Chương 204: Mở rộng tiểu thế giới
Long Thiên Ngạo lập tức mang vẻ mặt đau khổ, nói: "Đừng mà! Dùng Thần Quốc của ta rồi thì sau này ta ở chỗ nào!"
Hắn nhìn về phía Phong Vân Vô Kỵ, nháy mắt mấy cái, chỉ tay vào thế giới Thái Cổ của Phong Vân Vô Kỵ rồi vui vẻ nói: "Dùng của hắn đi! Của hắn lớn hơn Thần Quốc, dùng cũng khá tốt, rất rộng rãi!"
Trương Tiểu Phàm lắc đầu nói: "Không được, Thần Quốc của ngươi vẫn được xây dựng tốt hơn, có xu thế biến ảo thành thật."
Trương Minh Hiên lập tức gõ nhịp, nói: "Vậy cứ quyết định thế đi." Bóng dáng của hắn lóe lên rồi biến mất.
Long Thiên Ngạo nhốn nha nhốn nháo một trận.
Ngày hôm sau, lúc Trương Minh Hiên rời giường, đẩy cửa đi ra ngoài thì hắn kinh ngạc phát hiện còn có hai người quen xuất hiện ở trong sân.
Khương Cẩm Tịch hài lòng cười với Trương Minh Hiên, nói: "Không ngờ ta tìm tới đây đúng không!"
Thạch Thiên Phàm thật thà mỉm cười, nói: "Gặp qua Trương huynh!"
Trương Minh Hiên đi tới, tò mò nói: "Sao các ngươi lại tìm được tới đây?"
Khương Cẩm Tịch hả hê nói: "Là nhờ định vị do Thanh Tuyền tiểu muội muội gửi tới!"
Tiểu muội muội? Khóe miệng Trương Minh Hiên co giật, đoán là Thanh Tuyền còn lớn hơn ngươi rất nhiều nữa.
Khương Cẩm Tịch tức giận nói: "Trương Minh Hiên ngươi quá coi thường bằng hữu, thế mà lại không từ mà biệt!"
Trương Minh Hiên giải thích: "Đó chỉ là chuyện đột nhiên xảy ra, ta vẫn chưa kịp nói lời từ biệt với các ngươi."
"Vậy sau khi xử lý xong mọi chuyện rồi ngươi vẫn không nói với ta!" Khương Cẩm Tịch bĩu đôi môi nhỏ, nói: "Ta mặc kệ, ngươi phải đền bù cho ta!"
Trương Minh Hiên lập tức mờ mịt, tại sao hắn phải đền bù?
Khương Cẩm Tịch chớp mắt nói: "Trương Minh Hiên, ta muốn ngươi đền bù cho ta một bộ phim truyền hình, lấy bối cảnh Côn Lôn, ta muốn làm nữ chính."
Tới rồi! Thì ra là muốn nhờ ta làm chuyện này! Trương Minh Hiên lập tức hiểu rõ, vẫn là chuyện phim truyền hình lần trước.
Trương Minh Hiên lắc đầu nói: "Không có thời gian! Ta đang chuẩn bị lễ mừng mở phủ cho Thanh Nhã tỷ."
"Sau lễ mừng thì sao?"
Trương Minh Hiên nhìn dáng vẻ mất kiên nhẫn của Khương Cẩm Tịch, chẹp miệng nói: "Sau đó phải xem tình hình thế nào đã!"
Khương Cẩm Tịch hừ một tiếng, nói: "Ta nói cho ngươi biết! Thục Sơn đã bắt đầu quay phim truyền hình của bọn họ rồi, ghe nói tên là 'Thục Sơn kiếm hiệp truyện' ."
Trương Minh Hiên giật mình, cái tên này? Má nó, còn có người khác xuyên việt nữa ư!
Hắn vội vàng hỏi: "Ngươi biết nội dung thế nào không?"
Khương Cẩm Tịch không có ý tốt cười ha ha, nói: "Căn cứ vào tin tình báo đáng tin, bọn họ đang quay câu chuyện về một đại ma vương Trương Minh Hiên làm hại thiên hạ, sau cùng bị đệ tử Thục Sơn diệt trừ, nghe nói Đại Ma Vương có một đám đại ma làm thuộc hạ như Huyết Ma Đinh Ẩn, Yêu Thi Cốc Thần, Ma Long, Lục Bào, Huyền Xà, Hỏa Oa, nhưng từng kẻ đều bị Thục Sơn diệt trừ. Có phải là rất quen thuộc không?"
Quả thật là quá quen thuộc! Đó không phải là những người đã đánh Thục Sơn lúc trước sao? Trương Minh Hiên mờ mịt, căn bản hắn cũng không hề ra tay! Sao giờ hắn lại thành Đại Ma Vương rồi? Còn Hỏa Oa là cái quỷ gì đây? Đó rõ ràng là Hồng Hài Nhi mà.
Trương Minh Hiên do dự một hồi rồi nói: "Được rồi, sau lễ mừng khai phủ ta sẽ đi!"
"Được!" Khương Cẩm Tịch tò mò hỏi: "Ngươi muốn làm lễ mừng khai phủ như thế nào?"
Ánh mắt của Trương Minh Hiên sáng lên, đánh giá Khương Cẩm Tịch hai lần rồi nói với giọng đầy mê hoặc: "Ngươi muốn được muôn vàn người chú ý không? Ngươi muốn sáng ngời như ánh sao không? Ngươi muốn được người đời tôn sùng không?"
Ánh mắt của Khương Cẩm Tịch càng ngày càng sáng, liên tục gật đầu không thôi.
Trương Minh Hiên nói: "Vậy ngươi tới làm lễ mừng với ta đi!"
Ánh mắt của Khương Cẩm Tịch lóe sáng, hỏi: "Lễ mừng được quay truyền hình sao?"
Trương Minh Hiên lắc đầu nói: "Không!"
Khương Cẩm Tịch thất vọng hỏi tiếp: "Không quay truyền hình thì sao khiến mọi người chú ý đến ta được?"
Trương Minh Hiên nói một cách bí ẩn: "Chờ đi!"
Giọng nói của Lý Thanh Nhã truyền ra từ trong đại sảnh: "Các ngươi vào đi! Có thể ăn cơm rồi."
Trương Minh Hiên lập tức vui vẻ nói: "Tới đây."
Mọi người ngồi xuống theo thứ tự, Trương Minh Hiên ăn vài miếng đồ ăn, trong lòng hơi động, nói với Lý Thanh Nhã: "Thanh Nhã tỷ, tiểu thế giới lần trước tỷ lấy từ hai tên Ma tộc còn không?"
Lý Thanh Nhã khẽ gật đầu nói: "Có, ngươi cần dùng sao?"
Trương Minh Hiên gật đầu nói: "Cho ta mượn một chút, ta cần xử lý việc lễ mừng khai phái."
Lý Thanh Nhã cười nói: "Vốn là của ngươi mà." Nàng duỗi tay ra, một viên cầu màu đỏ xuất hiện trong lòng bàn tay.
Khương Cẩm Tịch hâm mộ nói: "Wow! Thế giới bên trong ư! Thật lợi hại."
Trương Minh Hiên nhếch miệng, rất lợi hại đúng không? Thứ này ca có tận ba cái, sau này còn sẽ có nhiều hơn nữa.
Hắn đưa tay cầm lấy tiểu thế giới, tùy tiện bỏ vào trong túi áo, cứ như chỉ là một viên cầu bình thường.
Khương Cẩm Tịch hung hăng cắn một cái bánh bao, trong lòng rơi đầy nước mắt, đúng là phí của trời mà!
Sau bữa điểm tâm, Trương Minh Hiên dẫn Lý Thanh Tuyền, Khương Cẩm Tịch và Thạch Thiên Phàm đi vào vườn hoa trên đảo Huyền Không.
Trương Minh Hiên nói với Dung Mỗ: "Ngươi gọi tất cả mọi người đến đây, gọi cả những người phía dưới Hắc Hùng luôn."
Dung Mỗ cung kính nói: "Dạ, thiếu gia."
Bà lấy điện thoại ra và gửi tin nhắn đi, giải thích với Trương Minh Hiên: "Lão thân đã mở một nhóm chat, bọn họ đều ở trong nhóm, lát nữa họ đều sẽ tới dây."
Trương Minh Hiên giơ ngón tay cái lên, cười nói: "Không tệ, không tệ! Rất có phong thái của một vị quản gia."
Dung Mỗ cung kính nói: "Đều là chuyện mà lão thân phải làm."
Không lâu sau đó, một đám người tập trung trước mặt Trương Minh Hiên, bao gồm cả Hắc Hùng quái vô cùng cung kính và Lăng Hư Tử đang nhìn loạn khắp nơi.
Trương Minh Hiên tằng hắng một tiếng và nói: "Bổn công tử khai phủ dựng nhà ở đây, cần xử lý chuyện lễ mừng khai phủ, mời nhiều bằng hữu ở bốn phương. Bây giờ đã đến lúc cần các ngươi góp sức rồi."
Cả đám người cung kính nói: "Thiếu gia, xin ngài sai bảo."
Trương Minh Hiên nói: "Tốt lắm, các ngươi đi theo ta."
Một viên cầu xuất hiện trong tay hắn, Trương Minh Hiên thoáng sửng sốt một chút rồi lúng túng phát hiện ra rằng hình như hắn không biết cách dùng tiểu thế giới như thế nào!
Hắn quăng tiểu thế giới cho Hắc Hùng Quái, nói: "Giao cho ngươi."
Hắc Hùng qái cung kính nói: "Dạ, thiếu gia!"
Hắc Hùng quái đưa pháp lực vào viên cầu, lập tức có một vòng xoáy xuất hiện trong không trung, như là đường hầm không gian.
Trương Minh Hiên dẫn đầu nói: "Chúng ta đi thôi!"
Cả đám người đi vào, chỉ thấy bên trong là một vùng đất đen kịt, cành khô lá úa, núi non nghiêng đổ, trên bầu trời có sấm sét vang dội, từng đợt gió lạnh thổi qua,quả thật là một vùng Ma Vực.
Trương Minh Hiên nhướng mày, nói: "Thế này thì không được, Tiểu Hắc ngươi có thể thay đổi hoàn cảnh nơi này được không?"
Hắc Hùng quái ồm ồm nói: "Không thành vấn đề."
Trương Minh Hiên vui vẻ nói: "Vậy thì bắt đầu thôi!"
Thế rồi hắn nhanh chóng đưa tất cả mọi người ra ngoài, Trương Minh Hiên và Hắc Hùng quái bắt đầu sửa chỉnh sang bên trong tiểu thế giới một cách dứt khoát.
Trên hòn đảo nhỏ này cần phải có khu vực hoang tàn.
Nơi này cần một ngọn núi cao xanh tươi, có sơn tuyền, lát nữa còn phải thả chút chim thú vào.
Nơi này cần một tòa Ngũ Chỉ sơn, làm cho gọn gàng vào!
. . .
Trương Minh Hiên chỉ huy, Hắc Hùng quái bận rộn.
Những âm thanh ầm ầm vang vọng trong tiểu thế giới, ngọn núi bị chuyển đi, đất liền và biển cả cũng thay đổi. Hai ngày sau, Trương Minh Hiên và Hắc Hùng quái đi ra.
Lý Thanh Tyền lóe lên, xuất hiện tại trước mặt Trương Minh Hiên, tò mò hỏi: "Xây thế nào rồi?"
Trương Minh Hiên hài lòng nói: "Ngươi yên tâm, chắc chắn là sẽ rất xinh đẹp." Hắn ngẫm nghĩ một hồi, nói: "Trong này có một số tiết mục phải cần đến rất nhiều quần chúng, ngươi có cách gì không?"
Lý Thanh Tuyền sững sờ, nói: "Quần chúng à, giống như là quay phim truyền hình sao?"
Trương Minh Hiên xấu hổ nói: "Chẳng phải là từ rất lâu, rất lâu trước đây ta đã đồng ý quay MV cho ngươi sao? Lần này ta liền chuẩn bị để quay riêng cho ngươi luôn."
Lý Thanh Tuyền nói một câu chết tiệt, khinh bỉ nói: "Không ngờ ngươi vẫn còn nhớ đấy! Ta còn tưởng rằng ngươi đã quên từ lâu rồi!"
Trương Minh Hiên vỗ ngực nói: "Sao ta có thể quên được chuyện của Thanh Tuyền muội muội được? Muốn có sản phẩm tốt thì chắc chắn là phải cần thời gian!"
Lý Thanh Tuyền chống nạnh, trừng mắt nói: "Ta là tỷ tỷ!"
Trang 103# 2