Chương 123
Đối với mấy vấn đề này, Văn Sinh cũng không buồn chán, ngược lại vui vẻ giải thích:
- Phi Long Quân đi Giang Hạ trước là đến cứu người, Trường Sa đã có thủ hạ của Chinh Nam Tướng Quân trấn thủ vì thế không cần lo lắng.
- Cứu người? Cứu ai?
Viên phó tướng có chút mơ hồ.
Văn Sinh trầm ngâm một hồi, nói:
- Chinh Nam Tướng Quân.
Viên phó tướng nỉ non, nói:
- Chinh Nam Tướng Quân.
Viên phó tướng ngẩng đầu, ngạc nhiên nhìn Văn Sinh nói:
- Là đại công tử!
Văn Sinh gật gật đầu, đưa tin báo trong lồng ngực cho viên phó tướng, viên phó tướng tiếp nhận tin báo vội vàng xem, trong tin cấp báo không có nhiều nội dung vì thế viên phó tướng liếc nhìn vài lượt, cuối cùng thở dài một hơi nói:
- Không ngờ đại công tử có thể làm nên chuyện thống khoái như thế.
Trên mặt tràn đầy hưng phấn, hơn nữa nhìn đến đại công tử ở quận Bà Dương đánh tan năm nghìn đại quân Giang Đông, chém chết Tôn Hà càng làm y hưng phấn, mấy năm nay y đã sớm muốn tấn công Giang Đông chỉ là chưa có cơ hội, hiện tại nhìn đến đại công tử tấn công Giang Đông khiến y bừng bừng khí thế.
Văn Sinh nhìn viên phó tướng hưng phấn, khéo miệng nhếch lên tươi cười.
Phó tướng nhìn Văn Sính nói:
- Từ nơi này đến Giang Hạ cần một ngày đường, mà không biết đại công tử đang ở nơi nào, không bằng trước hết để mạt tướng dẫn kỵ binh đi trước tìm hiểu tin tức.
Văn Sính tự nhiên biết tâm tư viên phó tướng, chỉ là viên phó tướng nói cũng có đạo lý, liền phân phó:
- Ngươi hãy tới Giang Hạ trước, tìm hiểu tin tức.
Viên phó tướng lúc này xác nhận:
- Rõ.
Sau đó quay đầu ngựa rời đi.
... .
Quận Dự Chương.
Chu Du mất năm ngày liền chạy tới quận Dự Chương, còn ba vạn đại quân của Thái Sử Từ đã bị Từ Thứ dồn ép khó có thể tiếp tục chống đỡ, chỉ là thấy Chu Du tiến đến đám sĩ tốt đều khôi phục tinh thần, Chu Du có uy danh cực lớn ở Giang Đông không chỉ vì tài năng của y, mà quan trọng hơn chính là năng lực lãnh binh của y.
Thấy Chu đến, Hàn Đương và Thái Sử Từ thậm chí ngay cả tín thư truyền lệnh của Tôn Sách cũng chưa xem đã chuyển cho Chu Du, qua đó có thể thấy được uy danh cực lớn của Chu Du. Tài năng của Chu Du khiến trái tim bọn họ đóng băng, nhưng Chu Du đến làm cho Thái Sử Từ và Hàn Đương thở phào nhẹ nhõm.
Chu Du đuổi tới quân Dự Chương sau đó mệnh lệnh ba vạn binh mã tập kết một chỗ, không hề để ý tới việc Từ Thứ gây rối loạn. Đại quân Kinh Châu tuy đánh vào Giang Đông, nhưng đại quân Kinh Châu chỉ có một vạn đại quân hiện tại đóng ở hai huyện, chỉ có thể gắng gượng phòng thủ, căn bản không dám chia binh bất ngờ đánh chiếm huyện khác, Chu Du nhận ra điểm này cho nên không hề để ý tới Từ Thứ quấy rày, hai ngày gần đây bị Từ Thứ ngày đêm không ngừng tập kích quấy rối biến ba vạn đại quân mặt mày xám như tro lập tức khôi phục tinh thần, hơn nữa sĩ khí bành trướng tới đỉnh điểm.
Không chỉ vận chuyển lương thảo đồ quân nhu, mà còn vận chuyển cả lợi khí công thành – Đầu Thạch Xa đến đây, Giang Đông liên tục điều động binh mã hy vọng sớm ngày thu phục hai huyện Tu Thủy và huyện Ngả.
Trong vòng hai ngày Chu Du không chỉ huy động binh mã địa phương, hiện tại ba vạn binh mã của Chu Du đã tập kết đợi mệnh tùy thời chuẩn bị xuất phát thu hồi hai huyện.
Từ Thứ cũng không nhàn rỗi, sau khi Chu Du đến y lập tức sai sĩ tốt không ngừng tập kích quấy rối, tuy chưa từng thấy mặt Chu Du. Nhưng có thể làm được Đại Đô Đốc Giang Đông tự nhiên bất phàm, hơn nữa mấy gã Tư Mã ở đây cũng ca ngợi Chu Du, vì thế Từ Thứ vô cùng cẩn thận. Tình hình nơi này đã truyền về Tương Dương, nếu không có chuyện bất ngờ xảy ra Lưu Biểu sẽ phái binh mã đến. Y hiện tại cần trấn thủ tốt hai huyện này chờ viện binh tới.
Huyện Ngả kề sát Kinh Châu không những có thể phối hợp chặt chẽ với huyện Tu Thủy, lại có thể tùy thời hồi báo tình hình về Kinh Châu. Từ Thứ vì phòng ngừa chuyện bất chắc đã điều Hàn Huyền và Dương Linh tạm thời tới huyện Du, mà ngay cả một vạn đại quân còn lưu lại ở Lâm Tương cũng điều tới, tùy thời trợ giúp huyện Ngả và huyện Tu Thủy.
Huyện Ngả lúc này có Triệu Luy trấn thủ, chỉ là Từ Thứ điều động thêm Mã Lương và Tô Phi tới huyện Ngả, khiến binh mã huyện Ngả gia tăng tới năm nghìn quân. Huyện Ngả dưới sự chỉ đạo của Triệu Luy không chỉ tường thành được nâng cao, hơn nữa sông đào bảo vệ quanh thành cũng sâu hơn nhiều. Quân nỏ từ Kinh Châu vận chuyển tới đặt trên tường thành tùy thời có thể phóng tiễn. Dựa theo đề xuất của Mã Lương, Triệu Luy lại di dời toàn bộ dan chúng huyện Ngả đến Kinh Châu, huyện Ngả hiện tại hoàn toàn là một toàn thành quân sự, đường trong thành đường sửa chữa và mở rộng tạo lợi thế cho việc phòng thủ.
Cùng lúc đó Từ Thứ đã gia tăng lực lượng phòng ngử ở huyện Tu Thủy, binh mã tăng lên gần một vạn, dân chúng huyện Tu Thủy cũng được điều đến Kinh Châu, huyện Tu Thủy rộng lớn như vậy cũng chỉ có trên thành Tu Thủy có người.
Từ Thứ từ một vạn đại quân lấy ra năm trăm sĩ tốt khỏe mạnh giao cho Chu Thương thống lĩnh, xem như một doanh. Còn Phong Thỉ Doanh của Lưu Bàn cũng đang làm lễ thành lập, Lưu Bàn được Từ Thứ đồng ý từ trong một vạn đại quân lấy ra ba trăm sĩ tốt và mấy trăm sĩ tốt ban đầu tạo thành lập Phong Thỉ Doanh, ngày ngày huấn luyện không biết mệt mỏi.
Giống như huyện Ngả, huyện Tu Thủy cũng không xây dựng rầm rộ, Từ Thứ chỉ sai người nâng cao tường thành, còn những thứ khác vẫn giống ban đầu.
Tình hình quận Dự Chương căng thẳng tùy thời bùng nổ chiến sự, khiến cho rất nhiều thương nhân dự định đến quận Dự Chương cũng không dám đến nữa.
...
Trình Phổ sau khi nghỉ ngơi ở quận Bà Dương một đêm, sau đó dẫn theo hai nghìn kỵ binh lao thẳng tới quận Lư Giang, rốt cuộc ở huyện Bành Trạch tìm ra tung tích của Lưu Kỳ. Sau khi biết Lưu Kỳ cướp hai vị phu nhân, mới đầu Trình Phổ trừng mắt há mồm, vừa phong tỏa tin tức về hai vị phu nhân, vừa bí mất sai người truyền tin về quận Ngô.
Kế sách của Lưu Kỳ tuy tinh tế nhưng rất dễ dàng tìm ra manh mối, Trình Phổ thống lĩnh đại quân ở huyện Bành Trạch dễ dàng phát hiện ba chiến thuyền lớn ở phía nam bị thiêu đốt. Sau khi phát hiện ven sông Trường Giang có vết tích đoàn người Lưu Kỳ, Trình Phổ lúc này thống lĩnh đại quân phối hợp với Lăng Thao Sài Tang, từ Sài Tang đánh vào Kinh Châu tìm kiếm dấu vết của Lưu Kỳ.
Thành tây Sài Tang tuy thuộc Kinh Châu, nhưng không có thành trì phòng thủ, còn hành tung đám người Lưu Kỳ lại quá mức rõ ràng, cơ sở ngầm do Lăng Thao an bài ở Kinh Châu thật dễ dàng phát hiện đám người Lưu Kỳ. Sau khi Trình Phổ bàn bạc với Sài Tang, liền từ Sài Tang thống lĩnh binh mã truy kích đoàn người Lưu Kỳ.
Lúc này hai vạn đại quân của Tôn Tĩnh và Tôn Tê cũng đã rời khỏi quận Ngô, trực tiếp tiến về phía Sài Tang sáp nhập đại quân Trình Phổ, toàn bộ Giang Đông đều có thể cảm nhận được không khí cực kỳ căng thẳng.
Khi song phương đại chiến hoàn toàn không có báo trước, đã bắt đầu rồi.
Binh mã Kinh Châu và binh mã Giang Đông điều động tự nhiên kinh động các chư hầu khác, trái ngược trước kia, lần này Kinh Châu và Giang Đông điều động rất nhiều binh mã, không chỉ có binh mã quận Lư Giang đột nhiên tăng mạnh, mà ngay quận Dự Chương cũng tập kết binh mã, tình cảnh song phương lúc này gay gắt tương tự cảnh ngộ giữ Tào Thào và Viên Thiệu.