Chương 191: Nhận được một tiểu loli
Lý Thế Dân gầm lên giận dữ giống như một con mãnh hổ đang ở tuổi xế chiều: "Ta biết, ta biết ngay là như thế mà!"
Rồi đột nhiên ngẩng đầu lên nhìn Lý Thanh Nhã nói: "Cầu xin tiên tử hãy báo thù cho Vô Cấu! Bất luận phải trả cái giá thế nào thì ta cũng chấp nhận!"
Lý Thanh Nhã nói: "Ta sẽ cố hết sức, bây giờ ta phải đến miếu Thành Hoàng một chuyến!"
Nói rồi nàng xoay người bước đi, Trương Minh Hiên vội vàng đuổi theo, hai người dùng thuật ẩn thân, bay đến miếu Thành Hoàng.
Bởi vì lệnh giới nghiêm Hoàng Thành, nên miếu Thành Hoàng cũng vắng vẻ hiu quạnh, chỉ có vài người trông coi miếu tới quét dọn vệ sinh.
Lý Thanh Nhã và Trương Minh Hiên đi vào bên trong, ngay lúc đó một người coi đền tiến lên khẽ hành lễ nói: "Hai vị thiện tín tới đây dâng hương sao?"
Lý Thanh Nhã vung tay lên, tất cả người coi đền trong phòng đều nhắm mắt lại.
Lý Thanh Nhã nói: "Thanh Hoàng, mau đi ra gặp ta!"
Trên bức tượng thần Thành Hoàng đột nhiên toả ra thần quang, một vị thần mình mặc áo quan bước ra, cung kính hành lễ nói: "Thành Hoàng thành Trường An tới tiếp kiến Lý thiểu thư, tiếp kiến Trương công tử!"
Lý Thanh Nhã nói: "Ta hỏi ngươi, hoàng hậu đã chết rồi ngươi có biết không?"
Hào cung kính nói: "Tiểu thần biết!"
"Vậy thần hồn Hoàng hậu đang ở chỗ nào?"
Thành Hoàng cười khổ nói: "Lý tiểu thư đánh gia cao tiểu thần rồi, hoàng hậu là đấng tôn quý, thi thể sau khi chết sẽ có Hắc Bạch Vô Thường đích thân đến tiếp nhận, làm sao đến phiên tiểu thần can dự?"
Sắc mặt Thành Hoàng bất chợt thay đổi nói: "Hôm nay Hắc Bạch Vô Thường cùng các thần tiên của Thiên Đình đều đến đây hỏi về chuyện thần hồn của hoàng hậu nương nương, hình như hồn của hoàng hậu nương nương chưa có trở về âm phủ!"
Lý Thanh Nhã biến sắc nói: "Cái gì?"
Trương Minh Hiên cũng nhíu mày nói: "Chưa quay về âm phủ,vậy thì đi đâu?"
Lý Thanh Nhã tức giận nói: "Bị kẻ khác cướp đi rồi!"
Trương Minh Hiên cũng lập tức hoảng loạn , kẻ cướp đó rốt cuộc là ai? Hiện tại thì chẳng có chút manh mối nào!
Lý Thanh Nhã không cam lòng hỏi: "Ngươi canh giữ Trường An, có từng thấy kẻ nào khả nghi đi vào hoàng cung chưa?"
Thành Hoàng lắc đầu nói: "Chưa từng thấy!"
Trương Minh Hiên đi theo Lý Thanh Nhã ra ngoài.
Trong đầu vẫn cứ mơ hồ, là kẻ nào đã giết Hoàng hậu nương nương? Thần hồn của hoàng hậu nương nương rốt cuộc đang ở nơi nào?
Hai người cứ theo bản năng đi về phía thư điếm Thanh Vận .
Lúc đi ngang qua một con phố, Trương Minh Hiên bỗng kinh ngạc nhìn thấy trước một cái sạp nhỏ, một đạo sĩ anh tú sáng sủa đang ngồi trong sạp.
Trương Minh Hiên vội vàng chạy tới vừa ngạc nhiên vừa mừng gọi to: "Viên đạo trưởng, Viên đạo trưởng!" Rồi kéo ghế ngồi bên cạnh Viên thủ thành.
Lý Thanh Nhã cũng đi đến hỏi: "Vị này chính là?"
Trương Minh Hiên giới thiệu: "Vị này chính là Viên Thủ Thành Viên đạo trưởng, rất am hiểu về thuật bói toán!"
Ánh mắt khẩn thiết nhìn về phía Viên thủ thành nói: "Đạo trưởng, phiền ông tính giúp ta một quẻ!"
Viên thủ thành vuốt râu mỉm cười nói: "Tiểu hữu muốn hỏi chuyện gì?"
Trương Minh Hiên căm tức giận dữ nói: "Ta muốn biết ai là người đã giết hoàng hậu, thần hồn của hoàng hậu giờ ở đâu?"
Viên thủ thành khẽ nhắm mắt, bấm ngón tay một lúc, mở to mắt nói: " Cách thànhTrường An năm mươi dặm có một sơn cốc tên là Hãm Phượng Cốc!"
Thần sắc Lý Thanh Nhã chợt thay đổi nói: "Đi theo ta!"Rồi kéo theo Trương Minh Hiên biến mất trong nháy mắt.
Viên Thiên Cương mỉm cười nói: "Tiểu hữu, nhớ kỹ quẻ Kim!"
Hãm Phượng Cốc, Vương Chấn đang ôm ngực miệng nôn ra từng ngụm từng ngụm máu tươi, vẻ mặt vô cùng đau đớn.
Đột nhiên không trung chấn động, Vương Chấn ngẩng đầu quát lên: "Ai?"
"Là ta!" Một nữ nhân mặc y phục nền hoa màu tím, sắc môi đỏ tươi từ trong không gian bước ra.
"Bọ Cạp! Làm sao ngươi lại ra đây ?" Vương Chấn lại ho khan hai tiếng, phun ra hai ngụm máu.
Bọ Cạp nhíu mày nói: "Hắc Bào, vết thương của ngươi thật sự rất nghiêm trọng!"
Vương Chấn cười khổ nói: "Thật không ngở số mệnh của Đại Đường lại thâm hậu đến thế, bị số mệnh Thiên Phượng đánh trả, ta suýt nữa bị giết! E rằng Đại Đường đã chiếm mất phân nữa số mệnh của nhân tộc rồi."
Bọ Cạp nói: "Cho nên mới phải lấy Đại Đường ra bố cục, đi theo ta!"
"Đi đâu!"
Một đường kiếm khí như thủy tinh vụt lên, chém về phía Vương Chấn.
Bọ Cạp quát lên: "Là ai?"
Sau lưng một cái đuôi bọ cạp như tia chớp nhô ra, mài vào kiếm khí, kiếm khí nổ tung ầm ầm, tứ phía không một sinh vật nào còn sống, kiếm khí xẹt qua sườn núi giống như xẹt qua miếng đậu hũ, trong chớp mắt nổ rung trời, bụi mù khắp nơi.
Lý Thanh Nhã dẫn theoTrương Minh Hiên bước ra từ trong không trung, Bọ Cạp đã túm lấy Vương Chấn quay đầu lại nhéch mép cười với Lý Thanh Nhã, rồi biến mất trong không trung trong nháy mắt.
Lý Thanh Nhã tức giận nói: "Lại tới chậm nữa rồi!"
Trương Minh Hiên lập tức lấy ra Thanh Bình kiếm cắm xuống mặt đất cắm rồi nói: "Sơn thần, thổ địa mau mau tới đây gặp ta!"
Hắn nhíu nhíu mày nhổ lên rồi cắm xuống lần nữa lại nói: "Sơn thần, thổ địa mau mau tới đây!"
Lý Thanh Nhã lắc lắc đầu nói: "Vô dụng thôi, sơn thần thổ địa nơi này đều đã ngã xuống ."
Trương Minh Hiên thất vọng nói: "Tại sao lại có thể như vậy ?" Vội vàng đứng lên nói: "Đi! Chúng ta đến tìm Viên Thủ Thành, hắn nhất định biết cái gì!"
Lý Thanh Nhã vẻ mặt khẽ động, kéo theoTrương Minh Hiên chạy về Trường An, hai người chạy vòng vo quanh thành Trương An một vòng cũng không có phát hiện ra tung tích của Viên Thủ Thành.
Hai người trở lại chính điện hoàng cung, Lý Thế Dân đột nhiên đứng lên nói: "Có bắt được hung thủ không?"
Lý Thanh Nhã lắc lắc đầu nói: "Không bắt được, hung thủ có trợ thủ."
Lý Thế Dân vô cùng phẫn nộ gầm nhẹ một tiếng: "Là ai?"
Nét mặt Lý Thanh Nhã trầm xuống nói: "Ma tộc!"
Lý Thế Dân sửng sốt nhìn về phíaTrương Minh Hiên nói: "Ma tộc của Phi Thăng Chi Hậu?"
Lý Thanh Nhã lắc đầu nói: "Không phải! Tu sĩ trong lúc tu luyện thành tiên cần độ kiếp, có Lôi kiếp, Phong kiếp, Hỏa kiếp. Còn có một loại kiếp kỳ lạ nhất đó chính là Thiên Ma kiếp! Lôi kiếp, Phong kiếp, Hỏa kiếp đều là ảnh hưởng đến thân thể, còn Thiên Ma kiếp thì ảnh hưởng tới nội tâm, nếu giết chết Thiên Ma độ kiếp thành công thì đạo hạnh sẽ tăng cao vùn vụt. Độ kiếp thất bại, Thiên Ma chiếm giữ thân thể đây chính là Ma tộc."
Lý Thế Dân lập tức ngẩng đầu giận dữ hét: "Trình Giảo Kim!"
Ngoài cửa, Trình Giảo Kim toàn thân mặc áo giáp trụ lập tức đi vào đến ôm quyền nói: "Thần bái kiến bệ hạ!"
Lý Thế Dân lấy ra một lệnh bài Phi Long nói: "Nhận lấy lệnh bài của ta, Thiên Tử Thần Kiếm, thỗng lĩnh Cửu Long vệ diệt hết tất cả đám Ma tộc cho ta!"
Trình Giảo Kim hai tay để ngang thân, nhận lấy lệnh bài trầm giọng nói: "Thần tuân chỉ!" Rồi xoay người ngẩng đầu ưỡn ngực đi ra ngoài, tỏa ra một thứ sát khí vô biên.
Trương Minh Hiên hoảng hốt, hoàng hậu đã chết, lịch sử có ghi chép lại sau khi hoàng hậu chết không lâu thì Tấn Dương cũng từ giã cõi trần. Nếu là trước đâyTrương Minh Hiên còn có thể nghĩ rằng chỉ cần chữa khỏi bệnh cho Tấn Dương là sẽ không có chuyện gì , nhưng là hiện tại Trương Minh Hiên cũng không khỏi lo lắng.
Trương Minh Hiên hỏi: "Bệ hạ, người có thu xếp gì đối với Tấn Dương không?"
Lý Thế Dân mắt hổ trừng lên nói: "Ngươi có cái gì cứ nói thẳng ra đi?"
Trương Minh Hiên ôm quyền nói: "Bệ hạ! Ta lo lắng kẻ xấu sẽ làm hại Tấn Dương công chúa."
Lý Thanh Nhã cũng nhíu mày nghi hoặc nhìn thấyTrương Minh Hiên.
Lý Thế Dân cười ha hả, cười đến nỗi nước mắt chảy ra: "Hoàng cung Đại Đường của ta từ khi nào lại tùy tiện cho kẻ xấu tự ý ra vào thế? Ngay cả đến người thân của mình mà trẫm cũng không bảo vệ được sao?" Rồi bỗng nhiên xoay người nắm lấy một chén trà ném mạnh xuống đất, nước trà từ trong chén sứ văng ra khắp nơi, đám thái giám thị nữ đứng trước cửa cũng nháo nhào quỳ rạp xuống đất.
Trương Minh Hiên nói: "Hoàng hậu đã ra đi rồi!"
Lý Thế Dân thở hổn hển, nước mắt không kìm lại được rơi xuống.
Trương Minh Hiên tiếp tục nói: "Ta sẽ mang Tấn Dương đi, có thể dạy con bé tu luyện để chữa khỏi bệnh cho nó."
Một lúc lâu sau, Lý Thế Dân thở dài một hơi nói: "Cho ta một ít thời gian đã."
Trang 97# 1