Lần vơ vét ở trong căn hộ 101 này có thể coi là một vụ thu hoạch bội thu.
Có rất nhiều thứ, một mình Vương Đào là không thể mang đi hết, thế là gọi Đinh Vũ Cầm tới giúp một tay.
"Rau hẹ!"
Sau khi Đinh Vũ Cầm đi tới căn hộ 101, nhìn vào đám rau hẹ xanh mơn mởn kia thì lập tức lộ ra vẻ mặt hâm mộ.
Những rau hẹ này mặc dù không tính là nhiều, nhưng thi thoảng ăn một chút vậy chắc cũng đủ ăn.
Cô nảy ra ý định xin Vương Đào hai bồn rau hẹ, dù sao ở đây tổng cộng có mười hai bồn, bớt đi hai bồn cũng không thành vấn đề, thậm chí một bồn cũng được...
Ngay lúc Đinh Vũ Cầm đang suy nghĩ nên mở miệng như thế nào thì đột nhiên nhìn thấy hai cỗ thi thể nằm ở trong góc.
"!"
Cô vô thức nấp sau lưng Vương Đào, cũng bịt chặt miệng của mình lại.
Đinh Vũ Cầm thật ra thì trên thực tế chưa từng nhìn thấy zombie, cô chỉ nhìn thấy chúng trên mạng khi Internet vào thời điểm mạng còn chưa bị cắt, trong thực tế thì ở tầng dưới ngược lại là có, nhưng cô không dám xem, những con zombie khác thì đều được Vương Đào tiêu diệt và ném ra ngoài.
Hiện tại đột nhiên nhìn thấy thi thể bị đánh đến óc bắn tung tóe ra, ngửi thấy mùi hôi thối làm cho người buồn nôn, chân cô đã muốn mềm nhũn ra rồi ...
Vương Đào quay đầu nhìn về phía Đinh Vũ Cầm với khuôn mặt hoảng sợ, nói lời giải thích:
"Đều chết rồi, không cần phải sợ"
Căn hộ ở tầng một có cửa sổ an ninh, bên ngoài thì có zombie, hai cỗ thi thể zombie này tự nhiên chưa cách nào vứt ra ngoài, tạm thời chỉ có thể để ở chỗ này.
"Ừm..."
Cô vội vàng quay đầu sang chỗ khác, không dám nhìn thêm.
Còn về ý định xin hai bồn rau hẹ vừa rồi cũng bị cô từ bỏ ngay lập tức.
Cô không nghĩ rằng chiến lợi phẩm mà Vương Đào phải mạo hiểm bằng tính mạng sẽ cho cô bằng cách miễn phí, nếu như cô ta mở miệng xin, cô có thể sẽ làm cho Vương Đào cảm thấy phản cảm, vậy ngược lại cái được không bù nổi cái mất...
Sau khi tiến hành đóng gói chiến lợi phẩm lại một phen, Vương Đào và Đinh Vũ Cầm phải di chuyển ba lần, cuối cùng mới mang hết đồ về căn hộ 501.
Trên đường đi, ông chú đầu hói nghe được tiếng động thì mở cửa ra nhìn ra ngoài một chút, trong mắt đầy vẻ hâm mộ.
Vương Đào lại cho ông chú hói đầu này một chút đồ ăn, dù sao tin tức tình huống trong căn hộ 101 này đều là do ông chú này cung cấp, hơn nữa không phải là tin giả, cho .một chút chỗ tốt cũng là bình thường
Cánh cửa căn hộ 401 cũng mở ra một khe hở nhỏ, tuy nhiên Vương Đào còn chưa nhìn thấy rõ ràng tình huống bên trong thì đối phương đã đóng lại, hắn chỉ có thể nhìn thấy bên trong có một thanh niên trẻ tuổi đeo kính và thanh máu trên đầu của hắn là "50/100".
Vốn dĩ Vương Đào còn đang nghĩ đến việc liên lạc với hắn, dù sao hắn cũng là bốn người sống sót duy nhất trong tòa nhà này. Nhưng nếu hắn không có hứng thú giao tiếp, Vương Đào sẽ không tự tìm đến phiền toái.
Hiện tại thời gian đã là giữa trưa, Đinh Vũ Cầm bắt đầu làm cơm trưa cho Vương Đào, Vương Đào thì nhìn vào mười hai bồn rau hẹ này mà có hơi phát sầu.
Trong căn hộ hắn không còn chỗ nào để để, hơn nữa rau hẹ cần nhiều ánh sáng mặt trời, ban công căn hộ của hắn lại quá nhỏ, nếu như trồng hết rau hẹ hắn sẽ không nhận được chút ánh sáng mặt trời nào.
"Không được, vẫn là phải chuyển đi, dù sao bên trong tòa nhà này có rất nhiều phòng còn đang trống..."
Sau khi suy nghĩ một phen, Vương Đào cảm thấy căn hộ 602 ở tầng trên rất không tệ.
Căn hộ 602 có ba phòng ngủ hai phòng khách, diện tích lớn hơn nhiều so với căn hộ hai phòng ngủ một phòng khách của hắn, bên trong cũng rất sạch sẽ, thích hợp để ở.
Tất nhiên, căn hộ 402 tầng dưới cũng có thể, nhưng Vương Đào cảm thấy ở trên cao sẽ mang tới cảm giác an toàn hơn một chút, hơn nữa có lẽ rau hẹ có thể được chuyển lên mái nhà để trồng...
Mái nhà có thể đi lên, đó là nơi cư dân phơi chăn màn, dưới tình huống bình thường sẽ khóa lại, khi cần có thể đến ban quản lý tòa nhà để lấy chìa khóa, hiện tại cũng không biết chìa khóa này nằm ở trong tay ai, tuy nhiên Vương Đào biết mở khóa, và làm chìa khóa, cho nên có chìa khóa hay không thì cũng không ảnh hưởng nhiều lắm.
"Vương Đào, ăn cơm được rồi!"
Lúc này, Đinh Vũ Cầm đã làm xong cơm trưa.
"Được."
Bữa trưa cũng không phong phú lắm, dù sao rất nhiều rau quả đều đã ăn hết, tuy nhiên có không ít thịt.
Sau khi Đinh Vũ Cầm xơi cho Vương Đào một bát cơm nhỏ, lúc này mới ngồi xuống mở miệng nói:
"Vương Đào, thời điểm ta vừa mở tủ lạnh, nhìn thấy nguồn điện ngoài trời đã sắp hết điện rồi ..."
"Sắp hết điện rồi sao ... ừ, ta đã biết."
Vương Đào nhíu mày.
Thịt ở nhà cần có tủ lạnh để bảo quản, sau khi mất nguồn điện lưới, hắn dùng nguồn điện ngoài trời đã sạc đầy để cung cấp điện cho tủ lạnh.
Đây tuy là tủ lạnh tiết kiệm điện nhưng mỗi ngày chỉ dùng mất một kilowatt giờ điện, tuy nhiên, nguồn điện ngoài trời dù sao cũng có hạn, dùng mấy ngày là gần như cạn kiệt.
Trừ khi hắn ăn hết những đồ ăn không thể bảo quản được ở nhiệt độ bình thường trong vòng mấy ngày, không phải vậy thì cần phải đi tìm dầu diesel, để sử dụng máy phát điện bằng dầu diesel.
Vương Đào vốn dự định ngày mai sẽ dọn dẹp đám zombie ở căn hộ 102 một chút, đây là những con zombie cuối cùng ở bên trong tòa nhà này, ngày mai xem có thể chuyển căn hộ hay không, ngày kia lại nghĩ biện pháp ra ngoài tìm dầu diesel.
Nhưng bây giờ cần phải đẩy kế hoạch lên sớm một chút --- buổi chiều đi giải quyết căn hộ 102! Buổi tối dọn nhà, ngày mai ra ngoài tìm dầu diesel!
Thật ra thì Vương Đào đánh giết zombie cũng không tiêu tốn nhiều sức lực, vốn mỗi ngày hắn chỉ đi ra ngoài một lần không phải là sợ hãi mà là để cho an toàn, nếu như sau này có nguy cơ khẩn cấp nào đột nhiên xảy ra, hắn cũng có thể ứng phó kịp thời.
Xét theo tình hình hiện tại, việc thiếu điện là một nguy cơ --- nguy cơ cho an toàn vệ sinh thực phẩm của hắn.
Cho nên, cần phải mạo hiểm một chút...
Sau khi ăn xong, Đinh Vũ Cầm chủ động đi rửa bát đũa, sau khi rửa xong bát đũa thì lại giúp Vương Đào giặt quần áo, trước đó Vương Đào nói không cần Đinh Vũ Cầm giặt quần áo,nhưng bây giờ máy giặt không dùng được nữa, đã Đinh Vũ Cầm đồng ý giúp đỡ, vậy hắn cũng sẽ không nói thêm lời nào.
Về vấn đề nước, tuy bây giờ nước cũng rất quý giá, nhưng nước không lưu thông mà cất giữ trong thời gian dài thì cũng sẽ biến chất ... cho nên nên dùng thì dùng, chờ đến lúc không còn nước thì lại nghĩ biện pháp.
Sau khi Đinh Vũ Cầm giặt quần áo xong, Vương Đào cũng nghỉ ngơi đủ rồi.
"Vương Đào, ngươi muốn đi ra ngoài sao?"
Đinh Vũ Cầm có chút ngoài ý muốn, cô biết những ngày trước đó Vương Đào đều là mỗi ngày chỉ đi ra khỏi căn hộ một lần.
"Ừm, lại đi giải quyết zombie trong căn hộ 102."
Đây là căn hộ cuối cùng bên trong tòa nhà này còn có zombie, sau khi dọn dẹp xong căn hộ 102, tòa nhà số 4 này mới có thể xem như là đã hoàn toàn an toàn.
"Vậy ngươi nhất định phải chú ý an toàn a!"
Trên mặt Đinh Vũ Cầm đầy vẻ lo lắng.
Lần duy nhất cô nhìn thấy Vương Đào chiến đấu với zombie chính là trận chiến đầu tiên của Vương Đào với zombie, hơn nữa bởi vị sự hạn chế đến từ mắt mèo, cô cũng không được nhìn thấy toàn cảnh.
Cho nên đối với thực lực của Vương Đào đến cùng là mạnh tới cỡ nào, Đinh Vũ Cầm cũng không rõ ràng cho lắm.
Nhưng thông qua tình huống mỗi ngày chỉ ra ngoài một lần trước đó của Vương Đào đến xem, cô cảm thấy Vương Đào chiến đấu với zombie hẳn là rất khó khăn ... hiện tại Vương Đào muốn ra ngoài hai lần, vậy càng để cho cô lo lắng hơn.
"Ta biết rồi."
Vương Đào gật gật đầu.
Ở dưới sự giúp đỡ của Đinh Vũ Cầm, Vương Đào chẳng mấy chốc đã mặc đầy đủ trang bị, sau khi hắn để cho Đinh Vũ Cầm về nhà, chính mình thì đi tới bên ngoài cửa căn hộ 102.
Theo như những gì ông chú hói đầu nói, trong căn hộ 102 này là một gia đình có ba người, đôi vợ chồng hơn 30 tuổi và một đứa bé học tiểu học.
Vương Đào tạm thời còn chưa rõ bên trong đến cùng có tới mấy con zombie, nhưng hắn là dựa theo tình huống bên trong có ba con zombie tới làm chuẩn bị.
Két ~
Sau khi mân mê một lúc, khóa cửa căn hộ 102 đã được Vương Đào mở ra.
Chỉ là vừa mở cửa ra một cái khe hở, hắn đã ngửi thấy mùi máu nồng đậm và mùi hôi thối nồng nặc.
Chỉ trong chốc lát, trong đầu Vương Đào đã đưa ra một cái đánh giá, trong này từng xảy ra chiến đấu!
Vương Đầu nắm chặt búa cán dài trong tay, sau đó đột nhiên kéo cửa phòng ra!
P/S: Ta thích nào ... chương 6