Tạo Hóa Chi Vương

Chương 250: Kiếm Nguyên Huyết Độn

Chương 250: Kiếm Nguyên Huyết Độn
Trên bầu trời An Thai Sơn của Cổ An quốc, đôi mắt trưởng lão Kiếm Nguyên tông -
Trâu Trì bắn ra tinh quang dài đến ba thước, lực lượng quanh người đều tụ tập phía trên hai mắt, ánh mắt như chim ưng nhìn qua tầng tầng mây mù, tra xét mọi động tĩnh trong vòng trăm dặm.
Thân là cường giả Hồn Hải cảnh, một khi thôi động tu vi toàn thân đến cực hạn tụ ở hai mắt, thị lực phi thường kinh người.
Cường giả Hồn Hải cảnh tam trọng giống như Trâu Trì, sau mấy hô hấp tìm kiếm hết trong vòng trăm dặm không có bất cứ vấn đề gì, đương nhiên, tiêu hao cũng vô cùng lớn.
Về phần Trâu Trì vì sao chạy đến đây trừng mắt giống như chuông đồng, chỉ có một nguyên nhân, vì thu thập Diệp Chân.
Nếu như có thể xếp hạng người Kiếm Nguyên tông muốn giết nhất, Trâu Trì có thể cho Diệp Chân xếp số một.
Bởi vì chuyện trong Ma Hồn chiến trường của Ngũ Quốc đại hội, Kiếm Nguyên tông gần như hủy diệt toàn tông, không chỉ khiến cho Kiếm Nguyên tông tổn thất nặng nề, còn khiến cho địa vị trưởng lão của hắn trong tông môn giảm xuống, thậm chí thành trò cười trong đám người đồng môn.
Từ khi Ma Hồn chiến trường xuất hiện đến nay, Kiếm Nguyên tông chưa bao giờ từng chịu đựng thảm bại như vậy.
Quan trọng nhất chính là, hai huynh đệ Lữ Tự Hùng, Lữ Tòng Phi - thân truyền của đệ tử Trâu Trì tuyển chọn cũng chết thảm dưới tay Diệp Chân.
Cho nên, sau khi nhận được tin tức hơn nửa tháng trước đó từ Trấn Hải thương hành, lão là người tích cực nhất.
Cơ hồ là cùng Trí Thắng - một trưởng lão khác trong tông môn ngựa không ngừng vó chạy tới An Thai Sơn, sau đó hai người phân chia phạm vi cho riêng mình, khổ cực lục soát hành tung Diệp Chân trong phạm vi mấy chục vạn dặm trên không An Thai Sơn.
Dưới tình huống bình thường, tìm kiếm hành tung một người ở trên không cũng giống như mò kim đáy biển. Nhưng cường giả Hồn Hải cảnh có thể tìm kiếm trong vòng trăm dặm chỉ sau vài nhịp hô hấp, hiệu suất như vậy, lại hai mặt bọc đánh, chỉ cần Diệp Chân xuất hiện ở phụ cận An Thai Sơn, khả năng bị tìm kiếm là vô cùng lớn.
Sau mấy ngày công phu, Trâu Trì đã tìm tòi mấy vạn dặm đường, nhưng không có phát hiện chút nào.
Có điều, Trâu Trì không tức giận, tu vi hắn đến trình độ này đã rèn luyện kiên nhẫn đến một trình độ rất cao.
Đột nhiên, một đạo lưu quang từ phương xa chớp nhoáng nbay qua, rơi vào trong tay Trâu Trì.
Sau khi xem hết, trên mặt Trâu Trì chợt hiện lên vẻ thất vọng.
- Bên kia cũng không có thu hoạch....
- Trí Thắng trưởng lão, tiếp tục mở rộng phạm vi, lục soát thêm mười ngày, sau mười ngày tụ hợp trên Phù Hồng Giang....
Trong nháy mắt, một đạo phù tấn bay ra trong tay Trâu Trì.
Nói đến Trí Thắng trưởng lão này cũng có chút đồng bệnh tương liên với Trâu Trì, gần đây bị Diệp Chân chơi cho một vố. Cho nên vô cùng tích cực lùng bắt Diệp Chân.
Bởi vì Trí Thắng trưởng lão gần đây thay phiên công việc ở Tam Nguyên thành, không ngờ, Diệp Chân không chỉ xuất hiện ở Tam Nguyên thành, giết đi Huyết Hồ
Kiếm Doãn Khai Niên, phản đồ mấy chục năm của Kiếm Nguyên tông, còn đưa đầu Doãn Khai Niên làm thành đại lễ cho chưởng giáo Ngư Nhập Hải.
Điều này khiến Trí Thắng trưởng lão vô cùng mất mặt, thậm chí còn vì vậy mà bị chưởng giáo khiển trách vài câu, muốn giết Diệp Chân cho thống khoái.
- A, lão phu vậy cũng có bạn....
Nghĩ đến, trên mặt Trâu Trì lộ ra vẻ tươi cười, đột nhiên, nụ cười trên mặt cứng đờ, ngay bên trái đằng trước hơn mười dặm, một đám mây to lớn đang bay nhanh qua.
Đúng vậy, một đám mây đặc biệt khác với những đám mây còn lại.
Những đám mây khác cũng đang không ngừng lưu động nhưng giống như nước sông, trôi theo gió, tập thể lưu động hướng về một phương hướng, đám mây quái dị kia như bên trong dòng sông đột nhiên xuất hiện thêm một con cá mập, đang hối hả bơi nhanh.
Trong lòng hơi động, thân hình Trâu Trì lóe lên, đi theo từ xa.
Đợi sau khi tới gần bảy tám dặm, con ngươi Trâu Trì đột nhiên trở nên xán lạn như ngôi sao, tất cả trong hư không phía trước hư thực, rõ ràng rành mạch.
Bên trong đám mây, một con hổ màu đen thân dài hơn mười mét, thoải mái giang ra hai cánh thịt, hối hả phi hành. Cánh thịt mở ra, có đại lượng vân khí tụ tập vào biến thành một màn kỳ cảnh vừa rồi.
Trong nháy mắt thấy một màn như vậy, con mắt Trâu Trì đột nhiên trừng to mà nhìn, bởi vì trên con hổ quái dị, có một võ giả đang cưỡi.
- Con hổ màu đen? Cánh thịt? Tụ mây?
- Vân Dực Hổ!
Trong mắt Trâu Trì đột nhiên hiện lên một tia mừng như điên.
Chuyện Diệp Chân có được một đầu Vân Dực Hổ sớm đã không còn là bí mật.
- Tiểu tử, mặc kệ ngươi giảo hoạt như hồ ly, hôm nay cũng đừng mơ tưởng chạy khỏi tay của lão phu!
Thân hình lóe lên, Trâu Trì nhanh chóng truy đuổi theo.
Khi Vân Dực Hổ tụ đám mây, Diệp Chân đang cưỡi phía trên, nửa khép con ngươi, suy tư một việc.
Trong tuyệt bút của Phù Vân Tử bên trong Phù Vân Động có một câu khắc sâu trong ký ức Diệp Chân—— "Nếu có kẻ đến sau may mắn nhìn thấy lão phu thì nên nhớ, tăng lên thiên phú huyết mạch là chuyện cần giải quyết đầu tiên."
Câu nói này của Phù Vân Tử nói rõ một vấn đề rất quan trọng, chính là thiên phú huyết mạch cũng không phải không thể thay đổi, có thể tăng lên.
Điểm này, đã nghiệm chứng qua trên người Diệp Chân.
Lúc trước Diệp Chân chỉ có huyết mạch thiên phú tam mạch trung phẩm, sau này ăn rất nhiều thạch tủy linh dịch, huyết mạch thiên phú bất tri bất giác tăng lên tới tứ mạch.
Phải nói, chắc Phù Vân Tử đã phát hiện một ít phương pháp có thể tăng lên thiên phú huyết mạch nhưng không có ghi lại.
Nói một cách khác, phương pháp tăng lên thiên phú huyết mạch hẳn là có, Diệp Chân cảm thấy, đây cũng là một phương hướng hắn cố gắng sau này.
- Nếu gặp phải thiên tài địa bảo như thạch tủy linh dịch như vậy.....
Đột nhiên, thần sắc Diệp Chân bỗng nhiên biến đổi.
Một loại cảm giác vô cùng nguy hiểm đột ngột nổi lên trong lòng.
Rống!
Ngay lúc đó, Vân Dực Hổ tiểu Miêu cũng lấy phương thức hổ khiếu nhắc nhở Diệp Chân có nguy hiểm tiến đến.
Lập tức quay đầu!
Khi Diệp Chân quay đầu, một đạo kiếm quang xé mở trùng điệp mây mù đánh về hướng hắn.
Trong kiếm quang, ẩn chứa một loại uy thế cực kỳ khủng bố, khí thế lại rất quen thuộc, khiến cho sắc mặt Diệp Chân đột ngột trở nên trắng bệch.
- Hồn Hải cảnh!
- Cường giả Hồn Hải cảnh đánh lén ta?
Tốc độ kiếm quang như sét đánh sắp đến, ngay khi Diệp Chân nhìn thấy, đã đi tới trước mắt, nếu không phải tốc độ phi hành Vân Dực Hổ cực nhanh, có chênh lệch không nhiều với kiếm quang như sét đánh. Nếu không, chỉ sợ đã bổ trúng Diệp Chân.
Mặc dù như thế, thời gian thừa cho Diệp Chân cũng rất ngắn!
Theo bản năng, ánh mắt Diệp Chân dừng lại, con ngươi thanh tịnh, đột ngột trở nên không vui không buồn, ngón trỏ trái đột nhiên bịt kín một tầng xanh ngọc, khí thế kinh người ngay lập tức bay lên, điểm ra một chỉ.
Phù Vân Chỉ!
Xùy!
Không khí phía trước Diệp Chân bị bóp méo thoáng cái, một đạo ánh sáng xanh ngọc như lưu tinh đón nhận phích lịch kiếm quang, hai thứ đụng vào nhau.
- Diệp Chân, lần này ta xem ngươi trốn như thế nào?
Trâu Trì, trưởng lão Kiếm Nguyên tông từ phía sau đuổi theo tới, lộ ra nụ cười gằn.
Đột nhiên, nụ cười trên mặt lão ngưng trệ.
- Làm sao có thể?
Trong hư không, ngón trỏ xanh ngọc kia điểm ra một chỉ, bổ đôi hơn phân nửa phích lịch kiếm quang.
Chỉ còn lại một nửa phích lịch kiếm quang, uy lực giảm đi rất nhiều, vẻn vẹn chỉ chạm qua hộ thể linh cương Diệp Chân, cắt vỡ ngón tay Diệp Chân.
Đương nhiên, nguyên nhân quan trọng nhất là, trong nháy mắt ý thức được nguy hiểm, Vân Dực Hổ tiểu Miêu bắt đầu liều mạng phi hành, cho dù Diệp Chân đang đối địch.
Loại chênh lệch nhanh chóng này, cũng làm cho uy lực phích lịch kiếm quang giảm đi rất nhiều.
- Trâu trưởng lão!
Lúc này, Diệp Chân cũng thấy rõ ràng kẻ đánh lén hắn là người phương nào.
Ngay lúc đó, thần niệm Diệp Chân khẽ động, thúc giục Chiến Hồn Huyết Kỳ im lặng không tiếng động trong ngực, một đạo huyết quang lập tức sáp nhập vào trong cơ thể tiểu Miêu.
Rống!
Một tiếng hổ khiếu, cánh thịt Vân Dực Hổ tiểu Miêu chấn động, vân khí đột ngột tụ tới ngày càng nhiều, tốc độ phi hành gần gấp đôi.
Một màn này làm cho tròng mắt Trâu trưởng lão đều muốn trợn lồi ra.
Nếu không phải hắn kết luận người này là Diệp Chân, hắn cơ hồ cảm giác mình sắp nhận lầm người.
Một võ giả Dẫn Linh cảnh đỉnh phong, dưới tình huống bị đại năng Hồn Hải cảnh như hắn đánh lén, không thể làm lông tóc không thương, chỉ cắt vỡ ngón tay.
Việc này nếu truyền ra, trực tiếp trở thành truyền thuyết cmnr.
- Diệp Chân, lưu lại cho lão phu!
Nổi giận gầm lên một tiếng, thân hình Trâu Trì như thiểm điện điên cuồng đuổi theo Diệp Chân đang cưỡi Vân Dực Hổ.
Khi đuổi theo, Trâu trưởng lão có chút trợn tròn mắt!
Vậy mà đuổi không kịp!
Hắn, một đại năng Hồn Hải cảnh, vậy mà đuổi không kịp một con Yêu Thú Địa Giai trung phẩm phi hành?
Điều này sao có thể?
Nếu chuyện không thể đuổi theo Diệp Chân xảy ra dưới mí mắt mình, Trâu Trì đều cảm thấy chuyện này chỉ có thể là một truyền thuyết, không phải sự thật.
Nhưng sự thật chính là như thế.
Đuổi không kịp!
Thật tình không biết, dưới tình huống Vân Dực Hổ tiểu Miêu được Chiến Hồn Huyết Kỳ gia trì, tốc độ gần gấp đôi, tăng lên đến bằng tốc độ của Yêu thú Địa Giai thượng phẩm, hơn nữa dưới tu vi ngang nhau, tốc độ phi hành của Yêu Thú, võ giả không cách nào so sánh được.
Hồn Hải cảnh, cũng chỉ tương đương với Yêu thú Địa Giai thượng phẩm!
Nhưng nói đi cũng phải nói lại, phần lớn dưới tình huống này, bị săn giết đều là Yêu Thú, vì võ giả có công pháp bí thuật!
- Gặp quỷ! Kiếm Nguyên Huyết Độn!
Gầm nhẹ một tiếng, Trâu Trì cắn đầu lưỡi một cái, bỗng nhiên phun ra một bản nguyên tinh huyết, kiếm quang mở ra, dưới chân Trâu Trì đột ngột xuất hiện một đạo kiếm quang màu máu.
Thời khắc chân đạp huyết sắc kiếm quang, tốc độ Trâu Trì lập tức gần gấp đôi.
Đây là một loại bí tịch bảo mệnh chỉ có cao tầng Kiếm Nguyên tông bọn hắn biết, sau khi phát động Kiếm Nguyên Huyết Độn, trong vòng một khắc đồng hồ, tốc độ phi hành sẽ thăng gấp đôi, nếu cùng một cảnh giới, chưa có người nào có thể đuổi theo.
Kiếm Nguyên Huyết Độn vừa phát động, tốc độ Trâu Trì phi hành lập tức vượt qua Vân Dực Hổ tiểu Miêu được Chiến Hồn Huyết Kỳ gia trì.
Lúc trước kéo ra một chút khoảng cách, bây giờ hối hả chạy gấp.
Diệp Chân vừa mới thở dài một hơi, thần sắc đột ngột trở nên vô cùng nghiêm trọng.
Dưới tình huống tốc độ của Trâu Trì kinh khủng, không dùng đến trăm hơi thở, đã có thể đuổi theo Diệp Chân.
Mặc dù vừa rồi một Phù Vân Chỉ của Diệp Chân vạch trần một nửa kiếm quang Trâu Trì, nhưng tu vi chênh lệch quá lớn, trọn vẹn đến hai đại cảnh giới.
Nếu Diệp Chân có tu vi Hóa Linh cảnh tứ ngũ trọng, nói không chừng còn có thể liều mạng một phen.
Nhưng dựa vào tu vi Dẫn Linh cảnh đỉnh phong như bây giờ, nếu đối kháng chính diện, trăm phần trăm là bị Trâu Trì tông miểu sát.
Trong nháy mắt, Diệp Chân cơ hồ lâm vào tình thế chắc chắn phải chết.
- Làm sao phá đây?
Lông mày Diệp Chân cau lại, nhưng chỉ vẻn vẹn mấy hơi lại lần nữa giãn ra.
- Hình như chỉ có làm như vậy thì hôm nay mới có chút hi vọng sống sót!
Truyện Cùng Thể Loại
Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức

Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất