Chương 158
- Văn Tướng Quân đến, vậy Bản Tướng an tâm.
- Oh.
Nhìn Hoàng Tổ trước mặt râu tóc hoa râm, Văn Sính nói:
- Là binh mã Giang Đông đến đây quấy nhiễu?
Hoàng Tổ phẩy tay nói:
- Không có, chỉ là binh mã Giang Đông mấy ngày nay thường xuyên điều động, Văn Tướng Quân đến đây vậy Bản Tướng cũng không cần lo lắng.
Nói xong, lại tiếp tục nói:
- Văn Tướng Quân đi đường mệt nhọc, xin mời vào phủ Thái Thú nói chuyện.
Nói xong, đi đầu dẫn Văn Sính vào thành.
Văn Sính gật gật đầu nói:
- Vậy theo ý Hoàng Tướng Quân.
Nói xong dẫn theo Phi Long Quân đi theo Hoàng Tổ vào thành, Phi Long Quân là một trong hai đại tinh binh của Kinh Châu, Hoàng Tổ không thể để Phi Long Quân trú ngụ ngoài thành, vì thế đã sớm chuẩn bị chỗ để Phi Long Quân dừng chân.
Không lâu sau hai vạn đại quân đã tiến nhập thành Giang Hạ, trước phủ Thái Thú Hoàng Tổ dừng thân quay đầu nói:
- Bản Tướng đã chuẩn bị một doanh địa cho sĩ tốt Phi Long Quân, Văn Tướng Quân có thể lệnh sĩ tốt Phi Long Quân tạm thời đi nghỉ ngơi.
Nói xong phân phó thân binh ở bên nói:
- Ngươi dẫn Phi Long Quân đi tới doanh địa.
Văn Sính lắc lắc đầu nói:
- Hoàng Tướng Quân chớ vội, mau cùng ta đi nghênh đón đại công tử.
Nói xong phẩy phẩy tay ra hiệu cho đại quân phía sau.
Trận địa hai vạn đại quân sẵn sàng đón địch thoáng chốc tách ra một con đường lớn. Mà cuối con đường chính là Lưu Kỳ cưỡi Tuyệt Ảnh, phía sau Lưu Kỳ gồm có Cam Ninh, Vương Nghị và Ngụy Diên. Nhìn thấy Văn Sính gật đầu ra hiệu, Lưu Kỳ liền thúc ngựa tiến lên, ba người phía sau cũng nối gót phi theo.
Nghe Văn Sính nhắc tới Lưu Kỳ, sắc mặt Hoàng Tổ biến đổi rồi lập tức khôi phục bộ dáng tươi cười nhìn Lưu Kỳ. Trong lòng Văn Sính ở bên thở dài, y đã âm thầm xác định Hoàng Tổ cự tuyệt không phát binh thực sự có chuyện lạ, sắc mặt không chút biểu hiện nhìn Lưu Kỳ đang dần tiếp cận.
Đợi tới khi Lưu Kỳ đến trước cửa phủ, Văn Sính và vài gã Tướng Quân tiến lên hành lễ:
- Tham kiến đại công tử.
Lưu Kỳ lập tức khẽ gật đầu, chắp tay hoàn lễ nói:
- Các vị Tướng Quân đa lễ.
Nói xong xoay người xuống ngựa gật gật đầu với Văn Sính, sau đó nhìn về phía Hoàng Tổ, lúc này Hoàng Tổ đã quá năm mươi tuy râu tóc hoa râm, trên mặt tràn đầy nếp nhăn nhưng dũng khí không tồi. Lưu Kỳ nhìn Hoàng Tổ cười nói:
- Vị này chính là Hoàng Tướng Quân dân bộ họ chém chết Giang Đông Tôn Kiên, khiến lão Tướng Quân đợi lâu cũng là lỗi của Kỳ.
Thấy Lưu Kỳ không nhắc tới chuyện sứ giả, Hoàng Tổ mới thở phào nhẹ nhõm, lại thấy Lưu Kỳ lễ độ nho nhã trong lòng nỗi lên vài phần khinh thường Lưu Kỳ, quân nhân thượng võ đối với lễ nghi phiền phức cũng cảm thấy phiền chán, lúc này thấy Lưu Kỳ thư sinh yếu đuối như vậy trong lòng Hoàng Tổ không để tâm tới Lưu Kỳ, chắp tay nói:
- Đại công tử thật biết nói đùa.
Nói xong đưa tay chỉ về phía cánh cửa nói:
- Đại công tử, mời.
Lưu Kỳ gật gật đầu bước vào bên trong cánh cửa, mọi người phía sau cũng cất bước theo sau. Không lâu sau đã đến đại điện, mọi người lần lượt chia ra hai bên. Lưu Kỳ tự nhiên ngồi ở vị chí chủ tọa, bên trái là Văn Sính, tiếp đến là Vương Nghị. Còn Cam Ninh, Ngụy Diên cũng theo sát Vương Nghị mà ngồi. Ngồi đầu dãy bên phải chính là Hoàng Tổ, kề sát là một người trẻ tuổi có ba phần tương tự Hoàng Tổ, Lưu Kỳ đoán không nhầm người này chính là nhi tử của Hoàng Tổ - Hoàng Xạ, sau Hoàng Xạ là vài gã tướng lãnh Giang Hạ, tiếp đến là một ít quan văn. Ánh mắt đám quan văn này nhìn về phía Hoàng Tổ tràn đầy vẻ sợ hãi.
Lưu Kỳ chuyển mắt quan sát đại điện, đưa tay chỉ về phía đám ngườ Giang Hạ, cười cười nói với Hoàng Tổ:
- Hoàng Tướng Quân không giới thiệu chút quan viên sao?
Nghe Lưu Kỳ nói, Hoàng Tổ sững sờ một hồi mới để ly rượu xuống chỉ vào Hoàng Xạ nói:
- Đây là khuyển tử Hoàng Xạ.
Nói xong thoáng liếc nhìn những người khác nói:
- Những người khác đều là nhân vật không đáng bàn, đại công tử biết cũng thế mà không biết cũng vậy.
Vốn nghe được Lưu Kỳ hỏi đám quan viên Giang Hạ có chút kích động, Lưu Kỳ là trưởng tử của Lưu Biểu tương lai chính là người kế vị, nếu như có thể khiến Lưu Kỳ nhớ đến bản thân mình, không chừng sau này có thể được Lưu Kỳ đề bạt, không ngờ lại bị Hoàng Tổ bổ xuống một câu trời giáng, tất cả mọi người đành lắc đầu thở dài không dám biểu lộ chút bất mãn đối với Hoàng Tổ.
Lưu Kỳ cũng không để ý tới thái độ vô lễ của Hoàng Tổ, lần này nếu quyết định đối phó Hoàng Tổ kia chắc chắn sẽ không để cho y yên vị ở đây. Tới Tương Dương rồi mặc kệ Lưu Biểu xử trí Hoàng Tổ thế nào, Lưu Kỳ cũng khẳng định vị Thái Thú Giang Hạ - Hoàng Tổ này sẽ không thể tiếp tục ngồi trên vị trí Thái Thú kia nữa. Lưu Kỳ nhìn về phía Văn Sính ở bên nói:
- Văn Tướng Quân thay các vị giới thiệu một chút.
Nói xong chỉ chỉ tay vào ba người Vương Nghị.
Văn Sính gật gật đầu, y hiểu ý định của Lưu Kỳ đối với thái độ của Hoàng Tổ, y cũng biết Lưu Kỳ đã muốn bắt đầu động thủ tuy rằng hiện tại đám người Hoàng Tổ chưa cảm nhận được. Văn Sính chỉ về phía Vương Nghị nói:
- Vị này chính là phó tướng Phi Hổ Quân - Vương Nghị Tướng Quân, Vương Nghị Tướng Quân không chỉ là phó tướng Phi Hổ Quân đồng thời cũng là nhi tử của Vương Uy Tướng Quân.
Phi Long Vệ, Phi Hổ Vệ, người bình thường căn bản cũng không rõ bởi vậy Văn Sính trực tiếp nói Vương Nghị chính là phó thống lĩnh Phi Hổ Vệ.
Nghe Văn Sính nói đám quan viên Giang Hạ thoáng hiện lên vẻ khiếp sợ sau đó cùng nhau nhìn về phía Vương Nghị, Phi Long Quân, Phi Hô Quân là binh mã tinh nhuệ nhất Kinh Châu không ngờ hôm nay cũng xuất hiện ở đây. Hoàng Tổ ở bên sắc mặt cũng biến đổi, chắp tay nói:
- Vương Tướng Quân trẻ tuổi tài cao, thực sự là thiếu niên anh tài.
Hoàng Tổ vừa nói xong quan viên Giang Hạ đều cúi mình chào, Vương Nghị chắp tay nói:
- Các vị khách khí rồi.
Nói xong liền cúi đầu uống rượu.
Văn Sính lại chỉ vào Cam Ninh, Ngụy Diên nói:
- Hai vị này là hai tướng lãnh của đại quân chinh nam, Cam Ninh Tướng Quân và Ngụy Diên Tướng Quân.
Nhắc tới hai người này Hoàng Tổ cũng không để bọn họ vào mắt, tại Kinh Châu cũng chỉ có Phi Long Quân và Phi Hổ Vệ có thể khiến y chấn động tinh thần, Hoàng Tổ chắp tay không nói gì, những người khác nhìn thấy Hoàng Tổ ứng xử như vậy cũng không dám nói lời nào, vào lúc này không khí trên đại điện có chút không tự nhiên.
Đối với việc này Cam Ninh cũng không để ý cúi đầu uống rượu, còn Ngụy Diên ở bên lại có chút tức giận, Hoàng Tổ vừa nãy vô lễ đối với Lưu Kỳ y lưu lại trong mắt, lúc này lại không coi ai ra gì sao có thể không khiến Ngụy Diên tức giận, chỉ là mấy người Cam Ninh đều cúi đầu uống rượu, Ngụy Diên cũng không dám tùy ý tiến lên chất vấn, chỉ là ánh mắt nhìn Hoàng Tổ có phần không thiện cảm.
Vào lúc này đại điện trở lên yên tĩnh lạ thường, chỉ có Lưu Kỳ ngồi vị trí chủ tọa cười cười còn những người khác đều cúi đầu uống rượu không nói lời nào, đám quan viên Giang Hạ nhìn Hoàng Tổ trong lòng vô cùng căng thẳng.