Chương 196
Vù!
"Xem ra hôm nay thích khách sẽ không tới." Ngụy Diên thở ra một hơi dài, hoạt động một chút cổ tay đã mỏi nhừ, tay trái cũng nới lỏng khỏi chuôi kiếm, duỗi lưng một cái thật mạnh chuẩn bị quay vào khoang thuyền nghỉ ngơi.
Đột nhiên Ngụy Diên bất giác nhìn thấy một đạo ánh sáng chớp qua, Ngụy Diên trong lòng kinh hãi, không kịp rút kiếm, thậm chí còn không kịp phản ứng, Ngụy Diên bất chợt bước sang phía bên cạnh một bước.
Xoẹt một tiếng, cẩm bào trên người Ngụy Diên đã bị đâm rách toạc, cánh tay vừa lạnh thì ngay lập tức cảm giác đau buốt vô cùng truyền tới, máu tươi trong nháy mắt nhuộm đỏ một vạt áo.
Ngụy Diên quay đầu nhìn phía bên cạnh, chỉ thấy một gã hắc y toàn thân bao trùm bộ đồ đen đang đứng ở chỗ khi nãy, gã hắc y tay cầm đoản kiếm, nhờ vào ánh sáng đèn trên thuyền Ngụy Diên còn nhìn thấy vết máu lưu lại trên mũi kiếm.
Trong lòng Ngụy Diên kinh hãi, cả tấm lưng đã bị mồ hôi làm cho ướt sũng, nếu như không phải khi nãy trong lúc ngẫu nhiên nhìn thấy phản quang của đoản đao, nhất thời ý thức tránh sang thì e rằng đoản đao của gã hắc y lúc này đã đâm xuyên tim hắn.
Hắc y nhân nhìn về hướng Ngụy Diên, ánh mắt thoáng hiện lên chút thất vọng, nhưng ngay sau đó gã vung đoản đao trong tay một lần nữa hướng về phía Ngụy Diên đâm tới.
"Ngươi dám "
"soạt soạt soạt "
Hơn mười mấy gã Phi Hổ Vệ bảo vệ quanh Ngụy Diên lúc này mới kịp phản ứng, vội vàng rút đại đao hét lớn lao vể phía thích khách bổ xuống, dưới sự bảo vệ của họ Ngụy Diên thiếu chút nữa thì mất mạng. Đối với những binh lính Phi Hổ Vệ luôn kiêu ngạo mà nói thì đây là một sự sỉ nhục.
Trong mắt Ngụy Diên cũng lóe lên một tia phẫn nộ, soạt một tiếng bèn rút thanh trường kiếm luôn mang bên mình xông về phía thích khách đâm tới, hắn tới là để bắt thích khách, không ngờ mới gặp mặt lại bị đả thương.
Ngụy Diên vừa bước tới thì chợt nhìn thấy một bóng đen thoáng qua, thanh trường kiếm đang chuẩn bị đâm về phía hắc y nhân bèn tiện tay quét một đường hướng về bóng đen lao tới.
"keng "
Tiếng binh khí chạm vào nhau vang lên nghe nhói tai, một gã hắc y nhân tay cầm đoản đao đang cản lại thanh trường kiếm của Ngụy Diên, đồng tử của Ngụy Diên thu lại, hóa ra hắc y nhân không chỉ có 1 người, trong lòng Ngụy Diên có chút cẩn thận hơn.
"keng, keng, keng "
Mười mấy gã Phi Hổ Vệ bên kia đã bao vây gã hắc y nhân còn lại, đang đánh nhau kịch liệt, đại đao từ bốn phía hướng về thích khách bổ xuống, đoản đao trong tay hắc y nhân đỡ được vài đường, trên người y đã nhìn thấy vài vết thương.
"giết "
Gần 100 binh sĩ Phi Hổ Vệ ẩn nấp gần đó lao ra, hướng về phía hắc y nhân chém tới, hai gã hắc y nhân ngay lập tức bị gần mười người bao vây lại, đang chuẩn bị chém giết lẫn nhau.
- "Lưu lại 20 người canh gác, những người khác theo ta giết địch!"
Ngụy Diên hét lớn lên 1 tiếng, thanh trường kiếm trong tay lại một lần nữa đâm về phía gã hắc y nhân trước mặt, mỗi một đường kiếm đều hướng vào chỗ chí mạng của gã hắc y nhân lao tới, không hề chừa lại đường sống nào cho đối phương, viện binh đuổi kịp Ngụy Diên cũng không phải khoanh tay đứng nhìn một lần nữa.
Binh lính Phi Hổ Vệ ở bốn phía bỗng khựng lại, ngay lập tức chia ra hai mươi người giữ bốn phía, những binh lính Phi Hổ Vệ còn lại cùng nhau tiến về phía trước giết chết hắc y nhân.
Hai gã hắc y nhân mặc dù võ công không hề kém, nhưng trong tình hình bị gần một trăm lính Phi Hổ Vệ bao vây tấn công chẳng mấy chốc đã bị đánh cho tơi tả, trên người mỗi gã đều bị mười mấy vết thương, máu từ vết thương chảy ra nhuộm đỏ cả sàn thuyền.
Phì phì!
Thanh trường kiếm trong tay Ngụy Diên đâm xuyên qua ngực gã hắc y nhân, trường kiếm vừa rút ra thì máu tươi thành dòng chảy xuống, phịch 1 tiếng, thi thể của gã hắc y nhân nặng nề đổ xuống sàn thuyền, Ngụy Diên thở phào nhẹ nhõm nhìn sang hướng bên cạnh.
Phì phì! Phì Phì!
Mười mấy thanh đại đao đồng thời chém xuống người gã hắc y nhân, gã hắc y nhân trong giây lát đã bị băm vằm đến nỗi không còn nhận ra được nữa.
Ngụy Diên nhìn thấy Phi Hổ Vệ giết chết gã hắc y nhân đang định tiến lên trước thì đột nhiên kêu lên một tiếng rồi dừng lại, khi nãy mải lo giết chết gã hắc y nhân mà quên mất bản thân cũng đang bị thương.
Nhìn thấy tình trạng bất thường của Ngụy Diên, Phi Hổ Vệ ở cạnh bên ngay lập tức bao quanh hắn, một gã Phi Hổ Quân xé ra một miếng vải băng bó vết thương trên cánh tay Ngụy Diên, sau đó nhanh chong dìu Ngụy Diên vào trong khoang thuyền.
Vào đúng lúc Phi Hổ Vệ vây quanh đưa Ngụy Diên rời đi thì ở một nơi tối tăm trên boong thuyền, một bóng người vụt thoáng qua, không bao lâu thì nghe một tiếng ùm, trên mặt sông bắn tung tóe những bọt nước.
Trên chiếc thuyền lớn thứ hai, gần một trăm lính Phi Hổ Vệ cũng đang vây quanh gã hắc y nhân, có điều trên thuyền này có 3 gã hắc y nhân, trên boong thuyền có gần ba mươi lính Phi Hổ Vệ ở một bên đang dán mắt nhìn vào trận chiến, ở giữa ba mươi lính Phi Hổ Vệ này có 1 gã thanh niên mặc cẩm y đang nằm trên sàn tàu, vào lúc này khuôn mặt gã thanh niên trắng bệch, máu tươi chảy đầm đìa, có ba lính Phi Hổ Vệ đang luống ca luống cuống cầm máu vết thương cho gã.
Gã thanh niên tuy sắc mặt trắng bệch nhưng mà vẫn cố gắng mở to đôi mắt, sắc mặt nhăn nhó dường như đang phải chịu nỗi đau cùng cực, tuy nhiên thời gian kéo dài, hô hấp của gã thanh niên ngày một yếu dần, đôi mắt miễn cưỡng mở ra cũng từ từ khép lại.
Đúng vào lúc 3 tên lính Phi Hổ Vệ tay chân luông cuống kia ngừng băng bó vết thường thẫn thờ nhìn thân thể của gã thanh niên rồi đội nhiên bật khóc lớn, ba mươi tên lính Phi Hổ Vệ quanh đó đều quay đầu lại, nhìn thấy gã thanh niên đã chết và ba tên lính đang khóc lóc bi thương phía sau lung, sau khi khựng lại một hồi cũng lắc đầu thở dài, cũng không tiến lên phía trước làm phiền, ánh mắt nhìn về phía 3 gã hắc y nhân càng lóe sự căm phẫn cùng cực.
Tiếng gào khóc bi thương vang lên khiến cho ba gã hắc y nhân đang bị vây hãm bật tiếng cười lớn:
"Lưu Kỳ chết rồi, Lưu Kỳ chết rồi."
Binh lính Phi Hổ Vệ xung quanh đều nhìn chúng bằng ánh mắt căm phẫn, đại đao trong tay liều mạng chém tới tấp về phía ba gã, chỉ trong một khắc đã phanh thây ba gã hắc y nhân.
Trên chiếc thuyền lớn thứ ba, lúc này trên sàn thuyền mục nát mạt gỗ bay lả tả theo gió. Mấy chục tên lính Phi Hổ Vệ đang bao vây tấn công ba gã hắc y nhân trong khoang thuyền, ở góc trong nhất của khoang thuyền, một gã thanh niên mặc cẩm y đang nằm nửa người dựa vào vách thuyền, hai con ngươi như muốn lồi ra ngoài, lồng ngực của gã thanh niên cắm 1 thanh đoản đao, hai tay gã nắm chặt thanh đoản đao, dường như không thể tin nổi mình dễ dàng chết như vậy.
"keng keng keng "
Tiếng binh khí va chạm không ngừng vang lên bên tai, tất cả những đồ đạc trong khoang thuyền đều bị phá hỏng, ba gã hắc y nhân lúc này cũng thương tích đầy mình, Phi Hổ Vệ thân mang áo giáp màu trắng bạc giận dữ xông lên giết chết ba gã hắc y nhân.