Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Có Tư Chất Đại Đế

Chương 93: Chỗ dựa của Lạc Nhật vương triều?

Chương 93: Chỗ dựa của Lạc Nhật vương triều?



----
Khi Tàng Đạo thư viện nhận được tín hiệu từ trưởng lão nội viện thì lập tức tổ chức cứu viện.
Do trưởng lão Chấp Pháp Đường dẫn đội.
Viện trưởng cũng biết chuyện này.
Lúc ấy hắn không nói gì mà trực tiếp đến Lạc Nhật vương triều trước.
……
Giờ phút này, ở Lạc Nhật vương triều.
Hoàng Nhất Thống nghiêm túc nhìn nam tử trước mắt, nói: “Ngọn gió nào thổi Ngôn viện trưởng tới chỗ ta vậy?”
Ngôn viện trưởng nở nụ cười nhàn nhạt, nói: “Tiểu tử nhà ngươi đã dẫn người đến Trung Vực rồi, muốn vây giết đệ tử thư viện ta, ta chỉ có thể tới đây ngồi chút.”
Hoàng Nhất Thống rùng mình.
Thật ra hắn đã biết Hoàng Thiên Minh mang theo toàn bộ nhân mã đến Trung Vực.
Hoàng Nhất Thống không có ngăn cản.
Nếu như ngăn cản thì Hoàng Thiên Minh có thể mang theo Minh công công cùng Tu La Thiết Kỵ sao?
Còn đám cung phụng vương triều nữa?
Này đương nhiên là không có khả năng.
Đây cũng là cơ hội cuối cùng mà hắn cho Hoàng Thiên Minh!
“Thù hận giữa tiểu bối thì cứ để bọn họ tự giải quyết đi.”
Hoàng Nhất Thống cười nói: “Ngôn viện trưởng, hai người chúng ta xem là được rồi.”
“Tự giải quyết?”
Ngôn viện trưởng vẫn tươi cười nhưng trong mắt tràn ngập sự lạnh lẽo.
“Võ bảng có năm người, một người xếp hạng bảy.”
“Xuất động toàn bộ Tu La Thiết Kỵ.”
“Ngươi nói là tự giải quyết?”
Hoàng Nhất Thống giả vờ kinh ngạc, giống như không hay biết việc này, nói:” A? Có chuyện này? Thiên Minh không có nói cùng trẫm. “
Ngôn viện trưởng lắc lắc đầu, hắn biết, Hoàng Nhất Thống đang giả ngu.
“Thôi, nếu như Diệp Thu Bạch xảy ra chuyện……”
Nói tới đây, nụ cười của Ngôn viện trưởng đã biến mất!
Sắc mặt trở nên lạnh lùng.
Một hơi thở cường đại bùng nổ.
Chấn tất cả bàn ghế, thậm chí là long ỷ trong đại điện thành bột mịn!
“Nếu như Diệp Thu Bạch chết, vậy thì Lạc Nhật vương triều cũng không cần tồn tại nữa. “
Sắc mặt Hoàng Nhất Thống cũng không có biến hóa gì.
Thực lực của Ngôn viện trưởng cao hơn hắn.
Chính là tồn tại thứ ba trên Võ bảng.
Tuy rằng xếp hạng giữa hắn với Ngôn viện trưởng không kém nhau bao nhiêu.
Nhưng thực lực của ba vị trí đầu trên Võ bảng đã có sự biến đổi về chất!
Bởi vì Ngôn viện trưởng đã sớm vượt qua Càn Nguyên cảnh, đạt tới Hư Thần cảnh!
Hư Thần cảnh, linh hồn đã biến chất.
Còn được gọi là Thần hồn chi cảnh.
Nhưng mà cũng chỉ là nửa bước Thần hồn.
Hoàng Nhất Thống cười nói: “Ngôn viện trưởng, ngươi chắc chắn có thể hủy diệt Lạc Nhật vương triều ta sao?”
“A?”
Ngôn viện trưởng cười nói: “Vậy thì thử xem?”
Không khí như đông kết lại.
Tuy nói như thế nhưng trong lòng Ngôn viện trưởng lại thầm nghĩ.
Hoàng Nhất Thống không phải một người dễ xúc động.
Ngược lại là một vương giả có dã tâm lớn.
Một người có dã tâm nếu chỉ có dũng khí thì không dùng được.
Hoàng Nhất Thống còn là một người có lòng dạ thâm sâu.
Nói ra lời này tự nhiên không phải do xúc động!
Chắc chắn là có chỗ dựa.
Nhưng chỗ dựa của Hoàng Nhất Thống là gì mà có thể chống lại Tàng Đạo thư viện?
Ngôn viện trưởng nói: “Xem ra Lạc Nhật vương triều ngươi ẩn giấu rất sâu?”
Hoàng Nhất Thống cười nói: “Ẩn giấu sao? Cũng không có.”
Cáo già!
Ngôn viện trưởng hừ lạnh một tiếng.
Không thèm nói nữa.
Hoàng Nhất Thống cũng yên lặng, vẫn nở nụ cười.
Bọn họ đều đang đợi kết quả.
Nếu đội hình như thế kia mà không thể chém giết Diệp Thu Bạch thì chỉ có thể nói là vận khí của đối phương quá tốt.
……
Sau một lúc lâu.
Khi mặt trời sắp xuống núi.
Chiều tà thấp thoáng trên thành trì của Lạc Nhật vương triều.
Lúc này, có một tên tướng sĩ vội vàng chạy vào.
“Báo!”
Hoàng Nhất Thống nhìn dáng vẻ nôn nóng của tướng sĩ, sắc mặt không khỏi trầm xuống.
“Nói.”
Tướng sĩ đầu cũng không dám ngẩng đầu, hai tay ôm quyền, thở hồng hộc, sợ hãi nói: “Đại hoàng tử điện hạ dẫn dắt Tu La Thiết Kỵ…… “
Hoàng Nhất Thống nhíu mày, có dự cảm không tốt.
Ngôn viện trưởng chậm rãi uống một ngụm trà, không hề ngẩng đầu.
Hình như cũng không sốt ruột.
“Mau nói! Chuyện gì xảy ra.”
Nghe Hoàng Nhất Thống thúc giục hỏi, tướng sĩ không dám do dự nữa, đầu cúi càng thấp hơn, nói: “Tu La Thiết Kỵ, toàn bộ bỏ mình……”
Toàn bộ bỏ mình?
Nghe được tin tức này, mắt Hoàng Nhất Thống sắc lạnh, tức giận trợn mắt.
Phải biết rằng Tu La Thiết Kỵ chính là vương bài của Lạc Nhật vương triều!
Chinh chiến vô số trận.
Lập biết bao công lao cho vương triều!
Hiện giờ lại bị diệt sạch?
“Minh công công cùng các cung phụng đâu?”
Tướng sĩ cảm nhận được lửa giận của Hoàng Nhất Thống, thầm kêu khổ trong lòng, dưới uy áp vô tận, thân thể run rẩy.
“Năm vị cung phụng…… Chạy trốn hết.”
“Minh công công, …… Ngã xuống.”
Hoàng Nhất Thống nghe xong run lên.
Minh công công là chiến lực cao tầng của Lạc Nhật vương triều.
Thực lực cường đại.
Nếu Tu La Thiết Kỵ chết khiến Lạc Nhật vương triều tổn thất thật lớn.
Thì Minh công công ngã xuống sẽ làm Lạc Nhật vương triều đại thương nguyên khí.
Cung phụng thoát đi càng khiến Lạc Nhật vương triều rơi vào cảnh dậu đổ bìm leo!
Nghe những lời này.
Ngôn viện trưởng nở nụ cười, nhẹ nhàng thở ra.
Hắn buông chén trà, đứng dậy cười nói: “Tốt, nếu đã biết được tình huống thì ta cũng không quấy rầy quốc chủ xử lý quốc sự nữa.”
“Nhưng quốc chủ cũng đừng quá nóng giận, với cảnh giới hiện tại của chúng ta, tâm cảnh bị phá vỡ sẽ không xong.”
Vừa dứt lời lến biến mất tại chỗ, không quên lưu lại tiếng cười vui vẻ.
Sắc mặt Hoàng Nhất Thống trở nên khó coi, thở ra một hơi rồi khôi phục bình tĩnh.
Tới cảnh giới như hắn, công phu dưỡng khí tự nhiên không kém.
Huống hồ hắn còn là chủ nhân một vương triều.
Hoàng Nhất Thống lại bình tĩnh hỏi:” Vậy Đại hoàng tử đâu? “
Tướng sĩ lắc đầu: “Đại hoàng tử chưa ngã xuống nhưng cũng không biết tung tích.”
“Ừ.”
Hoàng Nhất Thống gật gật đầu, phất phất tay, “Được rồi, ngươi lui xuống đi.”
“Tuân lệnh!”
Tướng sĩ đứng dậy, cúi đầu lui ra ngoài.
Sau khi rời khỏi mới nhẹ nhàng thở ra như trút được gánh nặng, mồ hôi ướt đẫm áo trong.
Trong đại điện, Hoàng Nhất Thống nhìn mặt trời lặn, lòng trở nên nặng nề.
Đội hình thế kia mà vẫn không thể chém giết Diệp Thu Bạch.
Ngược lại đánh mất nhiều lực như vậy.
Người này thật sự có khí vận thâm hậu.
Nhưng mũi tên đã rời cung không thể quay đầu.
Nếu đã hoàn toàn đắc tội Diệp Thu Bạch thì nhất định phải chém giết!
Ngay sau đó, hắn lạnh nhạt nói với thái giám: “Chiêu cáo Hoàng Thiên Minh từ nhiệm người thừa kế quốc chủ để khiển trách.”
“Đồng thời ban bố Huyền Thưởng Lệnh khắp bốn vực, lấy được tính mạng của Diệp Thu Bạch có thể đến quốc khố nhận lấy ba vật phẩm.”
Dứt lời, tâm thần thái giám chấn động.
Không nói tới chuyện Hoàng Thiên Minh.
Vào quốc khố nhận lấy ba vật phẩm sao?
Nhỏ máu thật nhiều!
“Còn không mau đi làm?”
Hoàng Nhất Thống nhìn thái giám.
Thái giám lập tức run giọng đáp: “Tuân lệnh.”


Truyện Cùng Thể Loại
Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức

Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất