Tạo Hóa Chi Vương

Chương 319: Người Thừa Kế Chức Chưởng Môn?

Chương 319: Người Thừa Kế Chức Chưởng Môn?
- Đại sư huynh, chưởng môn mời ngươi đến Tề Thiên Phong!
Ở Tiên Nữ Phong, Nhâm Tây Hoa rất cung kính đến mời Diệp Chân, khiến cho thần sắc Diệp Chân hơi kinh ngạc...
Nguyên nhân khiến Diệp Chân rất ngạc nhiên chủ yếu là thân phận Nhâm Tây Hoa.
Hai ngày này ở trong tông môn, Diệp Chân đã biết biến hóa Tề Vân tông trong một năm qua.
Kỳ thật biến hóa cũng không nhiều, nửa năm trước, chưởng môn Quách Kỳ Kinh công khai thu hai đệ tử thân truyền, một là Nhâm Tây Hoa, một người khác là chân truyền Lục Thước.
Trong tông môn, một khi được chưởng môn công khai thu làm đệ tử thân truyền, đại biểu cho một khả năng, chưởng môn đang chọn người kế thừa.
Một trong hai người có thể trở thành chưởng môn tương lai - Nhâm Tây Hoa tự mình đến mời Diệp Chân, vấn đề này hơi trịnh trọng, dưới đại đa số tình huống, Quách Kỳ Kinh muốn gặp Diệp Chân, đánh một phù tấn là có thể.
Mang theo một đầu đầy nghi hoặc, Diệp Chân bay về phía nghị sự đại điện trên Tề
Thiên Phong.
- Đại sư huynh, chưởng môn sư tôn chờ ở bên trong!
Một tên đệ tử thân truyền của chưởng môn Lục Thước đang canh giữ ở cửa ra vào nghị sự đại điện gặp Diệp Chân, vội vàng hành lễ.
- Ừm!
Đáp lại, Diệp Chân bước vào nghị sự đại điện, trong lòng không khỏi nói thầm một chút, trận thế này hình như có chút lớn.
Trong nghị sự đại điện, ngoại trừ chưởng môn Quách Kỳ Kinh, còn có Đại trưởng lão Lộ Trường Xuyên, Nhị trưởng lão Kế Xa, Tam trưởng lão, Tứ trưởng lão, Ngũ trưởng lão Hồng Bán Giang, Thất trưởng lão Chung Ly, ngoại trừ Bát trường lão trấn thủ linh quáng không ở đây, những người khác đều ngồi bên trong.
Hơn nữa ngoài ý muốn chính là, Liêu Phi Bạch cũng ngồi ở đây, hơn nữa được sắp xếp ngồi cùng một chỗ với những trưởng lão trong tông môn.
- Gặp qua chưởng môn, gặp qua các vị trưởng lão. Chưởng môn, người tìm ta?
Trận thế này khiến trong lòng Diệp Chân bồn chồn.
- Làm sao, có phải cảm thấy trận thế này có chút lớn hay không?
Quách Kỳ Kinh phì cười.
- Tạm được!
Bây giờ Diệp Chân đã không còn như xưa, thực lực Hóa Linh cảnh nhị trọng, thậm chí chính diện đối chiến với mấy vị cường giả Hồn Hải cảnh, sớm đã quen linh áp của cường giả Hồn Hải cảnh, ngoại trừ nghi hoặc cũng không có gì.
Nhưng, nếu đổi một vị võ giả Hóa Linh cảnh phổ thông tiến vào, bị nhiều ánh mắt trưởng lão trong tông môn nhìn chăm chú, chỉ sợ chân đã nhũn ra.
- Diệp Chân, có một việc, sau khi bản tọa thương nghị với rất nhiều trưởng lão, đã thông qua tông môn quyết nghị, hiện tại, muốn trưng cầu ý kiến của ngươi một chút.
Quách Kỳ Kinh nói.
- Chưởng môn, thỉnh giảng!
- Ngươi biết. Tề Vân tông chúng ta vẫn luôn chưa xác định người thừa kế chưởng môn đời tiếp theo, mặc dù vẫn luôn đang bồi dưỡng, nhưng lão phu cũng không quá thoả mãn.
Nhưng lần này ngươi trở về lại làm cho lão phu phải lau mắt nhìn.
- Trừ tu vi ra, trong thời khắc mấu chốt ngươi có thể nhẫn nhịn không hạ sát thủ với Sở Quân, ánh nhìn đại cục vô cùng không tệ, hơn nữa danh vọng trong các đệ tử không có ai có thể động.
- Đương nhiên, quan trọng nhất chính là, ngươi cống hiến rất nhiều cho tông môn, công tích chói lọi!
- Cho nên, sau khi bản tọa trải qua thương nghị thận trọng với tất cả trưởng lão, quyết định ngươi định là người thừa kế chưởng môn Tề Vân tông đời tiếp theo! Nếu ngươi không có ý kiến, hôm nay, trước mặt mọi người, bản tọa truyền thụ bí điển tuyệt học của Chưởng môn Tề Vân tông – Tề Vân bí điển cho ngươi!
- Sau đó ngươi tiềm tu mấy năm, tu thành Tề Vân bí điển, sau khi tu vi đột phá đến Hồn Hải cảnh, có thể kế nhiệm chức chưởng môn này của lão phu.
Nói đến đây, chưởng môn Quách Kỳ Kinh khẽ thở dài một tiếng.
- Đến lúc đó, lão phu có thể vứt bỏ gánh nặng, chuyên tâm võ đạo.
Lời nói này, Quách Kỳ Kinh nói rất nhẹ nhàng linh hoạt nhưng nghe vào trong tai Diệp Chân lại như sấm sét đánh xuống đầu, trực tiếp bị tin tức này dọa sợ ngây người.
Người thừa kế chưởng môn Tề Vân tông, đó là vị trí gì?
Nếu dựa theo thân phận, dựa theo địa vị, người thừa kế chưởng môn Tề Vân tông còn được tôn sùng hơn Hoàng thái tử của Hắc Thủy quốc, thậm chí có thể bình khởi bình tọa với đế vương Hắc Thủy quốc.
Về phần trở thành chưởng môn Tề Vân tông tương lai, trên cơ bản chính là chí tôn Hắc Thủy quốc, chỉ cần Diệp Chân nguyện ý, hoàng đế Hắc Thủy quốc đều không thể không cúi đầu áp tai.
Nói hơi khoa trương, chỉ cần Diệp Chân trở thành chưởng môn Tề Vân tông, chân chính sẽ trở thành chí tôn của Hắc Thủy quốc. Chủ yếu vì bây giờ Hắc Thủy quốc cũng không phải Hắc Thủy quốc trước kia.
Vốn dĩ hai đại tông môn vẫn luôn bị hoàng thất Hắc Thủy quốc thao túng, có thể kiềm chế lẫn nhau, nên Tề Vân tông không đến mức một nhà độc đại. Nhưng từ khi Diệp Chân xuất hiện, đoạt Chiến Hồn Huyết Kỳ, Tề Vân tông lần nữa khôi phục địa vị bá chủ ở Hắc Thủy quốc.
Nhưng, những chuyện này cũng không quan trọng, quan trọng nhất chính là Tề Vân tông chỉ có lịch đại chưởng môn mới có thể tu luyện công pháp trấn tông, Tề Vân bí điển.
Phẩm giai của Tề Vân bí điển cao tới Địa Giai thượng phẩm, đây mới là dụ hoặc lớn nhất!
Hiện naym công pháp võ kỹ Diệp Chân tu luyện cũng chỉ có Phù Vân Chỉ mới dám sánh vai với Tề Vân bí điển. Nhưng, Phù Vân Chỉ chỉ có một thức chỉ pháp, mà Tề
Vân bí điển là nguyên bộ.
Có chút giống Toái Ngọc Chân Kinh Diệp Chân đang tu luyện, bao gồm tâm pháp, có thể tu luyện Hậu Thiên linh thể, còn có một thức võ kỹ.
Nhưng, theo Diệp Chân biết, Tề Vân bí điển càng toàn diện, ngoại trừ tâm pháp, phương pháp tu luyện Hậu Thiên linh thể, còn có một bộ thân pháp tương ứng, một bộ chưởng pháp và kiếm pháp, nghe nói, còn bao hàm một loại bí tịch Linh Lực.
Tề Vân bí điển cường đại không cần hoài nghi, bằng không, lịch đại chưởng môn Tề
Vân tông lấy cái gì áp đảo môn nhân, lấy cái gì hành tẩu thiên hạ?
Ừng ực!
Nghe được tin tức này, yết hầu Diệp Chân không nhịn được run run một chút, nuốt vào một miệng lớn nước bọt.
Nói thật, chưởng môn Quách Kỳ Kinh đột nhiên ném ra cành ô liu này, thật sự quá kinh người.
- Như thế nào? Diệp Chân?
Nhìn bộ dáng Diệp Chân, Quách Kỳ Kinh cười nói.
- Diệp Chân, bản tọa ta cũng không gạt ngươi, Tề Vân bí điển của Tề Vân tông ta không phải chuyện đùa, chỉ cần ngươi tu luyện Tề Vân bí điển, lại có được tài nguyên tông môn bồi dưỡng, trong vòng mười năm, tu vi của ngươi có thể đột phá đến Hồn Hải cảnh. Đến lúc đó, có lão phu tọa trấn, ngươi có thể đi đầu kế nhiệm chức chưởng môn.
Nói đến đây, thần sắc Quách Kỳ Kinh đột ngột trở nên vô cùng trang nghiêm.
- Diệp Chân, ngươi có bằng lòng hay không? Chỉ cần ngươi đồng ý, Tề Vân tông sẽ cử hành tông môn đại điển, chiêu cáo thiên hạ!
Ánh mắt tất cả trưởng lão ngồi ở đây đều tập trung vào trên người Diệp Chân, ánh mắt không phải đồng nhất, có vui mừng, có cảm thán, có ý cười, còn có phức tạp.
Giống như Ngũ trưởng lão Hồng Bán Giang, lúc này ánh mắt nhìn về phía Diệp Chân cũng có chút phức tạp.
Hơn nữa, ánh mắt Liêu Phi Bạch nhìn về phía Diệp Chân, lại lộ ra một loại mâu thuẫn.
Trái tim Diệp Chân có chút rạo rực, quyết định này thật sự có chút ít gian nan.
Một khi đáp ứng, từ đó về sau, Diệp Chân ở trong Hắc Thủy quốc, chính là tồn tại chí tôn, toàn bộ Tề Vân tông thậm chí toàn bộ lực lượng Hắc Thủy quốc đều có thể bị Diệp Chân hiệu lệnh.
Nhưng cũng mang ý nghĩa, trách nhiệm và ràng buộc.
Trong lúc nhất thời, Diệp Chân có chút xoắn xuýt.
Diệp Chân đột nhiên phát hiện, hắn đã đứng ở ngã ba vận mệnh. Hôm nay lựa chọn, có thể sẽ ảnh hưởng cả đời.
Trong lúc nhất thời, các loại tạp niệm xôn xao xuất hiện, nếu sau khi đáp ứng trở thành chưởng môn chỗ tốt, lợi ích, che đầu, còn nếu cự tuyệt, sở thất, các loại tạp niệm nhao nhao xông lên đầu,khiến cho tâm Diệp Chân loạn như ma.
Tâm loạn như ma, Diệp Chân càng thêm xoắn xuýt.
- Đáp ứng hay không đáp ứng?
- Nếu không đáp ứng, chỉ sợ về sau mãi mãi cũng không có cơ hội nữa!
- Nếu đáp ứng trở thành chưởng môn, chỉ sợ có rất nhiều thứ, ta có thể dễ dàng không làm mà hưởng...
Nhưng trong mơ hồ, Diệp Chân lại có một loại không cam lòng ngăn cản hắn đáp ứng chuyện này.
Diệp Chân biết, một khi hắn đáp ứng trở thành người thừa kế chưởng môn Tề Vân tông, con đường tương lai của Diệp Chân đã thấy đích. Không có gì hơn chính là con đường lịch đại chưởng môn Tề Vân tông.
Nhân sinh lịch đại chưởng môn Tề Vân tông thu nhỏ trong đầu Diệp Chân.
Đáp ứng hay không đáp ứng?
Tâm Diệp Chân đang lắc lư giữa hai lựa chọn này!
....
- Diệp Chân, lựa chọn ra sao, mấu chốt ở trong lòng ngươi, thứ ngươi luôn truy cầu!
Thời khắc tâm Diệp Chân loạn như ma, thanh âm thanh lãnh của Liêu Phi Bạch tiến vào trong đầu.
Thanh âm thanh lãnh kia như một đạo thiểm điện khiến cho Diệp Chân ngộ ra tâm cảnh, đột nhiên minh lãng.
Bản tâm Diệp Chân truy cầu cái gì?
Là võ đạo!
Võ đạo cực hạn!
Mà không phải quyền thế, danh lợi!
Nếu Diệp Chân cần quyền thế danh lợi, dựa vào Chiến Hồn Huyết Kỳ và thực lực, ở
Hắc Thủy quốc giãy ra một chữ Tịnh Kiên vương cũng không phải không thể.
Nhưng một năm qua, Diệp Chân vẫn luôn ra ngoài chém giết, tăng cao tu vi, đi trên con đường võ đạo của mình.
Linh Kiếm Phần Sơn, Thần đô, Phù Vân Động, Ngọc Thủy hồ, Hắc Thủy cổ địa sắp mở ra, thế giới to lớn với rất nhiều bí ẩn, Diệp Chân có thể vì một đóa hoa tươi mà từ bỏ toàn bộ thế giới?
Hơn nữa, trở thành chưởng môn, mang ý nghĩa Diệp Chân nhất định phải canh giữ ở
Tề Vân tông, đó là trách nhiệm của chưởng môn.
Còn nữa, đóa hoa được nuôi trong vườn, đầy đủ dinh dưỡng, cũng vĩnh viễn không cách nào so sánh với hoa cỏ lớn lên trong mưa gió.
Thực lực Diệp Chân tiến triển là một minh chứng rõ nhất.
Đại đa số đệ tử Tề Vân tông đều do tông môn an bài, tu luyện theo con đường sẵn có, tăng lên thực lực, nếu lịch lãm rèn luyện, cũng trong phạm vi tông môn, cho nên, bọn hắn phát triển, không có chỗ thần kỳ chút nào.
Nhưng Diệp Chân phát triển, mỗi lần đều có thể mang cho tất cả mọi người chấn kinh, cũng có thể làm cho người lau mắt nhìn, đều có thể lấy một loại tốc độ phát triển để cho người khác khó có thể tin.
Đó là bởi vì Diệp Chân như mặt trời chiếu sáng băng giá trong mưa gió.
Trong nháy mắt, Diệp Chân đưa ra quyết định.
- Chưởng môn... Thực xin lỗi!
Diệp Chân trả lời khiến cho trong mắt của tất cả mọi người đang ngồi đều dâng lên một tia ngạc nhiên.
- Diệp Chân, ngươi cần phải suy nghĩ kỹ càng, chức chưởng môn Tề Vân tông! Lời nói không sợ ngươi trò cười, mỗi một vị trưởng lão đang ngồi ở đây đều muốn trở thành chưởng môn mà không có cơ hội đây!
- Mà Tề Vân bí điển, những lão gia hỏa như chúng ta này, suy nghĩ cả đời, đều không cơ hội tu luyện! Mà bây giờ, cơ hội này đang bày ở trước mặt ngươi.
- Ngươi suy nghĩ một chút, cơ hội này trân quý đến mức nào, ngươi suy nghĩ cân nhắc tỉ mỉ!
Đại trưởng lão Lộ Trường Xuyên hiếm thấy khuyên Diệp Chân.
- Đại trưởng lão, chư vị trưởng lão, chưởng môn, ta đã suy nghĩ kỹ càng! Ta theo đuổi con đường võ đạo, ta muốn đi được lâu hơn, xa hơn trên con đường võ đạo này!
Dừng một chút, Diệp Chân lại nói.
- Đương nhiên, Tề Vân tông là nhà của ta, còn là địa phương ta phát triển. Ngày sau nếu tông môn có cần ta, ta sẽ xuất hiện!
Trong mắt Đại trưởng lão Lộ Trường Xuyên lộ ra vô tận thất vọng, chưởng môn Quách Kỳ Kinh lại cười khổ nhìn về phía Liêu Phi Bạch.
- Phi Bạch, vậy mà để ngươi nói trúng.
- Đó là,,,!
Khi đó, Liêu Phi Bạch vươn người đứng dậy, duỗi một cái thật dài, một bước bước ra nghị sự đại điện.
- Chưởng môn, về sau loại chuyện nhàm chán này, ít phiền đến ta! Ngô, nếu như cần đánh nhau, thì sớm hô to một chút!
Mọi người còn lại tràn đầy ngạc nhiên.
Truyện Cùng Thể Loại
Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức

Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất