Chương 108
- Trời mưa rồi, chúng ta được cứu rồi.
- Thật sự trời không tuyệt đường người nha.
Mã Lương thấy giọt mưa nhỏ xuống khôi giáp, xúc động nói.
Tô Phi cũng xúc động nói:
- Ta biết Quân Sư sẽ không để chúng ta đi vào chỗ chết, ha ha ha...
Ngô Hùng nhìn Từ Thứ đứng cách đó không xa, trong mắt lóe lên tia kinh nghi bất định. Từ Thứ mệnh lệnh bọn họ lúc này đóng quân, rốt cuộc là trùng hợp hay biết trước, nếu như trùng hợp y sẽ không bao giờ tin, thế gian này sao có nhiều sự trùng hợp như vậy. Nếu như cố ý an bài, vậy chẳng phải nói Từ Thứ kia biết trước tương lai sao? Tuy nghe nói không ai có thể hiểu rõ thiên văn địa lý, nhưng người như vậy cũng rất ít không phải người thường có thể gặp.
Từ Thứ nhìn trời mưa càng lúc càng lớn, miệng nhếch lên tươi cười.
Y đã thành công.
Đêm hôm qua y xem khí tượng biết đêm hôm nay có mưa hơn nữa là mưa to. Nhưng điều này khiến y có chút không tin, mùa xuân đừng nói là mưa to mà ngay cả mưa nhỏ cũng hiếm có, tựa như trận mưa lớn đêm nay chỉ có thể ngộ mà không thể cầu.
Tin tức của Lưu Kỳ truyền về khiến Từ Thứ vốn còn do dự liền quyết định đánh cuộc một phen, thành công y có thể trong vòng một ngày chém giết tiến vào Giang Đông, khiến Giang Đông đại loạn giúp Lưu Kỳ nhân cơ hội này rời khỏi Giang Đông. Thua cuộc đành phải để vạn đại quân và bản thân y táng thân trong biển lửa. Y không nói việc này với bất kỳ ai, tuy biết đám người Lưu Bàn cũng quyết ý chơi canh bạc này, nhưng y không muốn Thái Sử Từ nhìn ra sơ hở, nếu như đoán không nhầm đại quân Thái Sử Từ đã lùi xa ngoài trăm dặm.
Mưa lớn ập xuống vẫn chưa dập tắt toàn bộ đại hỏa, Từ Thứ đã lệnh đại quân tập kết. Hơn vạn đại quân mạo hiểm phóng về phía Giang Đông, bùn đất dưới chân thậm chí vẫn rất nóng nhưng Từ Thứ đã không thể chờ đợi được nữa. Nếu để Thái Sử Từ kịp phản ứng, như vậy đánh vào Giang Đông sẽ rất khó khăn.
Vạn đại quân trong đại doanh Thái Sử Từ cách xa trặm dặm chỉ còn lưu lại không đến ba nghìn người, những binh mã khác trên đường trở về đã bị Thái Sử Từ phái ra ngoài. Lửa lớn như vậy khiến thôn xóm lân cân khó tránh khỏi kiếp nạn, Thái Sử Từ sai sĩ tốt quen thuộc đường xá nơi đây tiến đến dẫn dân chúng dời đi, chờ sau khi lửa lớn tắt sẽ tính toán sau.
Mưa lớn đột nhiên ập xuống khiến Thái Sử Từ sững sờ sau đó bừng tỉnh, y rốt cuộc hiểu vì sao Từ Thứ dám mạo hiểm phóng hỏa, hóa ra y sớm biết hôm nay sẽ có mưa lớn.
Thực sự đáng giận!
Thái Sử Từ vội vàng đứng dậy, sắc mặt âm trầm. Lúc này y đã rời xa hơn trăm dặm, nếu tiến lên ngăn cản e là không kịp nữa rồi. Từ huyện Du tiến vào Giang Đông chính là thông qua huyện Ngả, mà y hiện tại đã ở huyện Tân Ngô. Nghĩ đến đây Thái Sử Từ quát lớn với thân binh:
- Ngươi lập tức cầm quân lệnh của ta tập kết ba vạn đại quân ở đây.
- Rõ!
Thân binh xoay người rời đi, không lâu sau tiếng vó ngựa dồn dập vang lên, hơn mười tên thân binh phóng ra ngoài đại doanh.
Thái Sử Từ đi vào trong trướng cầm bút viết tin Từ Thứ đánh vào Giang Đông, sau đó quát với binh sĩ ngoài trướng:
- Người đâu.
Thanh âm vừa dứt liền thấy một gã thân binh đi tới, còn chưa đợi y nói Thái Sử Từ đã giao thẻ tre cho y, nói:
- Ngươi lập tức giao tín thư này cho chủ công ở quận Ngô.
- Rõ.
Gã thân binh lĩnh mệnh rời đi.
Phân phó xong, Thái Sử Từ lại phái ra lượng lớn thám báo chú ý tới tình hình đại quân Từ Thứ, sau mới cho người thông báo với đại tướng Hàn Đương.
Trong vòng một đêm đại quân Từ Thứ đánh vào Giang Đông, hạ hai huyện Tu Thủy và huyện Ngả thanh thế vang dội, còn Thái Sử Từ mượn Tân Ngô, Kiến Xương làm lá chắn ngăn cản đại quân Từ Thứ. Thái Sử Từ đích thân đóng quân ở huyện Kiến Xương, còn Hàn Đương được Thái Sử Từ điều động trấn thủ huyện Tân Ngô. Ba vạn đại quân chia ra huyện Tân Ngô, huyện Kiến Xương và thành Nam Xương mỗi nơi một vạn binh mã. Hai huyện Tân Ngô và Kiến Xương giống như mũi giáo ở Giang Đông, Thái Sử Từ tự nhiên không thể để đại quân Từ Thứ chiếm cứ. Nhưng đối với Từ Thứ, Thái Sử Từ cũng không biết nên làm thế nào, chỉ có thể vừa thủ vững vừa phái người đi tới quận Ngô bẩm báo tình hình.
Từ Thứ và Thái Sử Từ chia ra chiếm đóng các huyện, đại quân Từ Thứ đánh hạ huyện Ngả và huyện Tu Thủy sau đó lập tức mệnh lệnh Triệu Luy, Mã Lương ở lại trấn thủ huyện Ngả, còn Từ Thứ thống lĩnh đại quân chiếm đóng huyện Tu Thủy cách Thái Sử Từ tương đối xa. Còn đại quân Thái Sử Từ cũng tập trung một chỗ, lấy hai huyện Kiến Xương, Tân Ngô làm lá chắn ngăn cản đại quân Từ Thứ tiếp tục xâm nhập Giang Đông. Còn thành Nam Xương là quân thành thuộc quận Dự Chương tự nhiên cũng có trọng binh canh giữ.
Đại hỏa vừa qua lại gặp mưa lớn, hai huyện Tu Thủy và huyện Ngả trong tình huống không có phòng bị bị đại quân Từ Thứ dễ dàng công vào trong thành, Từ Thứ trong phủ huyện Tu Thủy nhìn đám người dưới trướng nói:
- Huyện Ngả có Triệu Luy trấn thủ có lẽ không có ai dám tới gây chuyện, chúng ta còn phải ngây ngốc ở huyện Tu Thủy này một thời gian ngắn, trong khoảng thời gian đó các ngươi phải nghiêm lệnh sĩ tốt không được quấy nhiễu dân chúng, nếu có kẻ nào vi phạm liền chuyển tới huyện Ngả.
- Rõ!
Mấy người mặc dù không biết vì sao Từ Thứ làm như thế, nhưng vẫn vội vàng đáp ứng.
Từ Thứ gật gật đầu ra hiệu cho mấy người lui xuống, trong quân phân công rõ ràng, y tuy có quyền xử lý người phạm sai lầm nhưng y vẫn muốn giao việc này cho Triệu Luy. Trước khi đánh vào Giang Đông, y không có tâm tư đóng chiếm lâu dài ở Giang Đông, nhưng hiện tại thì khác. Huyện Ngả và huyện Tu Thủy là hai huyện tiếp giáp Kinh Châu, chiếm cứ hai huyện này giống như Giang Đông chiếm đóng huyện Du, trong lúc tác chiến với Giang Đông sẽ chiếm được thế chủ động, nếu như tương lai Lưu Kỳ thực sự có thể tranh bá thiên hạ như vậy hai huyện này có thể trở thành cứ điểm quan trọng tấn công Giang Đông. Có lẽ Lưu Kỳ sẽ không để ý tới hai huyện này thậm chí buông tha hai huyện này, thế nhưng Lưu Kỳ sẽ không buông tay. Từ Thứ đã chuẩn bị tốt chiếm đóng lâu dài hai huyện này.
Tiếng bước chân vang lên. Từ Thứ ngẩng đầu, liền thấy Tô Phi dẫn theo một gã nam tử trung niên đi vào, Tô Phi thi lễ đối với Từ Thứ rồi chỉ vào gã nam tử trung niên, nói:
- Khởi bẩm quân sư, y chính là Huyện Uý bổn huyện.
Nam tử trung niên vội nói:
- Trương Tân tham kiến quân sư.
Từ Thứ gật gật đầu nói:
- Trương Tân, ngươi hãy thuật lại tình hình huyện Tu Thủy cho ta.
Từ Thứ đã từng cho người dò hỏi thông tin với Trương Tân, gã Trương Tân này có uy danh khá cao ở huyện Tu Thủy, không hề giống gã Huyện Uý vô năng ở huyện Ngả.
Trương Tân biết Huyện Uý huyện Ngả bị giết vì thế không dám chậm trễ, vừa thấy Từ Thứ hỏi liền nói:
- Huyện Tu Thủy có hơn năm vạn người, bởi vì nơi đây gần Kinh Châu cho nên trong phủ huyện có một nghìn hai trăm người, kho vũ khí lương thảo đều dư dả, quân sư có thể sai người tới kiểm tra và thu nhận.