Tạo Hóa Chi Vương

Chương 202: Kiếm Nguyên Tông Đại Bại

Chương 202: Kiếm Nguyên Tông Đại Bại
Li!
Một tiếng rít của Linh Thú hộ sơn Tề Vân tông - Ô Vân Phá Phong Chuẩn hóa thành một tia ô quang nhanh như tia chớp đánh về phía trưởng lão Đái Hạo của Kiếm Nguyên tông đang đánh hoàng thất Xa cung phụng đến từng bước thổ huyết.
Đây là thủ đoạn khẩn cấp sau cùng của Hắc Thủy quốc.
- Hừ, các ngươi còn có thủ đoạn gì nữa, cứ việc thi triển đi ra!
Hừ lạnh một tiếng, Đái Hạo từ bỏ hoàng thất Xa cung phụng, đại chiến với Ô Vân Phá Phong Chuẩn.
Mấy chục hơi thở về sau, Ô Vân Phá Phong Chuẩn bị một kiếm của Đái Hạo đánh bay, Ô Vũ tróc ra, lăn lộn rơi xuống mặt đất.
Mặc dù Ô Vân Phá Phong Chuẩn của Tề Vân tông là Yêu Thú Địa Giai thượng phẩm, nhưng bị Tề Vân tông giam cầm nhiều năm, chỉ làm thay tác dụng đi bộ, thú tính đã mất không nói, sức chiến đấu càng hạ thấp trên phạm vi lớn.
Căn bản không thể so sánh Với Thủy Hỏa Kim Viên - Yêu Thú Địa Giai thượng phẩm trong núi rừng chém giết đi ra.
Bị thua là chuyện rất bình thường!
- Hừ, họ Xa, lần này, xem còn có ai tới cứu ngươi?
Trưởng lão Đái Hạo Kiếm Nguyên tông lần nữa rút kiếm xông về phía hoàng thất Xa cung phụng đang thở hổn hển, mà thần sắc đã trở nên vô cùng uể oải!
- Ly Thạch, chúng ta ra tay đi, Xa cung phụng không chịu đựng nổi!
- Đừng, tốt rồi!
Khi Ma Hồn Huyết Tinh bên trên Chiến Hồn Huyết Kỳ còn có một tầng, đột nhiên huyết quang đại thịnh, một dòng huyết sắc nháy mắt xông vào não Diệp Chân, thần sắc Diệp Chân vốn ngẩn ngơ, lập tức rống to!
- Hả?
Mọi người nháy mắt nhìn về phía Diệp Chân, Diệp Chân phi thân lên, Chiến Hồn Huyết Kỳ trong tay đón gió nhoáng một cái, sau đó khôi phục lại kích thước bình thường!
Từng đạo huyết quang lớn bằng ngón cái đột nhiên bay ra từ bên trên Chiến Hồn Huyết Kỳ bắn về phía trên người hơn mười võ giả Hắc Thủy quốc đang khổ chiến với Kiếm Nguyên tông.
Xoẹt xoẹt xoẹt!
Âm thanh huyết quang chui vào bên tai không dứt!
Cơ hồ là đồng thời, Thanh Ngọc Đại Thủ Ấn đột nhiên từ trong tay Quách Kỳ Kinh bay ra, lần nữa đụng vào Tứ Tượng Long Linh của chưởng giáo Kiếm Nguyên tông Ngư
Nhập Hải!
Oanh!
Tứ Tượng Long Linh tinh khiết do kiếm quang tạo thành lập tức chôn vùi, vẻn vẹn một phần ba không trọn vẹn của Thanh Ngọc Đại Thủ Ấn hướng về ngực chưởng giáo Kiếm Nguyên tông - Ngư Nhập Hải đương oanh đến!
- Không được!
Nương theo âm thanh kinh hô, Ngư Nhập Hải hoảng hốt ứng tiếp, thân hình cũng bị
Thanh Ngọc Đại Thủ Ấn không trọn vẹn đánh bay!
Trong chốc lát, chưởng môn Quách Kỳ Kinh ngay lập tức quay người, đơn chưởng nhẹ nhàng nhấn một cái. Một đạo Thanh Ngọc Đại Thủ Ấn trực tiếp từ trong hư không thò ra đè xuống đầu trưởng lão Đái Hạo của Kiếm Nguyên tông!
Oanh!
Bất ngờ không đề phòng, trưởng lão Đái Hạo Kiếm Nguyên tông giống như một cái con ruồi bị chụp tới mặt đất, thời khắc đất rung núi chuyển, một đại thủ ấn phạm vi trăm mét, khắc ở trên mặt đất.
Có điều Đái Hạo cũng coi như mạng lớn.
Dưới một kích chú mạch thần thông Thanh Ngọc Đại Thủ Ấn của chưởng môn Quách Kỳ
Kinh lại chưa chết, nhưng cách cái chết cũng không xa, nằm trong hố to do đại thủ ấn oanh ra, lung la lung lay đứng không dậy nổi!
- Cao Hành Liệt, Hàn Thạch, Đông Uy, các ngươi đi lên giết hắn đi!
Giọng Diệp Chân lạnh lùng vang lên, ba đạo huyết quang xông vào trong cơ thể ba người Cao Hành Liệt.
- Rõ!
- Tốt!
- Rõ!
Ba người đồng thời đồng ý, quyền ảnh kiếm quang đồng thời đánh tới Đái Hạo đang bị trọng thương dưới mặt đất.
Đái Hạo là một đại năng Hồn Hải cảnh đáng thương, sau khi bị chú mạch thần thông Thanh Ngọc Đại Thủ Ấn làm trọng thương, lại bị ba gia hỏa Dẫn Linh cảnh đỉnh phong phân thây!
Đương nhiên, chiến lực của ba người Cao Hành Liệt dưới biên độ tăng thêm bốn thành Chiến Hồn Huyết Kỳ đã có lực lượng có thể so sánh với võ giả Hóa Linh cảnh nhất nhị trọng.
- Đái trưởng lão!
Trên bầu trời, chưởng giáo Ngư Nhập Hải Kiếm Nguyên tông rống giận.
- Ba tên tiểu tử các ngươi dám giết tông trưởng lão của ta, chết chắc rồi...
- Hừ, Ngư huynh, ngươi bây giờ hẳn nên cân nhắc ngươi có thể còn sống trở về hay không đi!
Âm thanh của chưởng môn Tề Vân tông Quách Kỳ Kinh vang lên.
Cơ hồ là đồng thời, lại một tiếng kêu thảm thiết vang lên.
Một tiếng kêu thảm này, lại là tiếng kêu thảm thiết của đối thủ của trưởng lão Ly Thủy Tông - Ly Tuyền, bị một quyền đốt hủy cánh tay phải.
Đối thủ của trưởng lão Ly Tuyền là yếu nhất. Được Chiến Hồn Huyết Kỳ của Diệp Chân gia trì lực lượng lên bốn thành, nhanh chóng bị đánh trọng thương!
- Ha ha ha ha, Chiến Hồn Huyết Kỳ quả nhiên lợi hại!
Thời khắc đại chiếm thượng phong, Ly Tuyền cười ha ha!
Không chỉ có đối thủ của Ly Tuyền, tiếng kêu thảm thiết của các trưởng lão Kiếm Nguyên tông liên tiếp vang lên.
- Chưởng giáo, hình như bọn hắn biết bí mật của Chiến Hồn Huyết Kỳ, hơn nữa còn có được số lượng Ma Hồn Huyết Tinh rất lớn cho Chiến Hồn Huyết Kỳ tấn cấp, dưới bốn thành tăng phúc gia trì, chúng ta....
Đại trưởng lão của Kiếm Nguyên tông trầm giọng nói.
- Chết đi!
Một tiếng gầm lên, thực lực Ly Tuyền tăng mạnh trực tiếp tung một chưởng thiêu đối thủ của mình thành tro tàn, tiếng kêu thảm thiết của tên kia trước khi chết dọa sợ các cường giả Kiếm Nguyên tông còn lại biến sắc!
Sắc mặt chưởng giáo Kiếm Nguyên tông thảm biến, cuối cùng, bên trong khóe miệng lóe ra một chữ.
- Rút lui!
- Muốn chạy, kiếm của lão nương còn chưa ăn mặn đâu?
Tiếng hét Liêu Phi Bạch phẫn nộ vang lên, dưới sự gia trì của Chiến Hồn Huyết Kỳ, lại đánh ra một đạo kiếm quang huyền băng màu trắng đục dài đến ngàn mét, đột nhiên chém bổ xuống đầu trưởng lão Vu Cao Ba của Kiếm Nguyên tông.
Nháy mắt huyền băng kiếm quang đánh xuống, đám mây mang nước trên bầu trời trực tiếp bị huyền băng kiếm quang của Liêu Phi Bạch băng phong thành khối băng.
Xoẹt!
Trưởng lão Kiếm Nguyên tông Vu Cao Ba lại bị đông lạnh thành một cái băng điêu, trực tiếp rơi xuống từ trên cao!
Ầm!
Trong tiếng nổ vang, Vu Cao Ba bị đông cứng thành băng điêu rơi nát bấy, đến tiếng kêu thảm cũng không phát ra!
- Vu trưởng lão!
Chưởng giáo Kiếm Nguyên tông - Ngư Nhập Hải đau lòng đến khóe miệng đều co quắp.
- Rút lui, mau bỏ đi!
- Hừ, bây giờ muốn đi, muộn rồi!
Chưởng môn Tề Vân tông Quách Kỳ Kinh hừ lạnh, một Thanh Ngọc Đại Thủ Ấn lần nữa đánh phía Ngư Nhập Hải!
- Chư trưởng lão, ta đến ngăn địch, các ngươi mau lui lại!
Chưởng giáo Kiếm Nguyên tông lại không nhìn Thanh Ngọc Đại Thủ Ấn của Quách Kỳ
Kinh, một tay lắc một cái, một cây cờ nhỏ xoay mình bay ra, nghênh đón Thanh Ngọc Đại Thủ Ấn.
Phốc phốc phốc!
Nháy mắt tiểu kỳ bay ra, tinh huyết bản mệnh của chưởng giáo Kiếm Nguyên tông như không cần tiền phun về phía tiểu kỳ lớn chừng bàn tay này.
Bên trên tiểu kỳ, kiếm quang đại phóng lập tức, trong nháy mắt bay ra trăm ngàn vạn đạo kiếm quang, trăm ngàn vạn đạo kiếm quang vừa ra, giống như một đạo kiếm mạc thẳng đứng rơi xuống, trong nháy mắt ngăn lại mọi công kích!
Cho dù Thanh Ngọc Đại Thủ Ấn của Quách Kỳ Kinh hay kiếm quang của Liêu Phi Bạch, thậm chí hỏa long bay ra trong tay áo Sở Thái Bình, mọi thứ đều bị kiếm mạc cắt nát, kiếm mạc cũng chỉ đong đưa vài lần mà thôi.
Trưởng lão Ly Tuyền của Ly Thủy Tông đang truy sát địch nhân đuổi đến tới lúc gấp rút, phi thường không khéo rơi vào dưới màn sáng, hộ thể linh cương giống như giấy bị kiếm mạc xé nát.
Trong ranh giới sinh tử, Linh Lực quanh người Ly Tuyền tuôn ra, nhanh chóng kéo thân hình trở về.
Răng rắc!
Bả vai trước Ly Tuyền bị kiếm mạc cắt giống như cắt đậu hũ.
- Kiếm Nguyên Kỳ!
- Đều trở về đi, là Linh Bảo trấn tông Kiếm Nguyên Kỳ của Kiếm Nguyên tông!
Nhìn kiếm mạc, võ giả Hắc Thủy quốc đều thối lui đến sau lưng Quách Kỳ Kinh và Sở Thái Bình, Linh Lực quanh người Quách Kỳ Kinh và Sở Thái Bình khuấy động, hai khí thế càng ngày càng kinh khủng đột nhiên bay lên.
Trong thời gian ngắn, hai khí thế tương đương với quang hoa của Kiếm Nguyên Kỳ, phân biệt từ trên người Quách Kỳ Kinh và Sở Thái Bình bay lên.
- Quách Kỳ Kinh, thưởng lớn của ngày hôm nay, ngày khác ta sẽ tìm về!
Gầm lên giận dữ, bản mệnh tinh huyết của Ngư Nhập Hải như không muốn sống phun về phía trấn tông Linh Bảo - Kiếm Nguyên Kỳ!
Xoát!
Thời khắc kiếm quang đại thịnh, một đạo kiếm quang to lớn ngợp trời mang theo mười một trưởng lão còn lại của Kiếm Nguyên tông trong nháy mắt biến mất.
Thời điểm kiếm quang biến mất, trong lòng Diệp Chân cả kinh, ngẩng đầu, chỉ thấy trong kiếm quang, một đôi con ngươi âm lãnh đang nhìn chòng chọc vào mình, biến mất cùng kiếm quang Kiếm Nguyên Kỳ!
- Đáng tiếc, chỉ chém giết được năm tên trưởng lão Kiếm Nguyên tông. Bằng không, chỉ một trận chiến lần này, đã có thể hủy căn cơ của bọn chúng!
Chưởng môn Ly Thủy Tông - Sở Thái Bình có chút tiếc nuối nói.
- Kiếm Nguyên tông có tổng cộng mười tám trưởng lão Hồn Hải cảnh, hôm nay chém giết năm người đã để nguyên khí bọn chúng bị thương nặng! Huống hồ, Ngư Nhập Hải lần này liên tiếp thôi động Linh khí trấn tông Kiếm Nguyên Kỳ, tu vi không muốn rơi xuống cũng khó!
Quách Kỳ Kinh nói!
- Vậy cũng được, nhưng đáng tiếc, nếu không phải trận pháp hộ sơn của Kiếm Nguyên tông có chút lợi hại, lão phu đã muốn xông vào giết tới sơn môn bọn chúng một lần!
Sở Thái Bình nói.
- Thắng! Thắng!
- Chúng ta thắng. Bảo vệ được Chiến Hồn Huyết Kỳ!
Trong tầng trời thấp, một đám võ giả Dẫn Linh cảnh của Hắc Thủy quốc hưng phấn thiếu chút nữa rống to, thần sắc Diệp Chân cũng buông lỏng, trong nháy mắt thu vào Chiến Hồn Huyết Kỳ trong ngực.
Khi vừa thu kỳ lại, một loại cảm giác mệt mỏi khó có thể miêu tả đột nhiên mà tràn vào não, Diệp Chân rõ ràng, đây là lực lượng Thần Hồn tiêu hao quá độ.
Cũng may mà tu vi Thần Hồn của hắn đạt đến Nhiếp Vật Chi Cảnh, bằng không, cái Chiến Hồn Huyết Kỳ này, hắn thật không cách nào liên tục thôi động.
Buông lỏng một chút, đám người lúc trước giấu nghi vấn ở trong lòng mồm năm miệng mười xông về phía Diệp Chân mà hỏi.
- Diệp sư huynh, ngươi làm sao lấy được nhiều Ma Hồn Huyết Tinh như vậy?
- Diệp sư huynh, ngươi đây là tru diệt một quân đoàn Ma Hồn sao?
- Diệp Chân, bí mật Chiến Hồn Huyết Kỳ, làm sao ngươi biết được?
Đến Ly Thạch cũng bát quái.
- Có việc, trở về rồi hãy nói! Lúc này, vẫn vô cùng nguy hiểm!
Tiếng Quách Kỳ Kinh và Sở Thái Bình đồng thời truyền tới từ không trung.
Qua loa thu thập một chút, trị một chút tổn thương cho Ô Vân Phá Phong Chuẩn, đám người lập tức lên đường.
Lúc này trở về, đệ tử tham gia đại hội Ngũ Quốc lại thu được đãi ngộ quy cách bảo vệ cao nhất.
Hai đại cự đầu của Hắc Thủy quốc, chưởng môn Tề Vân tông Quách Kỳ Kinh và chưởng môn Ly Thủy Tông Sở Thái Bình một trước một sau hộ vệ bọn hắn về nước.
Trên đường, lại có hai trưởng lão Tề Vân tông và một trưởng lão Ly Thủy Tông đã tìm đến, gia nhập đội ngũ hộ tống.
Lúc trước đến đây tiếp ứng, mấy trưởng lão này lại không ở tông môn, sau khi thu được phù chiếu chưởng môn vội vàng chạy đến. Nếu ba người này vừa rồi toàn bộ chạy đến, vừa rồi sẽ không có nguy hiểm như vậy.
Có điều, mười tám trưởng lão Kiếm Nguyên tông cũng chỉ tới mười lăm người, có trưởng lão ngoài ra hoặc bế quan, đây là chuyện không thể bình thường hơn được.
Có đội hình hộ tống sang trọng như thế, trên đường đi, không tiếp tục ngoài ý muốn.
Có điều, địa điểm đám người về nước, cũng không phải về các tông môn, mà đô thành Hắc Thủy quốc - Hắc Thủy Vương Thành!
- Các ngươi nói xem, lần này chúng ta đoạt lại được Chiến Hồn Huyết Kỳ, vương đình sẽ ban thưởng chúng ta thế nào?
Sau khi triệt để an toàn, bọn người Cao Hành Liệt, Đông Uy, Ngưu Thanh thật hưng phấn thảo luận.
Ngay cả con mắt Tam hoàng tử Chu Hỗn cũng híp lại, chiếm lấy Chiến Hồn Huyết Kỳ, đây chính là đại công lao trước nay chưa có, có công lao này, địa vị của hắn trong hoàng thất, danh vọng chỉ sợ sẽ....
- Muốn thưởng, đó cũng là ban thưởng Diệp sư huynh! Cái Chiến Hồn Huyết Kỳ này, cơ hồ là một mình Diệp sư huynh đoạt tới, chúng ta cũng không bỏ ra sức lực gì!
Hàn Thạch lại giội cho đám người một đầu nước lạnh.
- Ha ha, không có đoàn người hỗ trợ, một mình ta cũng bất thành!
Diệp Chân tùy ý trả lời một câu, sau đó nhắm mắt lại, ngoại trừ ban thưởng ra, hắn đang suy nghĩ một vấn đề khác - làm thế nào bảo trụ Chiến Hồn Huyết Kỳ?

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất