dám tưởng tượng rốt cuộc là phải dùng bao nhiêu Ma Linh Huyễn Cảnh Thạch!
"Diệp thiếu!"
"Mê cung này là ngươi làm ra?"
Sau khi tỉnh táo lại, Mục Lâm ngoái đầu lại nhìn Diệp Phong hỏi thăm, hắn thân là chuẩn Thánh tử của Thánh Địa, hắn cũng hiểu rõ được một chút tình huống của Thánh Địa, hắn không tin Thánh Địa có thể lấy ra được nhiều Ma Linh Huyễn Cảnh Thạch như vậy!
"Không sai, có đại trận mê cung này, sau này Vô Cực Thánh Địa chúng ta sẽ không sợ bất cứ địch nhân nào!"
Nghe được Mục Lâm hỏi thăm, Diệp Phong có chút đắc ý đáp.
"Được rồi, chúng ta có ít thời gian mà nhiệm vụ thì lại gian nan, tranh thủ đi vào mê cung rời khỏi Thánh Địa đi!"
Nói xong, Diệp Phong trực tiếp bước vào trong đại trận mê cung!
Nhưng mà theo Diệp Phong mới vừa ,đi vào đại trận mê cung thì mê cung đang đứng im giống như sống dậy, vạn khối Ma Linh Huyễn Cảnh Thạch bắt đầu di chuyển không theo bất kỳ một quy luật nào hết.
"Ngọa tào!"
"Đại trận mê cung này lại đang ở trong trạng thái mở ra!"
Kịp phản ứng lại, Diệp Phong vội vàng lùi ra ngoài, nhìn đại trận mê cung bình tĩnh trở lại, hắn cũng cảm thấy giật mình.
"Diệp thiếu, chúng ta không đi sao?"
Nhìn thấy Diệp Phong bỗng nhiên lui trở về, Mục Lâm có chút khó hiểu hỏi thăm!
Mặc dù hắn cũng chú ý tới vừa nãy đại trận mê cung có thay đổi nhưng theo như hắn nghĩ thì đại trận mê cung này là do Diệp Phong làm ra thì hẳn là phải không có vấn đề gì với Diệp Phong mới đúng.
"Tạm thời chờ một chút đã!"
Nghe được Mục Lâm hỏi thăm, Diệp Phong lại lắc đầu, nếu như đại xúc động đến đại trận mê cung thể hắn tin tưởng không bao lâu sau nữa thì Ngọc Quỷ trưởng lão sẽ tới !
Một lát sau!
"Tinh Hồn trưởng lão!"
Khi giọng nói của Ngọc Quỷ trưởng lão vang lên sau lưng, Diệp Phong và Mục Lâm đều quay đầu lại nhìn.
"Ngọc Quỷ trưởng lão, đại trận mê cung này là tình huống như thế nào tại sao lại ở trạng thái mở ra?"
Nhìn thấy Ngọc Quỷ trưởng lão đi tới trước mặt mình, Diệp Phong cũng hiếu kì hỏi thăm.
"Tinh Hồn trưởng lão!"


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất