Chương 159: Ngăn chặn
Ngũ Cửu cầm nửa trái tim, trong chớp mắt liền hiểu được ý tứ của Bạch Vụ—— trong ý thức của y rất nhanh nổi lên khung cảnh chỗ ở của Yến Cửu.
Giống như là đang chia sẻ tầm nhìn với Yến Cửu, nhưng khung cảnh này rất nhanh liền biến mất.
"Hắn làm sao có thể giao thứ quan trọng như vậy cho người khác!"
Trong thức hải không hiểu sao hiện ra những lời này, cảm ứng giữa Ngũ Cửu cùng với Yến Cửu, đã bị Yến Cửu chặt đứt.
Khung cảnh trong ý thức cũng đột nhiên biến mất.
Chẳng qua Ngũ Cửu đã biết vị trí, y giống như Bạch Vụ, chẳng muốn suy nghĩ tâm tư của cô bé, nhiệm vụ bây giờ rất đơn giản ——
Đi đến ngôi trường đã bị bỏ hoang từ lâu trên tầng ba, tìm kiếm Yến Cửu, đánh chết hoặc là bắt người bắt cóc, sau đó đưa Yến Cửu trở về bệnh viện tâm thần.
Về phần tin tức vượt mức, Ngũ Cửu tạm thời không muốn quản.
Vì sao ở trong khu vực màu tím sẽ có một kiện đồ vật có thể cảm ứng được nữ nhi của Yến gia tầng 5?
Chỉ là vấn đề này thôi cũng đủ để giải thích mức độ nghiêm trọng của tình hình.
"Đội trưởng, mạnh thứ hai ở trong quân đoàn điều tra là ai?" Vào trước khi sắp mất đi ý thức, Bạch Vụ đột nhiên hỏi.
"Đặt song song có ba người, nhưng Lưu Mộ phối hợp ăn ý nhất với ta."
"Mang theo gã! Hoặc là mang thêm vài vị cao thủ, cao thủ càng nhiều càng tốt, tóm lại đừng cho người kia chạy trốn."
Bạch Vụ không dám khẳng định người bắt cóc Yến Cửu là ai, hắn nghĩ đó là Gia ẩn, nếu quả thật là Gia ẩn...
Bạch Vụ cũng không nắm chắc, đội trưởng và Gia ẩn ai mạnh mẽ hơn. Nhưng Yến Cửu là nhất định phải cứu, nếu như nói trong Toà Tháp, còn có ai có thể đánh một trận với tên gia hỏa nguy hiểm kia, vậy thì chỉ có thể là đội trưởng.
Nói xong câu đó, Bạch Vụ không có chút báo trước nào, mắt nhắm lại, ngất đi.
Một màn này đến có chút đột ngột, bởi vì từ nét mặt của hắn trước đó căn bản nhìn không ra, tuy thương thế trên người rất nặng, nhưng vẻ mặt của Bạch Vụ, nhưng biểu cảm của Bạch Vụ đã tạo nên một bầu không khí "vết thương nhỏ không có gì đáng nói".
Thẳng đến khi hắn bỗng nhiên té xỉu, được Ngũ Cửu đỡ, mọi người mới ý thức được người này hóa ra đang cố chịu đựng.
Lưu Mộ không khỏi càng bội phục Bạch Vụ thêm một chút.
"Doãn Sương!"
"Tào An!"
Ngũ Cửu cùng với Lưu Mộ gọi người có thiên phú trị liệu trong đội của mình tới.
Loại thiên phú này cũng coi như tương đối ít có, lúc trước Doãn Sương vốn ở trong tổ hậu cần, vào sau khi biết được thiên phú của nàng, Ngũ Cửu liền trưng cầu ý kiến của nàng, điều động nàng đến tổ tiên phong.
Chẳng qua thiên phú chân chính của Doãn Sương, chỉ có Bạch Vụ biết.
"Xương của hắn cũng bị cắn nát, đây hẳn là Ác Đọa làm, thật sự lợi hại, lại có thể kiên trì được lâu như vậy mà không hề thay đổi sắc mặt..."
Tào An trong tổ tiên phong của đội 13, khi nhìn thấy thương thế của Bạch Vụ, cũng có chút kính nể đối với Bạch Vụ.
Coi như là Lưu Đội...chỉ sợ là loại thương thế này cũng phải mắng vài câu, đúng không?
"Có thể chữa khỏi cho tên tiểu tử này không?" Lưu Mộ hỏi.
"Hẳn là có thể, nhưng cần một chút thời gian."
Tuy thương thế của Bạch Vụ rất nặng, nhưng chuỗi sức mạnh cùng với lực lượng thiên phú, ít nhất là ở trong lĩnh vực phẫu thuật chấn thương, tầng dưới chót liền có trình độ y tế vượt qua kiếp trước.
Dù sao thì y học ở kiếp trước là dựa vào khoa học công nghệ, mà y học ở kiếp này, chính là dựa vào thần học.
"Hãy đưa hắn đến bệnh viện trước, loại thương thế này dựa vào thiên phú là không thể trị hết." Doãn Sương nói.
Ngũ Cửu gật gật đầu, sau đó nói với Lưu Mộ: "Lão Lưu, đi theo ta một chuyến."
"Móa nó, ngươi làm như ta là tội phạm vậy, ngươi không cùng đi đến bệnh viện sao?"
"Hiện tại còn có chuyện trọng yếu hơn, đi với ta lên tầng 3."
Nghe nói là đi lên tầng 3, Lưu Mộ đã hiểu.
...
...
Tầng dưới chót có tổng cộng bốn bệnh viện, không có bệnh viện nào là tư nhân, bốn bệnh viện được xây dựng bởi những người quản lý tầng 4, chẳng qua người quản lý bốn bệnh viện, đều là cùng một phe phái.
Người quân đoàn điều tra rất có hiệu suất, không bao lâu liền mang Bạch Vụ đến bệnh viện gần nhất.
Nhưng ở bệnh viện, lại phát sinh một ít biến cố.
Vào thời điểm Ngũ Cửu trở về Tòa Tháp, kỳ thật lấy được tin tức còn có nhóm người Minh Triệt cùng với Đinh Thái Thanh.
Bọn họ biết mục đích chân chính khi Ngũ Cửu cùng với Bạch Vụ đi đến khu vực màu tím, vì phòng ngừa quân đoàn điều tra phá án trước, vào thời điểm Bạch Vụ xuất hiện, Đinh Thái Thanh liền chuẩn bị bắt người.
Thế nhưng lúc đó có quá nhiều người quân đoàn điều tra, hơn nữa Ngũ Cửu cũng ở đó.
Vì vậy Đinh Thái Thanh lại nhanh chóng liên hệ với Minh Triệt.
Lúc này Bạch Vụ đã được đưa đến bệnh viện, Minh Triệt đang trên đường đi xuống tầng dưới chót, mà đám người Đinh Thái Thanh đang dây dưa với đám người Doãn Sương.
"Người này hiện tại do quân đoàn bảo vệ chúng ta phụ trách. Nếu như các ngươi không muốn trì hoãn thương thế của hắn, ta đề nghị các ngươi giao hắn cho ta. Bằng không ta có thể khẳng định, bệnh viện ở tầng dưới chót, sẽ không có một nhà nào tiếp nhận các ngươi."
"Các ngươi thật sự không khác gì chó, không làm được việc ra người nào, đớp cứt ngược lại là rất nhanh!" Lâm Vô Nhu trực tiếp mắng.
Thương Tiểu Ất Vương Thế cũng sẵn sàng động thủ với quân đoàn bảo vệ vào bất cứ lúc nào, bầu không khí nhất thời giương cung bạt kiếm.
Doãn Sương bỗng nhiên nói: "Lâm Vô Nhu, ngươi câm miệng."
Lâm Vô Nhu đang chuẩn bị tiến vào hình thức bắn súng liên thanh, nòng súng liền bỗng nhiên bị ngăn chặn.