Chương 194: Đại lễ khai phủ.
Một lát sau, Đường Tam Tạng đứng dậy khỏi mặt đất nói: "Trưởng thôn có thể cho bần tăng tá túc một đêm ở đây không.''
Trưởng thôn gật đầu liên tục: "Có thể, có thể!''
Đêm khuya, Đường Tam Tạng ngồi xếp bằng trên giường, vân vê tràng hạt nhỏ và tụng kinh.
Tôn Ngộ Không lăn lộn trên giường, bắt chéo hai chân nói: "Sư phụ, người đang niệm gì vậy?''
"Kinh siêu độ!''
Tôn Ngộ Không: "Uhm!'' Một tiếng, nhấc chân xoay người ngồi dậy tò mò hỏi: "Kinh siêu độ sao? Siêu độ cho ai!''
"Hoàng hậu Đại Đường của ta.''
Tôn Ngộ Không cười ha ha nói: "Niệm thứ kinh văn vứt đi này có ích gì, để Lão Tôn đến Địa phủ một chuyến, đảm bảo Thận Điện Diêm Vương sẽ cung kính với vị Hoàng hậu này.''
Đường Tam Tạng nhắm mắt đọc kinh văn, giống như không hề nghe thấy lời nói của Tôn Ngộ Không.
Sáng sớm ngày tiếp theo, hai thầy trò dùng cơm sớm ở nhà trưởng thôn rồi vội vàng lên đường.
Lúc này trưởng thôn rơi vào hoàn cảnh lo lắng không yên, hai mắt thâm quầng, tiều tụy cầm di động.
Sau một đêm tò mò tìm hiểu, hắn đã bước đầu hiểu được công dụng của điện thoại di động, dương dương tự đắc nói, thần khí lợi hại như vậy mà để cho hắn buôn bán ư? Thực sự giống như đang nằm mơ vậy.
Trưởng thôn do dự nửa ngày, mở di động ra trò chuyện với Lão Chu.
Đại Thạch Đầu: "Tiền bối, tiền bối!''
Lão Chu: "Là ngươi ư! Tìm ta có việc gì?''
Đại Thạch Đầu: "Tiền bối, vãn bối có chuyện phải thỉnh giáo một chút.''
Lão Chu: "[Cười to] Sau này mọi người đều là người một nhà, có chuyện gì cứ nói.''
Đại Thạch Đầu: "Tiền bối, lúc ngài bán cái điện thoại này có gặp quý tộc ngang ngược cướp đoạt không? Thế thì ngài giải quyết ra sao!''
Lão Chu: "Trương công tử có uy danh hiển hách, dai dám động đến ngài chứ!''
Trưởng thôn bỗng ngẩn người, Trương công tử ở Dạ Lang quốc cũng không có tiếng tăm vang dội, vậy hắn phải làm gì bây giờ?
Lão Chu: "Vấn đề này, ngươi nên hỏi Trương công tử đi!''
Đại Thạch Đầu: "Ta biết rồi.''
Đóng cuộc trò chuyện với Lão Chu, gom hết can đảm mở cửa sổ trò chuyện của Trương Minh Hiên, đánh chữ nói: "Tiểu nhân bái kiến Thần quân!''
Trong hiện thực, trưởng thôn cũng cung kính bái lạy trong phòng, nói là làm.
Trương Minh Hiên vừa cập nhật "Nhật ký sau khi phi thăng.'', diễn đàn TT đã vang lên tinh tinh, Trương Minh Hiên nhấn mở ra, ngạc nhiên nói: "Là hắn!''
Đánh chữ nói: "Ngươi tìm ta có chuyện gì?''
Đại Thạch Đầu: "Thần quân ở trên, tham kiếm Thần quân, tiểu nhân có chuyện muốn hỏi. Thần quân thương tình để ta sản xuất buôn bán di động, nhưng ta lại sợ đến lúc đó bị quý tộc cướp đoạt.''
Trương Minh Hiên sửng sốt, đúng là có vấn đề này, di động là món lời kếnh sù, nhất định sẽ khiến những quý tộc đó, thậm chí Hoàng đế tham lam, cau mày nói: "Trương Tiểu Phàm có thể đảm bảo một mạng cho hắn không?''
Trương Tiểu Phàm nói: "Có thể, ta có thể đặt trên người hắn một trận pháp phòng hộ, khi gặp nguy hiểm sẽ tự động xuất hiện một vòng phòng hộ bảo vệ hắn an toàn, sau đó Long Thiên Ngạo có thể truyền tống thông qua di động tới đó.''
Long Thiên Ngạo: "Hả! Vì sao lại là ta?''
Trương Tiểu Phàm: "Ngươi rảnh nhất!''
Long Thiên Ngạo cạn lời.
Trương Minh Hiên đánh chữ nói: "Cứ an tâm bán di động đi, sự an toàn của ngươi đã có ta lo rồi.''
Trưởng thôn liên tục gật đầu nói: "Vâng! Đa tạ Thần quân.''
Sau khi cúp di động, trưởng thôn nhanh chóng bái lạy rồi đứng dậy, ánh mắt lấp lánh.
Trương Minh Hiên lẩm bẩm: "Là ta đã không chú ý! Nếu bọn họ vì nhận di động mà bị liên lụy thì thật có lỗi.''
Đẩy cửa ra ngoài, chỉ thấy Lý Thanh Tuyền, Lý Thanh Nhã đang ngồi trong sân, chim nhỏ đậu trên xe nôi hót líu rít.
Lý Thanh Tuyền nhìn Trương Minh Hiên: "Hừ'' một tiếng quay đầu đi, Trương Minh Hiên đi ngang nhìn lướt qua, hừ! Còn đang chơi Đấu Địa Chủ.
Ta là một áng mây thuần khiết, cảm thấy Đấu Địa Chủ rất khó chơi, Tiểu Hỏa Ngưu.
Đợi chút, cái tên Tiểu Hỏa Ngưu này rất quen thuộc.
Lý Thanh Tuyền nói với Lý Thanh Nhã: "Tỷ tỷ, mẫu thân hỏi bao giờ thì tỷ mới tổ chứ đại lễ khai phủ?''
Lý Thanh Nhã cau mày một cái: "Không cần đâu! Rất phiền phức!''
Lý Thanh Tuyền tiếp tục gật đầu nói: "Muốn làm, muốn làm!''
Trương Minh Hiên cười nói xen ngang: "Đại lễ khai phủ là gì?''
Lý Thanh Nhã giải thích: "Bất kể tu sĩ mở cửa lập phái, hay là Yêu Tộc chiếm núi xưng vương, đều sẽ cử hành một đại lễ, tuyên bố chủ quyền của bản thân, đều mời các yêu quái xung quanh và bạn bè thân thuộc đến tụ họp một chút.''
Càng ngày ánh mắt Trương Minh Hiên càng sáng, vội vàng nói: "Tỷ, phải làm! Cần phải làm.''
Lý Thanh Tuyền cũng nói: "Đúng vậy! Đúng vậy! Bọn họ đều sẽ đưa những thứ tốt tới đây.''
Lý Thanh Nhã không biết làm sao nói: "Việc chào đón rất phiền toái, muội cũng không thiếu những thứ đó!''
Lý Thanh Tuyền nói: "Cũng phải!''
Sau đó, đắc ý liếc nhìn Trương Minh Hiên một cái: "Đêm qua ta nhặt được một đệm cói thủy hỏa, vô cùng lợi hại.''
Trương Minh Hiên sửng sốt, liếc một cái rồi nói: "Cái đó là của ta.'' Ngẩng đầu nhìn trời kêu to: "Là ai ném đệm cói đi! Lần sau có ném thì chuẩn một chút, không nhìn thấy ai lại còn ném bậy. Còn người ném, thì thay đổi cách ném đi!'
Lắc đầu đắc ý nói: "Vào thời gian trước, rất nhiều Đại thần tặng ta lễ vật, đủ thứ từ trên trời xuống! Ta không kịp nhặt, cái đệm cói này của ngươi, nhất định là ta đã lấy đi sửa mái nhà bị dột, không có việc gì nên cho ngươi.''
Lý Thanh Tuyền trừng mắt, than thở: "Làm vậy được ư?''
Trương Minh Hiên lấy tay chỉ vào hồ nước nói: "Ngươi nhìn hoa sen này! Ngươi nhìn núi giả này đi!''
Rồi chỉ vào đình hóng mát nói: "Ngươi nhìn bàn này, nhìn ghế dựa này.''
Tay lướt qua không trung: "Ngươi nhìn kỳ hoa dị thảo này đi! Đúng rồi, còn có chén trà, lư hương, đều vô cùng lợi hại đó!''
Lý Thanh Tuyền nhìn Lý Thanh Nhã với vẻ nghi ngờ: "Tỷ, lời hắn nói là sự thật ư?''
Lý Thanh Nhã co giật khóe miệng hai cái: "Đúng là có rất nhiều đồ.''
Lý Thanh Tuyền mất mát nói: "Sao lại có người tặng đồ cho hắn? Chẳng lẽ đệm cói ta nhặt thực sự là của ngươi ư?''
Lý Thanh Nhã nói: "Cái này muội cứ yên tâm, không phải của hắn.''
Trương Minh Hiên lập tức trợn to mắt nói: "Sao lại không phải của đệ? Tuy hắn ném không chuẩn, nhưng nhất định là nhắm cho đệ.''
Lý Thanh Tuyền cười đắc ý nói: "Tỷ nói không phải của ngươi thì nhất định không phải.'' Sau đó làm nũng nói: "Tỷ, tỷ làm đại lễ khai phủ đi! Rất vui đấy!''
Trương Minh Hiên cũng vội vàng nói ngay: "Đúng! Đúng vậy! Nếu tỷ sợ phiền phức cứ giao lại cho ta, nhất định ta sẽ cho tỷ nở mày nở mặt.''
Trang 98# 2