Chương 119: Tìm kiếm manh mối
"Thật tốt quá! Ta liền biết! Ta liền biết hiệp hội xuyên việt sẽ không quên ta!"
Bạch Vụ gật gật đầu, nói: "Nhưng trước tiên chúng ta phải tìm ra cánh cửa thời không, cánh cửa thời không thật ra ở ngay trong căn phòng bên cạnh ngươi, trong căn phòng này đã từng có một nữ nhân ở, nàng là bạn gái của Phó hội trưởng hiệp hội xuyên việt. Nhưng nàng đã mất tích, chúng ta phải tìm được nàng!"
Gặp quỷ rồi, tên gia hỏa này làm sao lại nói chuyện theo mạch suy nghĩ của kẻ điên?
Lâm Vô Nhu trông có vẻ choáng váng.
Kỳ thật Bạch Vụ cũng là đang đoán.
Quân đoàn bảo vệ dám trực tiếp an bài hai người điên ở bên cạnh mục tiêu, nói rõ hai người điên này rất khó giao tiếp, có một số người sẽ tự động lọc ra những tin tức mà họ không muốn nghe, ví dụ như bệnh tâm thần, ví dụ như hoang tưởng.
Cho nên nếu như không nói dựa theo mạch suy nghĩ của đối phương, có lẽ sẽ không thể giao tiếp được.
Về phần hiệp hội xuyên việt, cánh cửa thời không, Bạch Vụ hoàn toàn là bịa ra, có thể hô ứng với đối phương hay không, hắn cũng là ôm thái độ thử một lần.
"Vậy thì nguy rồi! Không ngờ được Mã Lâm nữ sĩ đã mất tích, không có nàng, chúng ta không thể quay về nha."
Khá lắm, danh tự cũng đều tự động não bổ ra, sức tưởng tượng của người bị bệnh tâm thần quả nhiên là max cấp.
"Vậy ngươi có biết gì hay không, nói cho ta biết một chút." Bạch Vụ chuyên tâm nhập vai.
Nam tử đeo kính gật gật đầu, bắt đầu kể câu chuyện về "Mã Lâm nữ sĩ – bạn gái của Phó Hội Trưởng hiệp hội xuyên việt ".
Tuy nghe rất ma huyễn, ví dụ như cố hương của Mã Lâm nữ sĩ tại Đan Mạch thế kỷ mười chín, bởi vì sự cố hạt nhân, không thể không xuyên việt về thế kỷ mười tám, nhưng trong quá trình xuyên việt nhập số liệu sai lầm, dẫn đến xuyên việt đến thời điểm hiện tại.
Bạch Vụ cũng rất có kiên nhẫn, phối hợp với người xuyên việt này, đảm đương vai diễn phụ, đồng thời tổng kết một ít tin tức.
Mã Lâm đích xác mất tích vào một tuần trước. Trước lúc này, nàng sẽ thường xuyên tìm người nói chuyện, cũng thích vẽ tranh và viết nhật ký.
Điểm quan trọng nhất là Mã Lâm nữ sĩ rất nghiêm túc, rất bi thương, chưa bao giờ cười.
Cho dù Ngũ Cửu Diệp Vị Minh Lâm Vô Nhu đều cho rằng đây là nói bậy, nhưng Bạch Vụ lại tin rằng trong này sẽ có một số thông tin hữu ích.
"Mục tiêu nói nhiều, nhưng không bao giờ cười...hơn nữa còn thích vẽ tranh và viết nhật ký, nhưng không cần nghĩ cũng biết, tranh vẽ và nhật ký, nhất định đều ở tầng 4."
Trấn an người xuyên việt này, Bạch Vụ lại gõ cửa phòng bên kia.
Giống như trước đó, hắn biết nơi có nhiều thông tin nhất hẳn là ở trong phòng Yến Cửu, nhưng theo thói quen Bạch Vụ thường làm xong đường nhánh trước, sau đó mới đến đường chính.
May mắn thay, người hàng xóm thứ hai của Yến Cửu cũng không có chậm trễ Bạch Vụ quá lâu, người này chỉ có thể nói một câu: Aba, Aba Aba Aba Aba.
Chẳng qua chú thích cũng không có trêu chọc người này quá mức.
[Một chiến sĩ đáng tôn kính đã hoàn thành nhiều nhiệm vụ giải cứu bên ngoài tòa tháp, xuất thân từ tầng dưới chót, vẫn muốn sống ở tầng 3. Hiện tại y đã được toại nguyện, chỉ là không có ai nhớ đến y, công lao của y, cũng quy về quân đoàn bảo vệ. Thần trí của y ~ cũng bị lấy đi bởi một đám người điên.]
Bạch Vụ trầm mặc trong hai giây.
Trong bệnh viện này không ngờ lại có nhiều bí mật đen tối như vậy, Bạch Vụ thậm chí còn có dự cảm rằng, mục tiêu Yến Cửu, có lẽ bản thân chính là xì căng đan của một vị cao tầng nào đó.
Hắn mở phòng của Yến Cửu ra, bắt đầu tìm kiếm manh mối.
...
...
Tầng 3 Tòa Tháp, tại phân bộ quân đoàn bảo vệ, trong văn phòng của đội trưởng đội 3.
Đội trưởng đội 3 quân đoàn bảo vệ tên là Minh Triệt, khéo léo, phá án không tính lợi hại, nhưng công việc kinh doanh cũng không tệ lắm.
Được xem là cao thủ...giỏi kinh doanh.
Minh Triệt đang nói chuyện với Đinh Thái Thanh, xem đoạn video giám sát đến từ bệnh viện.
"Lão Đinh, ngươi cho rằng người này còn phiền toái so với Ngũ Cửu?"
"Ngũ Cửu cũng không dám động thủ với chúng ta, chỉ cần giải quyết xong vụ án trước y, chúng ta liền thắng. Nhưng vấn đề ở chỗ người mới Ngũ Cửu mang đến lần này...đây là một cao thủ phá án."
"Không có chứng cớ và manh mối, cao thủ có lợi hại đến đâu, cũng chỉ có thể dậm chân tại chỗ, hơn nữa người này, hẳn là vừa mới gia nhập quân đoàn điều tra không lâu, nếu như năng lực nghiệp vụ của hắn thật sự không tồi, như vậy liền không ngại hốt thuốc đúng bệnh, đào hắn về phía quân đoàn bảo vệ chúng ta."
Nhãn tình của Đinh Thái Thanh sáng lên, đúng rồi, nếu như người này là người của chính mình, vậy không cần phải lo lắng hắn đi khắp nơi nói lung tung cái gì.
"Đào như thế nào, chúng ta cũng không quen hắn?"
Minh Triệt nhìn hình ảnh trên màn hình giám sát, vì nhóm người Bạch Vụ đã tiến vào bên trong tường cao, nên đã lọt vào phạm vi giám sát của y.
Đặc biệt là tại tầng 6, không chỉ có camera giám sát, còn có nghe lén.
Nhưng khiến cho Minh Triệt thoáng không hiểu là, nghe lén dường như mất đi hiệu lực, nhóm người Ngũ Cửu vừa mở miệng, thanh âm liền biến thành tạp âm.
Phảng phất như bị loại tín hiệu nào đó quấy nhiễu cách trở.
Tuy nhiên, thông qua màn hình giám sát, Minh Triệt có thể cảm nhận được rõ ràng cao thủ phá án ở trong miệng lão Đinh, cũng là người có nhiều mưu trí nhất.
Hơn nữa...người này rất háo sắc, điều này làm cho Minh Triệt rất vui vẻ.
"Ai cũng đều có điểm yếu và sở thích, vậy thì chỉ cần thuận theo sở thích!"
Hiệu quả của trình tự thiên phú sóng ngắn quấy nhiễu sẽ dùng hình thức số liệu phản hồi cho Bạch Vụ.