Tận Thế: Ta Có Thể Nhìn Thấy Thanh Máu, Giết Quái Rơi Bảo Vật (Dịch)

Chương 5 Giết quái rơi bảo

"Hô----"

Nhìn vào zombie nằm trên mặt đất, vẫn còn đang co giật, đầu nở hoa như hoa cúc.

Vương Đào thở dài nhẹ nhõm.

Một chiêu này được Vương Đào gọi là nhảy đâm, bản thân hắn là diễn viên đóng thế về mảng võ thuật, có thể dung ra được một chiêu này thì cũng không có cái gì ngạc nhiên cả, chỉ có điều, dùng để thực chiến thì vẫn là lần đầu tiên, tâm lý hắn thật ra thì cũng không có nắm chắc phần thắng.

Hiện tại xem ra, hiệu quả cũng không tính là tệ lắm, dù sao thì zombie sẽ không tránh.

Dựa vào lợi thế địa lý để nhảy từ nơi cao xuống nơi thấp, cú nhảy này dài đến khoảng năm mét, với việc mượn lực quán tính, con dao làm bếp vốn không thể đâm xuyên qua đầu zombie đã thành công cắm vào giữa gián zombie, lập tức giết chết.

Tuy nhiên một nhát giết chết cũng không phải là không có cái giá lớn phải trả. Vương Đào nhìn vào con dao làm bếp đã quăn tới không còn hình dáng, trong lòng có hơi bất đắc dĩ.

Dao làm bếp thông thường quả nhiên là không tải được a!

"Ừm?"

Vương Đào đang bò dậy từ trên thân zombie, ánh mắt đột nhiên nhìn chằm chằm vào.

Bởi vì hắn nhìn thấy một cái gói hơi mờ có vết máu xuất hiện trước mặt zombie, hơi suy nghĩ, cái gói này lập tức tiến vào trong thân thể của hắn.

"Thu được: Nước lọc (nhỏ) x1"

Đây là cái gì?

Vương Đào phát hiện ra rằng có một biểu tượng ba lô xuất hiện dưới thanh máu của hắn.

Trong ba lô trống rỗng, chỉ có một thùng nhựa vuông màu trắng có khắc chữ 5L.

"Nước lọc (nhỏ): 5L, có thể uống."

Giết zombie còn có thể rơi ra đồ vật?

Vương Đào cảm giác bản thân mình chỉ cần hơi suy nghĩ một chút là có thể lấy thùng nước kia ra, có điều bây giờ không phải là lúc để nghiên cứu cái này, hắn tranh thủ thời gian sờ lên trên người zombie, mò được một chùm chìa khóa, một cái vòng tay điện tử, một bao thuốc lá và một cái ví tiền.

Vốn dĩ hắn còn muốn rút luôn cả dây lưng của zombie ra, tuy nhiên khi nhìn thấy ở trên có vết nứt bị đao cắt, nghĩ lại thôi được rồi, hắn cũng không thiếu một chiếc dây lưng.

Sau khi cất kỹ chiến lợi phẩm, Vương Đào lại đi tới chỗ thang máy xem một chút, thang máy hỏng, cũng không biết bên trong còn có zombie hay không.

Ầm!

Về đến phòng, thẳng tới lúc đóng cửa lại, dựa vào trên cửa, Vương Đào mới cảm thấy có chút sợ hãi, trong chiến đấu vừa rồi, adrenaline bài tiết điên cuồng, căn bản không có thời gian để nghĩ đến điều gì khác.

Bây giờ trở về nhớ lại zombie bị hắn đâm thủng trán, tâm lý của hắn ít nhiều vẫn là có cảm giác hơi khó chịu một chút.

Sau khi bình tĩnh lại một lúc, Vương Đào uống vào một ngụm nước rồi cởi hết trang bị với quần áo ra, trên người đều là mồ hôi, nên đi tắm trước.

Sau khi tắm xong, lúc này Vương Đào mới có thời gian để nghiên cứu cái 'Ba lô' bên dưới thanh máu của hắn, tuy nhiên ở trước khi nhìn vào ba lô, hắn sững sờ trong giây lát.

"A? Thanh máu của ta nhiều lên khi nào vậy?"

Vương Đào rất ngạc nhiên khi thấy thanh máu của mình trước đây là "100/100", nhưng bây giờ lại là "110/110"!

Hắn nhiều thêm 10 giọt máu!

Chẳng lẽ lấy được bằng cách giết zombie?

Vương Đào lúc đó cũng không có để ý tới.

"Lần sau nhất định phải chú ý, nếu như giết chết zombie thật có thể đạt được lượng máu cao nhất ..." Trên mặt Vương Đào hiện lên một nụ cười rạng rỡ.

Hắn lại nhìn về phía biểu tượng ba lô bên dưới thanh máu một lần nữa, thứ này giống với hệ thống ba lô trong rất nhiều trò chơi. Tuy nhiên chỉ có 'Nước lọc (nhỏ)' có thể bỏ vào ba lô, cũng có thể lấy ra bất cứ lúc nào mà những thứ khác thì không bỏ vào được.

"Chẳng lẽ, chỉ có những đồ vật tuôn ra sau khi giết chết zombie thì mới có thể bỏ vào ba lô được..."

Vương Đào rất kích động, ba lô này giống như một cái không gian giữ vật vậy!

Hơn nữa trong nơi sâu xa thăm thẳm hắn có thể cảm ứng được, thời gian trong ba lô của hắn là tạm dừng, nói theo cách khác thì đồ vật chứa trong ba lô sẽ không bao giờ hỏng!

Mặc dù có những hạn chế nhất định về những gì hắn có thể tích trữ, nhưng như vậy Vương Đào đã rất thỏa mãn rồi, dù sao sau này hắn chắc chắn còn phải chiến đấu với zombie, không phải lo lắng về việc không có chỗ để tích trữ đồ vật!

Về phần 'Nước lọc (nhỏ)' tuôn ra từ zombie kia, đây là một cái thùng nhựa 5 lít hình vuông, Vương Đào nếm thử nước ở bên trong một chút, đúng là nước lọc.

Tuy rằng một con zombie lại tuôn ra một thùng nước 5 lít này, ít nhiều có hơi không hợp cho lắm, nhưng đây không phải trọng điểm, trọng điểm là hắn giết zombie là có thể rơi ra đồ vật!

Điều này giống như việc hắn có thể nhìn thấy thanh máu của zombie, ở một mức độ nhất định nào đó cũng là một cái năng lực vô địch!

Người khác giết zombie chưa chắc có được chỗ tốt, nhưng hắn giết zombie chắc chắn có chỗ tốt ---- có thể rơi đồ vật và rất có thể sẽ tăng giới hạn máu trên thanh máu.

Thậm chí còn có khả năng sẽ gia tăng tố chất thân thể --- điều này thì Vương Đào cũng không chắc chắn cho lắm, cũng có thể là adrenalin bài tiết quá nhiều gây ra ảo giác, sau khi hắn giết con zombie này, cảm giác bản thân mình giống như mạnh hơn một chút ... sau này lại giết thêm mấy con zombie tới thí nghiệm một chút là sẽ biết.

Dù sao chỉ cần hắn cố gắng vậy chắc chắn sẽ đạt được cái gì đó!

"Đây chính là tận thế nha, vì cái gì mà đột nhiên ta có phần thích?"

Đắc ý nhỏ một chút, Vương Đào thật ra thì cũng không tự đại, thực lực của zombie quả thực rất mạnh, nếu như chỉ cần hơi không cẩn thận một chút là rất có thể sẽ lật thuyền trong mương.

Đương nhiên, hắn cơ bản đã thăm dò được thực lực của zombie, chỉ cần bảo vệ tốt bản thân, không để cho bị zombie bắt được, thấy tố chất thân thể của hắn, hoàn toàn có thể chống đỡ được công kích của một con zombie.

Hơn nữa chỉ cần thao tác đúng cách cũng có thể tiêu diệt zombie chỉ bằng một đòn.

Tuy nhiên muốn tiêu diệt zombie chỉ bằng một đòn thì vũ khí là rất quan trọng, con dao làm bếp kia dùng một lần đã báo hỏng, chờ nghĩ biện pháp tìm được một cái vũ khí có thể sử dụng được lâu.

Trong thực tế chiến đấu với zombie, Vương Đào cho ra một số kết luận --- đối phó zombie, vũ khí sắc bén hay không sắc bén thật ra thì cũng không phải quan trọng nhất, quan trọng nhất chính là đủ chắc chắn!

Ví dụ như ở thời điểm hắn sử dụng chiêu nhảy đâm, mặc dù con dao làm bếp không được sắc bén và chắc chắn cho lắm nhưng vẫn có thể đâm xuyên được đầu của zombie.

"Nếu như có thể lấy được vũ khí kiểu rìu chữa cháy hoặc là xà beng vậy thì tốt ..."

Đáng tiếc, ở đây bọn họ không có những thứ này.

Trước tiên không vội, từ từ sẽ có.

Sau khi ăn chút gì đó và nghỉ ngơi một lúc, Vương Đào lại mặc trang bị tự chế trước đó vào trên người, cũng lấy ra một con dao làm bếp tương tự khác buộc chặt vào trên chày cán bột.

Hắn có tổng cộng năm con dao làm bếp như vậy, được hắn mua với giá rẻ trong đợt giảm giá trước đây, dựa theo tình hình trước đó, ít nhất hắn còn có thể dùng tới bốn lần nhảy đâm kiểu đó.

Sau khi trang bị đầy đủ, Vương Đào mở cửa ra một lần nữa.

Trong hành lang chỉ có một con zombie, hiện tại con zombie này đã được giải quyết, hắn nhất định phải ra ngoài xem xét, đặc biệt là tầng trên, trước khi biến dị thành con zombie này thì người này là hàng xóm tầng trên, nói không chừng trong nhà hắn còn có vật tư.

Vương Đào trước tiên rón ra rón rén lặng lẽ đi xuống tầng dưới, cửa ra vào ở các tầng này đều đóng chặt, cũng không biết ở bên trong có người hay không.

Cửa vào chung cư ở tầng 1 đã được khóa, trước đó mặc dù có thể đoán được nhưng không dám chắc trăm phần trăm, bây giờ thấy thì cũng xem như là yên tâm.

Vương Đào đi tới tầng sáu, cửa căn hộ số 602 là mở.

Sau khi thận trọng tiến vào phòng 602, Vương Đào trước tiên dùng vũ khí của mình kiểm tra đại khái một chút, xác định ở bên trong không có zombie, lúc này mới đóng cửa căn hộ 602 lại.

Trong hành lang mặc dù không có zombie tuy nhiên cẩn thận một chút vẫn là tốt hơn, đóng cửa lại là có thể yên lòng mà vơ vét.

Hôm nay hắn không chỉ là lần đầu tiên giết zombie, cũng là lần đầu tiên tới vơ vét đồ nhà người khác mà không cần phải cố kỵ cái gì, nghĩ thôi cũng có loại cảm giác kích thích.

Đồ đạc trong căn hộ 602 này không có hỗn loạn, cũng không có bất kỳ dấu vết đánh nhau nào, nghĩ tới, hàng xóm kia chắc là đột nhiên biến dị, cũng xem như là không có quá đau đớn đi.

"Có một túi gạo lớn, ước lượng có tới bảy tám cân, không tệ không tệ!"

"Trong tủ lạnh còn có không ít rau quả và thịt, quá tốt rồi!"

"Mì tôm, dưa muối, đồ ăn vặt, rượu, thuốc lá ... lấy hết đi!"

"Ừm? Đây là ... bộ đàm?"

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất