Chương 186
Nhìn thấy tinh thần của Kiều Công đi xuống, Bàng Thống an ủi:
- Kiều Công yên tâm Lưu Kỳ này ta cũng đã nghe đồn hắn tính cách nhát gan nhưng rất nhân từ, hai vị tiểu thư chưa chắc đã phải vào nơi hang hùm miệng hổ.
- Hy vọng như thế.
Kiều Công miễn cưỡng nói.
Ngay lúc này một tiểu đồng chạy đến, Kiều Công ngiêm mặt quát:
- Vô liêm sĩ không phải ta đả bảo không được đến quấy rầy sao?
Nơi này nhiều người qua lại,Kiều Công không yên tâm liền một mình đi vào phía trong của khu vườn che dấu hành tung.
Nhìn thấy Kiều Công nóng giận, tiểu đồng gấp gáp nói:
- Thưa ông ở ngoài có mấy người muốn gặp ông.
- Không gặp.
Kiều Công cự tuyệt nói.
Tiểu đồng nuốt nước miếng nói:
- Bọn họ nói là người của tiểu thư phái đến.
- Cái gì? Ngươi nói có thật không?
Kiều Công Kiều Công vốn dĩ còn trách tiểu đồng không hiểu chuyện nhưng nghe thấy lời nói của cậu ta cũng không khỏi chấn động.
- Họ nói hai tiểu thư trước mắt đang ở Kinh Châu không có thể trở về, sợ Kiều Công lo lắng vì vậy mới phái người đến báo tin.
Tiểu đồng gấp gáp nói.
Lúc này Kiều Công đã bình tĩnh trở lại,hai con gái lúc này có lẽ đang bị giam hảm tại Kinh Châu,đáng lí không thể phái người đền truyền tin. Kiều Công nhìn sang Bàng Thống bên cạnh hỏi:
- Sĩ Nguyên theo ông thì tình huống này nên xữ lí thế nào?
- Bất kể thế nào đi nữa,Kiều Công cũng nên gặp họ xem họ nói sao?
Bàng Thống chỉ tay ra ngoài cửa.
- Đúng đúng đúng.
Kiều Công nói với tiểu đồng:
- Dẫn họ vào đây,đồng thời nói với các vệ sĩ chuẩn bị sẵn sàng.
Vừa đề cập đến con gái Kiều Công có chút hoảng loạn,được Bàng Thống trấn an Kiều Công ngay lập tức tỉnh ngộ.
Tiểu đồng gấp gáp đi chuẩn bị, không lâu sau liền thấy hơn 10 tên hộ vệ tiến vào trong phòng bị,các hộ vệ chuẩn bị xong liền thấy tiểu đồng dẫn theo bốn năm người tiến đến,những người này chính là Cẩm Phàm Tặc được Lưu Kỳ phái đi Giang Đông.
Gặp Kiều Công,mấy người cúi mình hành lễ,người dẫn đầu nói:
- Tham kiến Kiều lão .
Kiều Công gật gật đầu nói:
- Các anh là ai, tại sao lại muốn gặp ta?
Người cầm đầu nói:
- Tại hạ phụng mệnh hai vị phu nhân đến đón Kiều lão đến Kinh Châu đoàn tụ.
Trong mắt Phi Hổ Vệ và Cẩm Phàm Tặc, Đại Kiều và Tiểu Kiều sớm đã thành phu nhân của Lưu Kỳ .
Nghe thấy hai tiếng "phu nhân" Kiều Công không khỏi ngạc nhiên, lòng nghĩ hai con gái đích thực rơi vào hang hùm miệng cọp. Lúc này sắc mặt chìm xuống.
Người cầm đầu nói xong trong người rút ra một đoạn vãi gấm, đưa cho Kiều Công nói:
- Đây là thư tay của hai vị phu nhân, xin Kiều lão hãy xem.
Kiều Công hừ lạnh một tiếng, mặt âm thầm nhận tấm vải nhìn. Xem xong sắc mặt Kiều Công thở phào nhẹ nhỏm, sắc mặt cũng không chìm như trước,đưa tấm vải gấm cho Bàng Thống bên cạnh.
Bàng Thống trong lòng cũng nghi hoặc, nhận qua trong lòng có chút kinh ngạc, trầm ngâm một lát rồi gật đầu với Kiều Công, xem như tin tưởng nội dung trên tín thư là thật.
Kiều Công quay đầu về phía mấy người kia nói:
- Các vị trước tiên hãy đến tiền viện nghỉ một chút,,lát nữa ta chuẩn bị xong sẽ đến Kinh Châu cùng các vị.
Người cầm đầu thoáng liếc nhìn liền biết hai người có việc cần bàn bạc, y cũng không thèm để ý gật đầu nói:
- Vậy xin Kiều Công chuẩn bị sớm.
Nói xong đưa mấy người đi tới tiền viện.
Đợi mấy người rời đi,Kiều Công nhìn Bàng Thống nói:
- Sĩ Nguyên, tín thư này có khả năng là thật không?
Bàng Thống chỉ vào tấm vải gấm trong tay nói:
- Kiều Công có thể xác định bút tích trong thư này là của hai vị tiểu thư không?
Kiều Công gật gật đầu nói:
- Thư pháp của các con ta là do chính ta dạy vì thế rất quen thuộc, bút tích trong tư này chính là của Đại Kiều.
Bàng Thống đem tấm vải trong tay cho Kiều Công nói:
- Lời trong thư này không có ý miễn cưỡng,mà Kiều Công lại nói bút tích đúng là của hai vị tiểu thư không hoài nghi,vậy những lời trong thư này là thật rồi.
Nói xong chắp tay nói:
- Chúc mừng Kiều Công, từ nay ông có thể yên tâm rồi nhé.
Kiều Công cũng thở phào nhẹ nhỏm, mở miệng cười nói:
- Thật là sơn cùng thủy tận không ngờ có lối thoát.
Vừa nói xong lại nhìn Bàng Thống cười khổ:
- Hai con gái ta tuy là không có chuyện gì nhưng sau này ai dám lấy chúng đây!
Bàng Thống lắc lắc đầu nói:
- Lưu Kỳ làm vậy với hai vị tiểu thư e rằng có dụng ý, sau khi ông đến Kinh Châu có thể hỏi tâm ý của hai vị tiểu thư, sau đó quyết định.
Nghe đến câu này Kiều Công nhăn mày, hai con gái ta là vì Lưu Kỳ mới ra nông nổi này, nếu như đem chúng gả cho Lưu Kỳ chẳng phải là dễ dãi với hắn quá. Chỉ là bây giờ hai con gái ta thanh danh bị hủy hoại,liệu có gia đình thanh thế nào dám lấy hai con ta làm vợ nữa đây.
Trong khoảng thời gian ngắn Kiều Công cũng vô cùng khó xử, trước mặt cũng chỉ có thể đi gặp gặp hai cô con gái rồi quyết định vậy. Sau khi hạ quyết tâm Kiều Công sai người cho gọi mấy gã Cẩm Phàm Tặc qua đây. .
Mấy người lính thấy Kiều Công,người cầm đầu hỏi:
- Kiều lão có thể quyết định được chưa?
Kiều Công gật gật đầu nói:
- ta theo các người dẫn đường đi tới Kinh Châu. .
Người cầm đầu cười nói:
- Như vậy tại hạ yên tâm rồi.
Nói xong nhìn về Bàng Thống nói:
- Không biết xưng hô với ngài như thế nào?
Hắn sớm đã chú ý tới Bàng Thống, nhưng có thể ngồi cùng với Kiều Công bàn bạc thì không phải tầm thường, nghĩ đến lời dặn của Lưu Kỳ trước khi đi hắn tiện miệng hỏi một câu.
Kiều Công không biết có ý gì,nhưng chỉ vào Bàng Thống bên cạnh nói:
- Đây là bằng hữu của ta,tên là Bàng Thống tự Sĩ Nguyên, xuất thân từ gia tộc họ Bàng ở Kinh Châu .
- Chính là phượng sồ Bàng Sĩ Nguyên?
Kiều Công vừa nói xong người cầm đầu đã thốt lên kinh ngạc.
Bàng Thống ở bên có chút hồ nghi nhưng vẫn chắp tay nói:
- Chính là tại hạ, không biết vì sao các vị biết?
- Tham kiến tiên sinh.
Mấy người hành lễ đối với Bàng Thống. Người cầm đầu nói:
- Chủ công từng nói nếu có được Ngọa Long hoặc Phượng Sồ sẽ có thể có được thiên hạ, Quân Sư cũng thường nhắc đến tiên sinh, nói tiên sinh có tài năng kinh thiên, không nghĩ đến hôm nau lại gặp được tiên sinh ngoài này, thật là có phúc ba đời.
- ồ, Quân Sư các người là ai vậy?
- Quân Sư nhà ta họ Từ tên Thứ, tự là Nguyên Trực.
Người cầm đầu nói. Mục đích chính chuyến đi này chính là đón Kiều Công đến Kinh Châu, đồng thời ở Giang Đông tìm kiếm vài người thay Lưu Kỳ. Bàng Thống chính là mục tiêu chính yếu.
- Là y?
Bàng Thống kinh ngạc ra mặt, hắn và Từ Thứ là bạn tốt, không ngờ vài ngày không gặp đã chọn được người phò tá, lúc này y càng thấy hiếu kỳ hơn đối với Lưu Kỳ, Lưu Biểu đã từng mời chào Từ Thứ nhưng bị y từ chối, Lưu Kỳ này có bãn lĩnh gì mà có thể mời được Từ Thứ.
người cầm đầu tiến lên phía trước nói:
- Chủ công nhà ta khao khát cầu hiền tài,đối với tiên sinh rất à kính trọng và ngưỡng mộ, còn muốn mời tiên sinh có thời gian thì đến Kinh Châu một chuyến.
Lúc này gặp đươc Bàng Thống, y không thể không giữ vừng tinh thần vì Lưu Kỳ mà mời. Y vốn dĩ là người phụ trách việc liên lạc của Cẩm Phàm Tặc ở các phương. Lúc này trong lòng y lại có chút kích động, nếu có thể thuyết phục được người này về gặp chủ công, đây là một đại công, không chỉ y có được danh vọng mà ngay cả Cẩm Phàm Tặc cũng mát mày mát mặt.