Tạo Hóa Chi Vương

Chương 221: Huyễn Thần Tông Chịu Thua

Chương 221: Huyễn Thần Tông Chịu Thua
Hưu!
Thanh âm Trường Phong kiếm kích xạ ra kiếm cương phá không bay về phía lỗ máu trước ngực Bộ Trường Thiên như tử thần triệu hoán, làm cho Bộ khuôn mặt tuấn tú của Trường Thiên trong nháy mắt bắt đầu vặn vẹo.
Cũng đánh tỉnh ba người Thiên Huyễn Ưng Vương, Bộ Tử Kỳ, Lôi Nguyên Khôi đang thức hết sức chăm chú nhìn chằm chằm vào trận chiến đấu này.
Bởi vì Hàn Băng Sát Khí làm cho quanh người Bộ Trường Thiên trở nên cứng ngắc, một kiếm này càng là một kiếm tất phải giết trong lúc Diệp Chân chiếm hết tiên cơ.
Một kiếm này, Bộ Trường Thiên muốn tránh cũng không được!
Lúc đầu, Bộ Trường Thiên dựa vào Hậu Thiên linh thể đại thành, coi như để Diệp Chân đâm trúng, cũng không phải vấn đề lớn gì. Một kích toàn lực của Dẫn Linh cảnh võ giả đỉnh phong cũng chỉ lưu lại vệt trắng.
Coi như Diệp Chân có Chiến Hồn Huyết Kỳ tăng thêm cũng chỉ đâm vào nửa tấc một tấc, tổn thương chút da thịt.
Nhưng hiện tại, Bộ Trường Thiên ngực lúc trước đã bị Thanh Dực Linh Tiễn bắn ra một cái động lớn, Hậu Thiên linh thể đã bị phá.
Chỉ cần một kiếm này của Diệp Chân đâm vào đi, Bộ Trường Thiên chắc chắn phải chết!
Danh xưng đệ nhất cường giả trẻ tuổi một đời Hắc Long Vực, Hóa Linh cảnh ngũ trọng Bộ Trường Thiên bị một con tôm nhỏ Dẫn Linh cảnh đỉnh phong xử lý là khái niệm gì?
Đừng nói Huyễn Thần tông gánh không nổi cái xú danh này.
Đám người Huyễn Thần tông cũng không thể trơ mắt nhìn Bộ Trường Thiên bị Diệp Chân giết chết!
- Dừng tay!
- Đừng!
Ba người Thiên Huyễn Ưng Vương, Bộ Tử Kỳ, Lôi Nguyên Khôi quát to, Thiên Huyễn Ưng Vương như chim ưng, nhanh như tia chớp lao thẳng tới Diệp Chân, nháy mắt đập ra một chưởng, ý muốn cứu người dưới thân kiếm.
Thân hình của Bộ Tử Kỳ và Lôi Nguyên Khôi cũng không chậm, một trái một phải nhanh như tia chớp đánh về phía Diệp Chân.
- Sớm biết các ngươi như vậy!
Một mực nhìn chòng chọc vào động tác của Huyễn Thần tông, thân hình Liêu Phi Bạch khẽ động, huyền băng kiếm quang bổ về phía Thiên Huyễn Ưng Vương!
Các trưởng lão Tề Vân tông cũng không phải bùn nặn, huống chi, chưởng môn Quách Kỳ Kinh sớm có phân phó, nếu Diệp Chân có tình hình nguy hiểm, liều lĩnh cứu Diệp Chân.
Có chưởng môn dặn dò, các trưởng lão Tề Vân tông đều đang ngưng thần chờ lệnh.
Ba người Huyễn Thần tông vừa động thủ, bọn họ đã sớm vung tay vung chân nhanh như tia chớp xông tới. Chiến Hồn Huyết Kỳ tăng phúc sáu thành chiến lực cho bọn hắn, tăng phúc đến bây giờ, bọn hắn đã sớm không thể chờ đợi!
Coong!
Ngón tay gõ một cái, Tam Bảo Kim Chung trong lòng bàn tay Quách Kỳ Kinh ầm ầm vang lên, kim quang lưu chuyển.
Thiên Huyễn Linh Kiếm treo trong hư không nhẹ nhàng run rẩy một chút, sau đó trở về, tiếp tục hư huyền trên không trung, tạo ra một đạo quỹ tích hình quạt giằng co với Tam Bảo Kim Chung!
Không hề nghi ngờ, ba người Huyễn Thần tông định cứu trợ đã bị các trưởng lão Tề
Vân tông ngăn cản gắt gao!
Trường Phong kiếm kiếm cương trong tay Diệp Chân đã đâm vào trong lỗ máu trước ngực Bộ Trường Thiên, chỉ cần kiếm cương quấy một cái, trái tim Bộ Trường Thiên sẽ bị vỡ thành phấn vụn!
Kiếm cương đâm vào miệng vết thương để toàn tâm kịch liệt đau nhức làm cho Bộ
Trường Thiên đột ngột ý thức được, tử vong đó giờ cách hắn rất xa đột nhiên hàng lâm ở trong nháy mắt này!
Khuôn mặt Bộ Trường Thiên trong nháy mắt vặn vẹo!
- Không!
Răng rắc!
Tiếng rống giận dữ không cam lòng nương theo một tiếng sấm rền vang trong cơ thể
Bộ Trường Thiên xuất hiện!
Khi âm thanh như tiếng sấm rền vang lên trong cơ thể Bộ Trường Thiên qua đi, Linh Lực ba động tán phát quanh người hắn cơ hồ trong thời gian ngắn đã từ Dẫn
Linh cảnh đỉnh phong bão táp đến Hóa Linh cảnh ngũ trọng!
Sống chết trước mắt, Bộ Trường Thiên giải khai tu vi mình đã phong cấm!
Linh Lực Hóa Linh ngũ trọng hùng hồn bực nào, thoáng chốc, Linh Lực trong cơ thể
Bộ Trường Thiên bất ngờ bộc phát như lũ dưới ý chí cầu sinh của chủ nhân!
Oanh!
Trong nháy mắt tiếp theo, Linh Lực quanh người Bộ Trường Thiên dâng lên, sau đó giống như một mặt trời bắn ra Linh Lực bốn phía.
Kinh người nhất là lỗ máu trước ngực hắn giống như giang hà vỡ đê, Linh Lực giống như nước biển vỡ đê điên cuồng dâng trào ra ngoài.
Không chút huyền niệm, kiếm cương của Diệp Chân vừa mới đâm vào lỗ máu trước ngực Bộ Trường Thiên, đang muốn xoắn nát trái tim đối phương đã bị Linh Lực như vỡ đê vọt ra đập tan.
Không chỉ như vậy, Linh Lực tuôn trào ra kia kém một chút đã đánh bay Trường Phong kiếm trong tay Diệp Chân.
- Giải phong tu vi....
Diệp Chân nói thầm một tiếng đáng tiếc, nếu Bộ Trường Thiên chần chừ thêm nửa hơi thì thật sẽ trở thành quỷ dưới kiếm của hắn.
- Diệp Chân, chết đi cho ta!
Ngay khi giải phong tu vi, vẫn đắm chìm trong chiến đấu sinh tử, Bộ Trường Thiên gầm lên giận dữ, muốn đập Diệp Chân chết ngay lập tức!
Có điều, Diệp Chân lại đã sớm chuẩn bị!
Trường kiếm trong tay thiếu chút nữa bị đánh bay, thân hình đã nhanh như tia chớp triệt thoái phía sau!
- Ngươi.... Thua!
Thanh âm Diệp Chân trầm thấp chui vào trong lỗ tai Bộ Trường Thiên, khiến cho sắc mặt Bộ Trường Thiên đột ngột biến đổi.
Trong nháy mắt, xấu hổ, sỉ nhục, rất nhiều biểu lộ, đồng thời nổi lên gương mặt đánh thức Bộ Trường Thiên còn đắm chìm trong cuộc chiến sinh tử, cũng khiến khuôn mặt hắn đỏ giống như đít khỉ.
Một trận chiến đấu vô cùng chiếm ưu thế, cuối cùng lại hắn lấy chơi xấu, bảo vệ mạng nhỏ.
Đối với Bộ Trường Thiên đó giờ cực độ kiêu ngạo, chuyện này là sỉ nhục!
Sỉ nhục cực độ!
- Không sai, ta.... Thua!
Nói ra mấy chữ này khiến cho thần sắc Bộ Trường Thiên đột ngột ảm đạm, có mấy phần thất hồn lạc phách!
Trận chiến ngày hôm nay, ảnh hưởng không thể bảo không lớn đối với sự kiêu ngạo của Bộ Trường Thiên.
Dưới tình huống chiếm ưu thế cực lớn, thiếu chút nữa bị Diệp Chân giết, cuối cùng, còn lấy một loại phương thức vô sỉ bảo vệ tính mạng!
Có điều, Bộ Trường Thiên kiêu ngạo cũng coi như có mấy phần tâm huyết, quang minh chính đại thừa nhận hắn thua!
Khi Bộ Trường Thiên nhận thua, các trưởng lão Tề Vân tông vây đánh ba trưởng lão Huyễn Thần tông cũng đến thời khắc cuối cùng!
Trong thời gian mấy hơi này, trưởng lão Bộ Tử Kỳ đã bị thương thổ huyết, Lôi Nguyên Khôi thì bị Đại trưởng lão Lộ Trường Xuyên tung một kiếm từ đánh rớt phía trên không trung xuống dưới!
Chỉ có Thiên Huyễn Ưng Vương dựa vào thân pháp quỷ dị miễn cưỡng chống đỡ, có điều, cách bị thua cũng không xa.
Chiến Hồn Huyết Kỳ tăng phúc sáu thành chiến lực quá khủng bố, vào lúc này thể hiện phát huy vô cùng tinh tế!
Ban đầu, Liêu Phi Bạch đối đầu với Thiên Huyễn Ưng Vương còn muốn yếu hơn một đường!
Nhưng lúc này, Thiên Huyễn Ưng Vương lại cả Huyền Băng kiếm khí của Liêu Phi Bạch cũng không dám chạm vào. Dưới Chiến Hồn Huyết Kỳ sáu thành gia trì, biến thành Liêu Phi Bạch đè ép Thiên Huyễn Ưng Vương đánh.
Bộ Tử Kỳ càng bị thiệt lớn!
Tu vi của Đại trưởng lão Tề Vân tông Lộ Trường Xuyên không sai biệt lắm với hắn, nhưng vừa ra tay, một quyền đã bổ đến Bộ Tử Kỳ hắn trọng thương thổ huyết, làm cho hắn hoảng hốt, cũng làm cho chưởng giáo Huyễn Thần tông Phù Đông Hưng một mực trong hư không chưa từng lộ diện khiếp sợ không thôi.
Hiện tại, bọn hắn đã có thể xác định, Chiến Hồn Huyết Kỳ quả thật bị Tề Vân tông lên tới cấp ba, có thể tăng phúc sáu thành chiến lực!
Ông!
Thiên Huyễn Linh Kiếm một mực hư huyền ở trên trời đột nhiên run rẩy một chút.
Một giọng nam hùng hồn trầm thấp đột ngột vang lên.
- Quách chưởng môn, việc ngày hôm nay, đến đây ngừng đi!
Tiếng nói không cao, nhưng rơi vào trong tai Diệp Chân lại như Thiên Lôi nổ vang, chấn động đến màng nhĩ Diệp Chân đau nhức, đầu óc quay cuồn.
Bên trong năm người Tề Vân tông bị bắt làm tù binh có hai đệ tử nội môn, trực tiếp bị âm thanh này chấn động đến thất khiếu chảy máu, ngất đi.
Đây là chủ nhân của Thiên Huyễn Linh Kiếm. Âm thanh của chưởng giáo Huyễn Thần tông - Phù Đông Hưng.
Âm thanh rất cường ngạnh, nhưng trong lúc mơ hồ lại có mấy phần cân nhắc.
Có thể làm cho Chưởng giáo Huyễn Thần tông Phù Đông Hưng lộ ra chịu thua, chưởng môn Quách Kỳ Kinh không khỏi an lòng.
- Nếu Phù chưởng giáo đều mở miệng, vậy thì Huyễn Thần tông chắc chắn sẽ không nói không giữ lời! Cũng tốt! Chư trưởng lão, đều lui về đi!
- Quách chưởng môn, Huyễn Thần tông ta điểm ấy lo liệu vẫn phải có!
- Hôm nay, một trận chiến này, Huyễn Thần tông ta đã thua, ngày sau tuyệt đối sẽ không tiếp tục giết đến Tề Vân tông để trả thù!
- Có điều, đệ tử của ngươi, Quách chưởng môn vẫn nên bình thường ước thúc cho tốt, nếu bị đệ tử Huyễn Thần tông ta gặp phải, vậy cũng chỉ có thể trách số mệnh hắn không tốt!
Nghe được Phù Đông Hưng hứa hẹn, Diệp Chân thở dài một hơi.
Phí hết công phu lớn như vậy, mục đích cuối cùng đã đạt đến.
Về phần sau này, thì là chuyện sau này, chỉ cần không được ngăn ở cửa nhà không cách nào đi ra ngoài, vậy là được rồi.
Hai đại cự đầu Huyễn Thần tông và Tề Vân tông đều đã đạt thành nhận thức chung, các trưởng lão Huyễn Thần tông, Tề Vân tông chiến thành một đoàn trong nháy mắt tách ra, nhưng mà, ba người Bộ Tử Kỳ, Lôi Nguyên Khôi, Thiên Huyễn Ưng Vương của Huyễn Thần tông lại hết sức chật vật!
Nhất là Bộ Tử Kỳ, máu tươi nhuộm hồng trước ngực!
- Đi thôi!
Trên bầu trời, kiếm quang của Thiên Huyễn Linh Kiếm và thân hình bốn người Bộ
Trường Thiên, Thiên Huyễn Ưng Vương, Lôi Nguyên Khôi, Bộ Tử Kỳ đột nhiên tiêu thất trong hư không!
- Diệp Chân, tiểu vương bát đản ngươi chờ đấy cho lão phu! Nếu lần nữa để lão phu nhìn thấy, lão phu chắc chắn nghiền ngươi thành tro....
- Diệp Chân, lần tiếp theo ta và ngươi gặp mặt sẽ là tử kỳ của ngươi, sỉ nhục hôm nay, thù của đệ đệ ta, chắc chắn phải đòi lại gấp bội....
Âm thanh nghiêm nghị của Bộ Trường Thiên và Thiên Huyễn Ưng Vương vang lên biến mất, chứng minh mọi người Huyễn Thần tông đã đi xa.
Cơ hồ là đồng thời, các trưởng lão Tề Vân tông, chưởng môn Quách Kỳ Kinh, thậm chí là Liêu Phi Bạch, đều thở ra một hơi, đầy nỗi lòng lo lắng, cuối cùng đã rơi xuống.
Con quái vật khổng lồ Huyễn Thần tông này cuối cùng lui về, Tề Vân tông cũng không cần chơi chiêu số ngọc đá cùng vỡ.
Ánh mắt phần đông trưởng lão và sư huynh đệ nhìn về phía Diệp Chân trong lúc nhất thời cũng đã thay đổi.
Chỉ có ánh mắt Ngũ trưởng lão Hồng Bán Giang nhìn về phía Diệp Chân phức tạp khó hiểu....
- Diệp sư huynh, cám ơn ngươi, ngươi lại cứu ta....
Được giải cứu ra, Hàn Thạch cảm kích nói.
Hôm nay, hắn xem như thấy rõ, nếu không phải thời khắc mấu chốt Diệp Chân đứng ra, mấy người bọn hắn sống hay chết còn chưa nhất định.
- Diệp sư đệ, hôm nay may mắn mà có ngươi, bằng không...
Chân truyền Mai Nguyên Câu bị bắt cũng cảm kích, việc ngày hôm nay, cái mạng nhỏ của bọn hắn đang treo lấy đây!
- Không có các trưởng lão ở đây, ta sao có thể được việc!
Diệp Chân cười khoát tay.
Mặc dù Diệp Chân nói như thế, nhưng mấy trưởng lão trong tông môn lại đều minh bạch, hôm nay nếu không có Diệp Chân đứng ra, chỉ sợ năm đệ tử này thực sự phải hi sinh!
Bị Chiến Hồn Huyết Kỳ triệt để nhận chủ, Tề Vân tông tuyệt đối sẽ không giao ra!
Cuối cùng, chân truyền Lữ Tín có hiềm khích với Diệp Chân, miệng há mấy lần nhưng vẫn không kéo xuống da mặt đến nói lời cảm tạ.
....
Trong tầng mây, một cái đại thủ bỗng nhiên thò ra, đột ngột bắt lấy Bộ Trường Thiên toàn thân run rẩy, Chưởng giáo Huyễn Thần tông Phù Đông Hưng mặt vuông tai lớn, hai lỗ tai rủ xuống vai đột ngột hiện thân, chưởng lực phun một cái, bức ra từng tia ý lạnh từ trên thân Bộ Trường Thiên.
- Trường Thiên, hàn độc trong người ngươi, như thế nào không nói?
Thì ra một đường bay tới, thân hình Bộ Trường Thiên run rẩy càng ngày càng càng nhiều, cảm thấy khác thường nên Phù Đông Hưng mới bỗng nhiên ra tay.
- Chưởng giáo.... Ta.... Cũng không ngờ... Hàn khí này lại... Lợi hại, nhất là từ miệng vết thương... Xâm nhập, hàn khí....
Thương thế của Bộ Trường Thiên, còn nặng hơn so với tất cả mọi người nhìn thấy!
- Không cần nói, bản tọa chữa thương cho ngươi!
Thời khắc một tia hàn khí từ đỉnh đầu Bộ Trường Thiên bay lên, âm thanh Chưởng giáo Huyễn Thần tông Phù Đông Hưng trở nên vô cùng băng hàn.
- Gặp mặt Diệp Chân, lập tức giết không tha!
- Vâng, cẩn tuân pháp chỉ của chưởng môn!
Ba người Thiên Huyễn Ưng Vương, Bộ Tử Kỳ, Lôi Nguyên Khôi lập tức nghiêm nghị!

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất