Tạo Hóa Chi Vương

Chương 225: Lý Quỷ Có Bảo

Chương 225: Lý Quỷ Có Bảo
Thậm chí có người giả mạo mình đi lừa bịp, còn là cả đội, Diệp Chân lập tức giận dữ, muốn lao xuống lâu thu thập tên giả mạo kia.
Có điều, nghĩ nghĩ một hồi, Diệp Chân vẫn đè ép nộ khí, chuẩn bị nhìn xem Lý Quỷ này đến cùng có mượn dùng tên tuổi của hắn làm gì.
Nói với chưởng quỹ nơi đó vài câu, Diệp Chân cũng gấp vội vã gia nhập nghênh đón đội ngũ "Vũ An Hầu Diệp Chân".
Nhìn Lý Quỷ đứng thẳng chắp tay, Diệp Chân đột nhiên có một loại cảm giác buồn cười, nếu Lý Quỷ này biết Vũ An Hầu Diệp Chân chân chính đang ở trước mắt, sẽ có phản ứng gì?
Nghĩ thì nghĩ, gia hỏa giả mạo Diệp Chân kia vẫn có lấy mấy phần tiền vốn.
Quanh người ẩn ẩn tản ra khí tức Dẫn Linh cảnh, áo gấm, tiền hô hậu ủng. Trong lúc giơ tay nhấc chân càng có một loại phong phạm vương hầu, liếc mắt nhìn lại, so với hắn thực sự còn thật hơn.
Quan trọng nhất chính là, đối mặt người thân phận khác biệt, ứng đối cũng hết sức vừa vặn.
Những này cũng còn xem như đáng tin cậy.
Nhưng khi một nhóm người khác ầm ầm đến đây nghênh đón "Vũ An Hầu Diệp Chân", Diệp Chân lập tức ngẩn người, Lý Quỷ trước mắt này toan tính không nhỏ.
Lại kinh động đến thống soái biên quân Đại Dã Quan, Minh quốc công - Chu Chấn.
Lúc này, Minh quốc công Chu Chấn mang theo số mười mấy tướng lĩnh trong quân, sải bước chạy tới, thật xa, tiếng cười cởi mở của Minh quốc công Chu Chấn đã vang lên.
- Ha ha ha ha, Vũ An Hầu quả nhiên tuấn tú lịch sự, long phượng trong loài người! Lão phu đại biểu trăm vạn quân dân Đại Dã Quan cảm tạ Vũ An Hầu đoạt lại Chiến Hồn Huyết Kỳ, tạo phúc cho vạn dân!
- Làm cho các huynh đệ dưới tay lão phu, cho dân phu ở đây vất vả mấy năm rốt cục có một cơ hội thở một hơi.
Trong khi nói chuyện, Minh quốc công kia lại mang theo mười mấy lão tướng trong quân, đại lễ hướng về thanh niên giả mạo Diệp Chân.
Diệp Chân lần nữa im lặng, lễ này, hắn không chịu nổi.
Cũng may, thanh niên giả mạo Diệp Chân kia cũng coi là loại thông minh, vội vàng nhảy xuống ngựa, trước khi bọn lão tướng bái xuống, đỡ lên. Lời khách sáo đường hoàng, nói còn lưu loát hơn Diệp Chân.
- Mời!
- Mời!
Rất nhanh, Minh quốc công tiện tay kéo Diệp Chân giả bước lên Bách Chiến lâu, sau khi một đám lão tướng lên lầu, những hào khách giang hồ cũng là theo sát đi lên.
Diệp Chân cũng xen lẫn trong đám hào khách giang hồ này đến Bách Chiến lâu.
Không cần hoài nghi vì sao trong quân tướng lĩnh có thể cùng dự tiệc với đám hào khách giang hồ này.
Đại Dã Quan chinh chiến quanh năm, võ giả tới nơi này trợ chiến một chủ lực chống lại đại quân xâm lấn. Nếu thật luận quân công, đám hào khách giang hồ được phong chức Vạn phu trưởng cũng không phải chơi.
Nhất là ở Đại Dã Quan, địa vị của mấy võ giả này khá cao, thời gian chiến tranh ngoại trừ giết địch cầm thưởng ra còn có thể phối hợp với quân đội tập kích.
Cho nên ở chỗ này, đám võ giả xen lẫn cùng một chỗ với tướng quân là chuyện vô cùng bình thường.
Không bao lâu, Bách Chiến lâu có thể ngồi gần trăm người đã đầy đến bảy tám phần. Những người tu vi thấp, thân phận không đ, đều bị ngăn ở dưới lầu.
Thanh niên giả mạo Diệp Chân ngồi trên chủ tọa, do Minh quốc công Chu Chấn, mấy lão tướng và Minh chủ Diệt Kiếm Minh ở Đại Dã Quan - Phong Tử Bình ngồi bồi.
Khi rượu và thức ăn chưa được mang lên, tự nhiên những lời khách sáo qua lại, có chút nịnh nọt, Diệp Chân nghe được mà có chút xấu hổ, thanh niên giả mạo Diệp Chân lại nghe vô cùng hưởng thụ.
Trong bữa tiệc, một tên tiếp theo một tên tiến lên mời rượu thanh niên giả mạo Diệp Chân, Lý Quỷ kia thì ai đến cũng không từ chối. Một bát tiếp một bát, hào khí lên tận trời cao.
Diệp Chân cũng không vội, nhấp nhẹ rượu ngon, chờ đợi hoa quả khô lên sân khấu.
Giả mạo danh hào Diệp Chân chỉ vì nghe một ít lời nịnh nọt, vậy tuyệt đối không thể.
Không bao lâu, hoa quả khô tới.
Một tên tướng quân họ Vu trên mặt có vết đao, sau khi kính Diệp Chân giả mạo một chén rượu. Mượn chếnh choáng, đưa lên một vòng tay trữ vật trước mặt mọi người.
- Vũ An Hầu, ngươi là tâm phúc trước mặt Thái tử, bây giờ bệ hạ đã dần dần già.
Quốc sự có hơn phân nửa đều do Thái tử lo liệu. Bản tướng cũng không chơi hư, bản tướng trông Đại Dã Quan này trọn vẹn mười ba năm.
- Mười ba năm qua, trải qua trên trăm trận ác chiến lớn nhỏ, toàn thân cao thấp không một chỗ hoàn hảo, cái này đều bất luận, đây là bổn phận!
- Có điều, bản tướng bây giờ chỉ muốn mời Vũ An Hầu mở miệng trước mặt Thái tử, dời bản tướng khỏi Đại Dã Quan này!
- Không phải bản tướng không có tầm lòng muốn báo quốc, ngẩn ngơ mười ba năm, lúc bản tướng đến con trai mới năm tuổi, bây giờ cháu trai đã có thể chạy ngoài đường, bản tướng ngay cả tướng mạo của con trai đều sắp quên mất!
- Còn mời Vũ An Hầu thành toàn!
Trong khi nói chuyện, tướng quân kia quỳ một gối xuống hướng về phía thanh niên giả mạo Diệp Chân.
Bởi vì Tam hoàng tử Chu Hỗn bị Diệp Chân chém giết, người thừa kế ngôi hoàng đế cũng triệt để không cần lo lắng. Trước đây không lâu, Đại hoàng tử Chu Huyễn đã trở thành Thái tử Hắc Thủy quốc!
- Ai, Đại Dã Quan này đúng là nơi khổ địa! Đều không người nào nguyện ý đến, nhưng mà cho dù luận nhân tình, mười ba năm, cũng nên nhúc nhích một chút, bản hầu lần này trở về, tất nhiên sẽ để tướng quân toại nguyện!
Một ngụm đáp ứng chuyện này, thanh niên giả mạo Diệp Chân thuận tay thu trữ vật giới chỉ của tướng quân kia đưa lên thu vào trong ngực.
- Lại dùng thanh danh của ta lừa tiền?
Mặt Diệp Chân lập tức trầm xuống, khi định phát tác thì thanh niên giả mạo Diệp Chân đột nhiên lại mở miệng.
Lúc đầu thấy Diệp Chân đáp ứng thỉnh cầu của tướng quân kia, tướng lĩnh khác đang ngồi ở đây đều ý động.
Có một chút là thật, Đại Dã Quan thật là một nơi khổ cực, không có người nào nguyện ý đến! Thay quân càng rất khó, rất nhiều tướng quân, một thủ là mấy chục năm, mà nơi này lại cực kỳ nguy hiểm, các tướng quân lại không dám đón gia quyến đến, nhất là đã có tuổi, thời gian này lại càng khổ.
Đã có như thế vừa ra, những tướng lĩnh kia cố ý nhúc nhích, cùng nhau bưng bát rượu, riêng phần mình cầm trữ vật giới chỉ hậu lễ đã sớm chuẩn bị tốt trong, muốn thỉnh giả mạo Diệp Chân hỗ trợ.
- Chư vị tướng quân, chớ như thế, chớ như thế! Chư tướng quân vì nước thủ biên giới, khổ cực như thế, cũng nên luân chuyển, các ngươi viết tình huống của mình điều trình, nộp lên đến Thái tử nơi đó, tự sẽ xét làm.
Trong khi nói chuyện, thanh niên giả mạo Diệp Chân lại không mượn cơ hội ôm tài làm cho Diệp Chân hơi có chút ngoài ý muốn.
Sau khi trấn an chúng tướng, thanh niên giả mạo Diệp Chân đột nhiên đặt bát rượu sang một bên nói,
- Bản hầu ta cũng không gạt chư vị, hôm nay bản hầu đến đây chính là có một đại sự phải làm!
- Chu đại soái, linh đồ địa hình Đại Dã Quan Hắc Long Vực, còn hoàn chỉnh không?
Giả mạo Diệp Chân vừa nói làm cho mọi người sợ hãi.
Ngay cả thống soái Đại Dã Quan, Minh quốc công Chu Chấn cũng thoáng ngẩn ra.
Không gì khác, đều bởi vì linh đồ địa hình vô cùng quan trọng.
Bởi vì có võ giả, ngọc phù, Thần Hồn tồn tại, địa đồ quân dụng không còn là loại địa đồ phi thường phổ thông vẽ bằng giấy nữa.
Linh đồ địa hình quân dụng, chính là Võ giả Dẫn Linh cảnh thậm chí do Hóa Linh cảnh tinh thông luyện phù đi khắp sơn hà hồ hải, ở trên không trung ghi lại những gì mình chứng kiến vào trong ngọc phù.
Nghe nói, giống một ít địch quốc, thậm chí sẽ mời được Hồn Hải cảnh đến luyện vẽ địa đồ.
Mặc dù nói mắt thường luôn có khác biệt, nhưng loại địa đồ này, rõ ràng rành mạch, chuẩn xác hơn vô số lần so với địa đồ truyền lưu trong dân gian. Chính là một chuyện quan trọng nhất bên trong quân đế quốc, nói là bí mật quân sự đều hơi nhẹ, không có thân phận đỉnh cấp cao quý là không thể tiếp xúc đến toàn bộ địa hình linh đồ.
Nhưng cấp bậc giống Diệp Chân thì vẫn có tư cách quan sát loại địa đồ này.
Giống như trong tay Diệp Chân hiện tại đang có linh đồ quân dụng một bộ phận Hắc Long Vực do chưởng môn Quách Kỳ Kinh giao cho, vô cùng rõ ràng.
Nhất là địa đồ bên trong Hắc Long quốc, nơi nào có mấy gốc cây, đều ghi chép đến tinh tường. Đương nhiên, Hắc Thủy quốc có địa đồ vài quốc gia khác cũng rất bình thường.
Mắt thường luyện vẽ trên không trung, cũng chỉ là đại khái, nhưng coi như đại khái cũng chuẩn xác hơn so với dùng bước chân đo đạc địa đồ mười mấy lần.
- Chu đại soái, lúc bản hầu đến phát hiện quân tình quan trọng, cho nên muốn....
Thấy Minh quốc công Chu Chấn chần chờ, Diệp Chân giả mạo vội vàng giải thích một câu.
- Quân tình quan trọng? Chẳng lẽ đám con rùa Kiếm Nguyên đế quốc có động tác gì?
Sắc mặt Minh quốc công Chu Chấn đại biến, vội vàng đứng lên.
- Bổn quốc và Đại Dã Quan trong vòng nghìn dặm, phi thường hoàn chỉnh, nơi khác nhất là Kiếm Nguyên đế quốc, Huyễn Thần đế quốc, chỉ có đại khái!
- Vậy là đủ rồi!
- Dẫn đường đi!
Thanh niên giả mạo Diệp Chân dùng một loại giọng điệu không thể nghi ngờ phân phó một câu. Động thân, một bộ dáng cấp tốc. Bị khí thế kia chấn nhiếp, Minh quốc công cũng không có nghi vấn, định dẫn đường!
- Hỗn đản, mượn tên tuổi của ta lừa gạt tiền tài không nói, lại còn nhúng tay vào quân nước đại thủ, thật sự là không biết chữ “chết” viết như thế nào!
Trong nháy mắt cúi đầu xuống. Chân Biến Chi Thuật trên mặt Diệp Chân lập tức hủy bỏ, quanh người khớp xương một hồi rung động, lập tức khôi phục tướng mạo sẵn có.
- Đứng đấy!
Quét ngang thân, Diệp Chân lập tức ngăn ở trước mặt thanh niên giả mạo Diệp Chân định tiến về quân doanh xem xét linh đồ địa hình.
- Người nào?
- Cuồng đồ từ đâu tới lớn mật!
- Cẩn thận!
Tiếng hét phẫn nộ một tiếng tiếp lấy một tiếng.
Khi thanh niên giả mạo Diệp Chân nhìn rõ ràng dung mạo Diệp Chân, trong mắt lại hiện lên một vẻ bối rối, vội vàng chỉ vào Diệp Chân rống to.
- Có thích khách, giết cho ta!
Xoát!
Một khối Tử Ngọc phù lệnh, đột ngột rơi xuống trước mặt Minh quốc công Chu Chấn.
- Minh quốc công, nhìn cái này!
Nháy mắt Minh quốc công Chu Chấn thấy rõ Sở Ngọc phù, ánh mắt đột nhiên cả kinh.
- Vũ An Hầu....
- Ngươi là....
Nói thật, một lúc hai Vũ An Hầu Diệp Chân xuất hiện, Minh quốc công Chu Chấn đều có chút không biết xử lý như thế nào.
Thanh niên giả mạo Diệp Chân lại kinh ngạc, một chỉ Diệp Chân rống giận.
- Người tới, người này cũng dám tư khắc tín phù Vũ An Hầu, giết tên trộm này cho ta!
- Minh quốc công, ngươi cả tử phù công hầu đế quốc thật giả cũng không nghiệm chứng được hay sao?
Âm thanh Diệp Chân đồng thời vang lên.
Minh quốc công Chu Chấn ngẩn người, chưởng lực phun ra lực kình bí truyền, tử phù phía trên lập tức phát ra ánh sáng.
- Vũ An Hầu. Diệp
Bốn chữ lớn đột ngột từ tử phù hiện đi ra!
- Hỗn đản, dám lừa gạt lão phu!
Minh quốc công Chu Chấn hướng về phía thanh niên giả mạo rống giận!
Cơ hồ là đồng thời, bốn tên tùy tùng canh giữ ở đầu bậc thang chạy lại bao vây Diệp Chân, ngay cả thanh niên giả mạo Diệp Chân, cũng tung trường kiếm ra khỏi vỏ đánh về phía hắn.
Gia hỏa này tu vi là có, Dẫn Linh cảnh hậu kỳ cũng coi như không tầm thường, nhưng hôm nay ở trước mặt Diệp Chân, cái rắm cũng không phải.
Kiếm quang nhanh như tia chớp xẹt qua, tiếng kêu thảm của bốn tên tùy tùng vang dội đến, cơ hồ là đồng thời, Diệp Chân một kiếm đâm thẳng, kiếm cương đột ngột kiếm mẻ mà ra, đâm tới nghênh đón kiếm quang của Lý Quỷ.
Phốc!
Kiếm quang của Diệp Chân như chẻ tre, trực tiếp đâm tới kiếm quang của Lý Quỷ, không nói đập tan, cả trường kiếm của thanh niên này cũng bị một tách thành bốn.
Kiếm quang như độc xà đâm về mi tâm thanh niên giả mạo Diệp Chân.
Thanh niên giả mạo Diệp Chân không khỏi hồn phi phách tán!
Hai đầu gối mềm nhũn, ngã nhào xuống đất.
- Tha mạng, Vũ An Hầu tha mạng! Tiểu nhân có dị bảo dâng tặng, Vũ An Hầu tha mạng!
Kiếm quang Diệp Chân đột nhiên lơ lửng trước lông mày thanh niên kia, một giọt máu chậm rãi chảy ra, thanh niên kia vẫn đang sợ hãi gào thét xin thứ lỗi!
Truyện Cùng Thể Loại
Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức

Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất