Chương 201: Chiến Trường Tấn Cấp
Một tay lăng không ấn xuống, chú mạch thần thông Thanh Ngọc Đại Thủ Ấn của Quách Kỳ Kinh xoay mình bay ra lần nữa nghênh đón Tứ Tượng Long Linh của chưởng giáo Kiếm Nguyên tông!
Oanh!
Hào quang chói mắt giống như mặt trời nhỏ nổ tung, hai đại chú mạch thần thông giao phong tạo ra một làn sóng xung kích làm cho không khí chấn động giống như mặt nước gợn sóng.
Nhưng mà sắc mặt của chưởng giáo Kiếm Nguyên tông Ngư Nhập Hải đột nhiên trở nên trì trệ!
Tay vung lên, đánh cho nổ nát dư uy của phân nửa chưởng ấn Thanh Ngọc Đại Thủ
Ấn.
- Chiến Hồn Huyết Kỳ, quả nhiên bất phàm!
Vốn dĩ Thanh Ngọc Đại Thủ Ấn của Quách Kỳ Kinh và Tứ Tượng Long Linh của Ngư
Nhập Hải đều là kẻ tám lạng người nửa cân, nhưng mà dưới sự giúp đỡ của Chiến Hồn Huyết Kỳ, Thanh Ngọc Đại Thủ Ấn của Quách Kỳ Kinh lại chiếm thượng phong.
Cũng chớ xem thường một chút thượng phong này này, cao thủ quyết đấu chỉ cần một chút chênh kệch, dù hơi nhỏ thôi cũng đã có thể quyết định thắng bại của trận đấu.
Có điều, ngoài miệng đang nói, trong đôi mắt của Quách Kỳ Kinh vẫn lướt qua một tia tiếc nuối.
Có hai thành Chiến Hồn Huyết Kỳ hỗ trợ, mặc dù có thể giữ vững kết cục chiến thắng, nhưng vẫn chỉ là có thể thắng mà thôi, nếu nhiều hơn nữa nói không chừng sẽ có thể chọi cho Kiếm Nguyên tông một trận hung ác!
- Chiến Hồn Huyết Kỳ đích thật là bảo bối, nhưng mà bây giờ lại phải thuộc về
Kiếm Nguyên tông của chúng ta rồi!
Trong hư không, thân hình trưởng lão Trâu Trì của Kiếm Nguyên tông đột nhiên xuất hiện, một kiếm quang bổ về phía Chiến Hồn Huyết Kỳ.
Hưu!
Tiếng rít của kiếm quang phá không như muốn xé rách màng nhĩ, thế như chẻ tre vang dội mà đến.
- Họ Trâu kia, muốn cướp Chiến Hồn Huyết Kỳ trước tiên phải hỏi kiếm trong tay lão nương một chút!
Nương theo kiếm quang, thân ảnh Liêu Phi Bạch đồng thời xuất hiện.
- Hừ, cả người Liêu La Sát đều là thiết, lại có thể đánh mấy cây đinh?
Trưởng lão Kiếm Nguyên tông Vu Cao Ba cũng cùng một lúc mà xuất hiện trên không đám người Diệp Chân.
- Thế này có tính cả bản tọa không?
Một đạo ngân quang bỗng xuất hiện, trưởng lão Kiếm Nguyên tông Vu Cao Ba vừa mới ra tay muốn đoạt Chiến Hồn Huyết Kỳ đã bị tông chủ Sở Thái Bình của Ly Thủy Tông đánh cho bay ngược ra ngã nhào một cái.
- Chưởng môn cuối cùng đã chạy đến!
Vừa mới tiếp được Ly Thạch, trưởng lão Đông Uy thở dài một hơi.
- Chung trưởng lão, ngươi như thế nào đây?
Diệp Chân nhanh chóng nhào tới trước người Chung Ly và Ly Thạch đã được Hàn Thạch tiếp được.
Lúc này, sắc mặt hai người Chung Ly và Ly Thạch đã như giấy vàng, khí tức quanh người trở nên vô cùng suy yếu, Diệp Chân thậm chí có thể cảm giác được khí tức của bọn hắn lấy tốc độ thoái hoá thấy rõ.
Giống như một lão hổ bị thương, hơn nữa còn bị thương nặng, nhưng dù thế cũng vẫn là vua của trăm loài thú. Nhưng mà lão hổ trọng thương nhưng nếu bị thoái hoá thành một con mèo, vậy xem như nếu khôi phục cũng không thể tiếp tục giữ vững uy phong của vua bách thú.
Hai người Chung Ly và Ly Thạch thiêu đốt Linh Lực bản nguyên đã bộc phát ra sức chiến đấu siêu cường, cản trở chưởng giáo của Kiếm Nguyên tông Ngư Nhập Hải được mấy chục giây, nhưng mà... Bản nguyên lại bị hao tổn, cảnh giới tu vi đã rơi xuống, đó là việc đã chắc chắn trăm phần trăm.
Bởi vậy có thể thấy được, bọn hắn phải chịu hi sinh lớn bao nhiêu!
- A, mệnh lão phu dài lắm, không chết được!
- Yên tâm, Chung lão quỷ không chết được, lão phu cũng sẽ tuyệt đối không chết trước!
Hai người Chung Ly Cảnh và Ly Thạch bởi vì giao tranh tông môn cũng coi như đấu tranh mấy chục năm, lần này gặp kẻ thù bên ngoài lại đấu đến mức biến thành bộ dáng sinh tử như hiện tại.
- Kiếm Nguyên tông này lại nửa đường chặn giết chúng ta, quả thực khinh người quá đáng!
Nhìn thấy thảm trạng của hai trưởng lão, bọn người Đông Uy, Cao Hành Liệt rất phẫn nộ muốn ra tay.
- Đừng... tu vi của các ngươi vẫn quá thấp, đại năng Hồn Hải cảnh thậm chí Chú Mạch cảnh chiến đấu, các ngươi tùy tiện ra tay, chỉ đi chịu chết mà thôi...
Chung Ly khuyên nhủ đám người, ánh mắt thì lại nhìn về phía Diệp Chân!
- Trưởng lão, ta đã hiểu rõ!
Chiến Hồn Huyết Kỳ giương lên, từng đạo huyết quang, lập tức đã đánh vào trưởng lão vừa mới chạy đến trợ chiến, thậm chí ngay cả tông chủ Ly Thủy Tông Sở Thái Bình cũng đều được.
Theo thời gian trôi qua, võ giả đỉnh cấp hai nước tụ tập càng nhiều, xem ra Kiếm Nguyên tông vì đoạt Chiến Hồn Huyết Kỳ hình như đã dốc hết toàn lực, tới đây vừa đúng mười lăm đại năng Hồn Hải cảnh.
Bên phía Hắc Thủy quốc, tới năm người Tề Vân tông, sáu người Ly Thủy Tông, cũng coi như là nơi tụ tập được cao thủ.
Nếu như Chung Ly và Ly Thạch không bị tổn thương, nhân số coi như chiếm ưu thế, nhưng mà vào lúc này Chung Ly và Ly Thạch đều đã bị thương, họ không có cách nào để tham chiến.
Cường giả đỉnh cấp hai nước giao chiến, biến thành mười lăm đánh mười hai, dựa vào nhân số, Hắc Thủy quốc đã ở thế yếu.
Bây giờ lại ở trong hoàn cảnh xấu, cơ hồ không cách nào thay đổi, nhất là cung phụng hoàng thất kia cũng đã bị thương.
Dưới tình huống bình thường, đại năng Hồn Hải cảnh của Kiếm Nguyên tông và Hắc Thủy quốc giao chiến một đối một, mặc dù có thể phân ra thắng bại, nhưng cũng cần thời gian rất dài.
Giống như hiện tại, cuộc chiến giữa chưởng môn Tề Vân tông Quách Kỳ Kinh và chưởng giáo Kiếm Nguyên tông Ngư Nhập Hải, mặc dù Quách Kỳ Kinh nhờ có sự giúp đỡ của Chiến Hồn Huyết Kỳ một mực chiếm thế thượng phong, đè ép chưởng giáo Kiếm Nguyên tông Ngư Nhập Hải mà đánh.
Nhưng mà nếu muốn thắng, muốn triệt để đánh bại Ngư Nhập Hải, không mất mấy canh giờ ác chiến e là không được!
Tu vi của bọn hắn đến trình độ này, tốc độ khôi phục Linh Lực, năng lực chịu đựng của nhục thân cũng đều vô cùng cường đại, nếu muốn trong khoảng thời gian ngắn đánh bại đối thủ là việc vô cùng khó khăn.
Lúc Diệp Chân dưới sự trợ giúp của Chiến Hồn Huyết Kỳ, chiến lực của mọi võ giả
Hắc Thủy quốc đều như bão táp tăng hai thành, dưới tình huống một đối một, võ giả Hắc Thủy quốc chiếm ưu thế một cách toàn diện.
Loại trạng thái này nếu kéo dài nữa, không mất khoảng nửa canh giờ, Hắc Thủy quốc e là sẽ có thể tích tiểu thành đại mà thắng, triệt để đạt được thắng lợi trong một trận cướp cờ.
Nhưng mà nhân số lại không ngang bằng nhau!
Ly Thạch và Chung Ly bị thương, Kiếm Nguyên tông chiếm ưu thế về nhân lực hơn ba người.
Nếu không có sự giúp đỡ của Chiến Hồn Huyết Kỳ, chưởng môn Ly Thủy Tông Sở Thái Bình và Yêu Diện La Sát Liêu Phi Bạch, hai người đại phát thần uy, Liêu Phi Bạch lấy một địch hai, chưởng môn Ly Thủy Tông Sở Thái Bình càng lấy một địch ba, chỉ sợ Hắc Thủy quốc đã sớm thua!
Liêu Phi Bạch lấy một địch hai đã có chút ít miễn cưỡng, chưởng môn Ly Thủy Tông Sở Thái Bình lại lấy một địch ba, đã bắt đầu hiển lộ dấu hiệu bị thua!
Có điều, lúc vào thời khắc tất yếu nhất, cũng không phải Chưởng môn Ly Thủy Tông Sở Thái Bình lấy một địch ba nữa, bởi vì Xa cung phụng của hoàng thất lúc trước đã bị thương kia đang bị dồn ép.
Lúc trưởng lão Kiếm Nguyên tông Cửu Đái Hạo từng bước ép sát, hoàng thất Xa cung phụng kia đã liên tục thổ huyết, xem ra đã không kiên trì được bao lâu nữa!
- Mang trưởng lão, nhanh chóng giải quyết họ Xa, sau đó chiếm lấy Chiến Hồn Huyết Kỳ rời đi!
Đang bị Quách Kỳ Kinh công kích liên hoàn gắt gao ngăn chặn, âm thanh của chưởng giáo Kiếm Nguyên tông Ngư Nhập Hải bỗng nhiên vang lên.
- Chưởng môn yên tâm, chỉ trong vòng trăm hơi thở, ta tất có thể giải quyết!
- Mơ tưởng!
Một tiếng gầm lên, thân hình Quách Kỳ Kinh như tia chớp, định trợ giúp hoàng thất Xa cung phụng một tay. Trước hết ra tay ác độc giải quyết hết hoặc làm cho tên Mang trưởng lão Kiếm Nguyên tông kia bị trọng thương.
- Quách Kỳ Kinh, ngươi coi bản chưởng giáo là bùn mà mặc sức nặn?
Tiếng nói vang lên, Tứ Tượng Long Linh giống như một đầu ác long đánh về phía sau lưng Quách Kỳ Kinh, làm cho Quách Kỳ Kinh không kịp trở tay cứu viện mà phải đón đỡ.
Trong nháy mắt, Quách Kỳ Kinh lần nữa quấn quýt cùng Ngư Nhập Hải.
- Chưởng môn, ta đi trợ giúp Xa cung phụng một tay!
Đại trưởng lão Tề Vân tông Lộ Trường Xuyên gầm lên một tiếng đầy giận dữ, bức lui đối thủ, nhanh như tia chớp đánh úp về phía Mang trưởng lão của Kiếm Nguyên tông.
Có điều, Đại trưởng lão Lộ Trường Xuyên cũng chỉ giúp hoàng thất Xa cung phụng giải một chiêu khỏi vây công, đối thủ bị hắn bức lui đã nhanh như tia chớp giết lên. Hơn nữa hắn cũng bởi vì hoảng hốt cứu người mà lâm vào hoàn cảnh xấu, trong thời gian ngắn đừng nghĩ có thể xoay người.
Trong lúc nhất thời, tình hình của hoàng thất Xa cung phụng đã trở nên vô cùng nguy hiểm!
- Đối thủ Ly Tuyền yếu nhất, nhưng muốn triệt để thủ thắng, lão phu đoán cũng cần phải mất gần nửa canh giờ! Chỉ cần Xa cung phụng có thể chống được đến khi trưởng lão Ly Tuyền thắng, một trận này Hắc Thủy quốc chúng ta sẽ thắng chắc.
- Chung huynh, không bằng ta và ngươi tiếp tục bạo phát, trợ giúp Xa cung phụng chống lại nửa canh giờ này như thế nào?
Đang lúc nói chuyện, hai người Chung Ly và Ly Thạch đang trọng thương lại đồng thời đứng dậy, ý muốn tái chiến!
- Trưởng lão, để ta đi!
- Trưởng lão, các ngươi nghỉ ngơi đi, để ta đi!
Đông Uy và Cao Hành Liệt đồng thời đứng lên.
- Vô dụng, tu vi của các ngươi ngay cả Hóa Linh cảnh đều không tới, không có một chút tác dụng...
Linh quang quanh người Chung Ly và Ly Thạch dâng lên lần nữa, nhưng mà linh quang mênh mang quanh người lại trở nên lấp lóe không ngừng run rẩy, điều đó đã nói rõ bọn họ đang cố gắng miễn cưỡng bản thân!
- Hai trưởng lão, để ta đến!
Thân hình Diệp Chân xoay mình ngăn trước người của Ly Thạch và Chung Ly.
- Ngươi?
- Diệp Chân, ngươi đi lên cũng không được!
- Không phải, cũng không phải ta ra tay, mà ta có biện pháp để Chiến Hồn Huyết Kỳ tăng thêm trình độ, tăng lên tới bốn thành!
Diệp Chân biết bản thân mình có phân lượng mấy cân, điểm này hắn luôn rất rõ ràng. Có lẽ hắn bây giờ có được Thanh Dực Thần Cung, bản nguyên kiếm mạch có thể sẽ uy hiếp hay thậm chí có thể chém giết cường giả tu vi Hóa Linh cảnh.
Về phần Hồn Hải cảnh, căn bản không thể nào.
Nhưng nếu như đẳng cấp của Chiến Hồn Huyết Kỳ tăng lên, vậy không giống với lúc trước rồi!
- Thực sự?
- Quả thật thế sao?
Ly Thạch và Chung Ly Cảnh nghe thế ngay lập tức sợ ngây người.
Khi Diệp Chân gật đầu, Tam hoàng tử Chu Hỗn đã lâu không mở miệng rốt cuộc tìm được cơ hội nói chuyện.
- Diệp Chân, vậy ngươi mau nhanh! Có thể tăng lên bốn thành, vì cái gì không làm sớm một chút hả?
Diệp Chân lại không nhìn thẳng Tam hoàng tử Chu Hỗn gần như là kẻ não tàn thúc giục, hắn lại không ngốc, nếu sớm có thể sử dụng, hắn còn có thể chờ tới bây giờ
à?
- Hai trưởng lão, trước đó, ta cần phải tăng đẳng cấp Chiến Hồn Huyết Kỳ đã, có điều... thời gian cụ thể phải mất bao lâu, ta cũng không rõ ràng! Nếu như trước khi Xa cung phụng triệt để bị thua, ta còn không có thành công, vậy...
Nói đến đây, mũi Diệp Chân khẽ cảm thấy đau xót.
- Vậy ngươi nhanh chóng để Chiến Hồn Huyết Kỳ tăng đẳng cấp đi! Lão phu cho dù liều mạng cái mạng già này cũng sẽ không để cho cục diện này xảy ra!
Diệp Chân sở dĩ nói như vậy, cũng bởi vì một trận chiến này có quan hệ đến sự sống còn của Hắc Thủy quốc!
Nếu như Xa cung phụng bị giết, rất có thể làm cho toàn trường đều thua, đến lúc đó, đại năng Hắc Thủy quốc bị giết cũng không phải một người hay hai người!
- Tốt!
Chiến Hồn Huyết Kỳ giương lên rồi xoay mình treo trên bầu trời, một vòng tay trữ vật cũng bay lên, Ma Hồn Huyết Tinh như ngọn núi nhỏ xoay mình khuynh mà lên, toàn bộ chồng chất lực đến bên trên chiến hồn huyết.
Huyết quang xoay mình càng cường thịnh, từng mảnh Ma Hồn Huyết Tinh đụng phải Chiến Hồn Huyết Kỳ giống như canh giội trên tuyết, hối hả hóa thành huyết quang rực sáng, huyết quang rực sáng vừa xuất hiện đã bị Chiến Hồn Huyết Kỳ hấp thu!
Nhìn thấy mấy vạn Ma Hồn Huyết Tinh này xuất hiện, đám người lập tức bị dọa cho sợ đến ngây người!
- Diệp sư huynh, ngươi.... Ngươi.... Đây là tru diệt một vài quân đoàn Ma Hồn vạn người đó hay sao?
Nếu không phải được tận mắt thấy, bọn hắn quả thực khó có thể tin tưởng Diệp Chân lại có thể có được một lớn Ma Hồn Huyết Tinh như thế.
Diệp Chân lại chỉ toàn lực thúc giục Chiến Hồn Huyết Kỳ luyện hóa Ma Hồn Huyết Tinh.
Luyện hóa Chiến Hồn Huyết Kỳ với tốc độ rất nhanh, Ma Hồn Huyết Tinh ở bên cạnh Chiến Hồn Huyết Kỳ đã bị luyện hóa, nhưng mà số lượng cần luyện hóa Ma Hồn Huyết Tinh lại nhiều lắm, ít nhất phải mười vạn!
Diệp Chân đoán với tốc độ này, đừng nói một phút đồng hồ, cho dù cần một canh giờ e rằng cũng làm không được.
- Có phải cần phải đem toàn bộ những Ma Hồn Huyết Tinh này luyện hóa hết mới có thể xem như thành công đúng không?
Chung Ly Cảnh nhìn cũng có chút ít môn đạo.
Diệp Chân im lặng gật đầu!
- Chuyện này...
Ly Thạch và Chung Ly Cảnh đồng thời nở nụ cười khổ, linh quang quanh người lại lần nữa dâng lên!
- Đợi một chút!
Đột nhiên, Diệp Chân một lần nữa lên tiếng.
- Ta có biện pháp tăng tốc độ hấp thu!
Trong nháy mắt tiếp theo, Thần niệm của Diệp Chân đều tuôn ra tiến vào Chiến Hồn Huyết Kỳ.
Xoạt!
Huyết quang Chiến Hồn Huyết Kỳ càng cường thịnh, đồng thời tốc độ xoay tròn cũng tăng vọt, chỉ trong một nhịp hô hấp, Chiến Hồn Huyết Kỳ đã tăng vọt không chỉ gấp mười lần, tốc độ luyện hóa Ma Hồn Huyết Tinh chỉ trong nháy mắt tăng lên mười mấy lần!
Cơ hồ là đồng thời, lại có hai vòng tay trữ vật bay lên, vượt qua mười vạn Ma Hồn Huyết Tinh chỉ trong nháy mắt đã chồng chất xuống.
- Nhiều Ma Hồn Huyết Tinh đến như vậy....
Lần này, bất luận Chung Ly hay Ly Thạch, lại hoặc Võ giả Hắc Thủy Quốc tiến vào Ma Hồn chiến trường đều triệt để trợn tròn mắt.
Đông Uy thậm chí lên dụi dụi hai con mắt!
Với lượng lớn Ma Hồn Huyết Tinh như thế, Diệp Chân đến cùng là làm thế nào được đây?
Tru diệt một quân đoàn Ma Hồn khoảng năm sáu vạn người, có khả năng này hay sao?
Đừng nói Diệp Chân một thân một mình, cho dù tất cả võ giả tiến vào Ma Hồn chiến trường đều tập kết cùng một chỗ, e rằng cũng làm không được.
- Chuyện này... Nhiều Ma Hồn Huyết Tinh như vậy, Diệp Chân, sao ngươi...
Chung Ly tức thời làm một động tác cấm nói với Ly Thạch, vào lúc thế này tuyệt đối không thể quấy nhiễu Diệp Chân.
Giữa không trung, tất cả mọi người đều nín một bụng nghi vấn, nhìn thấy tiến độ
Chiến Hồn Huyết Kỳ luyện hóa Ma Hồn Huyết Tinh, nhìn lại chiến trận ở trên bầu trời, ai ai cũng đều vô cùng nóng nảy!