Tây Du Chi Đại Giải Trí Gia

Chương 163: Con sông dài của vận mệnh

Chương 163: Con sông dài của vận mệnh




Trong Tử Tiêu cung, một lão giả ngồi ở trên một chiếc đệm cói, bên dưới có ba ngàn chiếc đệm trống không.

Hồng Quân lẩm bẩm: "Đạo hạnh của bọn họ càng ngày càng cao, súy nữa là không giấu được rồi." Vẻ mỉm cười hài lòng vô thức hiện ra trên mặt.

Sau đó ánh mắt hắn xuyên thấu qua không gian vô tận, rơi xuống trên người Trương Minh Hiên đang biên tập phim, lẩm bẩm: "Ta không biết ngươi có lai lịch gì, nhưng ngươi cứ tiếp tục đi!"

Một dòng sông hư ảo yên lặng mà êm dịu xuất hiện trước mặt, từng đoạn ngắn hiện lên trên dòng sông, long phượng tranh bá, Tam Hoàng Ngũ Đế, cuộc chiến Phong Thần, khi dòng sông vận mệnh đi đến điểm cuối cùng thì cũng đã có vô số lượng kiếp trôi qua, trời đất đều bị hủy diệt.

Hồng Quân đã sớm phát hiện ra sự tồn tại của dòng sông vận mệnh, lúc trước hắn không tiếc hợp thân với chính đạo là vì để thay đổi hướng đi của dòng sông vận mệnh, tránh cho lượng kiếp vô tận giáng xuống, không ngờ trái lại còn khiến dòng sông vận mệnh càng thêm vững chắc.

Ngay vào lúc hắn sắp rơi vào tuyệt vọng, dòng sông vận mệnh chảy xuôi đến điểm Tây Du, trong nháy mắt một chút gợn sóng đã quấy rầy đến hắn, khi đó cũng chính là lúc Trương Minh Hiên xuất hiện.

Hồng Quân kinh ngạc phát hiện ra người này lại không ở trong Thiên Đạo, không thấy rõ quá khư tương lai của người này, sau đó hắn không tiếc dùng sức mạnh Thiên Đạo để che giấu tung tích của Trương Minh Hiên, còn lợi dụng Thiên Đạo để Trương Minh Hiên kết duyên sư đồ với Thông Thiên, chỉ hy vọng chút gợn sóng ấy có thể lớn lên, biến thành sóng nhỏ, sau đó biến thành sóng lớn, cuối cùng cuốn lấy toàn bộ dòng sông vận mệnh thoát khỏi gông xiềng.

Viu. . . một cái bánh răng xuất hiện ở sau lưng Hồng Quân, im lặng chuyển động, phía trên tràn đầy sự thú vị không tên.

Sắc mặt Hồng Quân biến đổi vài lần, ánh mắt đờ đẫn, nét mặt cứng ngắc, cả người hắn chui vào trong bánh răng, bánh răng biến mất không còn tăm hơi.

Ngày hôm sau, Trương Minh Hiên xuống giường, lẩm bẩm: "Thông báo lêng toàn Internet, Tiên Kiếm sẽ lên kệ vào buổi trưa."

"Rõ!" Một giọng nói đáp lại.

Trương Minh Hiên đi ra khỏi phòng, Lý Thanh Tuyền đang ở trong sân, cầm một quyển sách đọc đến say sưa.

Trương Minh Hiên đi tới, tò mò nói: "Sách gì vậy!"

Lý Thanh Tuyền thoáng liếc nhìn Trương Minh Hiên, vênh váo nói: "Sách 'Ma Đạo' mới ra của thư điếm Quỳnh Lâm, xem đã hơn nhiều 'Thiếu niên tu chân ở dị giới' của ngươi nhiều."

Trương Minh Hiên sững sờ, đã có cuốn sách còn vượt qua cả "Thiếu niên tu chân ở dị giới" rồi sao? Tuy hắn đã sớm chuẩn bị cho trường hợp này, nhưng không ngờ lại nhanh như vậy!

Trương Minh Hiên tò mò hỏi: "Sách viết về cái gì?"

"Viết về câu chuyện của một thiếu niên tu hành ma đạo, dưới sự đuổi giết của tu sĩ chính đạo, hắn ngày càng mạnh hơn, những kẻ chính đạo kia quả là rất dối trá." Khi nói đến chính đạo, vẻ mặt Lý Thanh Tuyền tràn đầy sự khinh thường.

Trương Minh Hiên thầm nói: "Cốt truyện này rất quen thuộc!"

Lý Thanh Tuyền khép sách lại, nhìn Trương Minh Hiên rồi hỏi: "Trò chơi của ta đâu?"

Trương Minh Hiên lúng túng đáp: "Chờ thêm chút nữa đi, sắp có rồi."

Lý Thanh Tuyền khinh bỉ nhìn Trương Minh Hiên, nói: "Đáng lẽ ta không nên hỏi ngươi."

Trương Minh Hiên lúng túng nhìn trái ngó phải, hơn mấy tháng rồi, đúng là hắn đã kéo dài quá lâu!

Trương Minh Hiên cảm thấy kỳ lạ cất tiếng hỏi: "Thanh Nhã tỷ đâu?"

Lý Thanh Tuyền khẽ hừ một tiếng, mở sách ra tiếp tục xem.

Trương Minh Hiên sờ mũi, lúng túng đi đến thư điếm ở phía trước, ngồi vào ghế, mở điện thoại ra rồi chơi Plants vs Zombie.

Vào lúc này, trong điện thoại di động đã rất náo nhiệt.

Đại Ngưu: Tiên Kiếm Kỳ Hiệp truyện, đó là phim điện ảnh mới nhất của ông chủ Trương ư?

Tửu Phong Tử: Ngu ngốc, là phim truyền hình.

Đại Ngưu: [Cười ngây ngô] Phim truyền hình chắc cũng giống như phim điện ảnh! Ông chủ Trương đặt tên thật là lạ, chúng cũng đâu hề có điện!

Lão Ngưu: Lần này có thể xem trên điện thoại sao?

Ngọc Diện: Ư ư ư. . . nghe nói tỷ muội tốt của ta cũng đi quay Tiên Kiếm đó!

Thanh Liên Kiếm: Là ai? Ta cũng quay Tiên Kiếm đây.

Ngọc Diện: Ư ư ư. . . Người ta không thể nói được. . .

Lão Ngưu: Cút cút cút! Ngọc Diện nhà ta đang nói chuyện, ngươi chen miệng vào làm gì.

Chu Cường: [Cười] Ta cũng quay Tiên Kiếm đây!

Ma Tử: [Tò mò] Có thể nói trước nội dung kể về cái gì không?

Thanh Liên Kiếm: Một câu chuyện rất hay, các ngươi nên xem thật kỹ.

Đại Thiên Vương: Xem được trên điện thoại đây! Thật là tốt quá mà.

Trình gia Đại Ma Vương: [Thút thít] Lão già đáng ghét.

Trình gia Nhị Ma vương: [Thút thít] Ta cũng rất muốn đóng phim!

Yến Xích Hà: [Hoảng sợ] Viện trưởng đến rồi!

Thanh Liên Kiếm: [Tò mò] Bọn họ sao vậy?

Lão Chu: [Cười to] Hình như là đổi viện trưởng rồi, viện trưởng mới tới rất lợi hại.

. . .

Nam Chiêm Bộ Châu, tại Thục Sơn.

Tề Sấu Minh vuốt ve chiếc điện thoại trong tay, cười nói: "Món đồ chơi nhỏ mà Thanh Linh Tử gửi về có vài chỗ rất kỳ diệu."

Một vị tăng nhân ăn mặc như một nhà sư khất thực ngồi ở phía dưới, nói: "Tiện lợi hơn lưu ảnh thạch rất nhiều."

Phu nhân Diệu Nhất, Tuân Lan Nhân cười nói: "Cũng coi như là hắn có lòng, có thời gian thì gọi hắn tới đi!"

Tề Sấu Minh cười nói: "Các ngươi nói xem 'Tiên Kiếm Kỳ Hiệp truyện' là cái gì? Hắn còn một mực khuyên chúng ta phải xem."

Một đạo sĩ lôi tha lôi thôi nồng nặc mùi rượu ngả ngớn nói: "Vậy thì xem đi! Kiếm hiệp à? Không biết là có liên quan gì đến Thục Sơn chúng ta không!"

Tề Sấu Minh cười ha ha, nói: "Đúng là rất có khả năng."

Thiếu nữ đứng bên cạnh đột ngột lên tiếng: "Trương Minh Hiên là người giết Tôn Nam."

Chỉ trong nháy mắt, bầu không khí lập tức trở nên lạnh lẽo, lông mày Tề Sấu Minh nhíu chặt, nói: "Thân phận của hắn vẫn chưa được tra ra, không nên hành động thiếu suy nghĩ."

Bầu không khí nặng nề kéo dài hồi lâu, Tề Sấu Minh mới nói tiếp: "Phiền các vị trưởng lão phóng to hình chiếu của điện thoại, để các đệ tử cỏ thể xem được 'Tiên Kiếm Kỳ Hiệp truyện' ."

Rất nhiều trưởng lão đều đứng lên, cung kính làm lễ, nói: "Dạ!"

Trên đảo Huyền Không của Côn Lôn, Khương Chí Hoa cười ha ha, chơi chiếc điện thoại trên tay, mở một cái video.

Hai tiếng tít tít vang lên, dáng vẻ xinh đẹp của Khương Cẩm Tịch lập tức xuất hiện trên màn hình tro.

Khương Chí Hoa tươi cười nói: "Tịch Nhi à! Ra ngoài lâu vậy rồi, con chơi đã chán chưa? Mau trở về đi thôi!"

Khương Cẩm Tịch nháy mắt làm nũng, nói: "Phụ thân, được rồi mà! Hai ngày nữa con sẽ trở về."

Sau đó nàng ra vẻ kinh ngạc, nói: "Phụ thân, bên chỗ con có tin tức mới, có thời gian con sẽ lại nói chuyện tiếp với người! Phụ thân nhớ xem 'Tiên Kiếm Kỳ Hiệp truyện' đó!"

Khương Chí Hoa nhìn màn hình vụt tắt, há hốc miệng một hồi rồi lại khép vào.

Hắn tức giận bấm vào video lần nữa, khuôn mặt của Thạch Thiên Phàm xuất hiện ở phía đối diện.

Thạch Thiên Phàm thật thà hô lên một tiếng: "Sư phụ!"

Khương Chí Hoa cả giận nói: "Ta bảo ngươi dẫn Cẩm Tịch trở về, vậy mà ngươi đã làm gì?"

Thạch Thiên Phàm lén lút liếc nhìn sang bên cạnh một chút, Khương Cẩm Tịch ở bên cạnh đang uy hiếp quơ quơ nắm đấm với Thạch Thiên Phàm.

Thạch Thiên Phàm do dự hồi lâu mới nói: "Ta đang quay phim truyền hình."

"Quay phim truyền hình!"

Khương Chí Hoa hít một hơi rồi đáp: "Thiên Phàm à! Ta cảm thấy tu vi của ngươi đã đến bình cảnh rồi, chỉ cần trau dồi thêm một chút nữa là có thể thăng cấp."

Thạch Thiên Phàm thay đổi sắc mặt, vội vàng hô lên: "Sư phụ, ta. . ."

Màn hình vụt tắt chỉ trong nháy mắt.

Thạch Thiên Phàm ngơ ngác quay đầu nhìn về phía Khương Cẩm Tịch, nói: "Tiểu sư muội, vì sao lại ngắt video của ta?"

Khương Cẩm Tịch phủi tay, cười nói: "Phim truyền hình sắp bắt đầu rồi!"

Khương Chí Hoa mờ mịt nhìn video đã tối đen, tóc dài tung bay, phóng ra khí thế mạnh mẽ, có âm thanh trầm đục vang lên, mặt đất trong phạm vi ngàn mét sụp xuống ba thước. Tất cả đệ tử và các trưởng lão đều trốn ra xa ngay tức khắc, cảm ứng được linh khí điên cuồng trên đảo Phù Không thì đều âm thầm tắc lưỡi!

Theo từng giây từng phút trôi qua, càng ngày càng nhiều người bấm vào mục video, thỉnh thoảng lại phải tải lại.

Ở trong một tửu lâu ở Trường An, ông chủ cười ha ha đặt điện thoại lên cái giá trên tường, màn hình mở tối đa, lớn gần một mét lơ lửng ở trước tường.

Một vị khách quen kinh ngạc hô: "Là điện thoại ư?"

Ông chủ cười ha ha, gật đầu nói: "Hôm nay có Tiên gia kỳ hiệp truyện, tất cả mọi người cùng xem đi."

Các khách hàng còn lại đều khen hay, vừa ăn cơm vừa thỉnh thoảng nhìn về phía màn hình điện thoại.

Đột nhiên tất cả mọi người đều chấn động tinh thần, hình ảnh một người ngự kiếm phi tiên xuất hiện trên màn hình, trên đó có mấy chữ to "Tiên Kiếm Kì Hiệp truyện" .


Trang 83# 1


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất