Chương 149: Làm ăn
Quan Âm nhìn xuống Đường Tam Tạng vó ngựa chạy như bay, nói: "Chuyện này ngươi vẫn không nên tham gia vào thì hơn."
Trương Minh Hiên cười hì hì nói: "Ta hiểu, ta hiểu! Chỉ là làm ăn cùng Đường Đường thôi, không có ý khác."
Khóe miệng Quan Âm khẽ co giật, Đường Đường? Đây là cách gọi quỷ quái gì?
Dưới sự ngạc nhiện của Quan Âm, Trương Minh Hiên cười ha ha phi xuống đất, đáp xuống trước mặt Đường Tam Tạng.
Đường Tam Tạng lập tức ghìm ngựa, bạch mã hí hài một tiếng, nâng vó dừng trước mặt Trương Minh Hiên.
Thị vệ bên cạnh cũng đều siết chặt chiến mã, hộ vệ bên cạnh Đường Tam Tạng cảnh giác nhìn Trương Minh Hiên.
Đường Tam Tạng chắp hai tay nói với Trương Minh Hiên: "Tại sao thí chủ lại đến đây?"
Hai mắt Trương Minh Hiên nhìn hộ vệ bên cạnh, nói: "Tất cả các ngươi trở về đi thôi!"
Thủ lĩnh hộ vệ nhướng mày một cái nói: "Ngươi là ai?"
Trương Minh Hiên lấy điện thoại ra, một hình ảnh lập tức bắn ra ngoài.
Thủ lĩnh hộ vệ lẩm bẩm: "Điện thoại!"
Trương Minh Hiên ấn một video trò chuyện, sau một trận âm thanh bíp bíp, màn ảnh đột nhiên sáng lên, một đầu người mặt đầy râu xuất hiện trong đó.
Toàn bộ hộ vệ đều giật mình, còn có mấy người kêu lên thất thanh: "Trình tướng quân!"
Trình Giảo Kim cười to ha ha, nói: "Trương tiểu tử, tìm ta có chuyện gì?"
Trương Minh Hiên hướng màn hình về phía Đường Tam Tạng nói: "Bảo những hộ vệ này về đi."
Trình Giảo Kim nhìn một cái rồi nói: "Để họ hộ tống cao tăng đi Tây Thiên thỉnh kinh là chủ ý của bệ hạ, ta cũng không có cách nào ra lệnh cho họ."
Trương Minh Hiên nói: "Vậy ngài đi tìm bệ hạ ngay, bảo hắn ra lệnh cho những binh lính này trở về."
Đường Tam Tạng không vui nói: "Thí chủ có ý gì?"
Trương Minh Hiên đánh giá Đường Tam Tạng, nói: "Ngươi có biết đi Tây Thiên thỉnh kinh là như thế nào không?"
Đường Tam Tạng chắp tay vái một cái nói: "Cầu lấy chân kinh, phổ độ vạn dân."
Trương Minh Hiên nói: "Vậy ngươi có biết dọc đường đi có lang sài hổ báo, còn có yêu ma ác quỷ hay không?"
Đường Tam Tạng kiên định nói: "Bần tăng biết. Nhưng đều không thể ngăn trở một lòng hướng Phật của bần tăng."
Trương Minh Hiên cười nhạo nói: "Ngươi không sợ, nhưng bọn họ thì sao?"
Đường Tam Tạng nhìn về hướng bọn hộ vệ, một đám hộ vệ đều cúi đầu xuống, không dám nhìn thẳng vào mắt.
Trương Minh Hiên nói: "Bọn họ đều là trụ cột một nhà, trên có già dưới có con nhỏ, đi với ngươi mấy chục năm, trong nhà làm sao bây giờ? Nhỡ đâu xảy ra chuyện, ngươi đối mặt với cả nhà già trẻ của họ như thế nào?"
Đường Tam Tạng hơi hổ thẹn nhắm mắt, nói: "Là ta nghĩ sai rồi, các ngươi trở về đi thôi!"
Tất cả hộ vệ đều ngẩng đầu kinh ngạc nhìn Đường Tăng, thủ lĩnh hộ vệ do dự nói: "Chúng ta phụng mệnh bệ hạ bảo vệ cao tăng lên đường, làm sao có thể trở về?"
Đường Tam Tạng nói: "Trở về đi thôi! Các ngươi không một lòng hướng Phật, không đến Tây Thiên ra mắt Chân Phật được đâu."
Trương Minh Hiên tức giận nói: "Bảo các ngươi đi thì đi nhanh lên, không phải là chết thì mới vui chứ!"
Bọn thị vệ nhìn thủ lĩnh, thủ lĩnh do dự một chút rồi nói: "Thánh tăng bảo trọng!"
Kéo dây cương một cái, một con ngựa quay về, những thị vệ còn lại cũng vui mừng chạy theo.
Trương Minh Hiên quay đầu nói với Trình Giảo Kim trong video: "Làm phiền Trình tướng quân nói tốt vài câu cho bọn họ ở trước mặt bệ hạ."
Trình Giảo Kim cười ha ha nói: "Yên tâm, chút chuyện nhỏ này cứ giao cho ta."
Màn hình điện thoại tối sầm lại, video đã tắt.
Trương Minh Hiên cười ha ha nói với Đường Tam Tạng: "Chuyện này làm không tệ."
Đường Tam Tạng nói: "Nếu thí chủ tới vì bọn họ, ngài có thể về rồi!"
Trương Minh Hiên lắc đầu một cái nói: "Ta tới tìm ngươi."
Đường Tam Tạng kinh ngạc nói: "Tìm bần tăng?"
Trương Minh Hiên nói: "Ngươi không xuống nói chuyện sao?"
Đường Tam Tạng do dự một chút, tung người xuống ngựa, đứng ở trước mặt Trương Minh Hiên.
Trương Minh Hiên cười ha hả nói: "Ta muốn làm một vụ làm ăn với ngươi."
Đường Tam Tạng lắc đầu nói: "Thí chủ tìm nhầm người rồi, bần tăng không phải là thương nhân."
Trương Minh Hiên nói: "Đừng nóng, ngươi nghe ta nói."
Lấy một cái điện thoại ra nói: "Ngươi biết cái này chưa?"
Đường Tam Tạng gật đầu một cái nói: "Mặc dù bần tăng không có, nhưng cũng đã nhìn thấy rồi."
Trương Minh Hiên đưa điện thoại cho Đường Tam Tạng, nói: "Cái này cho ngươi."
Đường Tam Tạng chắp hai tay nói: "Không có công không dám nhận thưởng!"
Trương Minh Hiên nói: "Một lát sẽ có công."
Nhét điện thoại vào trong tay Đường Tam Tạng, nói: "Ta cần ngươi lúc Tây du, đi qua mỗi nước phải tìm một thương gia làm đồ gốm, chế tạo điện thoại để buôn bán, phương pháp chế tạo đã có bên trong điện thoại. Lợi ích ta cho ngươi một phần, thế nào?"
Đường Tam Tạng đưa điện thoại ra, lắc đầu nói: "Bần tăng lên đường đi thỉnh lấy chân kinh, không thể đồng ý với ngươi."
Trương Minh Hiên tiếp tục nói: "Tất nhiên, cũng không chỉ có ích lợi. Nếu như trên đường ngươi gặp phải chuyện gì đều có thể đến hỏi ta, thế nào?"
Đường Tam Tạng nghi ngờ nói: "Đường thí chủ đi quá lớn."
Trương Minh Hiên cười thần bí, nói: "Nhưng ta là tu sĩ, đã từng đi khắp tứ đại châu, ta biết không ít chuyện." Đường Tam Tạng động lòng.
Trương Minh Hiên nỗ lực nói thêm lần nữa: "Chẳng lẽ ngươi chỉ đi cầu lấy chân kinh như vậy sao?"
Đường Tam Tạng nghi ngờ nói: "Lời này hiểu như thế nào?"
Trương Minh Hiên chỉ hận rèn sắt không thành thép, nói: “Chẳng lẽ ngươi không chuẩn bị một ít người tham gia sao? Truyền kinh không đơn giản, cũng không thể lấy không."
Đường Tam Tạng nghĩ đến một ít điển cố trong kinh thư, khi chúng sư thánh tăng xuống núi, từng để kinh thư ở Vệ Quốc trưởng lão Triệu gia đã cùng hắn tụng một lần, bảo người nhà hắn sống yên ổn, người chết siêu thoát, chỉ đòi hắn ba đấu ba gạo và hoàng kim, Phật Tổ còn nói bọn họ quá bỉ ổi, khiến cho con cháu đời sau không có tiền sử dụng.
Nhất thời sáng tỏ trong lòng, chắp hai tay nói: "Bần tăng đồng ý."
Trương Minh Hiên vui vẻ nói: "Như vậy tốt biết bao."
Đường Tam Tạng chần chờ một chút rồi nói: "Một phần có phải quá ít hay không?"
Trương Minh Hiên tức giận nói: "Không ít. Làm người không thể tham, làm tăng càng không thể tham."
Đường Tam Tạng thẹn thùng xoay người lên ngựa, vỗ ngựa phóng đi.
Trương Minh Hiên nhìn Đường Tam Tạng đi xa, phi thân lên, cưỡi mây đạp gió về nhà.
Trương Minh Hiên về đến nhà liền chui vào trong phòng, nằm ở trên giường, tâm thần chìm vào biển nhận thức.
Chỉ thấy bên cạnh máy chủ điện thoại, một thế giới hư ảo đã hình thành, một kiếm khách mặc một màu xanh đen, nhắm mắt ngồi xếp bằng trong hư không, một thanh trường kiếm để trên đầu gối.
Trương Tiểu Phàm xuất hiện bên cạnh Trương Minh Hiên, nhìn tiểu thế giới mới xuất hiện, nói: "Hắn còn cần thời gian."
Trương Minh Hiên gật đầu một cái, nói: "Tru Tiên có thể lên kệ rồi!"
Trương Tiểu Phàm tức giận nói: "Tự ngươi làm! Ta còn bề bộn nhiều việc!"
Trương Minh Hiên kinh ngạc trong lòng, nói: "Plants vs Zombies!"
Trương Tiểu Phàm gật đầu một cái nói: "Vừa hoàn thành xong!"
Trương Minh Hiên ha ha cười nói: “Làm việc nhanh thật nha!”
Sau đó động một cái trong lòng, nói: "Ta đi ra ngoài một chút!"
Ý niệm vừa lóe sáng, đã ra bên ngoài. Lấy điện thoại ra nói với Trương Tuấn: "Đưa Tru Tiên lên kệ sách."
Trương Tuấn: [Nghi ngờ] Đưa lên kiểu gì?
Trương Minh Hiên: Trên kệ sách có mục chọn đưa lên, bấm một cái, đặt sách ở dưới sóng ánh sáng của điện thoại là được.
Trương Tuấn: Hiểu rồi.
Trương Minh Hiên mở khu trò chơi ra, chỉ thấy một logo hình cương thi đội mũ rơm xuất hiện trong đó, nhấn một cái chỉ thấy xuất hiện một hàng chữ mười văn tiền để kích hoạt.
Cảm ơn Tu Đặc Lạc khen thưởng! Cảm ơn Tiểu Nhạc Nhạc A khen thưởng! Cảm ơn Khiêu Dược Thổ Hào khen thưởng! Vô cùng cảm ơn Trình Diễn Ma khen thưởng!
Trang 76# 1