Tây Du Chi Đại Giải Trí Gia

Chương 193: Nghiệp vụ đầu tiên của Đường Tam Tạng

Chương 193: Nghiệp vụ đầu tiên của Đường Tam Tạng




Tôn Ngộ Không chặn đường một người thợ đang đẩy xe lại và nói: "Ta hỏi ngươi, người đứng đầu của các ngươi đang ở đâu?"

Người thợ ngẩng đầu lên vừa nhìn thấy Tôn Ngộ Không đã bị dọa kinh sợ hét lên một tiếng, xe đẩy lập tức bị đổ xuống mặt đất, người thợ cũng sợ quá mà nằm liệt ở dưới đất, quỳ xuống dập đầu liên tục nói: "Gia gia xin tha mạng! Yêu quái gia gia xin tha mạng!"

Đường Tam Tạng vội vàng nói: "Thí chủ mau mau đứng lên, nó không phải yêu quái, nó là đồ nhi của bần tăng."

Người thợ lặng lẽ ngẩng đầu liếc mắt nhìn một cái, lại sợ hãi vội vàng cúi thấp đầu cầu xin tha thứ: "Gia gia tha mạng! Gia gia tha mạng!"

Tôn Ngộ Không vò đầu bứt tai nói: "Ta hỏi ngươi, người đứng đầu của các ngươi đang ở đau?"

Người thợ vẫn quỳ xuống đất nói: "Gia gia tha mạng, phía trước có một căn nhà lớn gạch đỏ ngói xanh đó chính là nơi ở của thôn trường."

Tôn Ngộ Không khì khì nói: "Sư phụ, đi thôi!"

Hai sư đồ, đi vào trong thôn trang, gặp mấy thôn dân ai nấy đều hoảng sợ chạy trốn, xe đẩy cũng vứt lăn lộn một bên.

Trong nhà thôn trưởng, một người đàn ông trung niên dáng vẻ kinh hãi sợ sệt khom lưng đứng khép vào một bên.

Đường Tam Tạng niệm một câu"A di đà Phật" nói: "Thôn trưởng, bần tăng lần này tới đây là có một việc... Có ý muốn thương lượng cùng với thôn trưởng."

Trong lúc nói chuyện, Đường Tam Tạng còn hơi đỏ mặt, người xuất gia đi bàn chuyện làm ăn của mình, đây chính là người thứ nhất!

Thôn trưởng vội vàng gập người chín mươi độ nói: "Đại sư, mong ngài căn dặn."

Đường Tam Tạng mở video trong điện thoại ra, lão Chu xuất hiện bên trong video,cười nói khì khì: "Sau đây ta sẽ biểu thị cho ngươi phương pháp chế tác ra một chiếc điện thoại, đầu tiên cần phải chế tạo ra một cái khuôn đúc thật tốt, vật liệu trận pháp để khảm..."

Chỉ chốc lát sau, lão Chu lấy ra một chiếc điện thoại mới ra lò nói: "Như vậy, một cái di động đã được chế tạo xong."

Đường Tam Tạng niệm một câu: "A di đà Phật" nói: "Thí chủ, đã hiểu chưa!"

Thôn trưởng do dự một chút nói: "Cái trận đồ này cần ta vẽ ra, nếu chỉ dựa vào trí nhớ thì rất dễ bị lỗi."

Đường Tam Tạng nói: "Theo ý ông!"

Tôn Ngộ Không khì khì nói: "Thì ra đây là điện thoại di động! Không giống của ta lắm."

Đường Tam Tạng u oán nói: "Của con là do Linh thạch chế tác ra, thuộc loại điện thoại cao cấp."

Khoảng một canh giờ sau, thôn trưởng cầm một chiếc điện thoại mới ra lò vui mừng chạy vào nói: "Đại sư, nung xong rồi."

Đường Tam Tạng nhận lấy nhìn qua một lượt, so sánh với cái của mình, hình vẽ ngôi sao, hoa văn xung quanh, vẫn có không ít điểm khác nhau.

Nói: "Thí chủ, xin nhỏ một giọt máu tươi lên trên."

Thôn trưởng sắc mặt trắng bệch, vội vàng quỳ rạp xuống đất dập đầu nói: "Đại sư xin tha mạng!"

Tôn Ngộ Không tức giận nói: "Bảo nhà ngươi nhỏ, thì ngươi nhỏ đi!"

Thôn trưởng trong lòng run sợ, cắt một nhát vào tay, hai mắt nhắm chặt chịu chết nhỏ một giọt máu lên trên chiếc điện thoại.

Đường Tam Tạng căng thẳng hỏi: "Thí chủ, có cảm giác gì không?"

Thôn trưởng kinh ngạc mở to mắt, không có sao hết!

Nuốt một ngụm nướt bọt nói: "Đại sư, cần phải có cảm giác gì?"

Đường Tam Tạng nhắc nhở nói: "Trong lòng có dưra một loại cảm giác không?"

Sắc mặt thôn trưởng lập tức trắng bệch, ôm ngực nói: "Trong lòng rất đau, bên trong giống như có một thứ gì đó, tôi muốn chết!"

Tôn Ngộ Không vỗ đùi khỉ cười ha ha nói: "Cười chết mất, cười chết mất thôi."

Thôn trưởng ngượng ngùng thả tay ra.

Đường Tam Tạng lập tức gửi video thỉnh cầu Trương Minh Hiên, sau một hồi chuông kéo dài, hình ảnh của Trương Minh Hiên xuất hiện bên trong cái video.

Đường Tam Tạng nói: "Trương công tử, phương pháp chế tạo mà ngươi nói hình như không có tác dụng, chiếc điện thoại được chế tạo ra cũng không thể sử dụng!"

Thôn trưởng kinh ngạc nhìn vào hình chiếu của Trương Minh Hiên bên trong video, sợ rụt cổ lại, có thể truyền hình ảnh qua ngàn dặm, đây chính là một đại tu sĩ.

Trương Minh Hiên đắc ý nói: "Không có ta ra tay, đương nhiên là không dùng được rồi."

Hắn nhìn thoáng qua chiếc điện thoại đã được chế tạo thành công nói: "Bây giờ hãy nhìn cái của ta."

Một chút ánh sáng từ bên trong video bay ra ngoài, trong nháy mắt bị chiếc điện thoại di động thu nạp, chỉ một thoáng sau một loại sức hút truyền tới, kim quang chợt lóe lên rồi khôi phục lại sự yên tĩnh.

Trương Minh Hiên nói: "Như thế là được rồi ."

Tôn Ngộ Không khì khì tiến tới nói: "Sư đệ, chuyện của ta đã nói với sư phụ chưa?"

Trương Minh Hiên sửng sốt, sau đó lắc đầu tỏ vẻ tiếc nuối nói: "Chuyện của huynh ta đã nói với sư thúc, đáng tiếc là sư thúc không muốn gặp huynh!"

Tôn Ngộ Không nước mắt chảy quanh ròng nói: "Sư phụ, sư phụ lão nhân gia vẫn không muốn gặp ta!"

Trương Minh Hiên miệng nói mê sảng: "Sư huynh không cần đau lòng, ta sẽ thường xuyên nói tốt về sư huynh trước mặt sư phụ."

Tôn Ngộ Không cảm động nói: "Đa tạ sư đệ!"

Trương Minh Hiên khì khì nói: "Không cần cảm tạ, ai bảo chúng ta là sư huynh đệ chứ!"

Sau đó nói với Đường Tam Tạng nói: "Cái điện thoại mới này đưa cho ông chủ chế tạo dùng, mặt trên có một tên gọi là ký hiệu kích hoạt, chấm vào đó là có thể tự động kích hoạt điện thoại."

Đường Tam Tạng nói: "Tại sao thí chủ lại không cho bần tăng một cái ký hiệu kích hoạt."

Trương Minh Hiên hắc hắc cười nói: "Ta sợ ngươi lén bán điện thoại sau lưng ta."

Đường Tam Tạng không còn lời nào, có thể có một chút tín nhiệm không.

Màn hình nháy mắt tối đen.

Tôn Ngộ Không hì hì nói: "Ngươi cũng nghe thấy rồi đấy, còn không mau nhanh nhanh lấy máu lần nữa."

Thôn trưởng liên tục gật đầu nói: "Vâng! Vâng!"

Rồi vội vàng nặn một giọt máu nhỏ lên, sửng sốt nói: "Đại sư, bây giờ trong lòng ta có một cảm giác."

Đường Tam Tạng mỉm cười nói: "Vậy thì được rồi, mở ra màn hình ra xem!"

Thôn trường trong lòng khẽ động, một cái mà hình trước mặt nổi lên, dọa hắn kinh sợ.

Đường Tam Tạng bắt đầu dạy hắn cách dùng điện thoại, thư thành, TT, video, trò chơi, trang cá nhân.

Một lát sau, ký hiệu TT trong điện thoại của thôn trưởng và Đường Tam Tạng đồng thời vang lên thông báo, hai người mở ra nhìn, chỉ thấy một cái tin nhắn của hệ thống gửi đến, Tiêu DaoThần Quân mời các ngươi gia nhập cửa hàng di động đội quân mắt xích, có gia nhập không?

Hai người cùng một lúc ấn đồng ý, lập tức xuất hiện bên trong một cái nhóm, trong nhóm chỉ có bốn người, chủ nhóm Tiêu Dao Thần Quân, chi nhánh Đại Đường Lão Chu, còn lại chính là hai người bọn họ.

Tiêu Dao Thần Quân: Người mới đến, báo cáo địa điểm.

Thôn trưởng luống cuống tay chân viết vào ba chữ nước Dạ Lang, tên của hắn lập tức đổi thành Tảng Đá Lớn Dạ Lang Quốc.

Lão Chu: [Cười to] Hoan nghênh thành viên mới gia nhập nhóm, về sau chúng ta sẽ là cộng sự của nhau.

Tiêu Dao Thần Quân: Lão Chu, điện thoại của ngươi cũng nâng cấp thêm tính năng kích hoạt, về sau việc tiêu thụ điện thoại ở Đại Đường sẽ giao cho ngươi , mỗi chiếc điện thoại định giá một trăm đồng, nộp lên cho ta sáu mươi đồng.

Lão Chu: Vâng!

Tuy rằng phải nộp lên nhiều hơn, nhưng mà lão Chu cũng không dám có ý kiến gì, làm người phải biết vừa lòng.

Tảng Đá Lớn Dạ Lang Quốc cũng vội vàng nhắn vào nói: Tham kiến Thần Quân, tiểu nhân cũng biết rồi.

Đường Tam Tạng: Trương công tử, còn ta thì tính sao đây?

Tiêu Dao Thần Quân: Ta sẽ chuyển đến cho ngươi.

Sau đó Trương Minh Hiên lại nhập vào nói: "Hoàng hậu đã quy thiên ngươi biết không?"

Đường Tam Tạng sửng sốt, vội vàng nhập vào nói: "Trưởng Tôn hoàng hậu của Đại Đường ta sao?"

Trương Minh Hiên đưa nhập vào nói: "Đúng vậy! Ngươi không xem diễn đàn TT không?"

Đường Tam Tạng hơi giật mình thu điện thoại lại, lẩm bẩm: "Tại sao có thể như vậy chứ?"

Rồi lập tức quỳ xuống đất, hướng về phía Đại Đường bái sâu một cái nói: "Tăng nhân Đại Đường, tiễn đưa Trưởng Tôn hoàng hậu!"

Cho dù hắn đang ở chùa miếu, cũng có thể thường xuyên nghe được về tài đức sáng suốt của Trưởng Tôn hoàng hậu, thật không thể ngờ môt hoàng hậu vừa có tài vừa có đức như thế vậy mà lại quy thiên đột ngột như thế, trong nháy mắt có chút hoảng hốt.


Trang 98# 1


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất