Tạo Hóa Chi Vương

Chương 312: Nhược Điểm

Chương 312: Nhược Điểm
Khi Thiên Huyễn Ưng Vương hư không tiêu thất, trái tim Diệp Chân đột nhiên co rụt lại, một loại cảm giác cực kỳ nguy hiểm đột ngột nổi lên trong lòng...
Li!
Tiếng hét lớn của Hùng Ưng đột ngột xuất hiện, nháy mắt Diệp Chân quay đầu lại nhìn thấy Thiên Huyễn Ưng Vương vừa rồi biến mất đột nhiên xuất hiện ở bên trái phía sau cách hắn năm dặm.
- Trong một sát na đã vượt qua khoảng cách mười dặm?!
Ầm!
Diệp Chân giật mình, Linh Lực hùng ưng to lớn như thiểm điện đánh tới, cái mỏ ưng thật dài kia hung hăng mổ về phía lưng hắn.
Thanh Ngọc Linh Giáp phát ra từng tiếng giòn vang khó có thể chịu đựng, trong chốc lát rạn nứt ra ngàn vạn vết rạn, nháy mắt tiêu tán.
Thấy thế, Diệp Chân lần nữa chấn động, đây là lần thứ nhất Thanh Ngọc Linh Giáp của bị trực tiếp đánh nát, quả nhiên, Thanh Ngọc Linh Giáp đứng trước công kích của cường giả Hồn Hải cảnh, vẫn còn chưa đủ.
Nhìn Linh Lực hùng ưng của mình chỉ mới đánh nát linh giáp hộ thể của Diệp Chân, Thiên Huyễn Ưng Vương cũng lấy làm kinh hãi, hắn vốn tưởng rằng, chỉ riêng một Linh Lực hùng ưng này đã có thể trọng thương Diệp Chân.
- Hừ, coi như linh giáp hộ thể của ngươi bất phàm, nhưng mà, tử kỳ của ngươi đã đến rồi!
Linh dực sau lưng hùng ưng khẽ động, một lại một Linh Lực hùng ưng nhào ra đánh về phía Diệp Chân.
Cơ hồ là đồng thời, Chiến Hồn Huyết Kỳ trong ngực Diệp Chân vô thanh vô tức bắn ra hai vệt huyết quang sáp nhập vào trong cơ thể Diệp Chân và tiểu Miêu.
Cánh thịt Vân Dực Hổ tiểu Miêu chấn động, nháy mắt lượng lớn vân khí tụ tập mà đến, tốc độ trong nháy mắt tiêu thăng, chở Diệp Chân tạo ra một đầu sóng bạc bên trong biển mây.
Tốc độ tiểu Miêu đột nhiên tiêu thăng, Linh lực hùng ưng đột ngột vồ hụt, bị Vân Dực Hổ tiểu Miêu xa xa bỏ lại đằng sau, tiêu tán trong không khí.
Linh lực chuyển một cái, một tầng Thanh Ngọc Linh Giáp lần nữa bao trùm trên người Diệp Chân, thần kinh căng thẳng nãy giỡ mới thoáng có chỗ buông lỏng, vừa rồi, Diệp Chân hắn đã dạo qua một vòng trên Quỷ Môn quan.
Nhìn Diệp Chân tan biến bên trong biển mây, trong đôi mắt Thiên Huyễn Ưng Vương lộ ra thần sắc khó tin, hắn thế nào cũng không nghĩ ra Diệp Chân lại có thể vượt qua hắn trên phương diện tốc độ.
Chỉ trong thời gian mấy hơi, Thiên Trụ Chân Nhân, Tạ Luật bị bỏ rơi thật xa phía sau đuổi theo.
- Yên tâm, tiểu tử này chạy không thoát, ta tin tưởng, bí pháp giúp yêu phó của hắn gia tốc này khẳng định không duy trì được thời gian quá dài!
Tạ Luật đuổi tới gương mặt âm hiểm cười, thần niệm thoáng khẽ động, dẫn hai người tiếp tục đuổi theo.
Cảm nhận được ba đạo Linh Lực ba động phía sau đuổi sát không buông, lông mày Diệp Chân gắt gao nhíu lại, Diệp Chân biết, hắn lần này thực sự gặp đại phiền toái.
Bị ba Cường giả Hồn Hải cảnh truy sát, trong đó còn có Thiên Huyễn Ưng Vương đại năng Hồn Hải cảnh đỉnh tiêm. Nếu chỉ có một người, Diệp Chân còn có thể ý nghĩ quần nhau, còn về ba người, nếu như một khi bị đuổi kịp, chờ đợi Diệp Chân cũng chỉ có chỉ còn đường chết.
- Nhất định phải cầu viện!
Một chút suy nghĩ, một đạo phù đột ngột từ trong tay Diệp Chân bay ra, hướng về một cứ điểm trung chuyển của Tề Vân tông thiết lập tại Kiếm Nguyên đế quốc và Hắc Thủy quốc.
Mặc dù phù tấn cầu viện đã phát ra, nhưng lúc này Diệp Chân vẫn còn ở nội địa Kiếm Nguyên đế quốc, cách Hắc Thủy quốc Tề Vân tông còn có hơn hai trăm ngàn dặm, coi như đại năng Hồn Hải cảnh phi hành hết tốc lực, cũng phải mất thời gian một hai ngày mới có thể bay đến.
Nước xa không cứu được lửa gần.
Mà loại tốc độ phi hành cực hạn của Vân Dực Hổ nhiều nhất chỉ có thể bảo trì một canh giờ.
- Không đúng, có gì đó quái lạ, tuyệt đối có gì đó quái lạ! Nghĩ đến, có thể
Thiên Trụ Chân Nhân hoặc Tạ Luật đã thực hiện bí pháp truy tung gì đó trên người ta?
Liên tiếp chuyển phương hướng mấy lần, Diệp Chân tinh tế cảm ứng phát hiện, chỉ cần hắn chuyển sang một phương hướng khác thì ba đạo cuồng bạo Linh Lực khí tức phía sau hắn cũng đuổi sát không buông, cũng sẽ tùy theo chuyển hướng.
Chuyện truy tung và phản truy tung, Diệp Chân có học qua ở chỗ của Tổng bộ đầu Hình bộ Lưu Đại Đồng ở Hắc Thủy quốc, dưới tình huống cự ly xa, kình phong mãnh liệt trên không trung, cái gì khí vị, khí tức truy tung đều không dùng được.
- Yêu Thú đặc thù và vật phẩm truy tung đặc thù? Xem ra, chỉ có hai thứ này!
Lực lượng thần hồn quét toàn thân cao thấp một lần, Diệp Chân không phát hiện bất cứ dị thường nào, đột nhiên, trong đầu Diệp Chân xuất hiện qua đạo hắc quang năm lần bảy lượt kia.
- Chẳng lẽ ngọn nguồn ta bị truy tung đến chính là đạo hắc quang đó?
- Rất có thể là một loài chim!
Sau khi phán đoán như vậy, Thanh Dực Thần Cung đột ngột xuất hiện trong tay Diệp Chân.
Hưu!
Hắc quang chợt lóe lên, một đạo Thanh Dực Linh Tiễn đột ngột lóe lên một rồi biến mất.
- Lại không trúng, tốc độ con chim này thật nhanh!
Diệp Chân có chút giật mình, sau đó nhíu mày suy nghĩ đối sách, hắn nhất định phải ở trong một canh giờ, trước khi tốc độ của Vân Dực Hổ tiểu Miêu giảm xuống mà giải quyết con chim này, bằng không, chờ đợi Diệp Chân chính là con đường chết.
- Hừ, tiểu tử kia lại mưu toan dùng cung tiễn bắn hạ Vô Ảnh Tỏa Hồn Chuẩn của ta, thật sự nằm mơ!
Phía sau, thông qua ánh mắt Vô Ảnh Tỏa Hồn Chuẩn nhìn thấy mọi việc, Tạ Luật cười lạnh.
- Tọa kỵ của tiểu tử này đã bảo trì loại tốc độ cuồng bạo này một khắc đồng hồ, hừ, loại tốc độ mỗi canh giờ tiếp cận vạn dặm này cho dù Cường giả Hồn Hải cảnh cũng bảo trì không được bao lâu, ta ngược lại muốn xem thử hắn còn có thể kiên trì bao lâu?
Trình độ hiểu biết cực sâu về tốc độ, Thiên Huyễn Ưng Vương cũng cười lạnh.
- Một hồi, chỉ cần tốc độ của hắn chậm lại, chúng ta sẽ chia ra bọc đánh!
Thiên Trụ Chân Nhân nghiêm nghị lên tiếng.
Khi nháy mắt loại cảm giác thấy rõ mọi việc quen thuộc thăng lên, Diệp Chân rốt cục thở dài một hơi.
Sau khi liên tục thử ba lần, Diệp Chân rốt cục lần nữa tiến vào cảnh giới Kiếm Tâm Thông Minh.
Cũng mãy có thời gian để Diệp Chân liên tục thôi động chú mạch thần thông. Dưới tình huống bình thường, chú mạch thần thông từ lúc thôi động hiện ra sau đó tán ẩn vào trong cơ thể, ít nhất cần thời gian ba trăm hơi thở.
Cái này trong chiến trường là tuyệt đối không thể.
Nhưng bây giờ ở trên lưng Vân Dực Hổ tiểu Miêu, Diệp Chân có đầy đủ thời gian nếm thử.
Nháy mắt Kiếm Tâm Thông Minh được kích hoạt, tình hình phạm vi vài dặm xung quanh, bao gồm mỗi một tia vân khí biến hóa, Diệp Chân cũng để tâm, một chấm đen nhỏ đang hối hả bay lượn trong mây mù cách Diệp Chân rất gần cũng thỉnh thoảng xuất hiện trong phạm vi cảm ứng của hắn.
Chi!
Thanh Dực Thần Cung trong thời gian ngắn bị Diệp Chân mở thành trăng rằm.
- Tiểu Miêu rẽ phải!
Cơ hồ là nháy mắt khi tiểu Miêu phi hành qua bên phải, chấm đen nhỏ kia lần nữa xuất hiện trong phạm vi Kiếm Tâm Thông Minh của Diệp Chân.
Ngón tay nhẹ nhàng buông lỏng!
Hưu!
Một đạo Linh Tiễn giống như sấm sét phá vỡ tầng tầng mây mù. Trong thời gian ngắn xuyên qua thân thể chấm đen nhỏ kia. Chấm đen nhỏ lớn chừng bàn tay trong một sát na đã phân giải thành hạt máu nhỏ nhất.
Cơ hồ là đồng thời, thần sắc chấp pháp trưởng lão Tạ Luật phía sau mấy chục dặm đang đuổi sát không buông đột nhiên ngẩn ngơ.
- Vô Ảnh Tỏa Hồn Chuẩn của ta!
Tạ Luật bi phẫn rống giận.
- Có chuyện gì?
- Khí tức Vô Ảnh Tỏa Hồn Chuẩn của ta, đột nhiên.... Biến mất!
Khi nói ra câu này, Tạ Luật đau lòng đến muốn thổ huyết.
Vô Ảnh Tỏa Hồn Chuẩn này trân quý cỡ nào, tác dụng cường đại cỡ nào cũng chỉ có hắn mới biết được, những năm gần đây, không biết giúp hắn lấy được bao nhiêu tin tức ẩn mật, giúp hắn làm bao nhiêu đại sự. Nhưng bây giờ....
- Không tốt! Tiểu tử này muốn bỏ lại chúng ta, ta phải nhìn chằm chằm hắn!
Khi Thiên Huyễn Ưng Vương kinh hô, Linh Lực quanh người lóe lên, thân hình lần nữa tiêu thất trong hư không.
Huyễn Ảnh Độn!
Trong nháy mắt tiếp theo, Thiên Huyễn Ưng Vương giống như lăng không vượt qua khoảng cách mười dặm, trong thời gian ngắn khoảng cách giữa hắn cùng với Diệp Chân đã giảm còn ba mươi dặm.
- Hơn nửa canh giờ đã qua, ta cũng không tin, tọa kỵ của ngươi còn có thể kiên trì bao lâu?
Cắn răng một cái, thân hình Thiên Huyễn Ưng Vương lần nữa biến mất tại chỗ. Thi triển Huyễn Ảnh Độn này với hắn mà nói cũng mất mát đều lớn vô cùng.
Liên tiếp thi triển ba lần Huyễn Ảnh Độn, Thiên Huyễn Ưng Vương lại đuổi tới Diệp Chân trong vòng mười dặm, lấy mắt thường có thể nhìn thấy Diệp Chân cưỡi Vân Dực Hổ tiểu Miêu điên cuồng bay.
- Lão già này, thật sự là âm hồn bất tán!
Vừa muốn thoát thân, Diệp Chân lần nữa nhìn thấy Thiên Huyễn Ưng Vương đuổi sắp tới, lông mày đột nhiên nhíu chặt.
Hơn nửa canh giờ đã qua, Diệp Chân đoán, thời gian Vân Dực Hổ tiểu Miêu có thể kiên trì cao nữa chỉ là một khắc đồng hồ, qua một khắc này, khí tức trong người Vân Dực Hổ tiểu Miêu đã bắt đầu giảm bớt.
Theo thời gian tiếp tục, khoảng cách giữa Thiên Huyễn Ưng Vương và Diệp Chân lần nữa bắt đầu kéo xa, hết cách rồi, Vân Dực Hổ tiểu Miêu có Chiến Hồn Huyết Kỳ gia trì bộc phát ra tốc độ cực hạn, cho dù cường giả Hồn Hải cảnh cũng không cách nào tiếp tục thời gian dài.
Mắt thấy thân hình Diệp Chân biến mất bên trong biển mây, khí tức trong Thần Hồn càng ngày càng yếu, thần sắc Thiên Huyễn Ưng Vương mãnh liệt, linh quang lần nữa mãnh liệt lóe lên.
- Nhưng vào lúc này!
Cơ hồ là đồng thời, khi lượng lớn vân khí tán đi, Vân Dực Hổ tiểu Miêu đột ngột ngừng lại khiến thân thể Diệp Chân đột ngột lơ lửng trong hư không, ánh mắt Diệp Chân nửa híp, dưới cảnh giới Kiếm Tâm Thông Minh, hiểu rõ trong đầu tình huống quanh mình vài dặm.
Đột nhiên, lông mày Diệp Chân khẽ động, phía trước bốn dặm xuất hiện một tia ba động khác thường, giống như thai động, đang nhanh chóng tăng cường.
- Hẳn là nơi này!
- Xích Ngọc Ấn, đi!
Xích Ngọc Ấn lơ lửng trước ngực Diệp Chân đột ngột bay ra, như thiểm điện bay về phía chỗ hư không có ba động khác thường.
Xùy!
Hư không giống như xé rách, đột ngột tuôn ra một đoàn linh quang, trong nháy mắt tiếp theo, thân hình Thiên Huyễn Ưng Vương đột nhiên xuất hiện từ trong hư không.
Thiên Huyễn Ưng Vương vừa mới xuất hiện đột ngột ngẩn ngơ, vẻ mừng như điên đột nhiên xông lên đầu, Diệp Chân ở ngay trước mắt hắn, mà còn đứng im bất động.
- Ừm, đây là?
Xích Ngọc Ấn tản ra ba động khủng bố lọt vào tầm mắt Thiên Huyễn Ưng Vương, trong nháy mắt tiếp theo, thần sắc hắn đột ngột trở nên vô cùng hoảng sợ.
- Bạo!
- Không...
Xích Ngọc Ấn bạo thành một đoàn cùng với tiếng kinh hô của Thiên Huyễn Ưng Vương vang dội đến, Thiên Huyễn Ưng Vương đã không có thời gian cân nhắc Diệp Chân là một võ giả Hóa Linh cảnh mà như thế nào phong tỏa được địa điểm Huyễn Ảnh Độn hắn thoát ra.
Trong tích tắc cuối cùng khi hắn thi triển Huyễn Ảnh Độn đi ra là lúc hắn suy yếu nhất, thậm chí ngay cả linh cương hộ thể cũng yếu nhất.
- Huyết Ưng hộ thể!
Một miệng lớn bản nguyên tinh huyết điên cuồng phún ra, trong thời gian ngắn hóa thành một Huyết Ưng to lớn bảo hộ trước người Thiên Huyễn Ưng Vương.
Huyết Ưng chưa có hoàn toàn tan ra, sóng xung kích khủng bố do Xích Ngọc Ấn nổ tung đã phá tan bán thành phẩm Huyết Ưng thành từng mảnh, sau đó, quang hoa màu đỏ lóe sáng, trong thời gian ngắn đã che mất Thiên Huyễn Ưng Vương.
- Hừ, Thiên Huyễn Ưng Vương, lần tiếp theo gặp mặt sẽ là ngày chết của ngươi!
Đối với kết quả này, Diệp Chân nhìn cũng không nhìn, thúc giục Vân Dực Hổ dưới chân biến mất trong mây.
Truyện Cùng Thể Loại
Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức

Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất